Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 667: Nương tử quân.

Trước khi từ huyện Nhân Xuyên tới tỉnh thành, Từ Quân Nhiên gọi điện thoại tới phòng Thương nghiệp tỉnh.
- Chị, lúc này làm phiền chị rồi.
Từ Quân Nhiên nói.
- Thằng nhóc cậu cuối cùng nhớ tới chị rồi, nói đi, muốn chị làm gì?
Tạ Mỹ Quyên mặt mũi vui mừng. Trải qua học tập ở trường Đảng lần trước, mấy năm nay con đường làm quan giống như ngồi trên mũi tên, thời gian ba năm, từ một lãnh đạo cấp Trưởng Khoa, biến thành cán bộ cấp Phòng, gần đây vừa được đề bạt trở thành Trưởng Phòng xét duyệt hạng mục Phòng Thương nghiệp tỉnh.
- Chị, huyện Nhân Xuyên chúng em muốn tới tỉnh thành tham gia hội chợ kêu gọi thương nghiệp, chị xem một chút đến lúc đó có thể tìm mấy người quen giúp em, tuyên truyền một chút hay không.
- Được, cậu yên tâm, chị chắc chắn giải quyết cho cậu.
Quan hệ giữa Tạ Mỹ Quyên và Từ Quân Nhiên là không thể nghi ngờ, tuy nói cơ hội gặp mặt của hai người không nhiều lắm, nhưng quan hệ thân mật, đối với chuyện của người đàn ông của mình, Tạ Mỹ Quyên chắc chắn để trong lòng. Cô đặt điện thoại xuống, liên hệ mấy người bạn tương đối quen thuộc của mình ở tỉnh, buổi tối mời khách, để Từ Quân Nhiên và những người này thân cận một chút.
Cách nghĩ của Từ Quân Nhiên rất đơn giản, tuy nói hiện giờ tỉ lệ phổ cập của TV là không cao, nhưng hiệu quả tuyên truyền không tệ lắm, dù là tuyên truyền bằng TV, radio hay là báo chí, nếu so với lực lượng bạn bè tham gia triển lãm, chỉ cần mình có thể đánh ra tên tuổi huyện Nhân Xuyên, chuyện còn lại sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Xe nhanh chóng dừng lại trước cửa một tiệm cơm rất nổi tiếng ở tỉnh thành, năm người Tạ Mỹ Quyên mời tới hôm nay, theo thứ tự là Phó Giám đốc đài truyền hình tỉnh Lưu Tử Văn, Phó Giám đốc đài phát thanh tỉnh Tưởng Quế Anh, Chủ nhiệm Ban biên tập báo tỉnh Đàm Quốc Cầm, Phó Trưởng phòng Phòng Thương nghiệp tỉnh Lưu Thanh và Phó Trưởng phòng Tuyên truyền Tỉnh ủy Diệp Hiểu Viện.
Năm người này đều có một điểm giống nhau, đó chính là đều là cán bộ phụ nữ.
Sở dĩ Tạ Mỹ Quyên quen thuộc với họ, là vì cô tham gia lớp huấn luyện cán bộ phụ nữ do Tỉnh ủy tổ chức gần đây.
Sau khi Từ Quân Nhiên vào cửa, các lãnh đạo nữ đều hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn người trẻ tuổi này. Họ làm thế nào cũng không nghĩ tới, bạn tốt trong miệng Tạ Mỹ Quyên, dĩ nhiên là một người còn trẻ như vậy.
Đàm Quốc Cầm cười nói:
- Tôi nói này Trưởng phòng Tạ, đây là người bạn tốt mà chị nói sao? Quá trẻ tuổi đi, nói đi, hai người quan hệ như thế nào?
Bởi vì không phải thời gian làm việc, quan hệ giữa mọi người không tệ, cho nên nói chuyện cũng rất nhẹ nhõm, không nhiều kiêng kị.
Mặt Tạ Mỹ Quyên đỏ ửng lên, hơi ngượng ngùng nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, sau nửa ngày không lên tiếng. Cô cũng không tiện nhiều lời, dù sao thân phận Từ Quân Nhiên còn ở đó, mình lại không tiện nói là người phụ nữ của hắn, chỉ có thể dùng ba chữ người bạn tốt để qua loa với đám bạn bè khuê mật này.
Từ Quân Nhiên lại cười ha ha, cười nói với Đàm Quốc Cầm:
- Chủ nhiệm Đàm, tôi và chị Mỹ Quyên là đồng sự cũ, cũng là bạn tốt. Còn quan hệ khác à, tôi thực ra không có ý kiến, nhưng chị Quyên chướng mắt tôi, không đồng ý.
Hắn nói lời này trái lại là thật lòng, Từ Quân Nhiên không có ý kiến ở cùng một chỗ với cô, bên cạnh không ít cô gái, mỗi người với hắn mà nói đều giống như trân bảo. Nhưng mỗi người đều không muốn công khai tình cảm với mình, dù là Lâm Vũ Tình hay là Vương Hiểu Nhu, thà rằng trốn bên ngoài làm việc buôn bán cũng không muốn ở bên cạnh mình. Cô bé Thôi Tú Anh kia thi lên đại học tới phía nam, ngẫu nhiên viết thư về cho mình, nói nhớ nhung, cũng không nhắc tới gì khác. Tạ Mỹ Quyên càng khiến người ta tức giận, mấy lần Từ Quân Nhiên nhiên dùng thân phận bạn trai của cô, nhưng lại bị cô thề sống thề chết ngăn cản.
Tạ Mỹ Quyên cười nói với mọi người:
- Tôi giới thiệu cho mọi người một chút.
Nói xong, cô kéo tay Từ Quân Nhiên nói:
- Đây là bạn tốt của tôi, Từ Quân Nhiên, Chủ tịch huyện Từ.
Thấy Tạ Mỹ Quyên trịnh trọng giới thiệu với mọi người như vậy, lại chỉ là một Chủ tịch huyện dưới cơ sở, tuy nói những người khác hơi ngoài ý muốn, chẳng qua biết rõ tính cách mắt cao hơn đầu của Tạ Mỹ Quyên, lại hơi kích động trong lòng, mọi người liếc nhau một cái, nhiệt tình bắt tay chào hỏi Từ Quân Nhiên.
Sau khi mọi người giới thiệu nhau, Từ Quân Nhiên liền hiểu được, đây đều là người của khâu tuyên truyền, Tạ Mỹ Quyên mời họ tới, đương nhiên cũng là vì tuyên truyền giúp mình. Đưa mắt nhìn, mấy người phụ nữ này ăn nói giỏi giang, vừa nhìn là biết đã quen xuôi gió xuôi nước trong quan trường, đặc biệt là vị Phó Trưởng Phòng Thương nghiệp tỉnh Lưu Thanh kia, tuy nói đã gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nhìn qua lại giống như cô gái hai mươi, bộ dạng quyến rũ rất động lòng người.
- Quân Nhiên, nghe nói cậu muốn tuyên truyền một chút huyện Nhân Xuyên của các cậu, chị mời mấy người chị em này tới đây, là muốn họ tuyên truyền huyện Nhân Xuyên giúp cậu.
Trong phòng không có người ngoài, Tạ Mỹ Quyên cũng không đi vòng vèo, dứt khoát nói cho mọi người.
Đám người Lưu Thanh và Đàm Quốc Cầm liếc nhau, trước đó Tạ Mỹ Quyên đã nói với họ, họ đương nhiên biết rõ bữa cơm hôm nay vì sao lại tập trung, cho nên cũng không biểu hiện quá mức kinh ngạc, vừa đưa mắt nhìn Từ Quân Nhiên, chờ đợi hắn nói. Dù sao chuyện này liên quan tới huyện Nhân Xuyên, nếu như người đứng đầu chính quyền huyện Nhân Xuyên hắn có thể nói ra thứ gì khiến mọi người cảm thấy hứng thú, mấy người phụ nữ cũng không để ý giới thiệu giúp hắn một chút.
Từ Quân Nhiên đương nhiên biết rõ ý của Tạ Mỹ Quyên, cười một tiếng nói:
- Cảm ơn các chị giúp đỡ. Chuyện là thế này, huyện Nhân Xuyên chúng tôi là một huyện nghèo quốc gia, trước đây hàng năm đều dựa vào tiền cứu trợ người nghèo của quốc gia để sống, hai năm gần đây, khi đường cao tốc thông qua, kinh tế huyện chúng tôi đã có bước tiến dài và phát triển, cho nên các đồng chí trong huyện cũng đề ra không ít hạng mục có lợi cho sự phát triển kinh tế trong huyện, lần này tới tỉnh thành, là hi vọng biểu hiện đầy đủ ưu thế của chúng tôi, kêu gọi nhà đầu tư.
Đàm Quốc Cầm mỉm cười:
- Giúp đỡ thì không có vấn đề gì, nể mặt cô em Mỹ Quyên này chúng tôi nói đôi lời cũng không phải việc khó, tôi chỉ muốn biết, huyện Nhân Xuyên của Chủ tịch huyện Từ các cậu có ưu thế gì đặc sắc không? Hiện giờ các nơi trong cả nước đều đang kêu gọi đầu tư, tỉnh chúng ta cũng không ngoại lệ, suy nghĩ của mọi người cũng rất đơn giản, hy vọng có thể thông qua cây ngô đồng dẫn tới phượng hoàng. Nhưng ưu thế của huyện Nhân Xuyên các cậu ở đâu, có thể nói cho tôi biết được chứ?
Từ Quân Nhiên thầm gật đầu trong lòng, đây mới thực sự là thái độ làm việc, nếu Đàm Quốc Cầm ra vẻ ôm đồm công việc, Từ Quân Nhiên chưa hẳn tin tưởng cô, bởi vì bất kể làm gì, nói phét có đôi khi không làm được chuyện gì lớn, càng hỏi cẩn thận, càng cho thấy mấy người này thực sự có thể giúp một tay.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên gật đầu nói:
- Tôi chuẩn bị mở rộng chế độ vận chuyển sức lao động và nhận thầu đất đai tại huyện Nhân Xuyên.
Hắn vừa nói như vậy, sắc mặt đám người Đàm Quốc Cầm lại thay đổi, những thứ này trong mắt họ không có điểm nào đặc biệt, rất nhiều nơi trong nước đang làm, dựa vào điều này chỉ sợ không hấp dẫn được nhà đầu tư nào tới huyện Nhân Xuyên.
Từ Quân Nhiên thấy thế cười cười, tiếp tục nói:
- Huyện Nhân Xuyên chúng tôi rất nghèo, chỉ dựa vào thu nhập đất đai không có biện pháp để người dân giải quyết vấn đề no ấm, cho nên tôi đang suy nghĩ, có thể hay không đưa sức lao động tới vùng duyên hải làm công, như vậy không những gia tăng thu nhập của người dân, còn có thể giảm bớt vấn đề thừa lao động nông thôn. Mặt khác, sau khi rất nhiều người đều ra ngoài làm công, phần lớn đất đai bỏ trống, tôi định thành lập một ngành ở huyện, tiến hành phân loại cấp bậc và phương thức sử dụng tất cả đất đai toàn huyện, sau đó chia thành từng khu sử dụng lớn, hy vọng thương nhân có thực lực tới huyện tiến hành bao thầu, cho thuê, trao đổi, chuyển nhượng, công ty cổ phần, các loại hình thức kinh doanh nhận thầu đất đai, nơi có điều kiện có thể chia cho nhà giàu, nông trường gia đình, hợp tác xã nông dân, các loại quy mô kinh doanh chủ thể. Mục đích của chúng tôi là muốn cung cấp điều kiện tiện lợi vừa phải cho đất đai, điều chỉnh chiến lược kết cấu sản nghiệp nông nghiệp, gia tăng hiệu quả và lợi ích lớn nhất cho đất đai.
Đây là chiêu số hắn học được trên người một vị đại năng thời sau, sau khi dùng, không thể nghi ngờ là tiên phong.
Quả nhiên, Từ Quân Nhiên nói ra lời này, hai mắt Phó Trưởng Ban Tuyên truyền Tỉnh ủy Diệp Hiểu Viện tỏa sáng nói:
- Chủ tịch huyện Từ, hình thức này của các vị, theo tôi biết toàn tỉnh thậm chí cả nước vẫn là lần đầu, nếu như tôi nhớ không lầm, huyện Phú Nhạc đã từng làm qua, hiệu quả không tồi, nhưng quy mô nhỏ bé, nghe nói còn đang tìm tòi. Nếu như huyện Nhân Xuyên các vị có thể mở rộng toàn huyện mà nói, Ban Tuyên truyền chúng tôi có thể tập trung vào chuyện này, coi như tuyên truyền giúp các vị.
Trước đây cô biết rõ cái tên Từ Quân Nhiên này, đương nhiên cũng biết không ít chuyện Từ Quân Nhiên đã làm ở huyện Phú Nhạc. Quan trọng là, Diệp Hiểu Viện quan hệ không tồi với Trương Trọng Kiên, trước kia đã biết rõ vị Chủ tịch huyện Từ này không đơn giản, lần này biết thời biết thế, tặng cho Tạ Mỹ Quyên một ân tình.
Từ Quân Nhiên ngây người một lúc, cũng không nghĩ tới chuyện này có thể khiến Ban Tuyên truyền chú ý, nếu như có thể tuyên truyền phạm vi lớn, đến lúc đó không chừng mình có thể nhận được nhiều ủng hộ hơn nữa.
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói:
- Vậy làm phiền Trưởng Ban Diệp rồi.
Diệp Hiểu Viện cười cười:
- Không sao, cậu là bạn của Mỹ Quyên, chúng ta không phải người ngoài.
Đàm Quốc Cầm cũng cười nói:
- Đúng thế, điều cậu nói tôi cảm thấy không tồi, rất có giá trị nghiên cứu. Phát triển kinh tế nông thôn như thế nào vẫn luôn là vấn đề quốc gia chúng ta cực kỳ coi trọng. Suy nghĩ cậu nói ra là một loại thử nghiệm có ích, Tòa soạn báo tỉnh chúng tôi bỏ ra một trang báo, tiến hành thảo luận việc này.
Tạ Mỹ Quyên gật đầu, vui vẻ nói:
- Như vậy tôi an tâm, cảm ơn mọi người giúp đỡ.
Lưu Tử Vân vẫn chưa hề nói chuyện liền cười cười, hỏi Từ Quân Nhiên:
- Chủ tịch huyện Từ, hẳn là tham gia hội chợ kêu gọi thương nghiệp chứ?
Cô lớn tuổi nhất trong đám người, đương nhiên quan sát càng thêm cẩn thận, nhìn ra được, Từ Quân Nhiên phong trần mệt mỏi vừa đến tỉnh thành.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy, vừa đến tỉnh thành, không phải tôi nhanh chóng tới đây xin các vị giúp đỡ sao.
Lưu Tử Vân bỗng tươi cười, Từ Quân Nhiên hơi khó hiểu. Không chờ hắn nói chuyện, Đàm Quốc Cầm cười nói:
- Chuyện này đơn giản, chính là chuyện một câu nói của chị Lưu cậu.
Diệp Hiểu Viện cũng nói:
- Không phải vậy sao, trở về chị Lưu cậu nói chuyện với Lão Thường nhà chị ấy sao.
- Bí thư Thường?
Từ Quân Nhiên còn chưa kịp nói chuyện, Tạ Mỹ Quyên đã kinh ngạc hỏi Lưu Tử Vân:
- Chị Lưu, Bí thư Thường nhà chị không phải làm Chủ tịch thành phố Nam Hoa sao?
Lưu Tử Vân cười nói:
- Mấy ngày hôm trước cô đi công tác, tôi chưa kịp nói cho cô biết, Lão Thường vừa mới được bổ nhiệm làm Cục trưởng Cục Ngoại Mậu.
Nói xong, cô nói với Từ Quân Nhiên:
- Hội chợ này của các cậu đối tượng chủ yếu là nhà đầu tư bên ngoài, sau này tôi sẽ nói với ông nhà tôi một tiếng, sắp xếp cho cậu một vị trí tốt.
Từ Quân Nhiên liên tục gật đầu, hắn đang đau đầu chuyện vị trí kia, mặc dù không để ý tiến hành tuyên truyền ở vị trí nào, nhưng nếu có cơ hội chuyển tới nơi tốt hơn, Từ Quân Nhiên vẫn hy vọng có được vị trí tốt. Hiện giờ có quan hệ của Lưu Tử Vân, hắn đương nhiên không khách khí.
- Đúng rồi, hai năm qua huyện Nhân Xuyên các cậu tăng trưởng kinh tế thế nào?
Đàm Quốc Cầm bỗng nhiên hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên ngây người một lúc, lập tức hiểu được. Đã muốn tuyên truyền sự phát triển của huyện Nhân Xuyên, đương nhiên phải tuyên truyền thành tích mấy năm nay của huyện Nhân Xuyên.
Do dự một chút, hắn thành thật nói:
- Hai năm qua coi như không tồi, tốc độ tăng trưởng kinh tế rất nhanh, cuộc sống của người dân cũng được cải thiện không ít.
Đàm Quốc Cầm nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên:
- Không phải là công trình thành tích đẹp mặt để trình cho thượng cấp chứ?
Từ Quân Nhiên hiểu được ý của cô, hiện giờ quốc gia có ý thông qua gia nhập nhiều chỉ số hơn trong hệ thống kiểm tra chiến tích quan viên, dùng để thi hành biện pháp chính trị ước thúc quan viên, không khỏi quá lý tưởng hóa. Bởi vì đám quan chức hiểu được, thực sự có thể khiến cho mình được phía trên chú ý, nhận được cơ hội đề bạt, xét đến cùng là tỉ lệ tăng trương GDP bản địa và tình hình thu nhập tài chính bản địa. Còn chỉ tiêu khác, tăng càng nhiều, lực bước thúc đối với quan viên càng nhỏ, thậm chí đám quan chức chưa hẳn nhớ rõ nhiều nội dung như vậy.
Quan viên mù quáng theo đuổi tăng trưởng GDP cao, vì thế không tiếc hi sinh sinh thái, hoàn cảnh, nhân văn địa phương, không tiếc coi thường lợi ích của dân chúng, loại hành vi vặn vẹo này của quan viện quả thực nên tiến hành thay đổi. Nhưng điều khiến người ta bất đắc dĩ là, rất nhiều nơi ở Trung Hoa,mọi người không nhìn thấy loại tai hại này.
Sùng bái chỉ số, sùng bái khách quan, định lượng chỉ tiêu, hoàn toàn là loại hình thức khảo hạch chiến tích này làm cho quan viên thi hành biện pháp chính trị vặn vẹo. Sở dĩ khảo hạch chiến tích quan viên không rời bỏ loại con số này, là vì chiến tích của quan viên tiến hành từ trên xuống dưới. Chính quyền cấp trên không cách nào cảm nhận được hậu quả đối với quan viên thi hành chính trị, đương nhiên cần thứ gì đó khách quan, tiến hành ước định chiến tích quan viên cấp dưới. Dưới hệ thống khảo hạch này, quan viên chỉ để ý tới chỉ tiêu bản thân được chính quyền cấp trên coi trọng nhất, mà không phải chỉ tiêu thực chất sau lưng. Lúc chính quyền cấp trên ưu ái chỉ tiêu GDP, đám quan chức liền áp dụng các loại biện pháp để chỉ số GDP tăng mạnh, kể cả làm giả, mà không quan tâm loại tăng trưởng này có gia tăng phúc lợi cho dân chúng. Hiện giờ, chính quyền cấp trên chuẩn bị dùng một vài chỉ tiêu khảo hạch chất lượng tăng trưởng, quan viên các cấp hoàn toàn có thể làm cho số liệu kia vô cùng xinh đẹp, còn ô nhiễm có giảm bớt hay không, dân chúng có hạnh phúc hay không, chỉ có dân chúng địa phương mới có quyền lên tiếng nhất.
Đạo lý này, Từ Quân Nhiên và Đàm Quốc Cầm đều rất rõ, hắn hiểu được vì sao Đàm Quốc Cầm lại hỏi mình như vậy, không gì khác là sợ số liệu của huyện Nhân Xuyên là lừa gạt, thứ lừa gạt cấp trên.
Cười cười, nhìn Đàm Quốc Cầm, Từ Quân Nhiên chậm rãi nói:
- Chị Đàm, kinh tế học cần con số, quản lý chính quyền cũng cần con số, nhưng một vài bộ phận hình thành làn gió ganh đua, dưới hoàn cảnh theo đuổi chiến tích mù quáng, GDP đã tạo thành một chỉ tiêu quan trọng trong khảo hạch chiến tích. Huyện nghèo đồng thời là huyện tiên tiến, xí nghiệp ưu tú sắp trở thành xí nghiệp phá sản, những điều này đều là quái vật do con số tạo ra. Huyện Nhân Xuyên chúng tôi tuyệt đối không tồn tại loại quái vật này.
Thật ra hắn còn có lời chưa nói, kinh tế học không có số liệu là không được, sự quan trọng của số liệu đối với kinh tế học còn lớn hơn chính quyền. Số liệu là thể hiện chiến tích của chính quyền. Hơn nữa, số liệu luôn là con người làm ra. Chơi trò số liệu là đạo làm quan bắt buộc của một số người. Có người trời sinh đã am hiểu, đương nhiên sẽ làm quan. Người không biết chuyện dùng vận may của họ, thậm chí cho rằng họ có năng lực, kỳ thật không hề đúng.
Thú vị nhất là, mỗi khi gặp phải một địa phương điều chỉnh cán bộ chủ chốt, thông thường số liệu sai số rất lớn. Trước khí đồng chí già lui xuống, luôn biểu hiện mình làm ra thành tích rất lớn, cho nên con số đều khá đẹp đẽ; sau khi đồng chí mới nhậm chức, muốn tỏ vẻ mình nhận lệnh lúc nguy nan, cho nên số liệu dường như khó nhìn. Vì vậy, đối với đảm nhận cán bộ chủ chốt, học vấn sẽ lớn. Chủ yếu xem là lúc nào bọn họ đảm nhận, nửa đầu năm điều chỉnh lãnh đạo chủ chốt, mấy con số kinh tế năm đó đều lúng túng, càng nói rõ tiền nhiệm không tốt. Mà điều chỉnh cán bộ chủ chốt cuối năm, con số thường khá ổn định, bởi vì số liệu năm đó cơ bản không cách nào thay đổi, mà số liệu năm sau thế nào là chiến tích của mình, cho nên sai số tương đối nhỏ.
Đưa ra số liệu của tiền nhiệm, biểu hiện ‘vấn đề’, sau đó mình tới nhanh chóng thay đổi cục diện. Đến lúc bản thân hắn rời chức, có người kế nhiệm bình thường sẽ bắt chước làm theo, số liệu lại xuất hiện một vòng lới, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém. Sau khi người kế nhiệm tới, thường sẽ bắt chước làm theo, vòng đi vòng lại, trò chơi con số lại bắt đầu.
Chuyện như vậy, khổ dân chúng. Con số giả dối là phồn vinh giả dối hoặc là khó khăn giả dối; khổ là lãnh đạo cấp trên không rõ tình hình, họ dựa vào só liệu làm cơ sở tiến hành chỉ huy là khó khiến họ thực hiện mục tiêu chính xác; khổ hơn là nhân viên nghiên cứu kinh tế, thành quả khoa học họ nghiên cứu ra dựa theo số liệu không chân thực kia, làm sao có thể khoa học?
Trong thời đại kinh tế có kế hoạch và ‘Quan bản vị’, số liệu phục vụ chiến tích. Thị trường chính trị chân thực, mọi người không biết thống kê số liệu thế nào. Mặc dù có phương pháp thống kê, nhưng bản thân phương pháp thống kê cũng tồn tại nhiều vấn đề, sự bi ai của số liệu ở chỗ thể chế hiện hành.
Đương nhiên, những lời này Từ Quân Nhiên chỉ nói trong lòng, hắn không có gan nói ra những lời kinh thế hãi tục trước mặt nhiều người như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận