Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 610: Nắm giữ một phương.

Từ Quân Nhiên sau khi chia tay với Lâm Văn, ngồi xe đi đến văn phòng tiếp khách của thành ủy. Tâm tình hắn vốn dĩ lúc này còn có chút buồn bực, một là vì chuyện Hoàng Thanh Vân tìm phiền phức cho hắn, hai là phiền phức về ban cán bộ Huyện ủy cũng làm hắn thấy không yên. Tuy nhiên từ sau khi biết Lâm Văn sẽ đảm nhận chức vụ chủ tịch Huyện huyện Phú Lạc, tâm trạng hắn nhanh chóng sáng sủa hẳn lên.
Trở lại phòng tiếp khách ở Thành ủy, Từ Quân Nhiên đã thấy mấy vị lãnh đạo của Cục Chiêu thương đang ngồi nói chuyện với mấy người Phương Ứng Vật, xem ra từ sáng bọn họ đã đến đây rồi.
- Chủ tịch huyện Từ, đây là sao?
Phương Ứng Vật vừa nhìn thấy Từ Quân Nhiên, vội vàng đi tới hỏi. Hắn không hiểu lắm, sao bỗng nhiên thông báo, công việc chiêu thương của thành phố Song Tề bên này lại do Cục Chiêu thương thành phố tiếp nhận, mà huyện Phú Lạc ngược lại chỉ là hỗ trợ trong đó.
- Giám đốc Phương, về sau chuyện về mỏ đá maifan ở huyện Phú Lạc sẽ do Cục Chiêu thương thành phố toàn quyền phụ trách. Nhưng mà các anh yên tâm, có gì cần đến Từ Quân Nhiên tôi, tôi nhất định sẽ không từ chối.
Trong lời Từ Quân Nhiên nói ra hẳn là còn mang hàm ý khác. Nguyên nhân rất đơn giản, Cục Chiêu thương phụ trách là do lãnh đạo sắp xếp, còn nói có yêu cầu gì Từ Quân Nhiên sẽ không từ chối, ý muốn nói đến phần tình cảm cá nhân.
- Chủ tịch huyện Từ, đến lúc đó sẽ phải làm phiền đến anh rất nhiều, dù sao anh cũng không thể không quan tâm chúng tôi được đâu!
Phương Ứng Vật cười, nói. anh ta cũng hiểu rõ đạo lý “ quan huyện không bằng hiện quản”, tuy nói sau này chuyện đầu tư do Cục Chiêu thương phụ trách, nhưng mỏ đá Maifan vẫn nằm ở huyện Phú Lạc, xảy ra vấn đề gì cũng không thể tách khỏi Từ Quân Nhiên, thân là lãnh đạo huyện ủy. Huống chi anh ta là do Phương Kiệt lôi kéo, đương nhiên hiểu rõ ràng, bản thân mình đến sẽ giúp Từ Quân Nhiên lập công lao, mà ngoại trừ Từ Quân Nhiên ra bất kỳ ai anh ta cũng không muốn phục tùng.
Từ Quân Nhiên cười cười, nói:
- Cán bộ huyện Phú Lạc chúng tôi có chút thay đổi, đợi lúc nữa tôi sẽ giới thiệu chủ tịch huyện mới cho các anh.
Phương Kiệt ở một bên cũng chêm vào:
- Phải rồi, về sau chúng ta phải gọi là Bí thư Từ rồi. Anh rể, có phải cái vị chủ tịch thành phố Hoàng kia đang giở trò hay không? Em nói trước nhé, nếu chuyện mỏ đá maifan của huyện Phú Lạc không còn quan hệ với anh, em sẽ lập tức đưa người của tập đoàn Chính Đạt về tỉnh thành.
Lúc trước nói chuyện với Hoàng Thanh Vân, anh ta liền cảm thấy có chút vấn đề, chỉ là không mở miệng ra nói mà thôi. Nếu như ngay lúc đó biểu đạt rõ ràng ý của mình, chuyện về mỏ đá maifan phải do Từ Quân Nhiên đứng ra thì bọn họ mới đầu tư thì mới phải.
Anh ta căn bản không để ý đến ý kiến của Hoàng Thanh Vân, dù gì cha của Phương Kiệt phó Tỉnh trưởng, càng chưa nói đến đám người Cục Chiêu thương còn muốn cầu cạnh hắn cơ mà.
Từ Quân Nhiên cười nhạt. Mặc dù trong lòng hiểu được lời của Phương Kiệt nói ra chủ yếu để mội ít người nghe, nhưng tất nhiên hắn cũng sẽ không trực tiếp biểu lộ ra sự bất mãn với chủ tịch thành phố Hoàng.
Nhìn thoáng qua lãnh đạo trong Cục chiêu thương, Từ Quân Nhiên chậm rãi nói:
- Đây là chỉ thị của cấp trên, hơn nữa chuyện đầu tư để Cục Chiêu thương tiếp đãi cũng là bình thường mà. Đoán chừng bọn họ còn muốn tập đoàn Chính Đạt tiếp tục đầu tư trên các lĩnh vực khác nữa.
Ở chỗ này trước tiên nói vậy đã, đợi khi xem xét tình hình hắn sẽ nói cho mấy người đó biết Từ Quân Nhiên này không dễ bắt nạt như vậy đâu.
Phương Ứng Vật cũng là người thông minh, lập tức hiểu được ý của Từ Quân Nhiên, vừa cười vừa nói:
- Trước mắt chúng tôi chủ yếu cân nhắc đến đầu tư về mỏ đá maifan, còn các mặt khác tạm thời chưa nghĩ đến. Đương nhiên, khảo sát đầu tư không thể trong một lúc là có thể hoàn thành được, vẫn còn rẩt nhiều công việc phải chuẩn bị nữa.
Từ Quân Nhiên ha ha cười, gật đầu với bọn họ không nói gì nữa.
Đám người Cục Chiêu thương liếc nhìn nhau, không khỏi cười bất đắc dĩ. Như vậy bọn họ đã hoàn toàn hiểu rõ, vị Bí thư huyện Phú Lạc này mới thật sự là nguyên nhân chân chính khiến cho tập đoàn Chính Đạt đầu tư. Xem ra mấy người bọn họ lần này hái đào là hái sai rồi.
Buổi tối hôm đó, Từ Quân Nhiên không hề đi tìm Tạ Mỹ Quyên, mà đưa Lâm Văn đi giới thiệu cho mấy người Phương Ứng Vật, mọi người thoải mái ăn với nhau bữa cơm coi như đã quen biết nhau. Dù sao sau này rất nhiều việc của tập đoàn Chính Đạt ở huyện Phú Lạc, chủ yếu vẫn là do bên chính quyền địa phương phụ trách. Lâm Văn thân là chủ tịch huyện tạo quan hệ tốt với nhà đầu tư, cũng có ích cho sau này.
Ngày hôm sau, mấy người Từ Quân Nhiên ở đại viện Thành ủy lên xe, tiến về huyện Phú Lạc. Hoàng Thanh Vân và Trần Đại Dũng không đi, lần này lãnh đạo Thành ủy đi đến huyện Phú Lạc bao gồm Liễu Như Thị – Thường ủy Thành ủy, phó bí thư Thành ủy kiêm Trưởng bộ bộ tổ chức Thành ủy, cùng Tạ Mỹ Quyên là phó bộ bộ tổ chức, trưởng khoa khoa Cán bộ 2.
Sau khi đến huyện Phú Lạc, Tạ Mỹ Quyên tuyên đọc quyết định bổ nhiệm của Thành ủy, Liễu Như Thị đại diện lãnh đạo Thành ủy lên phát biểu ý kiến, chính thức tuyên bố sự bổ nhiệm cán bộ mới trong huyện Phú Lạc.
Căn cứ quyết định của hội Thường ủy Thành ủy Song Tề, bổ nhiệm đồng chí Từ Quân Nhiên làm Bí thư Đảng ủy, Thường ủy, Thành ủy Huyện ủy, phụ trách công việc lãnh đạo toàn huyện. Đồng chí Lâm Văn làm Thường ủy, Phó Bí thư Huyện ủy, Uỷ viên Huyện ủy huyện Phú Lạc đồng thời kiến nghị Đại hội nhân dân toàn Huyện để đồng chí Lâm Văn kiêm nhiệm thêm chức phó chủ tịch Huyện, chủ tịch Huyện tạm thời. Còn đồng chí Hoàng Hải lên làm Thường ủy, chủ nhiệm văn phòng Huyện ủy, Thường ủy Huyện ủy huyện Phú Lạc.
Tiếp đó, Từ Quân Nhiên phát biểu ngắn gọn đôi lời, biểu thị quyết tâm lãnh đạo huyện Phú lạc, toàn lực xúc tiến kiến thiết kinh tế, nỗ lực làm tròn trách nhiệm của mình. Sau đó Lâm Văn là chủ tịch huyện tạm thời cũng nói lên những lời đầy tâm huyết, khiêm tốn, thể hiện quyết tâm lãnh đạo chính quyền huyện huyện ủy, hoàn thành xuất sắc các mục tiêu Thành ủy đề ra, nỗ lực làm tròn chức trách, để không phụ sự kỳ vọng của nhân dân, của lãnh đạo.
Về phần bí thư Khương, giờ này ông ta đã bại liệt trên giường, đương nhiên cũng chẳng cần đưa ra xử phạt quá nghiêm khắc làm gì, điều đến tổng công đoàn thành phố làm việc được rồi. Còn Tiền Khiêm Ích thì điều đến một huyện khác, làm phó chủ tịch huyện thường ủy, cũng coi như thành phố bồi thường chút ít cho hắn. Dù sao cũng mất hết sĩ diện rồi, sao còn có thể tiếp tục ở lại huyện Phú Lạc nữa chứ?
Nói thật, đối với sự điều chỉnh ban cán bộ lần này, có nhiều người nhìn không hiểu. Ví dụ như Trần Văn Cử trưởng bộ tổ chức, ông luôn cho rằng sự điều chỉnh cán bộ lần này sẽ không có tên của Từ Quân Nhiên, bởi vì hắn ta mới làm chủ tịch huyện chưa bao lâu, phút chốc trở thành Bí thư Huyện ủy, thật khiến người ta bất ngờ. Xem ra nước cờ ban đầu ông đi quá chính xác rồi.
Tất nhiên, người vui mừng nhất không ai ngoài Hoàng Hải. Từ chủ nhiệm văn phòng chính phủ đã nhanh chóng thành chủ nhiệm văn phòng huyện ủy, còn là Thường ủy thành ủy nữa chứ! Hiện tại Hoàng Hải hiểu rất rõ một chân lý, chỉ cần chính mình đi sát bước chân của bí thư Từ, thăng chức cũng là chuyện sớm muộn.
Mà ngay Điền Hồ, trong vụ điều chỉnh lần này, cũng lấy được thứ tốt. Từ Quân Nhiên đã kiến nghị lên thành phố, để phát triển hơn nữa vấn đề xúc tiến công tác “ cục chiêu thương”, đề nghị cử thêm một chức vụ trợ lý chủ tịch huyện, và chức vụ này sẽ do Điền Hồ đảm nhận.
Sau khi hội nghị chấm dứt, Liễu Như Thị từ chối lời mời ở lại của Lâm Văn và Từ Quân Nhiên. Quan hệ của bà với Trần Đại Dũng cũng bình thường, là cán bộ tạm giữ chức, đương nhiên cũng không có ý định ở huyện Phú Lạc xây dựng mạng lưới quan hệ.
- Bí thư Từ, nếu Bí thư Liễu không muốn ăn cơm của huyện Phú Lạc chúng ta, vậy chúng ta tự mình đi, thế nào?
Đưa mắt nhìn Liễu Như Thị rời khỏi, Lâm Văn cười ha hả, nói với Từ Quân Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận