Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 497: Mạch suy nghĩ mới.

Từ Quân Nhiên là người thông minh. Hắn biết ưu thế của hắn trong công việc là ánh mắt biết nhìn xa hơn người khác. Từ khi chủ tịch huyện Vương Trường Lâm nắm bắt lấy công nghiệp để thiết kế “công trình yêu dân làm giàu cho dân” đã khiến Từ Quân nhiên có cách suy nghĩ về phương diện phương châm của những vấn đề chính trị lớn.
Từ Quân Nhiên biết rõ chuyện quan mới nhậm chức khó khăn như thế nào. Quan trường lại càng như vậy. Giống bò sát sẽ không bao giờ bò con đường mà con cũ đã đi. Các quan cũng vậy, quan mới tân nhiệm chắn sẽ động não để làm ra điều gì đó mới mẻ. Tại sao lại phải làm cái gì đó mới? Rất đơn giản, nếu sếp cũ làm thế nào, sếp mới làm như vậy thì dù có làm tốt hơn, công lao vẫn thuộc về sếp cũ. Thế làm thế nào để thể hiện được tinh thần sáng tạo của sếp mới? Không có tinh thần sáng tạo thì sẽ không có thành tích đột phá. Cái này dĩ nhiên bất lợi cho việc leo lên vị trí cao hơn. Thế là vị sếp mới vừa nhận nhiệm vụ liền bắt đầu nào là đổi mới tư duy, đổi mới biện pháp, cách làm. Tất cả đều phải đổi mới và làm lại từ đầu. Dỡ bỏ cái khung cũ, mở ra cục diện mới. Tất cả đều là tư duy của chốn quan trường. Chính xác là quan trường quy định phải như vậy.
Đánh dấu bước ngoặt lợi ích mới cũng chẳng hề dễ dàng. Cái này đòi hỏi phải có học vấn về vấn đề này. Lấy ví dụ như chuyện mở rộng quy hoạch đất đai. Sếp trước có thể vì điều kiện chưa đầy đủ, trong quá trình xây dựng chính trị thành phố vẫn chưa làm tốt việc cải tạo thành phố. Giờ sếp mới lên, bằng cấp đã học qua tiến sĩ, kinh nghiệm du học ở Tây, lại chủ động hào phóng, nói thẳng toẹt ra luôn là sếp cũ giày vò thành phố hết lần này đến lần khác. Tốc độ xây dựng thành phố kiểu đó mãi mãi chẳng bao giờ theo kịp yêu cầu phát triển của thời đại đâu. Đó là biểu hiện của con mắt nhìn hạn hẹp. Để chứng minh tầm nhìn xa trông rộng của mình, sếp mới làm một loạt các hoạt động lớn, trưng thu đất đai xung quanh thành phố, làm một đợt quy hoạch theo quy mô lớn. Khu công nghiệp phía đông, khu nhà ở phía tây, khu hành chính phía nam, khu thương mại phía Bắc. Nếu nhìn vào ý đồ quy hoạch hoành tráng như vậy, chắc chắn bạn sẽ cảm thán thầm rằng bó đuốc này thật là sáng.
Từ Quân Nhiên kiếp trước đã từng gặp rất nhiều chuyện như vậy. Trên báo chí thường đưa tin một cách đầy ác ý rằng có địa phương thay đổi lãnh đạo, vì muốn nhanh chóng đạt thành tích, lãnh đạo mới vừa nhận nhiệm vụ liền làm một loạt các vụ ngu xuẩn như “bí thư Trương sửa bí thư Lý bới ra”. Việc đó khiến mọi người ra vào bàn tán, kích động. Một số phần tử tri thức thậm chí còn dùng ngòi bút để công khai lên án sự việc một cách nghiêm khắc.
Ban đầu, Từ Quân Nhiên còn tưởng những người đó thật là nhiệt huyết và chính nghĩa. Nhưng sau đó, tìm hiểu sâu hơn chân tướng sự việc, hắn mới dần hiểu ra rằng, những cách nói đó chính là do vị lãnh đạo trước bày mưu cho cánh nhà báo. Nếu một số thư sinh nhìn thấy sự việc xấu xa làm sao có thể phủ nhận có chắc là có chuyện “bí thư Trương bới móc bí thư Lý” hay không. Tuy nhiên, việc này không được vơ đũa cả nắm và cũng không để cho “bí thư Lý có quyền sửa sai”. Trứng ung ném rào rào trên đầu thử hỏi ai mà không chạy. Bởi vì, những người nói lời này không ở trên đài cao chính trị, nói cách khác là họ chẳng có gì mà mất.
Một quan chức đứng đầu một địa phương nào đó không suy nghĩ xem mình làm thế nào và làm gì thì chắc chắn không phải là một lãnh đạo tỉnh táo. Lịch sử và bối cảnh hiện thực không thể có chuyện ai cũng có quyết định đúng được. Những thứ lãnh đạo tiền nhiệm sửa đổi, nếu ảnh hưởng tới kế hoạch phát triển của lãnh đạo kế tiếp thì hà cớ gì lại không thể bới? Trên phương diện này, trên thực tế có rất nhiều minh chứng cụ thể ngược hẳn lại so với những điều họ tưởng tượng.
Không cần nói những chuyện khác, ví dụ ngay khi mới thành lập nước, lãnh đạo Trung Hoa đã phán đoán chắc chắn có cuộc chiến tranh thế giới thứ ba trong mười năm tiếp theo. Và hệ quả của chuyện này là mọi người không nghĩ gì tới việc xây dựng cho dân cho nước mà bắt đầu tự đào hầm trú ẩn, dự trữ lương thực, thực hiện đấu tranh giai cấp, thậm chí đưa các nhà máy xí nghiệp và quân đội chuyển hết vào các vùng hang núi rừng rú. Quốc gia thiệt hại không biết bao nhiêu là tỉ. Còn kết quả thì sao? Chưa nói đến những việc nhỏ, nhưng rõ ràng đã làm lỡ sự phát triển của đất nước.
Mãi tới khi đời lãnh đạo thứ hai mới bắt đầu thay đổi sách lược cũ này. Thế hệ mới bắt đầu trọng tâm vào việc kiến thiết xây dựng kinh tế, cuộc sống dân chúng bắt đầu có sự cải thiện.
Mà nói chính hắn chứ ai, khi làm phó chủ tịch thành phố ở kiếp trước đã gặp một việc rất thú vị. Khi ấy, nơi hắn ở phát hiện ra một giếng dầu. Nhà nước quyết định thành lập một nhà máy lọc dầu. Nhưng lúc đó bí thư thành ủy lại xuất thân từ nông dân, luôn nuôi tình yêu với ruộng đồng thôn xóm. Vị bí thư tỉnh này đã kiên quyết trả dự án xây dựng này về với lý do giếng dầu là hi sinh lớn nhất rồi. Giờ thêm nhà máy lọc dầu thì chiếm mất quá nhiêu đất đai, dân chúng không có đất canh tác. Thế thì lấy đâu ra cơm mà ăn? Kết quả là hạng mục nhà máy lọc dầu được tỉnh bên lấy mất một cách dễ dàng, đem dòng dầu cuồn cuộn chảy về huyện nhỏ bên đó. Bên này xuất dầu, bên kia kiếm tiền. Một bên nhà máy phát triển, các ngành nghề hưng thịnh theo, kinh tế phát triển theo cấp số nhân. Chỉ mấy năm sau huyện đó đã trở thành một thành phố địa phương. Sau này thành ủy khóa trước trong một lần hội nghị đã nhắc lại chuyện này và không thể không nhấn mạnh thêm một lần nữa rằng vị bí thư kia đã làm chuyện ngu xuẩn to lớn như thế nào.
Nói cho cùng, có một số việc không được dễ dàng lấy sở thích của mình để phán đoán đúng sai. Phải sau khi suy nghĩ thật kỹ, điều tra thật rõ ràng cụ thể mới có thể đưa ra quyết định. Dù sao làm lãnh đạo thì một suy nghĩ cũng có thể quyết định vận mệnh của rất nhiều người.
Chính vì có nhận thức bản thân là một trong ban lãnh đạo đứng đầu của xã Trường Thanh, nên từ ngày đầu tiên nhận nhiệm vụ ở xã Trường Thanh, hắn đã có kế hoạch trong đầu rất cụ thể.
Suy nghĩ ngay từ đầu của hắn là để kiếm ít tiền mặt, cũng vì để tồn tại cho ban lãnh đạo khóa trước và sau có thể tiếp tục, phải tiếp tục con đường khóa trước đã vạch ra, nắm vững các doanh nghiệp cấp xã phường. Dù cho có những hành vi khác với tư tưởng của mình thì cũng không được hấp tấp vội vã, vừa làm vừa sửa đổi. Làm hơn một năm rưỡi rồi điều chỉnh suy nghĩ cũng chưa muộn. Thế mà, Từ Quân Nhiên qua điều tra mới phát hiện ra rằng, các doanh nghiệp cấp xã phường ở xã Trường Thanh căn bản không có cơ sở như hắn nghĩ. Hầu hết các doanh nghiệp đều đang trong tình trạng thua lỗ nợ nần. Điều này khiến hắn đau đầu khá lâu. Một người đã từng trải qua thời kỳ đông hàn giá rét của các doanh nghiệp quốc doanh như Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ khi các doanh nghiệp quốc doanh trên toàn quốc đồng loạt rơi vào cảnh khốn cùng thì các loại mâu thuẫn vốn tiềm ẩn trong các công xưởng nhà máy sẽ ngay lập tức xảy ra. Đến lúc đó nợ trong nợ ngoài, chiếm dụng nhà đất, làm không tốt thì còn dẫn đến hiện tượng ngày nào cũng có người đến cổng trụ sở làm ầm ĩ.
Đây là việc Từ Quân Nhiên tuyệt đối không cho phép xảy ra. Hắn cũng biết, nếu mình không sớm ra tay thì nhất định sẽ rơi vào giữa vũng bùn. Cái đầu tỉnh táo của Từ Quân Nhiên ý thức được rằng, ban lãnh đạo khóa mới đã không thể đi theo con đường của những người đi trước, nhất định phải tìm được hướng đi riêng cho mình.
Chỉnh đốn tài nguyên khoáng sản, mở rộng trồng cây ăn quả, phát triển nông lâm ngư nghiệp, đây là phương hướng phát triển của xã Trường Thanh do Từ Quân Nhiên đã hoạch định.
Là người có khả năng tiên tri bẩm sinh, Từ Quân Nhiên tuy kiếp trước không hiểu lắm về tình hình của Tùng Hợp, nhưng hắn có thể khẳng định các huyện thành lấy công nghiệp làm chủ đạo như huyện Phú Lạc tương lai sẽ đối mặt với những khó khăn rất lớn. Đó chính là việc theo chân vết xe đổ của những khu công nghiệp vùng Đông Bắc. Đến lúc đó, cả huyện thành e rằng sẽ bị rơi vào gông cùm xiềng xích với mấy doanh nghiệp lớn kia.
Nhất định phải tạo dựng cơ sở nông nghiệp phát triển tốt trước những năm 90.
Từ Quân Nhiên âm thầm hạ quyết tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận