Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 790: Bới móc

Cùng Bí thư đi thị sát ở cơ sở?
Trong nội tâm, Từ Quân Nhiên lo lắng. Đây không chỉ là một hành trình trọng yếu, đây còn là sự tín nhiệm của Bí thư Phương Chính đối với mình. Dù sao thì ngày đầu tiên đi làm, bí thư Phương Chính lại quyết định cho mình cùng đi thị sát ở cơ sở. Như vậy, cho thấy ông rất hài lòng với mình.
Không biết vì cái gì, Từ Quân Nhiên suy nghĩ kỹ một chút. Hắn có cảm giác kỳ lạ. Tất cả hành trình công tác của tỉnh uỷ, đều do văn phòng sở bên kia phụ trách. Chính xác là do Trần Tuấn Nho phụ trách. Nếu không thì bí thư Phương Chính đã không yêu cầu hắn đi gặp Trần Tuấn Nho để xem lịch trình công tác. Nhưng, Phương Chính lại trực tiếp nói với mình là ông muốn đi thị sát mà không phải do Trần Tuấn Nho nói.
Điều này có ý gì?
Trong đầu Từ Quân Nhiên được vẽ lên một dấu hỏi, rồi trong suy nghĩ lại có nghi hoặc.
Đương nhiên, Từ Quân Nhiên cũng không phải đồ ngốc. Người làm thư ký là phải thận trọng từ lời nói đến việc làm. Hắn không biết bí thư Phương Chính muốn làm cái gì trong hồ lô, và ý định cùng Trần Tuấn Nho chơi trò chơi gì. Việc này, đối với mình không có quan hệ gì. Từ Quân Nhiên thà nói ít đi một câu chứ không muốn đắc tội với lãnh đạo.
Nhìn Từ Quân Nhiên, Phương Chính tiếp tục nói;
- Thời gian này tôi đã nắm được tình hình ở tỉnh. Tiếp theo, chủ yếu là tôi muốn tìm hiểu ở một số cơ sở. Cậu nói với Trần Tuấn Nho một tiếng. Lần đi này không nên có nhiều người và sẽ tới một số địa điểm. Cụ thể thế nào, cậu với ông ta thương lượng là được rồi. Cuối tuần, chúng ta sẽ khởi hành.
Từ Quân Nhiên viết lại vào cuốn xổ ghi chép. Hắn đang định nói gì thì có tiếng gõ cửa, liền vội đi ra. Trần Tuấn Nho đi vào. Từ Quân Nhiên biết hắn và Bí thư cần trao đổi công việc nên lui ra ngoài.
Ngồi ở cạnh bàn làm việc, Từ Quân Nhiên nghĩ rồi đứng dậy rót nước trà bưng vào.
Khi hắn vừa đem chén trà để trên bàn làm việc, Trần Tuấn Nho rướn lông mày, nói:
- Tiểu Từ, cậu làm cái gì vậy.
Từ Quân Nhiên khẽ giật mình, có chút không hiểu. Trần Tuấn Nho nói câu này là có ý gì? Mình chẳng qua là rót cho ông ta một ly nước trà, có thể làm gì chứ?
Nhưng, trên mặt, Từ Quân Nhiên vẫn thản nhiên, mỉm cười nói:
- Trưởng Thư ký, mời ngài uống nước.
Trên mặt Trần Tuấn Nho rất nghiêm túc. Ông lắc lắc đầu nói với Từ Quân Nhiên:
- Đồng chí Tiểu Từ. Đầu tiên, cảm ơn cậu đã mời tôi uống trà. Nhưng, tôi phải nói cho cậu rõ một vấn đề. Ở văn phòng Tỉnh ủy có không ít người thường xuyên phải tới phòng Bí thư ngồi báo cáo một chút, nhưng thời gian không quá dài. Như tôi đây, mỗi ngày đi làm, đầu giờ tôi thường tới phòng Bí thư để thống nhất công tác, đây là công việc của tôi. Những người giống như tôi đây không ít, nếu như ai cậu cũng mời trà vậy thì thật sự rất lãng phí. Bởi vì chúng tôi không ở văn phòng quá lâu mà chỉ vài phút thống nhất công việc. Cậu không quản lý việc nhà không biết củi, gạo quý. Này ly giấy, lá trà bao gồm cả nước đều tính vào kinh phí văn phòng cả đấy. Mỗi lần chỉ là một chút, thoạt nhìn không phải cái gì to tát lắm, nhưng cuối năm tổng kết lại là một con số lớn đấy.
Nói xong, Trần Tuấn Nho lắc đầu, thở dài một hơi:
- Những thứ này là phải bỏ tiền ra đấy, cậu hiểu chưa?
Nét mặt Từ Quân Nhiên trở nên khó coi. Hắn không nghĩ tới Trần Tuấn Nho cho mình một bài học ngay trước mặt bí thư Phương Chính. Ông ta không để cho mình có đường rút. Thậm chí, ông ta còn phê bình mình trước mặt Bí thư. Rõ ràng là ông ta đang ra oai phủ đầu.
Mấu chốt nhất là am hiểu quy tắc chốn quan trường. Từ Quân Nhiên biết rõ, những lời này Trần Tuấn Nho có thể không cần nói ra trước mặt Bí thư, ông ta có thể đợi đến lúc rời khỏi phòng làm việc của Bí thư tìm mình để nói chuyện này. Nhưng, hết lần này tới lần khác ông đều ở trước mặt bí thư Phương Chính người đứng đầu tỉnh uỷ, trực tiếp không khách khí phê bình mình. Ý đây cũng đã rất rõ ràng rồi – ông cố tình gây phiền toái cho mình.
Đã như vậy, mục đích của Trần Tuấn Nho là gì?
Trong đầu Từ Quân Nhiên suy nghĩ một chút, thoáng cái, hắn đã hiểu dụng ý của Trần Tuấn Nho.
Trưởng thư ký tỉnh uỷ và thư ký của người đứng đầu Tỉnh ủy, nhìn như hai người có địa vị kém nhau khá xa. Nhưng, trên thực tế công năng lại không khác nhau lắm. Trần Tuấn Nho làm trưởng thư ký, nếu như không có thư ký tín nhiệm chỉ sợ ở trụ sở Tỉnh ủy một chút uy tín cũng sẽ không còn. Dù sao ai cũng biết, trưởng thư ký cùng trưởng ban tổ chức – hai vị trí này bắt tay nhau có thể ảnh hưởng rất lớn tới vị trí công tác, thậm chí còn có thể tới Trung ương. Ở hai vị trí này, việc chọn người nào cũng đều tôn trọng người đứng đầu cho ý kiến.
Cho nên, hôm nay, Trần Tuấn Nho phê bình mình trước mặt bí thư Phương Chính với dụng ý rất đơn giản chính là cảnh cáo mình. Đừng vọng tưởng vượt qua một cái tuyến. Cho dù bí thư Phương Chính chọn mình làm thư ký, nhưng người thư ký này cũng phải chịu sự lãnh đạo của trưởng thư ký, như những cán bộ bình thường khác, người thực sự làm thư ký cho Phương Chính, là Trần Tuấn Nho ông ta.
Nghề thư ký, người ngoài xem ra rất phong quang nhàn rỗi. Nhưng, thực tế không phải dễ làm như vậy. Các mối quan hệ phức tạp, nếu xử lý không tốt có thể gây hậu hoạn cũng khó trách. Giống như Tiếu Minh Lý tổng kết bằng mười sáu chữ. Từ Quân Nhiên cung kính gật gật đầu với trần Tuấn Nho:
- Trưởng Thư ký nói rất đúng. Là do tôi sơ sót.
Lúc này, mặc cho trong lòng nghĩ gì. Trước là cúi đầu về sau hãy nói. Còn sự tình về sau, Từ Quân Nhiên tin tưởng một ngày nào đó Trần Tuấn Nho sẽ rơi vào trong tay mình.
Chứng kiến tư thái Từ Quân Nhiên nhận lỗi, Trần Tuấn Nho thỏa mãn gật đầu. Mục đích của ông ta là gõ đầu Từ Quân Nhiên một chút. Từ Quân Nhiên – thư ký mới của Bí thư đã cúi đầu nhận lỗi. Mục đích đã đạt được rồi, chỉ có điều, ông không chú ý tới. Khi ông răn dạy Từ Quân Nhiên thì Phương Chính vốn đang mỉm cười, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn.
Ho khan một tiếng, Phương Chính thản nhiên nói:
- Tiểu Từ mới tới đây nên có rất nhiều chuyện chưa quen là bình thường, đồng chí Tuấn Nho cũng không cần yêu cầu quá cao.
Nói xong, Bí thư Phương Chính nói với Từ Quân Nhiên:
- Đồng chí Tiểu Từ, cậu ra ngoài trước đi. Tôi cùng trưởng thư ký bàn công việc.
Từ Quân Nhiên cung kính ra khỏi văn phòng. Trong lòng hắn cũng hiểu Phương Chính thấy mình khó chịu nên giải vây giúp mình.
Trở lại văn phòng, Từ Quân Nhiên mở xổ ghi chép một lần nữa xem lại hành trình thị sát của bí thư Phương Chính. Hắn lưu vào trí nhớ của mình.
Đồng hồ báo thức chậm rãi đi đến vị trí 9: 30. Từ cửa thang lầu bên kia truyền đến một loạt tiếng bước chân. Tiếp đó, một người đi đến trong tầm mắt của Từ Quân Nhiên. Người đó cao khoảng gần 1m9 giống như người mẫu. Chỉ có điều, người này mặc trang phục trịnh trọng, nhìn qua rất kiểu cách. Anh ta còn đeo cặp kính trông tao nhã giống như giáo sư đại học.
Tuy Từ Quân Nhiên không biết ông ta, nhưng cũng đoán được thân phận của người này. Dù sao trong chương trình công tác của Bí thư Phương Chính ngày hôm nay được hắn nhớ rất rõ. Thời gian nào tiếp ai, hắn đã ghi nhớ vào bộ não của mình. Quan viên này có lẽ là thương nhân, một nhân vật đã đảm đương lâu rồi. Trên người nhân vật này có dấu vết lạc ấn rất dễ nhận ra.
Người đàn ông này xuất hiện trong mắt Từ Quân Nhiên, trên người có hương vị ghi dấu thời gian dài trong chốn quan trường.
Huống chi, chiều hôm qua, người này nói chuyện với hắn qua điện thoại là muốn tới gặp bí thư Phương Chính để báo cáo công tác.
Đó là Triệu Thiên Hữu, Bí thư Thành ủy Hải Châu thành phố lớn thứ ba tỉnh Đông Hải.
Thành phố Hải Châu ở phía Đông Nam tỉnh Đông Hải. Địa hình của Thành phố rất có ý nghĩa, ba mặt giáp biển, một mặt là vùng núi. Chính giữa là một giải đất bình nguyên. Vài chục năm trước đó khi bắt đầu thành lập đất nước, bởi vì rất nhiều nguyên nhân lịch sử nơi này, Đông Hải đã thành thắng địa đầu tư của Trung hoa. Do đó, không thiếu nhà xưởng được xây dựng ở thành phố Hải Châu, sau khi xây dựng đất nước công nghiệp phát triểnđương nhiên cũng phải tuân thủ một chút. Từ kế hoạch năm năm lần thứ nhất, đất nước phát triển mạnh ba tuyến công nghiệp thành thị. Hải Châu là khu công nghiệp, xí nghiệp trọng điểm của tỉnh Đông Hải. Bởi vì những nguyên nhân lịch sửnày, Hải Châu có công nghiệp trụ cột, thậm chí so với tỉnh Đông Hải thì thành phố còn tốt. Triệu Thiên Hữu đảm nhiệm Bí thư Thành ủy của Thành phố. Có thể thấy ông ta tại tỉnh Đông Hải có sức nặng như thế nào.
Phòng làm việc của Từ Quân Nhiên là phòng bình thường nhất của văn phòng. Gian phòng hình chữ nhật, một bên là cửa ra vào, bên kia là cửa sổ. Ngoài cửa sổ, dưới đất, dày đặc lá cây rụng. Không biết người nào đã sắp xếp hai cái bàn làm việc song song dưới cửa sổ. Nếu như trong phòng chỉ có một chiếc bàn làm việc thì kê nó ở đâu bây giờ. Hoặc nếu có hai cái bàn sẽ kê nó như bây giờ. Nếu có ba chiếc bàn thì chiếc thứ ba sẽ nằm cùng một chỗ và hợp hai cái làm một. Nếu có bốn chiếc thì dĩ nhiên phải xếp nó thành hình tứ phương. Nếu có nhiều hơn nữa thì bày như vậy không được mà chỉ có thể chia làm hai nhóm, phải dựa một mặt bàn vào tường. Từ Quân Nhiên không cần phải bày hai cái bàn làm việc. Lúc trước, không biết vì nguyên nhân gì mà họ bày như thế này, hắn cũng không rõ nữa.
Từ Quân Nhiên xem qua rất nhiều tạp trí, trong đó có cả bố cục phong thủy của văn phòng. Hắn đọc loại này chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ hoặc là hứng thú đối với nó. Hắn cũng không nghĩ vì tin tưởng mà đọc nó, và cũng không có cơ hội để tin tưởng. Dù sao trước đây và bây giờ công tác đã bao nhiêu năm việc bố trí phòng không phải việc của mình.
Nhưng, hiện tại, Từ Quân Nhiên đã có gian phòng làm việc nên muốn âm thầm thử một lần những kiến thức kia. Thật là tốt nếu sử dụng nó mà bố trí phòng làm việc của mình thoáng một
út.
Từ Quân Nhiên cũng cân nhắc sắp xếp phòng làm việc. Hắn nhất định phải đem một cái bàn ra ngoài. Nhưng, bây giờ không thể làm chuyện này. Mình vừa mới tới làm việc ngày đầu tiên mà thay đổi sắp xếp trong phòng rất dễ cho mọi người lấy đó làm cái cớ. Đồng thời, qua Lý Tư Kỳ hắn đã âm thầm hiểu, lúc trước Giang Sơn ngồi dựa lưng vào thành Đông kia để làm việc. Bởi vậy, không do dự, hắn chọn chỗ ngồi là chiếc bàn dựa vào phía Tây. Từ Quân Nhiên đã hiểu Phong thủy học cũng có thể ngồi chiếc ghế kia. Phải biết là ở Trung Hoa, Phong thủy học là chỗ dựa vững chắc. Cái bàn công tác của thư ký Bí thư Tỉnh ủy là chỗ dựa vững chắc. Huống chi ở Trung Hoa, phong thủy, cửa sổ đều rất được chú ý. Cửa bên trái mở được xưng là Thanh Long môn. Hướng phải mở, được xưng là Bạch Hổ môn. Thanh Long dương khí thịnh mà Bạch Hổ âm khí thịnh. Giang Sơn ngồi ở vị trí Bạch Hổ. Nếu bản thân hắn là dương khí thì cực thịnh và ngược lại cũng có thể lấy được một chút điều hòa. Nhưng, thực tế, anh ta chỉ là một thư sinh bình thường nếu không nói là yếu đuối. Bạch Hổ một thịnh, anh ta bị đuổi ra khỏi nhà cũng là rất phù hợp lý luận của phong thủy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận