Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 282: Học cách giả dốt nát.

Liều lĩnh, là tối kỵ khi làm quan. Từ Quân Nhiên sớm đã biết điều này, cho nên đời này hắn làm việc, chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc, nếu không phải dẫn đến tình trạng vạn bất đắc dĩ, tiêu chuẩn xưa nay của Từ Quân Nhiên đều là phát tài không lên tiếng, đóng cửa lại làm việc của mình.
Người trong quan trường phát biểu ý kiến, thường nói “cách nhìn cá nhân”. Người không giống nhau nói “cách nhìn cá nhân”, ý nghĩa không giống nhau. Thông thường cấp dưới trước mặt cấp trên là ý khiêm tốn; cấp trên trước mặt cấp dưới là cách nhìn cá nhân, cũng là ý khiếm tốn, thực ra là nhấn mạnh quyền uy cá nhân. Giống như Hô Diên Ngạo Ba lúc này như đang hỏi ý kiến Từ Quân Nhiên, nhưng Từ Quân Nhiên biết, tin tức do mình cung cấp liên quan sâu đến vụ án buôn lậu, đã khiến Hô Diên Ngạo Ba có hứng thú và coi trọng, khiến hắn có ý làm lớn việc này đến hướng mình hy vọng.
Lúc này, Từ Quân Nhiên cần phải làm, chính là giấu dốt.
Lăn lộn ở quan trường, đầu tiên phải luyện được một đôi hỏa nhãn nhìn thấu được bản chất. Của cải lớn nhất kiếp trước để lại cho Từ Quân Nhiên, chính là một đôi mắt có thể thấy rõ nhân tính.
Hít sâu một hơi, Từ Quân Nhiên nhìn Hô Diên Ngạo Ba, chậm rãi nói ra:
- Thủ trưởng, tôi với Thái Nghiên tận mắt thấy Nhậm Thâm nói chuyện với Hà Kiến Bình, sau đó Tần Cảng Sinh lại tham gia vào, chính là ở nhà hàng Hồng Vận gần đại viện Tỉnh ủy tôi cảm thấy việc quan trọng, cho nên mới ngăn Thái Nghiên theo dõi bọn họ. Chuyện này, tôi thấy vẫn nên báo cáo với ngài trước mới tốt.
Sau khi nói xong, Từ Quân Nhiên dứt khoát nâng chung trà lên uống, dĩ nhiên là không có ý phát biểu ý kiến rồi.
Hô Diên Ngạo Ba nhìn thật sâu Từ Quân Nhiên, sau đó quay đầu nhìn Tằng Kiến Nhân sắc mặt nghiêm túc. Trầm giọng nói:
- Lão Tằng, ông thấy thế nào?
Tằng Kiến Nhân cũng là người thông minh. Suy nghĩ một chút liền nói với Hô Diên Ngạo Ba:
- Chuyện này, tôi thấy bí thư ngài vẫn nên báo với bí thư Chu Tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh Tôn một chút đi, việc đã đến nước này, nếu việc của nội bộ hệ thống công an chúng ta ngược lại có thể xử lý bên trong, nếu đã liên lụy đến người nhà bí thư Nhâm, tôi thấy vẫn phải thận trọng một chút.
Ý của ông ta rất rõ ràng, nếu chỉ là Hà Kiến Bình gặp mặt Tần Cảng Sinh, vậy thì là vấn đề nội bộ hệ thống công an. Hô Diên Ngạo Ba tất nhiên có thể một mình xử lý. Nhưng đã dính đến người nhà của Tỉnh ủy thường ủy, nếu như không thông báo với cấp trên, đến lúc đó nếu chuyện giám sát Nhâm Thâm bị phát hiện, làm việc không tốt có thể dẫn đến sự kiện lớn về vấn đề chính trị. Ông ta nói như thế, cũng là vì muốn tốt cho Hô Diên Ngạo Ba, dù sao Hô Diên Ngạo Ba với Nhâm Cử Linh không ở cùng một phe, nói khó nghe một chút. Hai người vốn tồn tại mâu thuẫn, một khi sự việc văn phòng Tỉnh giám sát Nhâm Thâm bị bại lộ, Nhâm Cửu Linh khó tránh khỏi nổi giận, cho rằng Hô Diên Ngạo Ba cố ý ghim lão.
Chính trị là một môn nghệ thuật thảo hiệp, đặc biệt người càng nắm quyền quyết định, càng phải học được thỏa hiệp. Cuối cùng cố gắng đạt được lợi ích, cân bằng lẫn nhau. Người ăn một mình, người lòng tham quá nặng, không thích hợp với chính trị môn nghệ thuật đặc thù này, một vài ngôi sao chính trị oanh liệt một thời, một nguyên tố quan trọng thất bại chính là vô cùng tham lam. Không học được nghệ thuật thỏa hiệp.
Hô Diên Ngạo Ba rất hiểu đạo lý sâu xa bên trong, gật đầu nói:
- Tôi lập tức đi tìm chủ tịch tỉnh Tôn cùng Bí thư Chu. Chuyện này nhất định phải được họ gật đầu mới được.
Lúc này, Từ Quân Nhiên bỗng mở miệng nói:
- Thủ trưởng, ngài đi không thích hợp. Tôi thấy, không bằng mời hai bị lãnh đạo tới chỗ nhỏ bé này uống vài chén mới tốt.
Ủy ban tỉnh lắm người nhiều ý, quan trọng nhất là, ngày thường thường ủy tỉnh ủy giống như Hô Diên Ngạo Ba đi đi lại lại giữa thường ủy tỉnh ủy không nhiều, càng ít đến ủy ban tỉnh bên đó, một khi bị phát hiện ông đặc biệt đi tìm Tôn Chấn An, rất dễ có tin đồn lưu truyền bên ngoài, quan trọng nhất là, hai người cũng không phải người bình thường, Tôn Chấn An là người quyết định của Tôn gia ở Giang Nam, mà Hô Diên Ngạo Ba lại là đại biểu cho lợi ích của Tào Hệ ở Giang Nam, một khi bị người hiểu lầm thành Tào hệ liên hợp cùng Tôn Hệ, vậy thì xảy ra chuyện lớn rồi.
Hô Diên Ngạo Ba gật gật đầu, Từ Quân Nhiên nói không sai, mình quả thật có chút không cân nhắc chu toàn.
- Vậy thì được, cậu cũng ở lại, chúng ta từ từ nói chuyện. Báo cáo với Bí thư Chu cùng chủ tịch tỉnh Tôn, còn cần cậu nói chuyện.
Hô Diên Ngạo Ba mỉm cười, nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cũng không từ chối, gật đầu đồng ý.
Đây là việc hắn đã sớm nghĩ kỹ, Trung Hoa chính là trong tình trạng không nói trong phạm vi cả nước, chỉ cần một tỉnh, quá nhiều cấp bậc cán bộ, cán bộ cấp phòng vốn không được xem là nhân vật gì, chỉ sợ mấy cán bộ cấp cơ sở kia, cũng không được bất kì lãnh đạo Tỉnh ủy nào nhớ đến. Vì thế, nếu bản thân muốn tồn tại trong làn sóng rối loạn cuồng phong, phải khiến mình tiến vào tầm mắt của lãnh đạo Tỉnh ủy. Nói đến cùng, không chỉ để lại ấn tượng với họ, mà còn khiến bản thân lúc nào cũng có độ hấp thụ ánh sáng.
Quan trường chỉ đơn giản như vậy, anh không tiếp cận lãnh đạo, lãnh đạo cũng không biết tin tức của anh, thì không có cách nào chú ý đến anh. Cho nên mặc kệ anh cố gắng bao nhiêu, làm ra bao nhiêu thành tích, thậm chí còn giữ mình trong sạch hận không thể trở thành Khổng Thánh Nhân hiện đại, nhưng lãnh đạo vẫn không biết, thậm chí ngay cả anh bị chèn ép cũng không biết. nếu không phải Từ Quân nhiên nghĩ cách thông qua Lưu Bân để Chu Đức Lượng nhớ đến mình, chỉ sợ đợi đến lúc mình đến thủ đô rồi, Chu Đức Lượng cũng vẫn cho rằng Từ Quân Nhiên vẫn ở huyện Võ Đức phát triển doanh nghiệp tập thể.
Cho nên, nhiều lúc, làm một cán bộ, phải học được cách tiếp cận lãnh đạo, xuất hiện trong tầm mắt lãnh đạo. Tất nhiên, đó cũng không phải là cổ vũ cán bộ đi đường vòng, dùng viên đạn bọc đường bất chính gì đó để tấn công lãnh đạo, mà là nói một người phải học được cách thể hiện bản thân, khiến lãnh đạo cấp trên biết rõ năng lực của người, đặc biệt là khi họ đang cần dùng người, có thể nhớ tới một người như vậy.
Chỉ cần làm được điểm này, vậy không cần phải cân nhắc chuyện khác nữa, nhưng phàm là lãnh đạo lúc cần đến, chắc chắn sẽ cho ngươi cơ hội.
Tằng Kiến Nhân cũng rất thức thời, biết Hô Diên Ngạo Ba muốn báo cáo chuyện này với lãnh đạo, vì vậy liền đứng dậy cáo từ, ông phải trở về sắp xếp một chút, dù sao nếu không có gì ngoài ý muốn, đoạn thời gian sau này, cục thành phố chắc chắn xảy ra vài biến động.
Từ Quân Nhiên đi theo Tằng Kiến Nhân đến cửa, kéo tay của Từ Quân Nhiên, Tằng Kiến Nhân cố ý nói với hắn:
- Có thời gian đến nhà tôi, chúng ta từ từ uống một chén. Sau này có chuyện gì ở Tỉnh, có thể đến cục thành phố tìm tôi.
Đối với ông mà nói, đây là nhiệt tình khó có được, tất nhiên ngoài nể phần năng lực bản thân Từ Quân Nhiên, cũng nể Hô Diên Ngạo Ba.
Từ Quân Nhiên cười gật đầu đồng ý, dù sao có thể có liên hệ với cục trưởng cục công an Tỉnh, cũng là chuyện tốt với mình. Nhưng hắn cũng chưa quên, Tằng Kiến Nhân ngoại trừ là cục trưởng cục công an thành phố Giang Châu, còn kiêm vị trí phó bộ trưởng cục công an Tỉnh.
Đợi đến sau khi Tằng Kiến Nhân rời đi, Hô Diên Ngạo Ba cười nói với Từ Quân Nhiên:
- Lão Tằng đánh giá cậu rất cao đấy.
Từ Quân Nhiên vừa hay lộ ra dáng vẻ tươi cười khiêm tốn:
- Bí thư ngài quá khen rồi, là cục trưởng Tằng thấy tôi trẻ tuổi, hy vọng khích lệ tôi nhiều.
Trong mỗi hoàn cảnh khác nhau đều sẽ khác nhau, tình huống tâm lý phức tạp. Ví dụ, làm một cấp trên lúc đối mặt với cấp dưới, có lúc vì thể hiện quyền uy của mình, có lúc có ý kiểm tra năng lực của cấp dưới, có lúc là cố tình cho cấp dưới một vấn đề khó, vv… Dưới tình huống khác nhau, trạng thái tâm lý của hắn hoàn toàn khác nhau. Vậy thì, là một cấp dưới, phải học được dưới tình huống khác nhau dùng tâm, phỏng đoán ý đồ thực sự của cấp trên, phân tích tâm lý thực sự làm như vậy của cấp trên, như vậy mới có thể thực sự lĩnh hội được cách nghĩ của cấp trên, mới không quay lưng lại với ý đồ thực sự của cấp trên, mới có thể làm tốt được việc, mới có thể nghĩ được suy nghĩ của cấp trên, thậm chí làm trước công việc của cấp trên, tranh thủ nhiều thời gian hơn.
Nói trắng ra là, một cấp dưới chắc chắn phải đủ giỏi năng lực dự liệu là phỏng đoán được ý đồ và ý nguyện của cấp trên, nói chính xác hơn là một loại năng lực phân tích tâm lý.
Giống như Từ Quân Nhiên đối mặt với Hô Diên Ngạo Ba lúc này, từ lúc bắt đầu bộc lộ tài năng, không ngừng thể hiện năng lực xuất chúng của mình, sự khiêm tốn cẩn thận đến lúc này, biểu hiện rất thành thục. hắn vẫn luôn không ngừng điều chỉnh chính mình, chúng ta thường nói:
- Tôi không phải là con giun trong bụng anh, sao tôi biết được anh nghĩ gì.
Thực ra, không phải anh không phải là con giun trong bụng lãnh đạo, chỉ là anh không dùng tâm quan sát hành động của hắn, không dùng tâm phỏng đoán nguyên nhân tâm lý hành động ở sau lưng cho hành động của hắn. Ai cũng không phải là con giun trong bụng người khác, ai cũng không phải là Tôn Ngộ Không có thể đi vào trong bụng người khác, thấy được hắn đang nghĩ cái gì. Nhưng tâm lý hành động của một người chắc chắn thể hiện ở cử chỉ của hắn, quan trọng là xem anh có dùng tâm để phỏng đoán nó không. Giống như vậy, anh chắc chắn cũng có tâm lý như vậy, mới có thể quan sát được hành động của cấp trên, nếu không, dù cho anh chú ý đến hành động của cấp trên, anh cũng sẽ không phỏng đoán được ý đồ thực sự của cấp trên là gì.
Từ Quân Nhiên biết Hô Diên Ngạo Ba hiện tại cần cấp dưới dạng gì, cho nên hắn biểu hiện cho Hô Diên Ngạo Ba thấy, chính là mình như thế này.
Quả nhiên, Hô Diên Ngạo Ba rất hài lòng với sự khiên tốn cẩn thận của Từ Quân Nhiên, người trẻ tuổi này thật sự là quá thông minh, mà người thông minh đều không dễ nắm giữ, Hô Diên Ngạo ba không thích thuộc hạ của mình quá thông minh, vì nếu là một thuộc hạ thông minh hơn lãnh đạo, vậy thì đến lúc khác nhau, rốt cuộc là lãnh đạo chỉ huy cấp dưới, hay là cấp dưới chỉ huy lãnh đạo?
Bây giờ vấn đề vụ án buôn lậu, đã càng ngày càng cho thấy một cỗ thế lực bất thường đang lặng lẽ nổi lên mặt nước, Hô Diên Ngạo ba nhạy bén nhận ra cơ hội cùng thách thức trong việc này, nói trắng ra, nếu mình lợi dụng thỏa đáng, hoàn toàn có thể trong chuyện lần này, tranh thủ được lợi ích chính trị khổng lồ.
Nhưng, điều kiện tiến quyết hết thảy là muốn Từ Quân Nhiên phối hợp với Hô Diên Ngạo Ba mới được.
Dù sao trên mỗi loại trình độ mà nói, công thần lớn nhất của vụ án này, bây giờ lại là Từ Quân Nhiên.
Đổi góc độ nói, Hô Diên Ngạo Ba làm những chuyện như vậy, có hiềm nghi cướp công với Từ Quân Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận