Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 765: Báu vật

Có lẽ là thấy Từ Quân Nhiên bị bạn của mình nói vài câu có chút mất mặt, cô bé có khí chất tốt nhất trong bốn người cười cười mở miệng nói:
- Được rồi, anh tự xem thế nào rồi lấy là được, rượu gì cũng được, uống ngon là được.
Từ Quân Nhiên gật đầu, cũng không nói gì nữa, quay người đi xuống tầng dưới.
Đi đến tầng dưới, vươn tay gọi một phục vụ quen mặt đến, người kia tất nhiên nhận ra Từ Quân Nhiên, vội vàng chạy qua cười nói:
- Thiếu gia Từ, ngài gọi tôi.
Từ Quân Nhiên cau mày:
- Đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng cái gì mà thiếu gia Từ, thiếu gia Từ, tôi cũng không phải là đại thiếu gia của xã hội cũ, thật là.
Người nọ cười hắc hắc, lại không dám nói thêm gì nữa, lần trước hắn được tận mắt thấy vị đại gia này hung hăng đánh đại công tử của chủ tịch thành phố Hoàng ở Bắc Kinh, tất nhiên không dám lỗ mãng trước mặt hắn.
Thứ gọi là tôn kính, chỉ sợ trong miệng người khác nói là không cần khách khí, không cần mất tự nhiên, nhưng nhiều quá thì không bị người khác trách, nhất là cậu ấm có xuất thân tốt như vậy, chứ không phải là người loại nhân viên phục vụ nho nhỏ như mình có thể đắc tội.
- Bảo người đến hầm rượu chọn một chai rượu vang đỏ.
Từ Quân nhiên chỉ lên phòng ở tầng trên nói:
- Đưa cho khách ở phòng 205.
Rượu đỏ mấy ngàn thậm chí là mấy vạn ở nhưng nơi như quán bar Dạ Sắc không phải là không có, tuy thời đại này người có thể uống được rượu đỏ ở Bắc Kinh không nhiều, nhưng Từ Quân nhiên nhìn thế nào cũng không cảm thấy bốn cô gái này cần không phải loại rượu nho bình thường không có cấp bậc. Nếu người ta là chủ nhân không thiếu tiền, vậy hắn cũng không cần khách khí với họ, quyết định mang loại rượu đắt tiền nhất quán bar lên.
- Ai, chúng ta mấy người nơi khác đến chắc chắn sẽ bị coi là người tiêu tiền như nước, đều do tiểu Tuyết cậu, hù dọa người ta làm gì? Chắc chắn tên kia sẽ đem loại rượu đắt tiền nhất đến làm thịt chúng ta.
Người nói chuyện khoảng hai mươi tuổi, là người đẹp Đông phương rất tiêu chuẩn, Liễu Diệp mày cong miệng anh đào, tuy còn lâu mới đạt đến trình độ xinh đẹp hại nước hại dân, nhưng nhìn cũng có vài phần khí độ duyên dáng sang trọng. Trên tay cô gái còn đeo một chiếc vòng phỉ thúy, màu xanh biếc, nhìn rất đẹp. Chỉ có điều khiến người khác kinh ngạc không phải vì cô có thể đeo thứ đồ trang sức sang trọng như vậy, mà là một cô gái chưa đến 30 tuổi lại có thể đeo một chiếc vòng xanh biếc tinh, khí, thần, phải biết rằng có một vài thứ không phải tùy tiện người nào cũng có thể đeo được. Ví dụ để một người đàn ông nào đó dùng hình tượng nông dân tương lai của những năm hai mươi mấy tham gia tiết mục cuối năm của Trung Hoa, mặc đồ tây đeo cà vạt giống người thành công, tuy nói người này đã sớm có được vài trăm triệu, nhưng trời sinh đã giống nông dân, dù ăn mặc như thế nào cũng không thoát được mùi vị của người nông dân.
- Ha ha, được rồi, Dạ Sắc dù sao cũng là nơi hoạt động về đêm lớn nhất nơi này, sẽ không có những thứ không có phẩm cấp đâu.
Người nói chuyện, từ lúc tiến vào vẫn luôn cúi đầu loay hoay cái hộp hình vuông thần bí trong tay mình, mở miệng lại nồng đậm giọng điệu Lĩnh Nam
Quả nhiên, Từ Quân Nhiên không khiến họ thất vọng, tuy không theo lời nói của người đẹp đeo vòng phỉ thúy. Hắn chỉ mang lên một chai rượu đỏ thông thường, tất nhiên, bình thường này cũng tương đương Lafite mấy vạn tệ một chai, dù sao rượu đỏ ba nghìn tệ đối với gia đình bình thường những năm 90, không thể nghi ngờ là chuyện thông thường trong những cuộc trò chuyện ban đêm ở Thiên Phương.
Từ Quân Nhiên cũng không nói chuyện, yên lặng rót rượu cho mấy người, đánh giá mấy cô gái một phen, vừa nghe các cô nói chuyện, hắn đã xác định được, mấy người này chắc là sinh viên từ nơi khác đến Bắc Kinh học, năm nay vừa mới năm nhất.
- Sao anh không mang Lafie đến?
Cô gái vừa bắt đầu nói chuyện có chút phách lối nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, lạnh lùng hỏi.
Đối với loại người có bệnh công chúa, cho rằng đàn ông trên toàn thế giới đều nên quỳ rạp dưới váy của phụ nữ, Từ Quân Nhiên không có hứng thú, nhàn nhạt trả lời:
- Hết hàng rồi.
Hắn nói như vậy xem như là nói thật, xuống dưới hầm rượu mới phát hiện, rượu đỏ tốt nhất bị Dương Kiệt Siêu và Trần Hoành đạt uống cạn sạch trong hai ngày nay, đám trâu bò này như nhai mẫu đơn, mỗi lần đến Dạ Sắc đều chọn loại rượu ngon nhất đắt tiền nhất, khiến loại rượu tốt nhất trong hầm sớm bị hết hàng, Cung Nhược Nam đang liệt hệ đặt rượu mấy ngày nay.
Cô gái kia quét mắt liếc Từ Quân Nhiên, hừ một tiếng, nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, nhưng một chữ cũng không muốn nói với Từ Quân Nhiên.
- Loại rượu đỏ này tuy không ngon bằng lafite, nhưng cũng được xem là không tồi.
Từ Quân Nhiên có ý tốt nhắc nhở một câu, nhưng không ngờ cô gái kia lai nhìn hắn một cái, đó là ánh mắt mang đầy sự khinh thường, ngay sau đó miệng cô nói ra một câu, khiến Từ Quân Nhiên thoáng cái nhíu mày:
- Việc này không cần anh lắm miệng, tôi đã từng uống rượu đỏ, nhiều hơn so với anh uống nước.
Liếc nhìn cô gái này thật sâu, Từ Quân nhiên không nói gì thêm, chỉ nhún nhún vai, quay người đi ra khỏi phòng.
Đi ra tới bên ngoài cửa, Từ Quân Nhiên không nhịn được nở một nụ cười khổ, bản thân vì sao phải khổ vậy chứ? Sống chết lại đi làm nhân viên phục vụ, bây giờ thì tốt rồi, bị mấy tiểu nha đầu khinh bỉ một phen, thật đúng là đen đủi cực độ.
- Anh, không phải anh nhìn trúng mấy nha đầu kia chứ?
Trương Kiệt không biết tiến vào từ lúc nào đến bên cạnh Từ Quân Nhiên, cười hì hì nói.
Từ Quân Nhiên nhún vai:
- Không có hứng, mấy nha đầu này không phải món của anh, là sinh viên từ nơi khác đến mà thôi.
Đang nói chuyện, trước mắt hắn không khỏi phát sáng, thoáng cái bị thân hình không biết ngồi ở quầy bar từ lúc nào hấp dẫn.
Áo OL sợi tơ trắng ngắn, đây nhất định là đặc chế, vì bộ phận trước ngực được thiết kế rất nhỏ hẹp, có thể đè ép đôi thỏ ngọc, lộ ra sự nóng bỏng, để đạt được tác dụng kích thích ánh mắt, hơn nữa sau khi ép hai bên ngực sẽ khiến ngực lồi về phía trước, lộ ra sự hấp dẫn của hàng cúc áo, nhưng hàng cúc đó chắc chắc cũng dùng chất liệu đặc biệt để may. Mà đối với hai ngọn núi cao ngạo nghễ kia, sẽ khiến người ta sinh ra một loại cảm giác theo bản năng, sau một khắc liền cố gắng thoát khỏi sự chờ mong.
Sau đó là váy ngắn OL màu xanh lam sậm, chắc chắn cũng là đặc chế, chiếc váy ngắn này tuyệt đối ngắn hơn chiều dài đồng phục cho phép, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản được đường phong cảnh mê người kia.
- Chậc chậc, đây mới là mỹ nữ.
Từ Quân Nhiên lộ ra một nụ cười mỉm, cất bước đến bên cạnh người đẹp kia, từ từ ngồi xuống, nhưng lại không mở miệng nói gì.
Cô gái dường như cảm thấy người bên cạnh đang chăm chú nhìn mình, thoáng cái động đậy cơ thể, màu tím nhạt loáng thoáng lắc lư trong tầm mắt của Lý Dật Phong kia, trong lúc cô vịn quầy bar đứng dậy, bờ mông được cái váy ngắn ngủn kia phác họa lên hình dáng, ngạo nghễ vươn cao một cách dị thường, quan trọng là cái váy kia xẻ tà quá hẹp dài, trực tiếp kéo dài đến bắt đầu, lộ ra một mảng da thịt trắng noãn, khiến người khác mơ màng vô hạn.
Báu vật, tuyệt đối là báu vật!
Một khắc này, trong đầu Từ Quân Nhiên chỉ có ý nghĩ bất cứ lúc nào, người đẹp đều có sức hấp dẫn phi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận