Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 154: Trong triều có người dễ làm quan.

Đầu thập niên tám mươi, quy hoạch hành chính thật là hỗn loạn, phía trên đội sản xuất là công xã, ở trên công xã có khu công sở, ở trên khu công sở mới là huyện. Một chủ nhiệm ủy ban công xã bình thường là phó khoa, một số rất ít người già mới có tư cách là chính khoa. Chỉ có điều huyệnVõ Đức bây giờ không lớn như vậy, lúc mà Nghiêm Trọng Tung làm bí thư huyện ủy, thiết lập qua hai khu công sở, về sau triệt tiêu, trực tiếp do trong huyện phụ trách quản công xã. Dù vậy, rất nhiều nơi bí thư công xã, cũng không phải là chánh khoa, những cán bộ khác có người cấp thường, có rất nhiều phó khoa, hỗn loạn vô cùng.
Ở điểm này, công xã trấn Lý gia cũng rất rõ ràng, cả công xã trừ Bí thư đảng uỷ Lý Càn Long là bằng cấp chính khoa, những người khác bình thường chỉ là phó khoa, cũng không có kết luận chính xác nào.
Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ, tình trạng như vậy, đợi đến cuối năm sau khi quốc gia chính thức hủy bỏ công xã nhân dân bằng văn bản, mới có thể thay đổi được.
Tiễn đội kiến trúc đi xong, Từ Quân Nhiên cất bước đi trên đường cái, hắn không quay về đại viện công xã, hiện tại đám kí giả kia rất có hứng thú với hắn, vừa nãy Từ Quân Nhiên có thể đã nghe người ta nói rồi, có kí giả hi vọng làm một bài phỏng vấn chuyên kì cho hắn.
Bình tĩnh mà xem xét, nếu là Từ Quân Nhiên trước khi trọng sinh, một sinh viên đại học đến cơ sở có thể ngồi ở chức vụ phó bí thư đảng ủy, vậy thì đơn giản cho dù tìm được bát sắt rồi, muốn biết hậu thế những người thi nhân viên công vụ có bao nhiêu thì phải xem sự đãi ngộ của quốc gia đó, nhưng hiện tại, đừng nói Từ Quân Nhiên một người tốt nghiệp đại học có tiếng làm phó thư kí đảng ủy công xã, vốn là hắn đã từ bỏ công việc ở Thủ đô để trở về huyện Võ Đức, thì đã đủ khiến cho đám kí giả kia cảm thấy kinh ngạc rồi.
Phải biết, vào lúc này sự khác biệt giữa thành phố và nông thôn là rất lớn, có bao nhiêu người dân quê vì một hộ khẩu thành phố, thân phận công nhân mà vất vả bôn ba, mà đến cả những nhân viên bình thường trong huyện cũng vênh váo hơn nhiều với những những người thôn quê, dù sao người ta là người trong thành phố mà, điều này nếu như ở kiếp sau căn bản là chuyện không tưởng, nhưng vào trường hợp như ngày hôm nay thì chính là chuyện đương nhiên.
Từ Quân Nhiên thậm chí biết rõ, nhiều lãnh đạo của công xã trấn Lý gia, đều đang hi vọng điều đến công tác trong huyện thành, cho dù là chức quan nhàn tản đều được, chỉ cần có thể quay về thành phố, dù là phó cục trưởng cục văn hóa, cũng còn hơn là phó thư kí đảng ủy hương trấn hiếu thắng!
Lúc mới đầu biết đến chuyện này, Từ Quân Nhiên cả buổi cũng không nói nên lời.
Bước trên đường cái của trấn Lý gia, nhìn những hương thân thỉnh thoảng đi qua, trong lòng Từ Quân Nhiên sâu kín thở dài một hơi.
Tình trạng hôm nay, bản thân thực sự không biết một lần nữa đi vào con đường làm quan là đúng hay sai.
Từ Quân Nhiên không có cái kiểu lí tưởng xa vời lo trước nỗi lo của thiên hạ, vui niềm vui của thiên hạ, hắn không hề cảm lạnh với bộ dạng của Phạm lão tiên sinh, làm quan nhiều năm như vậy, nếu như đến bản chất của quan trường cũng không nhìn thấu, Từ Quân Nhiên cũng sống vô ích rồi.
Nếu như nói lúc bắt đầu hắn nghĩ vì để báo thù và đền bù nguyện vọng còn tiếc nuối của cha nuôi, hiện tại Từ Quân Nhiên ngoài nguyện vọng này ra, còn muốn tìm một lý do để bản thân phấn đấu nữa.
Quan trường tuyệt đối không phải dễ lẫn vào như vậy, không quy củ bất thành phương viên, kinh nghiệm quan trường kiếp trước của Từ Quân Nhiên nói cho hắn biết, quan trường đều có quy củ, bản thân tuy có ưu thế là vượt qua thời gian, nhưng vấn đề là, theo sự phát triển không ngừng của thời gian, rất nhiều thứ sẽ khác đi với những gì bản thân biết, cũng giống như tỉnh Giang Nam bây giờ, Từ Quân Nhiên tuy có thể phán đoán hướng tương lai cục diện chính trị của Trung Quốc, nhưng lại không biết tương lai quan trường ở tỉnh Giang Nam. Cụ thể như chuyện điều chỉnh nhân sự tổ chức nội bộ một huyện một thành phố, mệt chết Từ Quân Nhiên đều không biết.
Cái này có một vấn đề phiền toái rồi, giống như Nghiêm Trọng Tung vì Từ Quân Nhiên mà lo lắng như vậy, sau lưng Từ Quân Nhiên không có chỗ dựa!
Tào Tuấn Minh ngày sau có thể phát đạt, Tôn gia nợ ân tình của Từ Quân Nhiên, thậm chí Dương Duy Thiên có thể làm đến Bí thư Thành ủy, nhưng đều là chuyện của sau này, từ tình hình hiện tại mà xem xét, Từ Quân Nhiên thiếu một bá nhạc có thể trải con đường làm quan cho hắn.
Không thể không nói, quan trường của Trung Quốc chính là như vậy, nếu muốn thăng quan nhanh, không chỉ cần có bản lĩnh, bên trên còn phải có người mới được.
Cái gọi là “Trong triều có người dễ làm quan” lời ấy thật không phải lừa người.
Suy nghĩ cả buổi, Từ Quân Nhiên cuối cùng thở dài một hơi, ngoại trừ làm quan, bản thân còn có thể làm cái gì?
Mặc dù là trọng sinh, nhưng kiếp trước cả ngày bề bộn nhiều việc, ngoại trừ chuyện trong quan trường, điều mà Từ Quân Nhiên quan tâm thật sự không nhiều lắm, những người xuyên không khắc biết trước tất cả có thể làm ăn kinh doanh, nhưng mà bản thân hắn, e là cho dù kiếm tiền cũng sẽ đền hết mất, dù sao những chuyện liên quan đến làm ăn đối với hắn mà nói giống như là thầy bói xem voi vậy.
- Mà thôi, mà thôi.
Từ Quân Nhiên lắc đầu, nở nụ cười khổ, bản thân xem ra trời sinh ra là mệnh quan trường, nghĩ tới nghĩ lui, ngoại trừ làm quan, không có lựa chọn nào khác.
Đã làm quan, vậy thì làm quan to nhất của Trung Quốc.
Từ Quân Nhiên cũng là một người không câu chấp, tình hình gần đây thật sự đang làm cho hắn có chút không biết làm sao, bỗng nhiên xuất hiện ở trong lời nói của vĩ nhân, thêm vào đó sự xuất hiện của lãnh đạo huyện, thành phố, sự chú ý của ký giả truyền thông, lại làm cho hắn có loại cảm giác không thật, thậm chí hoài nghi cuộc sống của mình hôm nay, có phải là một giấc mơ hay không?
Trang Chu Mộng Điệp tuy khiến cho tâm trí người ta hướng về, nhưng ai lại dám khẳng định, không phải là con bướm kia trong mộng hóa thân thành Trang Chu chứ?
- Bí thư Từ, hóa ra cậu ở đây, làm cho tôi tìm mãi.
Phùng Hồng Trình vẻ mặt mỉm cười đi tới, anh ta bây giờ là uỷ viên tổ chức công xã, có mối quan hệ không tệ với Từ Quân Nhiên. Còn về việc phải hay không phải vì Từ Quân Nhiên mời người đã về hưu như Nghiêm Vọng Tung giúp đỡ đề bạt vợ anh ta là Hồng Nhan Hân lên vị trí phó chủ tịch hội phụ nữ trong huyện, cái này thì không biết rồi.
- Phùng đại ca, sao vậy, ký giả còn chưa đi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận