Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 580: Cú phản kích của Từ Quân Nhiên.

Kỳ thực mấy ngày trước đó khi Điền Hồ tìm tới Từ Quân Nhiên, hắn đã biết tiền của ban xúc tiến đầu tư bị phòng tài chính lạm dụng rồi. Hơn thế, việc này do chính bí Thư Khương đã gọi điện cho Từ Quân Nhiên. Trong điện thoại, ông ta đã tỏ ra rất khách sáo. Sau khi nói rõ sự việc, y muốn Từ Quân Nhiên tỏ thái độ. Y hi vọng ban xúc tiến đầu tư có thể chịu thiệt một tí, chi viện cho việc xây dựng địa phương.
Bí Thư Khương cũng là một tay lão đời rồi. Ông ta đương nhiên biết ban xúc tiến đầu tư có nghĩa như thế nào với Từ Quân Nhiên. Nếu lẳng lặng lấy tiền của ban xúc tiến đầu tư đi chỗ khác, có tới tám chín phần là Từ Quân Nhiên sẽ không chịu. Dù sao, đây là cơ cấu đầu tiên do hắn đề nghị thành lập ở huyện Phú Lạc. Gặp phải tình huống này, Từ Quân Nhiên về tình hay về lý đều sẽ phải hỏi tới.
Nguyên nhân của cuộc họp thường ủy hôm nay là gì hắn cũng rất rõ. Chợ nông sản của xã Trường Thanh đã khởi hành bước đầu. Toàn bộ đều dựa vào nỗ lực của hắn, giờ nhìn thấy lợi ích, tiền thuê vị trí trong chợ lại thêm phí quản lý kinh doanh khiến tài chính trong huyện được thoải mái hơn khá nhiều. Thế nên, bí Thư Khương trong cuộc họp thường ủy hôm nay mới chủ động biểu dương mình như vậy.
- Tôi nghe nói, lúc trước xã Trường Thanh muốn làm chợ nông sản này có người đã bàn ra. Họ nói rằng đây không phải là quăng tiền vào động ư. Chắc chắn sẽ như muối bỏ bể.
Ánh mắt bí Thư Khương nhìn vào các ủy viên thường trực. Mọi người đều cảm thấy hình như ông ta đang giận dữ. Ông ta chậm rãi bưng chén trà của mình lên hớp một ngụm rồi nói tiếp:
- Hôm nay, đáp án đã có. Mấy chục ngàn đầu tư ban đầu giờ đã có mấy trăm ngàn. Các đồng chí, đây là tỉ lệ thu về lớn thế nào?
Dừng một chút, bí Thư Khương bỏ cốc trà xuống, nói:
- Tôi nghe nói có người đã có tâm lý mâu thuẫn với các biện pháp cải cách của chính quyền huyện. Đây là động thái không đúng. Giờ các nơi trên toàn quốc đều đang xây dựng kinh tế. Sự phát triển của huyện Phú Lạc chúng ta cũng không thể bị rớt lại sau.
Trong lòng Từ Quân Nhiên hơi ngạc nhiên. Xem ra, chắc chắn bí Thư Khương nghe phong thanh gì rồi. Một người có thái độ chính trị tương đối bảo thủ như ông ta giờ lại khen ngợi cải cách. Thay đổi thái độ kiểu này nếu như không phải có người chỉ thị cho ông ta thì đánh chết hắn cũng chẳng tin.
Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Tiền Khiêm Ích tranh thủ bí Thư Khương hút thuốc lá liền nói xen vào:
- Đúng vậy đấy, bí Thư Khương nói vậy là có tầm nhìn rất xa rất rộng. Lúc trước trong lòng tôi cũng không ủng hộ chuyện cải cách mở cửa. Giờ nghe bí Thư Khương nói vậy, tôi coi như đã hiểu ra rồi. Chúng ta không thể không cải cách. Nếu không, cuộc sống của người dân sẽ chẳng thể nào cải thiện được.
Trưởng phòng tuyên truyền huyện ủy Phùng Toàn Hữu cười tiếp lời:
- Huyện chúng ta mỗi năm có tổng thu nhập mới chỉ khoảng mấy triệu. Chỉ trong ba tháng trời, một chợ nông sản xã Trường Thanh đã cống hiến cho tài chính huyện vài trăm ngàn. Nói thật, tôi rất bất ngờ. Nếu tôi nói công cuộc cải cách trong huyện đạt được thành tích như vậy không thể tách rời vai trò lãnh đạo của huyện ủy. Nếu như không có lãnh đạo chính quyền huyện ủy thì việc này không thể làm nổi.
`
Lúc này mọi người đều đã nhìn ra, thành tích của chợ nông sản xã Trường Thanh khẳng định là chiến tích của chính quyền huyện ủy Phú Lạc. Tuy rằng đây là công lao của đội ngũ tiền nhiệm, nhưng mọi người không ai có dự định nhường nó đi. Dù sao các thành viên của ban lãnh đạo cũ đã rời đi cả rồi.
Từ Quân Nhiên thờ ơ mặc kệ mấy ủy viên thường trực lên tiếng. Tiền Khiêm Ích và Phùng Toàn Hữu đều là người của bí Thư Khương. Đương nhiên, họ phải hùa theo ông ta.
Kỳ thật, mọi người đều rõ rằng, theo trình tự của Đảng, đây là lúc Từ Quân Nhiên chủ tịch huyện kiêm phó bí thư huyện ủy lên tiếng. Tuy nhiên, vì việc ở xã Trường Thanh do chính một tay Từ Quân Nhiên đưa ra. Mặt khác, mọi người vội vã hát bài ca ngợi công đức của bí Thư Khương nên tất nhiên không để ý quá đến điều này.
- Nếu tất cả mọi người đã nhìn ra điều này. Vậy chúng ta thảo luận một chút về việc điều chỉnh đội ngũ lãnh đạo của khu dự án kinh tế của xã Trường Thanh đi.
Biên Học Đạo thấy lửa đã nhóm được ổn rồi liền đưa ra mục đích của cuộc họp.
Chân mày Từ Quân Nhiên cau lại. Xem ra bí Thư Khương chỉ trong một thời gian ngắn đã quyết định thò tay vào việc của khu dự án phát triển rồi. Dù gì thành tích của khu dự án từ trước tới nay luôn trong tay của Từ Quân Nhiên. Giờ thấy khu dự án phát triển càng ngày càng tốt hơn, mấy doanh nghiệp hương trấn của xã Trường Thanh càng ngày càng thu lợi ích lớn hơn, bí Thư Khương cuối cùng đã không nhịn được nữa. Ông ta đang định nhúng tay dính tí công lao thành tích đây.
Lúc này, trưởng phòng tổ chức huyện Trần Văn Cử mới bắt đầu mở miệng:
- Bí Thư Khương, tôi thấy chuyện này hay là cứ từ từ?
Bí Thư Khương lập tức thay đổi nét mặt, hỏi:
- Đồng chí Văn Cử, đồng chí có ý kiến sao?
Trần Văn Cử vừa rồi luôn giữ trật tự. Y là người thông minh, rất hiểu ý Từ Quân Nhiên. Khu dự án phát triển kinh tế là miếng thịt thơm của Từ Quân Nhiên, đó là nơi không ai có thể thò tay vào. Vị bí Thư Khương này chẳng bao giờ hỏi han nghe ngóng gì về nó từ trước tới nay. Thậm chí, ông ta còn có vẻ né tránh. Nhưng giờ tự nhiên ông ta lại muốn nhảy ra tranh công. Xem ra cũng muốn nọ muốn kia rồi, trong thời khắc quan trọng này, Trần Văn Cử cảm thấy mình nên lấy lòng Từ Quân Nhiên.
Đừng cho rằng thế lực của Từ Quân Nhiên hiện giờ trong thường ủy không đủ lớn. Trần Văn Cử làm công tác cán bộ lâu năm rồi. Y có cách nghĩ của mình. Đối với y, dệt hoa trên gấm không bằng sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Nếu đợi tới khi Từ Quân Nhiên ổn định cục diện ở huyện Phú Lạc rồi thì người ta sẽ không coi mình ra gì. Nếu mình muốn dựa vào đó, chỉ bằng cách từ bây giờ, chủ động đứng ra giúp hắn. Như vậy mới có thể hòng khiến một chủ tịch huyện có một bối cảnh lớn như vậy chú ý tới mình.
Mà phải nói rằng Trần Văn Cử là một người thông minh. Hành động này hôm nay của y khiến Từ Quân Nhiên rất bất ngờ. Hắn cũng bắt đầu cảm kích Trần Văn Cử.
- Bí Thư Khương, khu dự án phát triển kinh tế đang ở giai đoạn phát triển đi lên. Giờ tự nhiên muốn điều chỉnh ban lãnh đạo của nó tôi thấy không thỏa đáng.
Trần Văn Cử nói nhàn nhạt một câu. Ánh mắt mọi người trong phòng họp nhìn y trong thoáng chốc trở nên khác lạ.
Sau việc lần trước, trên thành phố đã đưa khu dự án phát triển kinh tế xã Trường Thanh vào phạm vi quản lý của huyện Phú Lạc. Đồng thời, trên thành phố đã chính thức dỡ bỏ biên chế của xã Trường Thanh, đưa cả xã quy hoạch vào trong phạm vi khu dự án. Điều này đã chấm dứt tình trạng một nhà hai chủ.
Cũng chính vì chuyện này khiến việc bí Thư Khương đưa vấn đề này ra cuộc họp hôm nay tương đối mẫn cảm.
Lần đầu đọ chiêu giữa chủ tịch huyện và bí thư?
Trong lòng mọi người đều cùng có suy nghĩ này. Dù sao, tình hình như bây giờ xem ra rõ ràng bí Thư Khương muốn nhúng tay vào chuyện của khu dự án. Còn Từ Quân Nhiên, chủ tịch huyện đang phải bị động ứng chiến.
- Chủ tịch Huyện Từ, cậu thấy sao?
Bí Thư Khương thản nhiên nhìn qua Từ Quân Nhiên. Y biết rõ chuyện này cuối cùng cũng phải nghe ý kiến của hắn. Dù sao khu dự án do chính một tay Từ Quân Nhiên sáng lập. Hôm nay muốn thò tay vào đó xin chén canh, nếu Từ Quân Nhiên muốn đối nghịch, chỉ sợ sẽ rất phiền.
Từ Quân Nhiên chậm rãi gấp cuốn sổ ghi chép của mình vào. Bên trong cuốn sổ ghi chép chằng chịt không hiểu những thứ gì. Sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn mọi người xung quanh. Rồi sau đó, hắn mới chậm rãi bưng chén trà của mình lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Xong xuôi, hắn hắng giọng một tiếng rồi đưa mắt quét qua một lượt các ủy viên thường trực. Lúc này, hắn mới cất giọng nhàn nhạt:
- Bí Thư Khương, tôi thấy việc này phải tính toán trên phạm vi toàn huyện. Tiến hành công khai tuyển chọn?
- Công khai tuyển chọn?
Bí Thư Khương ngây người. Trần Văn Cử ngây người. Toàn thể mọi người trong cuộc họp ngây người.
Mọi người đều vì câu nói này mà đổ dồn con mắt vào hắn. Tất cả đều nhìn hắn bằng vẻ khó hiểu. Họ không hiểu một vị chủ tịch huyện có tài có danh như thế này sao lại có ý muốn tuyển chọn công khai. Chẳng nhẽ hắn không hiểu việc bổ nhiệm cán bộ phải do đảng ủy quyết định ư?
Mà ngay cả Trần Văn Cử cũng kinh ngạc không kém. Y không thể tưởng tượng được Từ Quân Nhiên lại có ý kiến như vậy. Chẳng lẽ hắn định dùng cái này để đối phó với bí Thư Khương?
Từ Quân Nhiên mỉm cười. Hắn còn lâu mới nói cho Trần Văn Cử đây là kế hoạch của hắn từ trước rồi. Có điều, đó chỉ là tính toán sau khi cục diện trong huyện đã ổn định. Không ngờ bí Thư Khương lại vội vã như vậy. Thấy khu dự án phát triển có hiệu quả, y liền mượn việc chọc vào ban xúc tiến đầu tư để chơi mình. Y muốn thò tay vào.
Mà đã ôm mộng như vậy không chỉ có mỗi mình bí Thư Khương. Từ Quân Nhiên thừa hiểu khu dự án phát triển kinh tế xã Trường Thanh là một miếng bánh thơm ngon trong mắt bao nhiêu người. Có điều giờ có hắn là người làm khuôn cho nó nên người ta còn ngại chưa nỡ cắt ra. Thế nên, bọn họ mới dùng cách khác tiếp cận.
Chuyện ở ban xúc tiến đầu tư chẳng qua chỉ là sự thăm dò của bí Thư Khương với hắn. Hôm nay, trong cuộc họp, từ lúc bí Thư Khương tán thưởng mình, Từ Quân Nhiên đã cảm thấy hơi lạ. Cuối cùng, đến khi ông ta nói rõ mục đích của mình, Từ Quân Nhiên mới hiểu ra. Ông ta muốn tranh thủ hái đào bất ngờ thế này.
Đối với những việc kiểu này, Từ Quân Nhiên không lạ gì. Hắn cũng chẳng ngạc nhiên. Dù sao thành tích này đối với bất cứ một người làm quan nào cũng đều là một cám dỗ khó cưỡng. Hơn thế những ủy viên thường trực này của huyện ủy Phú Lạc chẳng có chút giao tình nào với hắn. Mọi người đều có phe phái thế lực riêng của mình. Quyền lực của người trong quan trường dường như đều do cấp trên ban tặng. Nhưng thực tế, nó đều do các cán bộ cấp dưới chống đỡ mà lên. Nếu không, dù bạn có là lãnh đạo to đến thế nào, chỉ lệnh phát ra còn không thoát nổi sân nhà, lấy đâu ra tác dụng gì?
Từ Quân Nhiên biết mình không thể thay đổi được quyết định của cả cuộc họp thường ủy. Thế lực của hắn không đủ lớn như vậy. Vả lại, hắn cũng chẳng có lý do để gây khó dễ cho bí Thư Khương. Nếu đã như vậy, dứt khoát để vụ này hoàn thành theo cách của hắn là được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận