Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 541: Quan phụ mẫu.

Do buôn bán trong thành phố, nên Vương Hiểu Nhu có nguồn tin rất rộng, chuyện Diệp Vĩ Dân muốn mở công ty hóa chất, cô cũng có nghe một người bạn ngân hàng nói đến. Lúc này vô ý nói với Từ Quân Nhiên, lại nhận thấy sắc mặt người đàn ông của mình đột nhiên tái xanh.
- Sao vậy?
Vương Hiểu Nhu có chút khó hiểu nhìn Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên không có trả lời cô mà tiếp tục truy vấn:
- Chị nghe tin Diệp Vĩ Dân muốn mở một nhà máy hóa chất ở đâu thế?
Vương Hiểu Nhu nhíu mày, suy nghĩ một lúc lâu mới khẽ đáp:
- Hình như là một ông chủ ngân hàng, sao thế, có gì không ổn sao?
Từ Quân Nhiên sắc mặt nghiêm túc hỏi:
- Công ty kia là tập đoàn hóa chất William phải không?
Vương Hiểu Nhu gật đầu:
- Sao cậu biết?
Từ Quân Nhiên khẽ thở dài một cái, rồi không nói thêm gì, xem ra hắn đã không chọn lựa cũng không được rồi!
Có điều, hắn không thể chọn Lôi Bạo bên này dc, nguyên nhân không phải bởi cái gì khác, mà bởi đối tượng hợp tác chính là Diệp Vĩ Dân.
Nếu Từ Quân Nhiên nhớ không nhầm thì Tập đoàn hóa chất William là công ty sản xuất sản phẩm có mức độ ô nhiễm rất cao. Toluen là một hydrocacbon thơm tồn tài ở trạng thái dung dịch, không màu, trong suốt….Nó được dùng rộng rãi như một dung môi hữu cơ, hòa tan thuốc, sơn, nhựa cây, thuốc nổ cùng các loại nông dược …v.v. Điều quan trọng là thế giới vẫn đang tranh luận về độc tính kỳ lạ của nó. Có quan điểm cho rằng PX có độc, là một chất hóa học nguy hiểm, gây ra tỷ lệ thai nhi dị dạng rất cao, nó bốc hơi, chưng cất nó có thể tạo thành hợp chất có tính nổ mạnh. Một luồng ý kiến khác lại cho rằng PX thuộc các chất có độc tính thấp,
Nếu Từ Quân Nhiên nhớ không nhầm thì ở thế kỷ XXI, ở Trung Quốc có rất nhiều nơi đã bùng nổ lên một sự kiện có quy mô lớn, mà dây dẫn nổ chính là hạng mục muốn tiến cử này.
Không chỉ thế, Cát Đại Tráng cũng đã tiết lộ rằng Lôi Bạo muốn anh ta truyền đạt lại nguyên văn câu nói với Từ Quân Nhiên rằng thành phố chuẩn bị tiến cư một hạng mục hóa chất, đã được chỉ định là đặt tại huyện Phú Lạc.
Hay nói cách khác, hạng mục này sẽ được đặt tại khu hai phát triển của xã Trường Thanh.
Đây là chuyện mà Từ Quân Nhiên không thể nào chấp nhận được.
Nếu như bình tĩnh xem xét, Từ Quân Nhiên không có chút hứng thú nào với mấy chuyện mà mấy chuyện gia chó má kia đã nói. Hắn cũng không biết cái hạng mục PH kia rốt cuộc là có nguy hiểm hay không! Có điều, Từ Quân Nhiên cảm thấy, nếu hắn đã là một người lãnh đạo thì nhất định phải suy nghĩ cho kỹ một chuyện: có cần thiết vì phát triển kinh tế mà đem tính mạng của một bộ phận lớn người dân đặt vào nguy hiểm?
Quan phụ mẫu là gì?
Quan phụ mẫu là một từ có nguồn gốc từ “Lễ Ký” ( 1 trong ngũ kinh của Trung Quốc), trong Kinh Thi có đề cập: Nhạc chích quân tử, dân chi phụ mẫu.’ dân chi sở hảo hảo chi, dân chi sở ác ác chi, thử chi vị dân chi phụ mẫu. Mạnh Tư, trong Lương Huệ Vương thượng viết: “ Vi dân phụ mẫu, hành chính, bất miễn vu suất thú nhi thực nhân, ác tại kỳ vi dân chi phụ mẫu dã?” Trong những văn bản cổ này, “phụ mẫu” chính là những kẻ thống trị dân chúng, thậm chí là quân vương của một nước, thời Há từng xuất hiện hai vị quan địa phương rất có thành tích trong chính trị đó là Triệu Tín Thần của Tây Hán và Đỗ Thi của Đông Hán. Theo như “ Hậu Hán thư”, Đỗ Thi là Thái Thú Nam Dương, nhận được sự yêu mến của dân chúng, được bách tính ví với Triệu Tín Thần của triều trước, vì thế mới có câu “Tiền hữu Triệu phụ, hậu hữu Đỗ mẫu” lúc này, từ “ phụ mẫu” đã có hàm ý chỉ quan địa phương. Trong “ Trích cư cảm sự” của Vương Vũ Xưng thời Tống có viết “Vạn gia hô phụ mẫu.” ông cũng tự chú thích “Dân gian hô lệnh vi phụ mẫu quan” đây cũng là địa phương ví quan với phụ mẫu sớm nhất.
Trong xuất hiện phong kiến, cha mẹ chính là chúa tể của con cái, đồng thời cha mẹ cũng là người yêu thương con cái của mình nhất. cho nên quan phụ mẫu đã bao hàm cả hai đặc điểm là lãnh đạo và yêu thương bảo vệ. Một vị quan tốt cần phải yêu thương, bảo vệ dân chúng như con của mình, đây chính là “ Thương dân như con”. Khi quyền lợi của dân chúng bị tổn hải, quan viên phải đứng ra để bảo vệ, đây gọi là “ làm chủ cho dân”. Bởi vậy cái gọi là “ quan phụ mẫu” chính là lời khen ngợi của dân chúng. Đồng thời những vị quan phụ mẫu, chủ yếu là một số quan ở cơ sở, chủ yếu là các quan đứng đầu một châu, một huyện, bởi họ là người tiếp xúc trực tiếp với dân chúng các nơi, đồng thời cũng là người nắm quyền sinh sát trong tay.
Từ Quân Nhiên hiện tại chính là quan phụ mẫu của người dân xã Trường Thanh.
Để Từ Quân Nhiên mạo hiểm sức khỏe của người dân trong tương lai, hợp tác với Diệp Vĩ Dân, cùng làm hạng mục hóa chất kia, hắn tuyệt đối không đồng ý.
- Chị Hiểu Nhu, chị nói xem, nếu như cho chị lựa chọn, có một cơ hội có thể lời đến 100 vạn, nhưng cả đời này không thể sinh con, thậm chí còn bị bệnh, chị sẽ chọn gì?
Từ Quân Nhiên đột nhiên mở miệng hỏi Vương Hiểu Nhu.
Vương Hiểu Nhu ngây người một lúc, kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên, trả lời ngay:
- Thế cũng phải hỏi sao? Tất nhiên là chọn sức khỏe rồi! Nếu ngay cả tính mạng cũng không còn thì cần tiền để làm gì?
- Đúng thế, đến mạng còn không còn thì cần tiền để làm cái gì?
Từ Quân Nhiên tự mình lẩm bẩm, nhắc lại lời nói của Vương Hiểu Nhu, ánh mắt liền trở lên kiên định hơn. Giống như lời mà Vương Hiểu Nhu nói Diệp Vĩ Dân là con trai của Diệp Đức Hoa, còn Diệp Đức Hoa là Bí thư thành ủy, quyền cao chức trọng, vậy thì đã sao? Trong đời Từ Quân Nhiên đã gặp nhiều ông to hơn thế rồi, cũng đã gặp không ít nhân vật quan trọng, ngay đến ông lớn như Hoàng gia mình cũng đã đắc tội rồi, một Diệp Đức Hoa có là gì?
Đã đến thế giới này, nếu không biết vận động để sống sót, Từ Quân Nhiên tự hỏi mình cũng không còn ý nghĩ gì để tồn tại nữa.
Đạt được thành tích để thăng quan quả thật là một chuyện tốt thế nhưng Từ Quân Nhiên cũng biết, nếu như hắn thật sự đồng ý hóa giải với Lôi Bạo, sau đó hợp tác cùng Diệp Vĩ Dân làm hạng mục hóa chất kia, e là cả đời này hắn cũng không thể tha thứ cho chính mình, đến lúc đó, cho dù hắn có làm lại từ đầu thì cũng không có cách nào xóa đi vết nhơ này.
- Ông xã, anh sẽ không hợp tác với tên Diệp Vĩ Dân kia đúng không?
Vương Hiểu Nhu ghé sát vào tai Từ Quân Nhiên hỏi. Cô đã quan sát Từ Quân Nhiên một hồi lâu, nhận thấy trên mặt Từ Quân Nhiên đột nhiên có biểu lộ giống như đã trút được gánh nặng, liền không khỏi hỏi.
Từ Quân Nhiên trầm mặc một lúc, sau đó từ từ nói:
- Nếu như lúc này tôi vì sợ hãi quyền thế của Diệp Đức Hoa mà đi hợp tác với Diệp Vĩ Dân, thì e là tên Diệp Vĩ Dân kia hôm nay đòi chúng ta hợp tác thực hiện hạng mục hóa chất, ngày mai có thể lại đòi chúng ta giao tất cả công trình của khu khai thác giao lại cho anh ta, ngày kia có khi lại bảo chúng ta giúp y đi trộm mỏ vàng….
Ngữ khí của hắn đột nhiên thay đổi, nói:
- Tôi biết trên đời có rất nhiều kẻ xấu. Bản chất của họ thật ra cũng không xấu. Ở thời điểm bắt đầu, bọn chúng cũng nghĩ đến chuyện giúp đỡ người khác làm một người tốt, nhưng khi bọn chúng không cẩn thận đi sai một bước, về sau không thể dừng lại, lúc này mới tha hóa thành người xấu!
Vương Hiểu Nhu không ngờ Từ Quân Nhiên lại có nhiều kiến thức như vậy, sắc mặt liền lập tức trầm xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận