Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 788: Nữ đồng nghiệp

Đối với chuyện tốt, mọi người đều nguyện ý thân cận. Từ Quân Nhiên cũng thế. Thấy cô gái đẹp trước mặt, tuy hơi bất ngờ, nhưng trên mặt hắn vẫn lộ ra một nụ cười thân thiện:
- Chào cô.
Cô gái kia cũng sững sờ khi nhìn thấy Từ Quân Nhiên, lập tức có chút ngượng ngùng rồi cười nói:
- Xin chào ngài,rưởng phòng Từ.
Nghe cô gái nói, hắn giật mình:
- Cô gái biết
ôi?
Thật bất ngờ, cô gái này biết mình. Tại trụ sở văn phòng Tỉnh ủy, hắn nghĩ không có người quen, thế mà có người biết mình.
Cô gái cười rất tự nhiên để lộ ra má lúm đồng tiền xinh xắn rồi gật đầu nói:
- Hôm qua, chẳng phải ngài cùng Trưởng phòng Giang tới văn phòng sao?
Đúng là hôm qua Từ Quân Nhiên có cùng Giang Sơn đi xuống phòng Hành chính Tổng hợp. Nhưng, trong bộ nhớ của hắn không có cô gái xinh đẹp này.
Nghĩ vậy, Từ Quân Nhiên cười cười:
- Cô tên là gì?
Cô gái nói :
- Tôi là Lý Tư Kỳ.
- Lý Tư Tề?
Hắn nghiêng đầu thầm nghĩ: “chử tề trong Kiến Hiền Từ Tề sao?”
Lý Tư Kỳ đỏ mặt lắc lắc đầu nói:
- Không đúng, là chữ Vương bên cạnh thêm một chữ Kỳ.
Từ Quân Nhiên cười, cô bé này có ấn tượng không tệ. Dù sao từ nay, hắn cũng sẽ phải thường tiếp xúc với cô gái này, liền nói:
- Hôm nay đã làm phiền cô rồi.
Mặt Lý Tư Kỳ hơi đỏ. Cô nhìn Từ Quân Nhiên, ánh mắt đã thay đổi.
Năm nay cô hai mươi năm tuổi. Sau khi tốt nghiệp Đại học được phân công tới văn phòng Tỉnh ủy Đông Hải. Vốn cô cho là có thể phát huy kiến thức đã tiếp thu trong trường Đại học ra để cống hiến, nhưng sự thật lại hoàn toàn khác. Trước đó cô quá ngây thơ nuôi lý tưởng. Văn phòng Tỉnh ủy là một môi trường tốt, nhưng vị trí thích hợp cho phụ nữ không nhiều. Ở đây, sốt dẻo nhất là vị trí Bí thư. Nhưng chốn quan trường và thương trường thường bất đồng với nhau. Ở chốn thương trường, phải khẳng định bí thư là người trẻ tuổi, xinh đẹp phong tình, nữ tính. Chốn quan trường, bí thư chỉ có thể là nam. Cho dù nữ làm bí thư thì cũng phải có tố chất của nam tính. Bởi vậy, phụ nữ ở văn phòng, bình thường chỉ có mấy vị trí: tạp vụ, hoặc hậu cần. Họ có thể ngồi trong phòng xử lý việc nội bộ, phía sau đều có người giật dây cả. Như Lý Tư Kỳ, loại này không cửa, không đường được sắp xếp làm tạp vụ thì cũng không có gì lạ. Cũng may, dung mạo của cô cũng xinh gái nên được sắp xếp cố định một chỗ chuyên quét dọn phòng thư ký và làm vệ sinh. Kể từ đó, so sánh với những người khác, địa vị tựa như không giống, khiến cô thấy có tâm lý không công bằng.
Từ Quân Nhiên vừa nhậm chức không bao lâu, lý lịch của hắn đã bị người ta biết bảy tám phần rồi. Hôm qua, Lý Tư Kỳ đứng ở phía sau nhìn trộm Từ Quân Nhiên và Giang Sơn đi tới các phòng, nên cũng nghe mọi người bàn luận vị này là sẽ là đệ nhất thư ký cho Bí thư Tỉnh ủy. Cô biết được hắn từ Thủ đô tới, trước đó đã tốt nghiệp đại học. Điểm quan trọng nhất mà Lý Tư Kỳ nghe được là vị Trưởng phòng Từ này gia cảnh rất uy phong, mắt cao hơn đầu không đem bất luận kẻ nào để trong mắt. Giống như trưởng phòng Tiếu Minh Lý đối với Trưởng phòng Từ cũng có thêm phần nhiệt tình.
Người như thế không thể không khiến Lý Tư Kỳ cảm thấy hiếu kỳ. Cô biết Từ Quân Nhiên chỉ hơn mình mấy tuổi thôi.
Nhìn Lý Tư Kỳ đang đứng đó vẻ rất ngạc nhiên, Từ Quân Nhiên nói:
- Bí thư sắp đến rồi, quét dọn vệ sinh đi chứ?
Cô giật mình, sắc mặt có chút đỏ lên. Vội vàng gật đầu rồi cúi xuống tiếp tục lau nhà.
Từ Quân Nhiên cười rồi đem đồ của mình cất đi. Sau đó, hắn tới sắp xếp bàn trà.
Nhìn sau lưng Từ Quân Nhiên, Lý Tư Kỳ cảm giác rất xúc động. Người này, cô mới gặp lần đầu mà đã có ấn tượng tốt. Trong cái nhìn của cô, Từ Quân Nhiên không giống những người kia. Cô làm việc ở đây với thời gian không phải là ngắn. Tiền Vân – Bí thư tiền nhiệm, rồi đương nhiệm là Bí thư Phương Chính, Giang Sơn làm thư ký cho Bí thư. Cô tận mắt thấy Giang Sơn là người coi dưới mắt mình không còn ai, cả ngày anh ta không thèm nhìn thẳng. Ngay cả khi đi đường, anh ta cũng luôn vênh váo tự đắc.
Thời gian Giang Sơn làm thư ký cho bí thư Phương Chính, Lý Tư Kỳ nhớ rõ mỗi lần vệ sinh phòng thư ký, anh ta như con ruồi bay quanh chửi mắng cô không tiếc lời. Không phải yêu cầu mình làm việc này, thì chỉ huy cô làm việc gì đó. Dù sao cũng là ban ngày nên ông ta không động thủ. Không chỉ như thế, cô biết ánh mắt của ông ta luôn dừng lại ở một điểm nào đó trên người cô. Cô không dám nói ra và không thể nói ra được. Vì nếu nói, cô sẽ phạm tội rồi bị phiền toái. Mọi người đều không thể hiểu được. Công việc và vị trí cô đang làm có nhiều nguy cơ không an toàn đang chờ đợi.
Lúc này, Từ Quân Nhiên im lặng giúp cô làm việc khiến cô thấy rất bất ngờ.
Mặc dù vậy, cô không dám để Từ Quân Nhiên làm, nên cười nói:
- Trưởng phòng Từ, ngài bận nhiều việc xin cứ để tôi tự làm đi.
Dù thế nào thì Từ Quân Nhiên cũng là cấp trên. Nếu để cấp trên làm giúp mình, người khác nhìn thấy không chừng có nhiều lời đồn đại sẽ rất phiền phức. Trong cơ quan, mọi người nhìn nhau với vẻ mặt tươi cười, nhưng sau lưng thì tâm địa gian giảo lắm.
Nghe Lý Tư Kỳ nói xong, Từ Quân Nhiên nhìn cô rồi lắc đầu:
- Không sao, tôi vừa tới nhận công tác, chưa hiểu rõ phòng làm việc này. Giúp cô làm chút việc, cũng là thuận tiện để làm quen sau này công tác sẽ tốt hơn.
Hắn đã nói thật. Hôm qua, trước mặt Bí thư Phương, Từ Quân Nhiên không tiện quan sát kỹ phòng làm việc. Hôm nay, nhân dịp Bí thư Phương chưa tới, hắn muốn làm quen một chút. Trong tâm, hắn cũng muốn làm việc ở đây một thời gian dài.
Nghe Từ Quân Nhiên nói như vậy, cô không nói gì nữa mà chỉ nhanh tay làm việc hơn.
Tuy Lý Tư Kỳ là một cô gái đẹp, nhưng Từ Quân Nhiên không hề có suy nghĩ gì khác mà chỉ vừa giúp thu dọn phòng đồng thời quan sát căn phòng.
Đây là phòng kiểu cũ của ký túc xá. Trong phòng không có buồng vệ sinh. Một tầng lầu chỉ có hai gian WC. Muốn dùng nước hoặc đi vệ sinh đều phải ra ngoài phòng. Phòng làm việc của Bí thư là phòng rộng nhất gồm một phòng lớn là phòng làm việc và một phòng là phòng nghỉ.
Từ Quân Nhiên đi vào trong phòng nghỉ nhìn thoáng qua liền sửng sốt. Bí thư Phương Chính đã bố trí đây thành thư phòng. Bên trong có một giường lớn, một bàn làm việc, hai chiếc ghế. Trước đây, Từ quân Nhiên cũng đã ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam, rồi Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh. Trong ấn tượng của hắn, rất nhiều lãnh đạo thích đem giá sách bày ở bên ngoài để tất cả mọi người vào phòng đều có thể nhìn thấy. Thực tế, giá sách đó chỉ là trang trí của lãnh đạo. Chỉ là người lãnh đạo khác khuôn mặt. Các cuốn sách đó, đừng nói là xem, chỉ sợ trở mình cho sách đều không có.
Thế nhưng, ngoài dự đoán của mọi người. Phòng làm việc của bí thư Phương không bày giá sách mà bày một ít hoa cỏ. Phía sau bàn làm việc không giống những lãnh đạo khác chỉ treo lên một tác phẩm là bức thư pháp. Trên đó viết: Cần chính yêu dân. Ông trời đền bù cho người cần cù. Bỏ cũ lập mới. Thiên hạ vì công. Dụ dân đủ quốc chi loại. Nhã viết cán thực tiêu quần áo. Ki gió tất mưa, đánh giá thành tích. Âm ty và trần gian, huyền thạch trình thư, chính giản hình thanh. Đỉnh nãi điều hòa các loại. Treo ngay ngắn phía sau bàn làm việc là một bức tranh sơn thủy: nước từ trên núi chảy xuống quốc họa, thanh tuấn hùng vĩ rất khí thế. Bên trong phòng nghỉ lại treo rất nhiều nét mực.
- Bí thư Phương rất ưa thích thư pháp sao?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc liếc về phía sau, hỏi Lý Tư Kỳ đang đi theo vào phòng nghỉ.
Lý Tư Kỳ gật gật đầu:
- Trước kia, thấy bí thư Phương luyện chữ tôi không hiểu nhiều lắm. Nhưng tôi cũng nhận ra Bí thư rất có công lực trong việc này đấy.
Ý tứ sâu xa, Từ Quân Nhiên gật gật đầu. Trong suy nghĩ, với bí thư Phương hắn thấy coi trọng thêm vài phần.
Dù sao, thời gian buổi sớm có hạn nên Từ Quân Nhiên chỉ quan sát sơ qua tất cả, rồi ghi lại những điểm quan trọng. Hắn nghĩ rất đơn giản, cần mấy ngày để sửa sang lại căn phòng này. Tất cả vật phẩm, sách sẽ phân loại sắp xếp lại. Việc này cần vài ngày mà hắn không có khả năng làm như vậy. Chỉ thừa dịp Bí thư đi họp hoặc ra ngoài hắn mới có thể làm được.
Quét dọn xong văn phòng, Lý Tư Kỳ đi ra cửa, cung kính nói với Từ Quân Nhiên:
- Trưởng phòng Từ, tôi đi ra trước đây.
Hắn gật đầu:
- Cô vất vả rồi.
Dù sao cô gái này cũng là một tiểu cô nương tự mình thu dọn một văn phòng lớn như vậy, nói không vất vả là giả dối. Nghe Từ Quân Nhiên nói lời an ủi, cô thấy có chút ấm lòng. Đây là lần đâu tiên có người chú ý tới cô. Trước đó, tính cả bí thư Tiền Vân, căn phòng làm việc này đã nghênh đón trọn vẹn bốn, năm Bí thư. Nhưng, chỉ có Từ Quân Nhiên là người thứ nhất nói với cô câu này. Việc này làm cô cảm thấy công việc của mình không có ý nghĩa gì. Bây giờ mới có người coi trọng công việc của cô.
Sắc mặt hồng lên, cô nhìn Từ Quân Nhiên thấp giọng:
- Trưởng phòng, ngài thật là một người tốt.
“Phốc”
Thiếu chút nữa thì Từ Quân Nhiên bị sặc ngụm nước. Chính hắn, ngày đầu tiên đi làm ở đây đã bị một đại mỹ nữ cho mình là người tốt rồi. Quả nhiên, văn phòng Tỉnh ủy Đông Hải là Tàng long ngọa hổ.
Từ Quân Nhiên nhìn đồng hồ trên tường thấy đến giờ làm việc rồi nên nhanh chóng trở lại lấy sổ ghi chép đi tới phòng làm việc của Trần Tuấn Nho.
Với tư cách thư ký của Bí thư Tỉnh ủy, Từ Quân Nhiên cần gặp Trần Tuấn Nho để tìm hiểu thêm về công việc của Bí thư Phương. Từ đó, hắn mới có thể nhắc bí thư Phương thực hiện kế hoạch công tác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận