Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 136: Người có tên, cây có bóng.

- Bí thư Từ, vừa rồi cậu nói thật không? Lãnh đạo tỉnh muốn hỏi thăm tình hình nhà máy bia chúng tôi?
Nhìn ánh mắt của Từ Quân Nhiên, Uyển Đức Tuấn có chút kinh ngạc hỏi.
Từ Quân Nhiên khẽ gật đầu nói:
- Đúng thế, trước khi Tiêu Nguyệt gặp cháu, cháu dẫn Bí thư Tỉnh ủy Chu đi một vòng trong huyện, đối với doanh nghiệp đem lại nguồn lợi về thuế cho toàn huyện như nhà máy bia này, Bí thư Chu rất quan tâm. Sau khi nghe cháu báo cáo, ông ấy cũng biết, nhất định phải cải cách nhà máy bia, nếu không sớm muộn cũng lâm vào đường cùng.
Uyển Đức Tuấn im lặng, lời Từ Quân Nhiên nói mặc dù không biết thật giả, nhưng vẫn đủ khiến y cảnh giác.
Từ Quân Nhiên cũng không nhiều lời, hôm nay hắn tới Uyển gia, chủ yếu chính là muốn nhắc nhở Uyển Đức Tuấn một câu, tiện tìm hiểu một chút tình hình nhà máy bia huyện Võ Đức, chuẩn bị cho hành động tiếp theo.
Nhìn sắc trời bên ngoài không còn sớm, Từ Quân Nhiên đứng lên, nói với Uyển Đức Tuấn:
- Giám đốc Uyển, chuyện hôm nay cháu nói với chú, chỉ có một ý, chú suy nghĩ thật kĩ, không cần bao lâu, trong huyện sẽ chính thức có văn bản xuống.
Uyển Đức Tuấn sững sờ, lập tức gật đầu, ông ta nghe ra ý tứ, rõ ràng người ta tới thông báo cho mình một tiếng mà thôi.
Đợi lúc Uyển Tiêu Nguyệt xuất hiện bên ngoài phòng, chỉ thấy cha một mình ngồi bên trong, cô không kìm được hỏi:
- Cha, anh ấy đâu?
- Ai?
Uyển Đức Tuấn trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, kinh ngạc hỏi, lập tức liền hiểu ý con gái hẳn là Từ Quân Nhiên
Nhìn mặt con gái, Uyển Đức Tuấn đột nhiên hỏi:
- Con quen với cậu ta lắm à?
Sắc mặt Uyển Tiêu Nguyệt ửng hồng, nghĩ nghĩ rồi nói với cha:
- Anh Từ là người tốt, khi đó chuyện của chị Vũ Tình, nếu không phải anh ấy, tên khốn Thái Thọ Sinh chắc chắn đã lợi dụng chị Vũ Tình…
Nói xong, cô kể hết những hành động của Từ Quân Nhiên mà mình biết cho cha. Tâm tư của con gái rất đơn giản, cô ấy cho rằng Từ Quân Nhiên là một người có tấm lòng khoáng đạt, không hi vọng cha đứng đối lập với Từ Quân Nhiên, đây chỉ là một hi vọng đơn thuần thôi.
Nghe con gái nói, sắc mặt Uyển Đức Tuấn thay đổi, đặc biệt khi nghe nói anh em Trình Hoành Đạt bị bắt, một nhân vật lớn nào đó ở thủ đô được Từ Quân Nhiên cứu, nét mặt y càng thêm kì lạ, vẻ mặt nhìn về phía uyển Tiêu Nguyệt cũng có chút kinh ngạc:
- Con gái, con nói là, vị chủ nhiệm Tôn kia, có quan hệ khá thân với Bí thư Từ?
Uyển Tiêu Nguyệt hơi do dự, lúc này mới gật đầu nói:
- Chủ nhiệm Tôn nói, cô ấy đã được anh Từ cứu hai lần, một lần ở thủ đô, một lần ở huyện Võ Đức chúng ta. Đúng rồi, sáng nay, nghe nói anh Từ còn được Bí thư Chu gọi phát biểu trong hội nghị
Lời của cô, giống như giọt nước tràn li, khiến Uyển Đức Tuấn không còn chút do dự nào.
Có thể được nhân vật lớn ở thủ đô coi trọng, lại được người đứng đầu Tỉnh ủy quan tâm, có mối quan hệ như vậy, nói không chừng Từ Quân Nhiên đúng là có thể cứu được nhà máy bia huyện Võ Đức.
Về phần cách nhìn của những người khác trong huyện, Uyển Đức Tuấn đã có cách giải quyết, ông ta tin tưởng, Từ Quân Nhiên đã tự tin đưa ra ý kiến thay đổi nhà máy bia thành sản xuất rượu trắng, đương nhiên cũng có cách khiến mấy cái tay muốn chạm vào nhà máy bia phải rụt vào.
Còn Từ Quân Nhiên sau khi rời khỏi Uyển gia, thì một mình đi về phía nhà của Lý Đông Viễn, ở huyện hắn cũng không có chỗ nào ở, đương nhiên phải ở nhà Lý Đông Viễn
Khoảng cách từ khu nhà công nhân viên của nhà máy bia tới đại viện Huyện ủy không phải gần, nếu đi bộ cũng phải gần nửa tiếng, Từ Quân Nhiên dù sao cũng không bận gì, coi như là tản bộ, trên đường thỉnh thoảng gặp người quen chào hỏi, Từ Quân Nhiên cũng cười đáp lại. Mặc dù thời buổi này không giàu có, nhưng mọi người lại rất chất phác.
- Đây chẳng phải là Bí thư từ sao?
Lúc thấy sắp tới đại viện Huyện ủy, một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai Từ Quân Nhiên.
Dừng bước, Từ Quân Nhiên quay đầu nhìn, chỉ thấy Tần Thọ Sinh mặc áo sơ mi trắng, lắc lư đi tới, phía sau có hai cậu thanh niên dáng vẻ lưu manh, rõ ràng là đám côn đồ bình thường lăn lộn với y.
Cau mày, Từ Quân Nhiên cười nhàn nhạt nhìn lướt qua Tần Thọ Sinh:
- Có việc gì?
Tần Thọ Sinh chậm chạp, vốn y chỉ là đi ngang qua, thấy Từ Quân Nhiên liền không kìm được mở miệng khiêu khích, dù sao ông cụ cũng dặn rồi, sắp tới phải khiêm tốn một chút.
Nhưng, thái độ coi thường mình này của Từ Quân Nhiên, lại khiến Tần Thọ Sinh rất không hài lòng. Từ Quân Nhiên mi càn rỡ cái gì, chẳng qua chỉ là cứu được quý nhân thủ đô một lần thôi? Dựa vào cái gì mà giễu võ dương oai trước mặt mình?
Đối với loại người như Tần Thọ Sinh mà nói, trước nay chỉ có y liều lĩnh ra vẻ trước mặt người khác, đâu thể cho phép có người lại không coi mình ra gì? Huống chi, người này lại còn là Từ Quân Nhiên y luôn xem thường và thấy chướng mắt.
- Họ Từ kia, đừng tường dựa vào quý nhân ở thủ đô là có thể càn rỡ trước mặt ta, tốt nhất mày cầu cho lão Bí thư cả đời không nghỉ hưu.
Tần Thọ Sinh nhìn trái nhìn phải không có người, cũng không khách sáo gì với Từ Quân Nhiên, trực tiếp mở miệng uy hiếp
Y cho rằng, Từ Quân Nhiên khí định thần nhàn như vậy, dương dương đắc ý như vậy, chẳng phải vì mối quan hệ thân thiết với Bí thư Nghiêm Vọng Tung sao. Có ngọn núi dựa sừng sững nhiều năm ở huyện Võ Đức – Nghiêm Vọng Tung này, Từ Quân Nhiên đương nhiên không để ý chuyện đắc tội ai. Dù sao chỉ cần Nghiêm Vọng Tung không đổ, thì không ai dám động vào hắn. Ít nhất Tần Quốc Đồng từng nghiêm khắc cảnh cáo cao trai, cho dù như thế nào, trước khi Nghiêm Vọng Tung nghỉ hưu, không được đắc tội người mà ông xem trọng, nếu không chắc chắn sẽ ảnh hướng tới tiền đồ của y.
Từ Quân Nhiên mỉm cười, giống như không coi chuyện Tần Thọ Sinh uy hiếp ra gì, chỉ bình tĩnh nhìn y một cái, sau đó lắc đầu, dường như hơi thôn thức nói:
- Vận may của cậu thật không tệ, đúng vậy, nếu tôi là cậu, bây giờ sẽ về nhà thắp hương cho mình.
Tần Thọ Sinh sững sờ, không hiểu quay nhìn Từ Quân Nhiên:
- Họ Từ, mày có ý gì?
Từ Quân Nhiên từ từ giơ tay lên, khuôn mặt lộ ra vẻ như cười như không, nhẹ nhàng duỗi một ngón trỏ, sau đó lắc lắc trước mặt Tần Thọ Sinh, bình tĩnh nói:
- Tần tam nhi, cậu không xong, hay là đổi cha cậu tới đi.
Tần Thọ Sinh sửng sốt hồi lâu mới phản ứng, nổi giận gầm một tiếng lao về phía trước, hai con chó theo đuôi phía sau cũng xông lên.
Nhưng còn chưa đợi họ lao tới bên người Từ Quân Nhiên, Từ Quân Nhiên khẽ quát một tiếng, lạnh lùng nói:
- Cậu tiến thêm một bước, có tin tôi nói cậu là đồng đảng với Trình Hoành Phát không.
Xoẹt xoẹt
Đó là âm thanh của bước chân phanh vội
Giây tiếp theo, chính ở chỗ cách mặt Từ Quân Nhiên chưa tới một mét, Tần Thọ Sinh và hai kẻ đồng lõa dừng lại ở đó như bị đông cứng, thậm chí vẫn còn giữ tư thế há mồm, nhưng không ai can đảm bước thêm một bước về phía trước, thậm chí ánh mắt ba người nhìn Từ Quân Nhiên, còn ẩn chút sợ hãi.
Không khoa trương chút nào, là sợ hãi.
Trình Hoành Phát là ai? Đó là tên xui xẻo nhất toàn huyện Võ Đức này. Không ai nghi ngờ, lần này y chạy không khỏi trời nắng rồi.
Thậm chí, từ hôm qua, Tần Thọ Sinh không chỉ một lần vui vẻ nói với người bên cạnh, may mà là thủ hạ của thằng quỷ đen đủi Trình Hoành Phát kia nhìn thấy phóng viên tới từ thủ đô, nếu mà là người của mình nhìn thấy, chắc tám chín phần mười kẻ đen đủi là mình rồi. Dù sao họ đều rất rõ ràng bản chất của mình, Trình Hoành Phát thấy sắc quên nghĩa, đám người Tần Thọ Sinh này cũng chẳng tốt đẹp gì, cũng đều là đồ háo sắc thấy gái đẹp liền động tay động chân. Nếu thật sự là họ gặp Tôn Tĩnh Vân trước, không nghi ngờ gì cũng có thể làm ra chuyện giống như Trình Hoành Phát, trước đây không phải chưa từng làm thế.
Mà hoàn toàn bởi vì Trình Hoành Phát nhìn thấy Tôn Tĩnh Vân trước, mới chẳng khác nào cứu mình một mạng.
Không nói cái khác, những người này đều quen mặt đám người trong cục công an. Nhưng nghe nói, trong số những người giúp cục công an huyện bắt đám Trình Hoành Phát, có một nhóm đàn ông thần bí mặc thường phục. Phàm những ai rơi vào tay họ, về cơ bản cuối cùng đều bị thương. Hơn nữa còn có người nói, bên trong trại tạm giam, Trình Hoành Phát đã bị người ta đánh gãy tay. Nghe nói là do một người đàn ông trung niên tầm hơn 30 tuổi. Lúc y dẫn người đi, nghe nói lãnh đạo trại tạm giam định chặn lại, kết quả người kia cầm súng đập lên bàn, nói một câu, hoặc anh để tôi đánh gã một trận, hoặc anh để tôi bắn chết gã.
Đối với đám lưu manh trà trộn trên phố này, bình thường đánh nhau ẩu đả thế nào cũng được, một khi vào nhà giam, đồng nghĩa với việc xong đời.
Ai cũng có thể suy ra được, huynh đệ Trình gia e rằng cả đời ngồi nhà đá rồi.
Tần Thọ Sinh càng hiểu rõ điều này, thậm chí y còn biết rõ, tất cả đám du côn lưu manh có quan hệ với Trình Hoành Phát này, hiện tại đều đã bị bắt vào trại tạm giam huyện. Mà bên trên cũng đã lên tiếng, vụ án này sẽ do lãnh đạo Tỉnh ủy đốc thúc, bất kể ai xin hộ, cũng không nể mặt.
Càng quan trọng hơn là, hôm qua Tần Thọ Sinh đã nghe lén được cuộc nói chuyện giữa cha Tần Quốc Đồng và Trầm Dũng Cảm. từ câu chuyện của họ Tần Thọ Sinh biết được, chú ruột của anh em Trình gia, Bí thư ủy ban chính trị pháp luật kiêm thường ủy Thành ủy Trình Tuấn Thanh, đã chính thức bị cách chức, thành phố chuẩn bị tiến hành điều tra họ.
Có thể nói một cách không khoa trương, Trình gia thanh danh hiển hách, trong một đêm đã bị hạ triệt để.
Mà người khởi xướng tất cả những chuyện này, dường như chính là Từ Quân Nhiên, sắc mặt điềm tĩnh, không coi ba người họ ra gì này.
Tần Thọ Sinh cũng là người thông minh, y không chút nghi ngờ, mình chỉ cần dám động vào Từ Quân Nhiên, quay đầu tên này sẽ dám nói với quý nhân tới từ thủ đô kia rằng mình là đồng đảng với Trình Hoành Phát, đánh hắn là vì báo thù. Thật sự tới lúc đó, chỉ e mình có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng gột không sạch.
Mấu chốt là, nếu thật sự Từ Quân Nhiên làm vậy, chỉ e ngay cả cha mình cũng bị liên lụy. Dù sao theo tình hình hiện tại có thể thấy, để đòi lại công bằng cho phóng viên lớn ở thủ đô kia, bên tỉnh định sẽ nghiêm khắc xử lý một đám người, để răn đe.
Nói trắng ra, lần này bất kể liên quan tới ai, chỉ cần có quan hệ với vụ án này, cho dù là lãnh đạo Thành ủy, cũng đều phải ngoan ngoãn đứng sang bên cạnh.
Kinh động tới cả người đứng đầu Tỉnh ủy, có thể thấy cô phóng viên thủ đô kia, rốt cuộc có hậu đài đáng sợ như nào.
Không thể không nói, có những lúc, hành động vô tình của cấp trên, đối với bên dưới, lại là thứ rất có ý nghĩa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận