Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 477: Thị sát.

- Bí thư Từ, cậu, cậu có ý gì?
Điền Hồ choáng váng vì lời nói của Từ Quân Nhiên, có chút không hiểu nhìn hắn, không rõ rốt cục vị Bí thư Từ này có ý gì.
Từ Quân Nhiên cười cười, nói với Điền Hồ:
- Anh chuẩn bị một chút, đã đến lúc phải thay đổi một vài thứ của nhà máy dệt rồi.
Điền Hồ khẽ giật mình:
- Bí thư, mấy trăm người của nhà máy trông vào đây kiếm miếng ăn, không thể…
Y thực sự coi nhà máy dệt là tâm huyết của mình. Mặc dù bản thân chỉ thích ăn sẵn, bình thường ăn đây uống đó, nhưng cho dù nói như nào, thời gian cũng không phải là ngắn, dù sao cũng có không ít tình cảm.
Từ Quân Nhiên khoát khoát tay, thấp giọng nói:
- Anh đấy, đừng nghĩ sai ý của tôi, nhà máy dệt chúng ta vừa có thiết bị lại có công nhân, vì sao không thay đổi thành nhà máy may?
- Nhà máy may?
Điền Hồ khó hiểu nhìn Từ Quân Nhiên hỏi:
- Bí thư Từ, ý của anh là gì?
Đối với y mà nói, đối với việc Từ Quân Nhiên đột nhiên nhắc tới cái gì mà nhà máy may, thực sự có chút trở tay không kịp, Điền Hồ không hiểu vị Bí thư trẻ tuổi này rốt cục định làm gì.
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Lão Điền, mặc dù anh thích rượu, nhưng tôi đã tìm hiểu, thực sự là một lãnh đạo không tồi. Trước kia sự quan tâm của xã đối với nhà máy dệt các anh không đủ, không thể dành cho các anh sự hỗ trợ thỏa đáng. Hôm nay tôi thay mặt Đảng ủy xã thể hiện thái độ, sau này xã sẽ toàn lực ủng hộ sự cải cách của nhà máy dệt.
Từ Quân Nhiên đã suy tính chuyện này rất lâu rồi. Mặc dù Điền Hồ có quan hệ của Lý Xuân Thủy, nhưng bản chất người này không tệ. Mặc dù Điền lão Hồ là tên bợm rượu nổi tiếng trong xã. Nhưng mọi người đều biết, để duy trì sự phát triển và tồn tại của nhà máy dệt, Điền Hồ thật sự đã đánh cược thể diện của mình đi làm rất nhiều việc. Cho nên ấn tượng của Từ Quân Nhiên đối với y, vốn từ không hài lòng lúc đầu, tới hiện tại lại khá yêu thích. Vì thế mới chủ động đưa ra cách nghĩ của mình. Hi vọng có thể giúp nhà máy dệt vượt qua cảnh khó khăn.
- Bí thư Từ, tôi biết cậu có ý tốt, nhưng nhà máy may gì đó kia?
Mặc dù Từ Quân Nhiên nói rất hay. Nhưng Điền Hồ vẫn còn có chút lo lắng. Dù sao thứ mà Từ Quân Nhiên, trong mắt y mà nói, vẫn là thứ trăng trong nước hoa trong gương, hình như có chút không đáng tin.
Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng nở nụ cười, nói với Điền Hồ:
- Anh không cần lo lắng, tôi chẳng phải bảo người thông báo cho anh rồi sao? Giải quyết nợ nần của nhà máy dệt, nên làm như thế nào thì làm vậy, thiếu nợ thì nhớ kĩ đòi tiền. Thời gian này tôi có người bạn định tới huyện chúng ta bàn chuyện đầu tư, tới lúc đó tôi hi vọng anh có thể ra mặt kêu gọi đầu tư.
Hắn đã trao đổi với Lâm Vũ Tình. Lâm Vũ Tình sẽ chính thức xây dựng xưởng gia công trang sức và trang phục Vũ Tình của Kỳ Hạ ở thành phố Song Tề, đồng thời sẽ tuyên bố tiến hành đầu tư ở tỉnh Tùng Hợp, rồi tiến hành khảo sát trong phạm vi toàn tỉnh, chọn một vài hạng mục và địa điểm thích hợp tiến hành đầu tư.
Đương nhiên, đây chỉ là hình thức, trên thực tế kết quả cuối cùng của tất cả những việc đó là cho dù đi bao nhiêu chỗ, cuối cùng Lâm Vũ Tình cũng sẽ chọn đầu tư ở huyện Phú L,ạc, bởi vì nơi này có Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên đã nói vậy, Điền Hồ cũng chỉ đành gật đầu đồng ý. Y nhìn đám người Từ Quân Nhiên đi xa, trong lòng đột nhiên có cảm giác nhẹ nhàng, bình tĩnh mà xem xét, một người chống đỡ nhà máy to như vậy, y cũng có chút mệt mỏi.
Cách không xa nhà máy dệt lắm là nhà máy huỳnh thạch Phù Tuyển. Mặc dù nhà máy này thường xuyên bị cơ quan bảo vệ môi trường của huyện trút giận, nhưng lúc nào cũng làm ăn phát đạt. Giám đốc nhà máy tên là Đổng Đại Thành, là một người đàn ông trung niên tự tin vững vàng. Người này làm giám đốc nhà máy từ ngày đầu xây dựng nhà máy Phù Tuyển, vì thế rất biết cách kinh doanh. Cơ sở tiêu thụ xây dựng ở vùng Tây Bắc rất vững chắc cho nên hiệu quả và lợi ích của nhà máy này luôn rất tốt. Đồng thời, Đổng Đại Thành là một người phúc hậu, lối tư duy rõ ràng mạch lạc trước tiên không nhắc, làm việc cũng rất công chính. Người chọn dùng đều có thể bán mạng vì y. Lúc lãnh đạo nhà máy khác đều rút công làm riêng, nhà máy này luôn là doanh nghiệp trụ cột của xã. Từ Quân Nhiên cũng khá có thiện cảm với vị lão huynh này, liền ngồi xuống nói chuyện thêm một chút, đảm bảo dành đầy đủ sự hỗ trợ và ủng hộ. Đổng Đại Thành người này cũng rất thức thời. Mặc dù không biết trong lòng nghĩ như thế nào, nhưng ít nhất bên ngoài cho dù điều Từ Quân Nhiên nói có lý hay không, y đều tỏ ra rất cảm động, mạnh dạn gật đầu, thể hiện tuyệt đối không phụ sự kì vọng của Bí thư, tranh thủ năm nay bước lên một bậc thang mới.
Từ Quân Nhiên không có gì không yên tâm về nhà máy này. Mặc dù trọng điểm mục đích của Từ Quân Nhiên đặt ở mỏ vàng, nhưng đối với hắn mà nói, những doanh nghiệp quy mô nhỏ trong xã trấn kiểu này hiện tại càng nhiều càng tốt. Dù sao những năm 80 là vậy, doanh nghiệp xã trấn quy mô nhỏ, lại có thể tạo ra giá trị kinh tế nhiều hơn, nhanh chóng hoàn thành sự tích lũy ban đầu về tài chính.
- Bí thư, chúng ta có tới thăm hai nhà máy phấn hoạt thạch không?
Ngồi trong xe Jeep, Hoàng Hải thấp giọng nói với Từ Quân Nhiên.
- Ùm, đi xem cũng được.
Từ Quân Nhiên nghĩ một lúc, gật gật đầu nói. Hai nhà máy phấn hoạt thạch này ban đầu là Cát Đại Tráng ủng hộ xây dựng. Nói trắng ra chính là chiến tích của xã trưởng Cát, vốn Từ Quân Nhiên đã từng nghe người ta nói, cho nên Hoàng Hải nhắc nhở hắn, chẳng qua là nói với Từ Quân Nhiên một tiếng mà thôi.
Hai nhà máy bột hoạt thạch nằm ở thôn Tân Nguyệt, vừa tiến vào nhà máy Cát Đại Tráng đã lớn tiếng gọi:
- Lão Khu, lão Khu, mau ra đây.
Lúc này, từ trong văn phòng của Khu Hữu Tài, Bí thư chi bộ thôn Tân Nguyệt kiêm giám đốc nhà máy phấn hoạt thạch, một cô gái xinh đẹp đi ra, cúi đầu, khuôn mặt ửng hồng bước ra, lanh lẹ bước tới. Thì ra văn phòng Đảng ủy không thông báo trước cho Khu Hữu Tài, cho nên tên này không chuẩn bị gì. Y vốn không ngờ Bí thư Đảng ủy mới lại tới, rất ngại ngùng, lúc mời thuốc mời trà, trên mặt có chút ngượng ngùng.
Từ Quân Nhiên không nói gì, Cát Đại Tráng lại cảm thấy trên mặt mình treo cái gì đó sắp rơi xuống, chỉ vào mũi của Khu Hữu Tài mắng:
- Thắt lưng của cậu sao mà lỏng thế? Không có đàn bà cậu không sống nổi phải không? Người đàn bà này chắc chắn đã bị cậu làm càn rồi.
Khu Hữu Tài có chút lúng túng nhìn Cát Đại Tráng:
- Chủ tịch xã, anh đừng nói vậy…
Nói xong, y vội vàng chuyển chủ đề, mời đám người Từ Quân Nhiên đi thăm quan nhà máy, nghe y báo cáo tình hình nhà máy với lãnh đạo.
Vì nhà máy phấn hoạt thạch thành lập khá sớm, lợi nhuận trước đây không tồi. Mặc dù hiện tại vì cạnh tranh khốc liệt nên nguồn tiêu thụ sản phẩm rất bình thường, nhưng với vốn liếng từ trước, lại thêm con đường lãi ít nhưng tiêu thụ số lượng nhiều, theo cách nói của Khu Hữu Tài, chỉ cần có thể bán, là sẽ sản xuất theo nhu cầu tiêu thụ. Từ Quân Nhiên khá hài lòng với tư duy kinh doanh của người này. chỉ là có chút không thích tính cách của y. Dù sao một cán bộ háo sắc tới mức này, thực sự khó mà chịu được.
- Lão Khu, nếu không muốn gánh thêm vài gánh nặng, có những tật xấu, cậu phải sửa đổi đi.
Trước khi đi, Từ Quân Nhiên vỗ vai Khu Hữu Tài nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận