Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 626: Vạch trần.

- Chủ tịch huyện Từ, có chuyện gì vậy?
Ngồi trong thư phòng của mình, Bạch Lâm hỏi Từ Quân Nhiên. Ông ta không phải kẻ ngốc, muộn như vậy rồi mà Từ Quân Nhiên còn chạy tới nhà ông ta, chắc chắn không phải chỉ đến chơi. Dù sao, ông ta cũng có thể nhận ra rằng, sắc mặt của Từ Quân Nhiên rất nghiêm trọng, trên tay cũng không cầm bất cứ món quà nào.
Người Trung Hoa có một tập quán, mỗi khi đến nhà ai, nhất định đều đem theo một món quà tặng chủ nhà. Nhất là khi Bạch Lâm còn là lãnh đạo cấp trên của Từ Quân Nhiên. Tuy huyện trưởng và bí thư huyện ủy đều là lãnh đạo cấp chính, nhưng bí thư huyện ủy là người đứng đầu. Về lý mà nói, Từ Quân nhiên là Chủ tịch huyện mới tới nhậm chức, nếu đến nhà thăm hỏi, lại càng phải đem theo quà.
Thế nhưng, hết lần này tới lần khác, đến giờ Từ Quân Nhiên vẫn không đem theo bất cứ thứ gì.
Xem xét kỹ càng lại, Bạch Lâm bắt đầu thấy không vừa ý cho lắm vì nghĩ rằng Từ Quân Nhiên không tôn trọng mình.
Trong ý nghĩ của ông ta, lần này Từ Quân Nhiên tới đây chắc chắn là vì chuyện của nhà máy day đây. Dù sao, với chủ tịch huyện mới như hắn, nếu không giải quyết tốt chuyện của nhà máy day đây, uy tín của hắn chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. Đừng nói đến những người khác, chỉ riêng những cán bộ trong huyện thôi, chắc chắn họ sẽ nghi ngờ về năng lực xử lý công việc của chủ tịch huyện mới.
Không ngờ, Từ Quân Nhiên chỉ nói một câu đã khiến Bạch Lâm biến sắc.
Nhìn vẻ lạnh nhạt của Bạch Lâm, Từ Quân Nhiên ngồi trên ghế salon bỗng mở miệng nói một câu:
- Bí thư Bạch, tôi nghe nói nhà máy day đây huyện chúng ta vừa nhập khẩu một chuỗi dây chuyền sản xuất cũ đã bị đào thải?
Nghe thấy những lời này của Từ Quân Nhiên, vẻ mặt điềm tĩnh của Bạch Lâm bỗng biến sắc. Không biết ai đã báo chuyện này cho Từ Quân Nhiên, nhưng anh ta có thể tưởng tượng ra, nếu Từ Quân Nhiên báo cáo về chuyện này, chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng không nhỏ. Dù sao, Bạch Lâm cũng biết, chuyện này ảnh hưởng đến thế lực từ Thủ đô tới. Nếu không phải người đó can thiệp vào, chắc chắn chuyện của nhà máy dây đây sẽ không thành, cũng không đến mức gây ra tình trạng lộn xộn như hiện nay.
- Chủ tịch Huyện Từ, chuyện này cũng không thể trách mấy đồng chí ở nhà máy đó được.
Bạch Lâm trầm ngâm trong giây lát rồi cười giải thích:
- Mấy đồng chí của chúng ta cũng chỉ có ý tốt thôi, hy vọng có thể thay đổi bộ mặt của nhà máy. Không ngờ, dây chuyền sản xuất này lại xảy ra chút vấn đề trong hoàn cảnh lộn xộn trong nước…
Không cần biết thế nào đi chăng nữa, ông ta cũng không thể trêu vào vị quý nhân đó. Thay vì đắc tội với vị quý nhân đó để mất ghế bí thư huyện ủy, ông ta chỉ có thể chịu thiệt một chút, nói chuyện rõ ràng với Từ Quân Nhiên mà thôi. Khi Từ Quân Nhiên biết danh tính của vị quý nhân đó, chắc chắn hắn sẽ không tiếp tục dây dưa với chuyện này nữa đâu.
Nghe xong lời giải thích của Bạch Lâm, mặt Từ Quân Nhiên như thể không biết làm gì. Hắn không thấy kỳ lạ, dù sao, Bạch Lâm lựa chọn như vậy cũng hợp tình hợp lý. Phải biết rằng một tên lừa gạt mà lại có thể tạo ra cờ hiệu với Tào lão gia như vậy, Tào lão gia là một nhân vật lớn từng được ghi trong sách giáo khoa, chinh chiến mấy chục năm, huân chương nhiều vô kể, hiện nay còn đang là lãnh đạo quốc gia. Dù sao đi chăng nữa, đừng nói Bạch Lâm là một bí thư huyện ủy, cho dù là một bí thư thành ủy như Quách Hồng Đào, gặp phải chuyện này, chỉ sợ phản ứng đầu tiên cũng chỉ có thể nghĩ cách giấu nhẹm đi mà thôi.
Nhưng vấn đề là, tiền đề của mọi chuyện đều cần chứng minh tên đó là người nhà họ Tào.
Nhưng Từ Quân Nhiên dám khẳng định, tên đó chắc chắn không phải là người nhà họ Tào.
Tào Tuấn Vĩ còn chưa kết hôn, năm nay cũng chưa được 40 tuổi, sao có thể có một đứa con trai đã hơn 20 tuổi.
Nghĩ đến chuyện này, Từ Quân Nhiên mỉm cười nói với Bạch Lâm:
- Bí thư Bạch, nếu tin tức của tôi không sai, có phải thân phận của người trung gian kia khá đặc thù, phải không?
Nếu Bạch lâm đã muốn bán cái cửa đó, Từ Quân Nhiên cũng không ngại cùng hắn diễn một trò vui.
Ngay lúc đó, trong đầu Từ Quân Nhiên bỗng hiện lên một suy nghĩ, hắn hoàn toàn có thể nhân chuyện này để mở ra cục diện ở huyện Nhân Xuyên.
Bạch Lâm nghe thấy những lời Từ Quân Nhiên nói, biểu hiện cứng ngắc trên mặt dần biến mất. Ông ta cười ha hả, sau đó mới đáp lại lời hắn:
- Ha ha, tin tức của Chủ tịch huyện khá nhanh đấy!
Ông ta ta không hề bất ngờ trước chuyện này. Dù sao, Từ Quân Nhiên cũng là chủ tịch huyện mới nhậm chức, trong huyện cũng có những cán bộ thất bại. Hiện nay, các thế lực trong huyện mới được hình thành, chắc chắn sẽ có người chủ động dựa dẫm vào Từ Quân Nhiên để tiến thân. Chuyện ở nhà máy day đây chính là do những người đó chủ động nói với Từ Quân Nhiên.
Chỉ có điều, Bạch Lâm rất khâm phục Từ Quân Nhiên. Chuyện lớn như chuyện ở nhà máy day đây, một bí thư huyện ủy như ông ta cũng giả vờ không biết, quyền đương là quyết sách sai lầm của ông ta trong chuyện nhà máy day đây, dù sao, dính đến nhân vật lớn ở Thủ đô, bên phía huyện Nhân Xuyên, cho dù là huyện ủy hay lãnh đạo huyện đều chỉ có thể lựa chọn giả điếc mà thôi. Nhưng hiện nay, Từ Quân Nhiên lại muốn truy cứu trách nhiệm trong chuyện này sao?
Nghĩ đến đây, Bạch Lâm nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên:
- Chủ tịch Huyện Từ, chuyện này có nội tình trong đó.
Bất kể như thế nào đi chăng nữa, lúc sắp đi, trưởng ban tổ chức thành ủy Lý Đức Minh đã dặn anh ta phải chăm sóc Từ Quân Nhiên, về tình về lý Bạch Lâm đều phải nhắc nhở Từ Quân Nhiên chuyện này.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, ấn tượng với Bạch Lâm đã tốt hơn trước rất nhiều. Không cần biết như thế nào đi chăng nữa, vị bí thư Bạch này cũng không phải là một người tồi, cũng còn biết nhắc nhở hắn, không uổng công hắn có ý nghĩ muốn giúp đỡ ông ta.
- Bí thư Bạch, người trung gian kia nghe nói là người từ Thủ đô tới, phải chứ?
Từ Quân Nhiên mỉm cười, liếc nhìn Bạch Lâm rồi thản nhiên nói.
Bạch Lâm giật mình, nghĩ ngay đến việc, người nói với Từ Quân Nhiên chuyện này chắc cũng đã nói với hắn về chuyện của cậu Tào.
Thế là ông ta gật đầu, nói:
- Đúng vậy, người đó là người Thủ đô. Chủ tịch Huyện Từ, tôi khuyên cậu nên thận trọng trong chuyện này. Nếu thực sự không có cách nào khác, tài chính huyện vẫn có thể cắn răng chích ra một phần tiền, tạm thời cứ để nhà máy day đây qua giai đoạn khó khăn này đã rồi nói.
Sự việc đến mức độ này, bất kể thế nào đi chăng nữa, Bạch Lâm đều không muốn vì chuyện của nhà máy day đây mà làm loạn cả huyện Nhân Xuyên lên. Còn về Từ Quân Nhiên, hoàn toàn có thể để sau rồi nói.
Từ Quân Nhiên cười ha hả, lúc này, ấn tượng của hắn với Bạch Lâm đã tốt lên rất nhiều. Tuy vị bí thư Bạch này quá thận trọng, nhưng cũng là một người không tồi. Trong tình huống này, Từ Quân Nhiên không thấy sự lựa chọn của Bạch Lâm có gì không thỏa đáng. Nếu bản thân hắn không có hậu thuẫn tốt, chắc chắn hắn cũng sẽ làm như vậy.
Công tác ở cơ sở không dễ làm, ngay cả bọn đầu gấu trên đường còn không thể đắc tội, chưa nói đến các nhân vật lớn ở Thủ đô.
Lấy một ví dụ đơn giản nhất chính là, các cán bộ địa phương chạy theo các cán bộ trên Thành phố, vì tranh giành hạng mục và đầu tư, thậm chí còn có thể làm cả mấy việc bưng trà, rót nước. Từ đó có thể thấy được, ở Thủ đô, nước đã sâu đến đâu.
Đặc biệt là chuyện lần này huyện Nhân Xuyên gặp phải. Đường đường là chuyện của nhà máy day đây có liên quan đến cháu trai ruột của phó thủ tướng, tuy hắn biết tên đó chỉ là giả, nhưng trong mắt toàn bộ lãnh đạo ở huyện Nhân Xuyên, người đó chắc chắn không phải là người bọn họ có thể chọc vào. Cho dù biết rõ, dây chuyền sản xuất nhà máy mua là dây chuyền sản xuất đã lỗi thời, biết rõ chắc chắn trong chuyện này người đó sẽ có được rất nhiều lợi ích, nhưng vẫn phải mắt nhắm mắt mở cho qua.
Thứ khiến người ta phải dè chừng không phải bản thân người đó mà chính là quyền lực sau lưng gã.
Quyền lực là một thứ rất đỗi thần kỳ. Quyền lực khiến con người ta trở nên thần bí, to lớn, cũng có thể khiến một người trở nên thần bí trong mắt người khác. Trong xã hội này, bất cứ lúc nào, con người ta đều có thể cảm nhận được sự tồn tại của quyền lực. Nhưng đa phần mọi người chỉ biết sử dụng quyền lực cũng như bị quyền lực sai khiến, chứ họ không biết, quyền lực rốt cục là thứ gì. Trên thực tế, quyền lực là khả năng một số người tạo ra ảnh hượng với một số người khác dựa trên những gì họ mong muốn và dự định.
Không thể không thừa nhận, người có quyền lực khiến cho chính trị trở nên ma quái. Người có quyền lực là bức tượng nhuộm màu của chính trị. Nguyên nhân cơ bản nhất quyết định cách người có quyền lực sử dụng quyền lực chính là động cơ quyền lực. Động cơ quyền lực chính là mục đích và ý đồ sử dụng quyền lực của người có quyền lực trong tay. Động cơ quyền lực trực tiếp ảnh hưởng đến hướng phát triển và hậu quả của quyền lực. Động cơ quyền lực của con người thường có: một là tham vọng có thành tựu, có cống hiến; hai là tham vọng có công danh, tài lộc; ba là tham vọng thống trị, quản lý; bốn là tham vọng báo thù.
Dĩ nhiên, đây là cách nói của chốn quan trường. Trên người của những vị lãnh đạo này dĩ nhiên sẽ có bóng dáng của quyền lực.
Giống như tên lừa đảo kia, trong tay gã không hề có quyền lực, trên thực tế, gã chỉ mượn quyền lực của lão gia nhà họ Tào để đạt được tham vọng tiền tài của mình.
Nghĩ đến đây, Từ Quân Nhiên cũng xem như đã hiểu vì sao có một số người một lòng một dạ muốn làm lãnh đạo, hoặc lùi lại một bước để cầu mong trở thành con cháu thân quen của các vị lãnh đạo. Vì từ xa xưa đến nay, quan và quyền luôn có mối liên hệ mật thiết với nhau. Làm chức càng to, quyền lực càng nhiều. Có quan sẽ có địa vị, có địa vị sẽ có quyền lực, có quyền lực sẽ có tiền, có tiền sẽ có uy, vì thế, làm lãnh đạo luôn đứng đầu trong danh sách các nghề được yêu thích. Ai cũng muốn làm lãnh đạo, làm lãnh đạo nhỏ thì muốn làm lãnh đạo to, làm lãnh đạo to rồi thì lại muốn làm lãnh đạo to hơn nữa. Do đó, ai ai cũng mong trong nhà mình có một người có thể làm lãnh đạo, vì chỉ có người làm lãnh đạo mới có quyền lực trong tay. Làm người thân của lãnh đạo dĩ nhiên cũng sẽ có không ít quyền lực.
Từ Quân Nhiên nhìn Bạch Lâm rồi chầm chậm nói:
- Tôi nghe nói, người đó là cháu của phó thủ tướng Tào?
Câu này vừa nói ra khỏi miệng, sắc mặt Bạch Lâm đã thay đổi. Anh ta do dự trong giây lát rồi gật đầu với Từ Quân Nhiên, lộ ra nụ cười khổ:
- Đúng vậy. chủ tịch Huyện, bây giờ thì cậu đã hiểu suy nghĩ của tôi chưa? Không còn khách nào khác, chỉ sợ ném chuột vỡ bình thôi.
Cái gọi là ném chuột vỡ bình dĩ nhiên chính là e ngại vị phó thủ tướng kia. Dù sao, chuyện liên quan đến cháu trai của ngài ấy, không chừng sẽ làm người ta nổi trận lôi đình, tạo ra địa chấn cho chốn quan trường.
Từ Quân Nhiên gật đầu. Suy nghĩ của Bạch Lâm không sai, chỉ có điều, anh ta không ngờ tên đó là kẻ giả mạo mà thôi.
Từ Quân Nhiên cầm ly trà trước mặt lên nhấp một ngụm, bình tĩnh nói:
- Bí thư Bạch, chắc ngài cũng đã xem qua lý lịch của tôi nên cũng biết tôi có bằng cấp đại học chứ?
Bạch Lâm nghe đến đó thì khẽ giật mình, gật đầu theo bản năng:
- Đúng vậy.
Sau đó, ông ta liền nhớ lại bản lý lịch đã xem trước đó, bên trên quả thật có viết như vậy thật. Từ Quân Nhiên là sinh viên tốt nghiệp qua tiếng Trung, đại học Kinh Hoa. Lúc ông ta đọc được những dòng này thì khá giật mình. Dù sao cũng là thời đại này rồi, sinh viên đại học, nhất là sinh viên tốt nghiệp đại học danh tiếng như Kinh Hoa, đây quả là một chuyện hiếm gặp.
- Bí thư Bạch, lúc tôi học đại học, tôi là bạn cùng lớp cùng ký túc xá với con trai lớn của phó thủ tướng Tào.
Một câu nói lãnh đạm của Từ Quân Nhiên như một tiếng sấm đánh uỳnh bên tai Bạch Lâm. Biểu cảm trên mặt Bạch Lâm thay đổi liên tục, như thể khuôn mặt khi diễn kịch, rất có phong cách của mấy diễn viên trên truyền hình.
- Từ, Chủ tịch Huyện Từ, cậu không nói đùa đấy chứ?
Bạch Lâm bất ngờ nhìn Từ Quân Nhiên, không dám tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Từ Quân Nhiên nhún vai, mỉm cười nói:
- Bí thư, tôi sẽ đem những chuyện này ra để nói đùa sao?
Bạch Lâm tràm mặc. Ông ta biết rõ, Từ Quân Nhiên vô duyên vô cớ chắc chắn sẽ không đem chuyện này ra để nói đùa. Nếu như vậy, cũng có nghĩa là, gia thế của Từ Quân Nhiên chắc chắn có liên quan đến nhà họ Tào.
Ngay lúc Bạch Lâm tưởng rằng sau đó, Từ Quân Nhiên sẽ nói đến mối quan hệ giữa hắn và lão gia tử nhà họ Tào, thì lại nghe thấy Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng nói ra một câu:
- Ngài thấy có lạ không? Hai anh em cùng ký túc xá, con gái của anh ấy năm nay mới 4 tuổi, em trai anh ấy năm nay 34 tuổi, cả ngày chỉ ở Lĩnh Nam làm ăn buôn bán, còn chưa kết hôn. Tôi nghe nói, phó thủ tướng Tào và phu nhân vì chuyện này mà rất lo lắng.
Bạch Lâm nghe vậy, mỉm cười, thuận miệng nói:
- Rất bình thường thôi. Người ta bận kiếm tiền, sao có thể…
Lời còn chưa nói hết, Bạch Lâm đã ngây người ra.
Như thể bị người ta điểm huyệt, cả người Bạch Lâm ngây ra, không hề nhúc nhích, nửa ngày sau cũng không nói nổi một lời, chỉ yên lặng nhìn Từ Quân nhiên, hy vọng có thể nhìn ra được gì đó.
Từ Quân Nhiên tỏ ra rất bình tĩnh, khẽ thở dài, sau đó mới nhìn Bạch Lâm, chầm chậm nói ra từng từ từng câu:
- Tôi học với Tào Tuấn Minh 4 năm, chưa hề nghe qua chuyện anh ấy có một người con trai năm nay hơn 20 tuổi. Con cháu đời thứ hai nhà họ Tào chỉ có 2 người, hơn nữa, đa phần họ hàng thân thích nhà họ Tào, tôi đều quen.
Hắn không hề nói đùa về chuyện này. Học với Tào Tuấn Minh bốn năm, đã mấy lần tới nhà họ Tào, hắn hiểu rất rõ về các thành viên trong gia đình họ. Giống như những gì hắn đã nói, con cháu đích tôn nhà họ Tào chỉ có mấy người, nếu tính đến con cháu ngoài 20 tuổi, ngoài một đứa cháu trai họ hàng xa với Tào Tuấn Minh ra thì không có bất kỳ ai khác. Điểm mấu chốt là, lão gia nhà họ Tào tính cách cứng rắn, tuyệt đối không cho phép người thân dùng tên tuổi của mình để ra ngoài làm chuyện xằng bậy.
Sau khi Từ Quân Nhiên nói xong mấy lời đó, sắc mặt Bạch Lâm tái nhợt, run giọng nói:
- Ý của cậu là, người đó là tên lừa đảo sao?
Từ Quân Nhiên khẽ nhếch miệng cười lạnh, trầm giọng nói:
- Hiện nay tôi không dám chắc chắn gã ta là tên lừa đảo, nhưng tôi có thể cam đoan rằng, người này chắc chắn không phải cháu trai đích tôn của phó thủ tướng Tào. Trừ phi gã có bản lĩnh biến ra một người anh hoặc một người chị cho nhà họ Tào.
Bạch Lâm nhảy vọt lên, vỗ tay lên mặt bàn, lớn tiếng mắng:
- Mẹ kiếp, đồ vô liêm sỉ, dám lừa gạt ông đây à.
Ông ta không thể không tức giận. Tên lừa đảo đó đã lấy danh nghĩa con cháu của các vị lãnh đạo trên Thủ đô để tác oai tác quái ở huyện Nhân Xuyên. Sau khi khiến cả huyện tổn thất mấy chục vạn lại phủi đít bỏ đi. Đã vậy, mấy lãnh đạo trong huyện lại vì thân phận của gã mà không dám nói gì, chỉ có thể im lặng thu dọn kết cục. Chuyện của nhà máy càng ngày càng loạn, khiến mọi người đều vò đầu bứt tai không biết làm sao. Bây giờ lại lòi ra, gã ta chỉ là một kẻ lừa đảo.
Điều này làm Bạch Lâm không thể kiềm chế nổi nữa mà tức giận thực sự.
Từ Quân Nhiên cười khổ. Hắn hiểu rõ chuyện này, ở kiếp sau hắn cũng đã quen. Những tên lừa đảo đó lợi dụng việc các cán bộ lãnh đạo cấp cơ sở không hiểu rõ về tình hình trên Thủ đô cũng như người nhà lãnh đạo cấp quốc gia để chuộc lợi.
- Chủ tịch Huyện, cám ơn cậu.
Bạch Lâm khôi phục lại tinh thần, cảm ơn Từ Quân Nhiên. Chuyện này nếu không phải có Từ Quân Nhiên tới huyện Nhân Xuyên nhậm chức, chỉ sợ đến lúc nhà máy xảy ra chuyện, mấy đám lãnh đạo như bọn họ sẽ phải cùng nhau gánh trách nhiệm. Nói không chừng còn bị tên lừa đảo đó đẩy vào chỗ chết.
Từ Quân Nhiên xua tay, nghiêm túc nói:
- Bí thư, việc quan trọng hiện nay là chúng ta phải mau chóng tìm được tên lừa đảo đó, phải bắt được gã.
Từ Quân Nhiên trầm trọng nói:
- Tôi đoán chắc chắn gã đã lừa không ít địa phương, hơn nữa, nếu có thể mau chóng bắt được gã, có khi sẽ cứu vãn được một chút tổn thất về mặt kinh tế.
Biểu cảm của Bạch Lâm lại thay đổi, ông ta liên tục gật đầu nói:
- Đúng, đúng, đúng! Chủ tịch Huyện, cậu tính rất đúng, chúng ta phải mau chóng ra tay, không chừng có thể cứu vãn được một chút tổn thất.
Vừa nói, ông ta vừa lấy điện thoại trong thư phòng, bấm một dãy số ngay trước mặt Từ Quân Nhiên. Sau khi đầu dây bên kia có người nhấc máy, Bạch Lâm lớn tiếng nói:
- Trương Hỉ Bân, mau đưa người tới nhà tôi. Tốc độ phải nhanh, mang nhiều người một chút.
Người ở đầu dây bên kia còn đang chần chừ, Bạch Lâm đã quát lên:
- Mẹ kiếp, lão tử là Bạch Lâm, là bí thư huyện ủy Nhân Xuyên, ai có thể tới nhà tôi gây sự chứ? Bảo cậu qua là có việc lớn giao cho cậu làm, nhanh lên, chủ tịch huyện cũng đang ở đây.
Nói xong, ông ta trực tiếp tắt máy, ngồi xuống ghế dựa thở hồng hộc.
Rất rõ ràng, tin tức này quả là một đả kích lớn với bí thư Bạch. Tuy dứt khoát sắp xếp cách giải quyết, nhưng sau khi bình tĩnh lại, trong lòng Bạch Lâm cũng không thoải mái. Ông ta đường đường là bí thư huyện ủy, kết quả lại bị một tên lừa đảo xoay như chong chóng, còn vì sợ đối phương là nhân vật lớn mà khiến mọi người phải lo giải quyết hậu quả chuyện ở nhà máy. Hiện nay, Từ Quân Nhiên vừa tới đã vạch trần được bộ mặt thật của tên lừa đảo đó.
Không thể không nói, lúc này, Bạch Lâm đã bắt đầu dè chừng Từ Quân Nhiên. Người thanh niên này hóa ra là bạn học với con trai phó thủ tướng, hơn nữa, nghe khẩu khí của hắn, dường như cũng đã từng gặp phó thủ tướng Tào, có vẻ còn khá thân thiết. Chả trách trưởng ban tổ chức tỉnh ủy trực tiếp phái hắn tới huyện Nhân Xuyên, hóa ra là có nguyên do cả.
Nghĩ đến đây, Bạch Lâm mỉm cười với Từ Quân nhiên, khách khí nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận