Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 576: Nhận thức mới.

- Cái này, Chủ tịch huyện Từ, thật xin lỗi.
Trần Văn Cử mỉm cười xin lỗi. ông ta nói:
- Cái đó, mấy hôm nay đồng chí Hồ vẫn luôn ở trên thành phố. Tôi còn chưa kịp đưa danh sách cho anh ấy xem qua.
Đương nhiên y đang nói dối. Khi phòng tổ chức chọn trưởng ban xúc tiến đầu tư, Trần Văn Cử căn bản không muốn hỏi ý kiến của Điền Hồ. Có điều vì y muốn cải thiện quan hệ với Từ Quân Nhiên nên mới dùng lý do này để lấp liếm.
Hơi nheo mắt nhìn Trần Văn Cử, Từ Quân Nhiên mãi lâu cũng không nói gì. Hắn biết rõ, Trần Văn Cử chắc chắn đã không đi tìm Điền Hồ. Rõ ràng y không muốn Điền Hồ nhúng tay vào. Chỉ là không hiểu lý do gì. Xem ra, bí thư Trần hôm nay cũng đổi ý rồi.
Từ Quân Nhiên biết rõ, có một số việc tự biết trong lòng là được. Nếu cứ nghiên cứu sâu thì chẳng tốt cho ai cả.
Nghĩ ngợi một lát, Từ Quân Nhiên cười nói với Trần Văn Cử:
- Nếu đã vậy, tôi thấy hay là không để đồng chí ấy can thiệp vào nữa. Anh Điền gần đây đang bận vụ đầu tư ở trên thành phố, cũng khó phân thân. Vả lại, anh ta cũng đang bù đầu với công việc của ban xúc tiến đầu tư. Hôm qua anh ta còn gọi điện thoại cho tôi than thở. Giờ để anh ta tuyển người chắc không được thấu đáo triệt để như anh đâu.
Nói xong, hắn nhìn Trần Văn Cử bằng cặp mắt đầy ý nghĩa, nói:
- Bí thư Trần, chúng ta thương lượng một chút. Những đồng chí có tên trong này xem ai thích hợp.
Hắn đang thăm dò Trần Văn Cử. Có một số việc chỉ nói ngoài miệng là chưa ổn.
Trong lòng Trần Văn Cử cười khổ một cái. Nếu việc này xảy ra từ trước, chắc chắn y sẽ nói đại rằng chủ tịch huyện Từ ngài trí tuệ ưu việt, tôi chẳng dám ăn nói lung tung. Nhưng giờ y muốn gây dựng mối quan hệ sâu sắc thêm với Từ Quân Nhiên. Đương nhiên, y không thể dùng được chiêu đó. Thế nên, Trần Văn Cử liền bắt đầu giúp Từ Quân Nhiên phân tích từng thứ một. Y phân tích cụ thể đặc điểm của từng người. Phải thừa nhận rằng, một người từ nơi khác đến như Từ Quân Nhiên không thể toàn diện trong việc đánh giá cán bộ như Trần Văn Cử. Nhất là, trong bối cảnh các mối quan hệ nội bộ huyện Phú Lạc hết sức phức tạp như thế này. Thế nên, sau khi nghe Trần Văn Cử phân tích xong, Từ Quân Nhiên bắt đầu nhận thức được các mối quan hệ tinh vi trong thường ủy huyện.
Nói đi nói lại, cuối cùng Trần Văn Cử lựa ra bốn người trong danh sách cho Từ Quân Nhiên. Danh sách có cả Trần Cường Quân. Ba người khác đều có khả năng giúp Từ Quân Nhiên thắt chặt thêm mối quan hệ với một số lãnh đạo huyện ủy quan trọng khác.
Từ Quân Nhiên gật đầu mạnh rồi đột nhiên hỏi:
- Trần Cường Quân tôi nhớ hình như trước kia công tác ở ban văn hóa huyện phải không?
Trần Văn Cử hơi đờ người ra. Trần Cường Quân là người nhà theo kiểu bắn đại bác không tới của y. Trần Cường Quân đã nhờ các bậc trưởng bối tới thuyết phục y. Đúng lúc, y cũng đang muốn mở rộng ảnh hưởng của mình trong huyện nên thuận nước đẩy thuyền tiến cử gã vào chân phó ban xúc tiến đầu tư. Không ngờ, Từ Quân Nhiên đột nhiên lại đề cập tới.
Trên mặt cố nặn ra một nụ cười, Trần Văn Cử gật đầu, nói:
- Đúng vậy, năng lực của đồng chí Cường Quân cũng được. Cậu ta phục trách công tác hậu cần không có vấn đề gì.
Y rất rõ rằng Từ Quân Nhiên vô cùng coi trọng ban xúc tiến đầu tư này. Dù sao, đây cũng là công việc trọng điểm đầu tiên sau khi hắn nhậm chức. Thế nên, y không định để Trần Cường Quân nhúng tay vào công việc chính ở ban xúc tiến đầu tư mà để gã quản chuyện hậu cần. Đợi tới lúc có tí thành tích ở ban xúc tiến đầu tư, có thể đứng ra chia chác tí công lao là ổn
Từ Quân Nhiên bật cười, đột nhiên nói với Trần Văn Cử:
- Tôi thấy đồng chí Trần Cường Quân này không cần ở ban xúc tiến đầu tư đâu nhỉ?
Trần Văn Cử lập tức đờ người ra, nói:
- Cái này ….
Dù sao y cũng không thể tưởng tượng Từ Quân Nhiên lại có thể chủ động nói không cho Trần Cường Quân làm phó ban xúc tiến đầu tư. Chẳng lẽ hắn muốn gõ đầu cả mình?
Từ Quân Nhiên cười ha hả, nói tiếp:
- Đồng chí Cường Quân có thể đến công tác ở khu dự án phát triển kinh tế xã Trường Thanh. Làm phó chủ nhiệm ban quản lý dự án tôi thấy hợp hơn.
Hai mắt Trần Văn Cử sáng lên. Lời nói của Từ Quân Nhiên thực sự có sức hấp dẫn y. Đối với một trưởng phòng tổ chức huyện như Trần Văn Cử, y có nhiều cách mở rộng ảnh hưởng của mình. Dù Trần Văn Cử làm phó chủ nhiệm ban quản lý dự án xã Trường Thanh hay là phó ban xúc tiến đầu tư thì hiệu quả cũng như nhau. Điều y quan trọng là có thể đẩy được chức vị cấp phó phòng để truyền tín hiệu cho bên ngoài. Đề nghị này của Từ Quân Nhiên khiến y cảm thấy chẳng có lý do gì để phản đối.
- Ha ha, chủ tịch huyện nói có lý. Tôi nghe anh.
Trần Văn Cử cười gật đầu với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên tiễn Trần Văn Cử tới tận cửa. Hắn nhiệt tình nói:
- Bí thư Trần, sau này phải nhờ anh phân tích nhiều. Tôi chỉ trông cậy vào anh thôi đấy.
Nói xong, hắn như vô tình nhắc tới một câu:
- Đúng rồi. Tôi thấy đồng chí Trần Cường Quân nên chú ý một chút về tác phong cá nhân. Tôi chỉ nghe nói thôi. Anh ta còn chưa làm phó ban mà đã nói với mọi người khắp nơi rằng có người thu xếp hộ vụ này rồi.
Trong nháy mắt, Trần Văn Cử cảm thấy lông tóc gáy dựng ngược lên, lạnh buốt. Mãi tới khi ra khỏi sân trụ sở huyện y mới bắt đầu suy nghĩ về ý tứ trong câu nói của Từ Quân Nhiên.
Câu nói vừa rồi của Từ Quân Nhiên rõ ràng đã ám thị rằng hắn không hề ấu trĩ như biểu hiện ra bên ngoài. Dù sao người ta cũng là người từng sống ở thủ đô, viết được bài khiến thủ trưởng tối cao phải coi trọng. Như vậy người ta làm sao có thể chỉ là một con mọt sách? Nếu thực sự như vậy thì điều đó còn hàm nghĩa rằng phó chủ tịch huyện Từ là một người giấu tài?
Lại nữa, những câu cuối cùng Từ Quân Nhiên nói với y về Trần Cường Quân chính là một lời khuyên với y. Hắn nhắc y đừng giở trò bí mật sau lưng, nếu không kiểu gì hắn cũng sẽ biết.
- Không thể tưởng tượng được. Bên cạnh lão hồ ly lại có một con tiểu hồ ly.
Trần Văn Cử cười khổ lắc đầu. Y lại cảm thấy có chút tò mò với thủ đoạn tiếp theo của Từ Quân Nhiên.
Ba ngày sau, trong cuộc họp văn phòng bí thư, Từ Quân Nhiên tự mình tuyên bố tên của bốn ứng cử viên vị trí phó ban xúc tiến đầu tư. Điều khiến Trần Văn Cử bất ngờ là Từ Quân Nhiên lựa chọn những người có thể đắc tội với mấy vị lãnh đạo trong thường ủy. Thậm chí, trong cuộc họp Từ Quân Nhiên còn đập bàn với bí thư ban kiểm tra kỷ luật vì chuyện này. Tuy sau đó mọi người bắt đầu lựa chọn người do hắn đề cử, nhưng rõ ràng, Từ Quân Nhiên đã đắc tội với người khác.
Trần Văn Cử vẫn còn mơ hồ không hiểu chuyện gì nhưng khi kết quả đưa ra, ngay lập tức y đã hiểu ra mọi chuyện. Phó chủ tịch huyện Từ này thật là quá gian trá rồi.
Tuy nói rằng Từ Quân Nhiên như vậy là đắc tội người khác, nhưng người được lựa chọn cuối cùng vẫn là người trúng ý của y. Hơn thế, mọi người không thể trách y được. Hơn nữa, mọi người sẽ đổ hết tội nợ lên đầu vị bí thư họ Khương kia. Bí thư Khương thoáng chốc đã trở thành tấm lá chắn của Từ Quân Nhiên.
Bắt đầu từ đây, Trần Văn Cử có nhận thức mới về vị chủ tịch huyện vừa nhậm chức này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận