Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 771: Tỉnh Đông Hải

Trong đại viện của Ban tổ chức Trung Ương, Từ Quân Nhiên đỗ xong xe, ngồi chốc lát trong xe, lắc đầu có chút bất đắc dĩ, hôm qua mình cùng Sở Văn Thiên uống quá nhiều, không ngờ say đến mức như vậy, đến bây giờ đầu vẫn đau như bị cắt ra vậy. Nhưng đã đến rồi, dù sao cũng phải đi. Trưởng thư ký tỉnh ủy người ta là quản gia của tỉnh ủy, chắc là người bận rộn nhất tỉnh, tuy là ở Bắc Kinh, nhưng còn chưa biết chừng bận đến cỡ nào, hôm nay bớt chút thời gian gặp mình, không chừng có việc gì đó. Nhưng Từ Quân Nhiên chọn đến đây buổi sáng cũng có suy nghĩ của riêng mình, dù sao buổi sáng mới đến làm, tất cả còn chưa kịp sắp xếp, gặp lãnh đạo dễ dàng, nếu làm mất nhiều thời gian, người ta bề bộn chuyện khác, rất khó nói lúc nào mới có thể sắp xếp đến lượt mình.
Hắn chỉnh sửa lại chính mình một chút, xuống xe, đi vào trong tòa nhà.
Khi đang chuẩn bị tiến vào, đụng phải một người quen. Người này tên là Tiếu Minh Lý, là một bạn học tại trường Đảng của Từ Quân Nhiên, lần này lúc học tập ở trường Đảng Trung Ương, Từ Quân Nhiên làm quen được với không ít cán bộ đến từ nhiều nơi trong nước, Tiếu Minh Lý là một trong số đó, anh ta là thư ký của phó chủ tịch tỉnh Tỉnh ủy Đông Hải, tuổi tác lớn hơn Từ Quân Nhiên nhiều, đeo một chiếc kính viền vàng, có bộ dáng rất nhã nhặn.
Lúc Từ Quân Nhiên học ở trường Đảng tiếp xúc nhiều lần với Tiếu Minh Lý, ấn tượng tổng thể cũng không tốt, vì Tiếu Minh Lý người này rất kiêu ngạo, có thể nhìn ra từ cử chỉ lời nói của anh ta, anh ta không để những cán bộ đến từ một huyện thành nhỏ vào trong mắt, cho dù là lãnh đạo có chức vụ tương đương, anh ta cũng tỏ vẻ xa cách. Anh ta là một người cực ít nói, trong ấn tượng của Từ Quân Nhiên, cho tới bây giờ anh ta chưa nói câu nào quá mười chữ, có nhiều lúc, anh ta chỉ trả lời vỏn vẹn một tiếng. Từ Quân Nhiên từng thấy một cán bộ cũng đến từ tỉnh Đông Hải, người đó từng rất cố gắng lấy lòng Tiếu Minh Lý, mà Tiếu Minh Lý dường như luôn ôn hòa không mặn không nhạt đối với người kia, khiến Từ Quân Nhiên cảm thấy người này trời sinh đã thiếu tế bào tình cảm.
Nhưng nếu đã đụng mặt nhau, Từ Quân Nhiên lịch sự chào hỏi, thoáng qua trong phút chốc, Từ Quân Nhiên quyết định không chào hỏi gì với Tiếu Minh Lý, quan hệ bạn học giữa hai người cũng không thân thiết, gật đầu đi qua coi như là được rồi.
Nhưng một việc xảy ra vượt ngoài dự liệu của Từ Quân Nhiên, Tiếu Minh Lý từ xa nhìn thấy Từ Quân Nhiên, trong chốc lát dừng bước chân.
Nếu như chỉ có vậy, Từ Quân Nhiên cũng không cảm thấy kỳ quái. Hắn nhìn thấy rõ ràng, Tiếu Minh Lý nhìn thấy mình trong nháy mắt, biểu tình trên khuôn mặt vốn kinh ngạc, trong chốc lát lập tức trở thành tươi cười. Phải biết rằng Tiếu Minh Lý rất trắng, khi gương mặt anh ta tươi cười rực rỡ, đúng là rất đẹp, như một đóa sen trắng noãn, cực kỳ sinh động.
Trong lòng Từ Quân Nhiên kinh ngạc, nhưng có chút không thích ứng được với sự thay đổi này của Tiếu Minh Lý, quan trọng là cho dù thế nào hắn cũng không thể hiểu nổi, Tiếu Minh Lý này rốt cuộc muốn làm gì.
Nhưng còn chưa đợi đến lúc Từ Quân Nhiên mở miệng nói chuyện, liền nhìn thấy Tiếu Minh Lý giống như vận động viên chạy một trăm mét phi một đường đến trước mặt mình, khuôn mặt tươi cười nhiệt tình nói:
- Đây không phải là đồng chí Từ Quân Nhiên sao? Tới nhanh như vậy?
Từ Quân Nhiên lập tức có chút khó hiểu, theo bản năng hỏi:
- Trưởng phòng Tiếu, sao anh lại ở đây?
Hắn thật sự cảm thấy lạ, Tiếu Minh Lý là cán bộ của tỉnh Đông Hải, sao đột nhiên xuất hiện bên ở Ban tổ chức Trung Ương.
Tiếu Minh Lý mỉm cười, nhưng không trả lời câu hỏi của Từ Quân Nhiên, mà khách sáo nói với Từ Quân Nhiên:
- Lãnh đạo, sau này vẫn xin ngài chiếu cố nhiều hơn.
Từ Quân Nhiên nghe xong lời của anh ta lập tức trợn mặt há mồm, hoàn toàn mê man bởi sự thay đổi này của Tiếu Minh Lý. Anh ta gọi mình là gì? Lãnh đạo? Suy nghĩ cẩn thận, trước kia anh ta không phải người khách sáo như vậy, không nói cái khác, khi học ở trường Đảng, dường như chưa bao giờ gọi chức vụ của mình, đều trực tiếp gọi tên, khi tâm trạng tốt gọi là đồng chí Từ Quân Nhiên, khi không tốt liền gọi là đồng chí tiểu Từ. Vì mọi người đều là bạn học trường Đảng, tuổi của Từ Quân Nhiên lại nhỏ nhất, vì vậy đối với việc này hắn vẫn còn ấn tượng. Huống chi giữa hai người cũng không có giao tình gì, đại khái cũng chỉ là gặp mặt gật đầu, cười gượng như kiểu cười mà không cười mà thôi. Sao hôm nay anh ta lại nhiệt tình như vậy, chẳng lẽ mặt trời mọc từ phía tây rồi? Hay là vì đây là Ban tổ chức Trung Ương, anh ta cảm thấy không giống lúc trước?
Nhưng không giơ tay đánh người đang cười, nếu người ta khách sáo như vậy, Từ Quân Nhiên cũng sẽ không cách xa ngàn dặm, cười cười lắc đầu nói:
- Trưởng phòng Tiếu nói đùa rồi, anh là trưởng bối của tôi, muốn chiếu cố cũng là anh chiếu cố tôi mới đúng.
Vượt ra ngoài dự liệu của Từ Quân Nhiên, Tiếu Minh Lý vừa nghe thấy những lời này, cười vỗ vai Từ Quân Nhiên một cái nói:
- Cậu đừng nói giỡn, sau này ở tỉnh Đông Hải, rõ ràng là cậu chăm sóc người anh tôi đây mới đúng, cậu là lãnh đạo của tôi mà.
Trong lòng Từ Quân Nhiên hơi động, tỉnh Đông Hải?
Chẳng lẽ là, nơi tiếp theo mình đến, sẽ là tỉnh Đông Hải?
Nghĩ đến đây, Từ Quân Nhiên đột nhiên không có hứng thú nói chuyện với Tiếu Minh Lý nữa, nếu đúng như mình đoán trong lòng, tiếp theo mình sẽ đến tỉnh Đông Hải làm việc, vì sao trong nhà không có một chút tin tức gì? Trước đây Tôn Chấn Bang và Tào Minh Tuấn đều không truyền tin đến. Nhưng trưởng thư ký của tỉnh ủy Đông Hải lại muốn trực tiếp gặp mình, lại thêm biểu hiện cung kính của Tiếu Minh Lý, trong lòng Từ Quân Nhiên càng có dự cảm kỳ quái, giống như bản thân trong một đoạn thời gian rất dài sau này, sợ rằng thực sự phải có quan hệ gì với tỉnh Đông Hải.
Từ Quân Nhiên đến đây vốn là cảm thẩy có lẽ tỉnh Đông Hải cần viết một bản tài liệu liên quan đến cải cách mở cửa, hoặc hỏi thăm mình việc có liên quan đến đầu tư kinh tế gì đó, nhưng bây giờ hắn lại cảm thấy, nói không chừng thực sự giống với dự đoán của mình, bản thân có lẽ thực sự phải đến Đông Hải công tác rồi.
Tiếu Minh Lý nhìn thấy biểu tình của Từ Quân Nhiên, lập tức phản ứng lại, vừa cười vừa nói:
- Cậu không phải vẫn chưa biết đấy chứ?
Từ Quân Nhiên dứt khoát gật đầu:
- Anh Tiếu, nói thật, bây giờ tôi không hiểu đầu cua tai nheo gì cả.
Tiếu Minh Lý cười nói:
- Chúng ta đều sắp trở thành đồng nghiệp rồi. Không, cậu sắp trở thành lãnh đạo của tôi rồi, tôi dẫn cậu đi gặp trưởng thư ký.
Nay anh ta đang phục vụ lãnh đạo của mình, lãnh đạo lên lầu, tất nhiên anh ta phải đợi ở bên ngoài, sáng nay vừa nghe lãnh đạo nói đến việc của Từ Quân Nhiên, không ngờ liền gặp được Từ Quân Nhiên, nên mới có một màn như vừa rồi.
Bây giờ Từ Quân Nhiên không hiểu, bản thân trở thành lãnh đạo của Tiếu Minh Lý? Chẳng lẽ tiếp theo công tác của mình sẽ là tỉnh ủy văn phòng Đông Hải?
Tư duy của Từ Quân Nhiên trước sau đều rất mẫn cảm, nhưng có lè vì tối qua uống say nên bây giờ đầu còn đau, hôm nay lại thể hiện ra sự trì độn. Hắn rất kỳ quái Tiếu Minh Lý sao lại nói mình là lãnh đạo của anh ta, phải biết rằng lãnh đạo Tiếu Minh Lý phục vụ là phó chủ tịch tỉnh thường vụ tỉnh Đông Hải, bản thân sao sẽ trở thành lãnh đạo của anh ta chứ?
Mang theo nghi hoặc, Từ Quân Nhiên đi theo Tiếu Minh Lý đến lầu hai, đi vào gian phòng trong cùng. Cửa mở, nhưng không nhìn thấy bên trong có người hay không.
Tiếu Minh Lý gõ cửa, bên trong có người nói mời vào. Tiếu Minh Lý liền dẫn Từ Quân Nhiên đi vào. Lối đi vào ngắn và nhỏ, bên cạnh mở một cánh cửa, không biết là phòng vệ sinh hay là phòng nghỉ, dựa theo suy nghĩ của hắn, nơi này là nơi để lãnh đạo Đông Hải tạm nghỉ ngơi, trưởng thư ký tỉnh ủy Trần Tuấn Nho đang ở trong đó.
- Trưởng thư ký Trần, đây là đồng chí Từ Quân Nhiên.
Tiếu Minh Lý nói với một người đang cúi đầu ghi chép.
Trần Tuấn Nho hơn 50 tuổi, do ngồi bàn giấy nhiều năm, eo lộ rõ có chút đường cong, tóc cũng cực kỳ thư thớt, cái ót sáng loáng, một vài sơi tóc bị nhuộm đen, giống như dây leo không có ý thức giới hạn, bò qua đỉnh đầu sáng bóng, liên kết với một bên khác. Ông ta đeo kính viền vàng, nhìn qua, đúng là khiến người khác cho rằng ông ta là một giáo sư đại học. Thái độ của ông ta rất lãnh đạm, đối diện với hai người chỉ là cái đầu sáng bóng, tay phải đang viết chữ, chắc là đang phê văn kiện, tay trái kẹp thuốc. Nghe được lời nói của Tiếu Minh Lý, ông ta nâng tay trái, đưa thuốc vào trong miệng, nghiêng đầu hút mạnh một chút, lại giơ tay kẹp thuốc về phía trước, nói:
- Trước tiên ngồi xuống một chút. Tôi ký cái văn kiện này đã.
Lúc ông ta làm tất cả những động tác này, luôn không ngẩng đầu, chỉ luôn giơ cái ót ra với hai người Từ Quân Nhiên và Tiếu Lý Minh.
Tiếu Minh Lý sau khi dẫn Từ Quân Nhiên tiến vào liền rời đi, trước khi quay người, ý vị thâm trường liếc nhìn Từ Quân Nhiên, lúc ra cửa, nhẹ ngàng khép cửa lại.
Trần Tuấn Nho còn đang vùi đầu làm việc, Từ Quân Nhiên ngồi ở đó, cẩn thận suy nghĩ đến việc hôm nay, lúc nãy bị lời nói của Tiếu Minh Lý làm cho khó hiểu, bây giờ gặp Trần Tuấn Nho rồi, hắn mới bình tĩnh lại. Với tính cách của Tiếu Minh Lý, nếu nói mình trở thành lãnh đạo của anh ta, vậy tám chín phần là thật, chỉ có điều nếu lời của anh ta là thật, vậy tiếp theo cương vị công tác của mình, chắc là văn phòng tỉnh ủy Đông Hải rồi.
Căn cứ sự hiểu biết của Từ Quân Nhiên, thông thường văn phòng tỉnh tủy có rất nhiều phòng, còn có cơ cấu cấp hai cấp ba, trong đó phòng tổng hợp chia thành mấy nơi, phân biệt với lãnh đạo khác nhau. Bây giờ còn chưa có phó bí thư chuyên trách, cho nên các phòng tổng hợp của tỉnh trên cơ bản đều có mười mấy phòng, tổng hợp phòng một phục vụ người đứng đầu tỉnh ủy, lãnh đạo trực tiếp là trưởng thư ký tỉnh ủy. Hai phòng tổng hợp phục vụ phó bí thư tỉnh ủy đứng thứ ba, cấp trên trực tiếp, là một người phó thư ký. Dần về phía sau, là tổng hợp phòng ba phòng bốn, mỗi một phòng, cũng đều do một vị phó thư ký dẫn đầu. Giống Tiếu Minh Lý phục vụ phó chủ tịch tỉnh thường vụ chính quyền tỉnh Đông Hải, vậy chắc hắn là trưởng phòng của tổng hợp phòng năm hoặc phòng sáu, phía trên còn có một phó thư ký tỉnh ủy. Nếu mình trở thành lãnh đạo của Tiếu Minh Lý, vậy ít nhất cũng là phó chủ nhiệm của văn phòng tỉnh ủy?
Nghĩ đến đây, Từ Quân Nhiên bỗng cảm thấy mình có chút hoa mắt váng đầu, mình mới ba mưởi tuổi, chẳng lẽ muốn tiến vào cánh cửa cán bộ cấp s?
Bạn cần đăng nhập để bình luận