Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 782: Giải đáp truyền đạo thụ nghiệp

Thật không dễ gì kéo một người thích làm mai mối như Tằng Văn Khâm lại, Từ Quân Nhiên vừa đang nói chuyện với y thì tiếng điện thoại di động ở trong túi vang lên .
Từ Quân Nhiên cầm điện thoại lên, nhìn thoáng qua, ấn nút nghe máy rồi nói:
- Xin chào, tôi là Từ Quân Nhiên.
Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói của Tiếu Minh Lý:
- Cậu ở chỗ nào vậy? Tôi vừa xong việc.
Từ Quân Nhiên cười, nói địa chỉ của mình, Tiếu Minh Lý gật đầu nói:
- Tôi lập tức tới, chúng ta cùng uống một ly đi.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu:
- Vậy thì tốt, chờ anh tới đó.
Tiếu Minh Lý tiếp tục nói:
- Tôi trong vòng nửa giờ nữa sẽ tới nơi.
Sau khi cúp điện thoại, Tằng Văn Khâm hỏi Từ Quân Nhiên:
- Ai vậy?
Từ Quân Nhiên biết anh ta không biết Tiếu Minh Lý, giải thích nói:
- Là một bạn học của em ở trường đảng, hiện tại là thư ký của phó tỉnh trưởng Đoàn, tên là Tiếu Minh Lý. anh ba anh cũng biết, làm thư ký em không có kinh nghiệm gì, cách nghĩ của anh và đại ca không sai, em bên này hai mắt đen thui, anh tư lại không ở đây, em chỉ còn cách là thỉnh giáo y thôi.
Tằng Văn Khâm gật gật đầu:
- Cậu nghĩ được như vậy thật không tồi, anh với đại ca trước đó còn nói, sợ cậu khống chế không nổi chính mình, dù sao cái này cơ quan tỉnh ủy với cơ sở ở phía dưới có rất nhiều điểm không giống nhau, cậu muốn có chỗ đứng ở văn phòng, thì thật sự cần phải chịu khó học hỏi.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Các anh yên tâm đi, chút chuyện này không làm khó được em đâu.
Là người của hai thế giới, nếu ngay cả chuyện nhỏ này cũng tỏ bất bình, Từ Quân Nhiên thật là sống vô dụng rồi.
Lại trò chuyện trong chốc lát, lời mà Tằng Văn Khâm nói ra như sắp kết thúc rồi, bữa cơm hôm nay y là chủ nhà, đương nhiên cũng có tư cách nói như vậy, Lưu Băng Tâm cùng Hầu Xuân Tuyết rời khỏi đó trước, Từ Quân Nhiên cùng Tằng Văn Khâm hai người lên tầng cao nhất tiệm cơm.
Lúc này nhà lầu cũng không cao, cao nhất là hơn mười tầng, có thể đạt tới tầng hai mươi, đã là rất xuất sắc rồi.
Ngồi ở trong căn phòng cao nhất uống nước trà, Từ Quân Nhiên cùng Tằng Văn Khâm uống trà được một lúc, y có việc rời đi trước, trong phòng chỉ còn lại một mình Từ Quân Nhiên.
Tiếu Minh Lý không phải một người làm việc lề mề, có lẽ là làm thư ký nhiều năm đã thành thói quen, anh ta nói chừng nửa giờ sẽ đến, thì đúng ngay trong vòng nửa giờ là đến nơi.
- Nơi này được đó chứ.
Vừa vào cửa, Tiếu Minh Lý quan sát trang trí của khách sạn, cười và nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười cười, lắc lắc đầu nói:
- Là nơi dừng chân tạm thời nghỉ ngơi mà thôi, anh cũng biết, tôi là một người cô đơn, tạm thời ở nơi này trước: đợi sắp xếp ổn thỏa rồi, tôi còn phải chuyển ra ngoài. Tóm lại ở nơi này, cũng không phải là chuyện tốt gì.
Tiếu Minh Lý gật đầu:
- Cũng đúng, làm công việc như chúng ta, vẫn là cần khiêm tốn một chút.
Hai người trước kia ở trong trường đảng không thân thiết, nhưng bây giờ ở Đông Hải thì khác rồi, Tiếu Minh Lý muốn kết giao với Từ Quân Nhiên tân nhiệm đệ nhất thư ký Tỉnh ủy, mà Từ Quân Nhiên lại muốn thông qua Tiếu Minh Lý để hiểu rõ hơn những nội tình trong quan trường Đông Hải, đương nhiên rất nhanh sẽ trò chuyện đến cùng một chỗ, không lâu sau, Từ Quân Nhiên liền dẫn chủ đề nói chuyện đến việc bản thân ở trên cương vị mới.
- Đại ca Tiếu, tôi ăn ngay nói thật, trước kia ở cơ sở tôi từ trước đến giờ chưa từng đảm nhiệm vị trí thư ký, sau này nếu như có chỗ nào không được chu đáo, anh phải chỉ giáo nhiều hơn cho tôi rồi.
Từ Quân Nhiên khách khí đối nói với Tiếu Minh Lý, hắn hôm nay chính là tới để tiếp thu kinh nghiệm, đương nhiên muốn đem tư thái đủ thành ý bày tỏ ra, đủ thể diện cho Tiếu Minh Lý.
Tiếu Minh Lý được Từ Quân Nhiên nói như vậy, tuy biết rõ vị trước mặt này chính là đang tâng bốc mình, nhưng trong lòng vẫn rất thoải mái, dù sao đây cũng là sinh viên giỏi của trường đảng trung ương danh tiếng, hôm nay thư ký của người đứng đầu Tỉnh ủy chỉ mặt gọi tên nên phải tới, nhưng bây giờ giống như một học sinh tiểu học ở trước mặt mình khiêm tốn thỉnh giáo, loại cảm giác thành tựu này người bình thường không thể nào tưởng tượng được.
Cho nên, Tiếu Minh Lý liền nói với Từ Quân Nhiên:
- Chúng ta là bạn học, tôi với cậu không có gì không thể nói, chỉ cần tôi biết, nhất định sẽ nói cho cậu biết.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu, tự mình rót chén trà cho Tiếu Minh Lý, khiêm tốn thỉnh giáo.
Hai người trò chuyện trong một lúc, Từ Quân Nhiên hỏi Tiếu Minh Lý:
- Anh Tiếu, anh nói xem, thư ký của lãnh đạo tỉnh ủy, bình thường đều làm công việc gì?
Tiếu Minh Lý nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
- Cái này khó nói, chuyện thư ký, có thể nói là một việc đặc sắc của quốc gia chúng ta. Thư ký có rất nhiều loại, nhưng tổng thể mà nói, chủ yếu có hai kiểu, một là thư ký công tác, một là thư ký sinh hoạt. Bình thường thì, cấp huyện trở xuống, không cần thư ký chuyên trách, cho nên, thư ký cấp huyện, chủ yếu là thư ký công tác, hoặc gọi là thư ký văn tự, biên chế ở văn phòng, công việc chủ yếu, là thay lãnh đạo ghi văn tự, tài liệu. Cấp thành phố trở lên, bắt đầu đã có thư ký chuyên trách, thư ký chuyên trách này, thực tế là thư ký sinh hoạt, chỉ phụ trách xách túi cho lãnh đạo túi, an bài các hoạt động tương quan cho lãnh đạo. Làm thư ký học vấn cực kì sâu, bên ngoài bây giờ có thể mua được loại sách học làm thư ký, mà loại sách này, chẳng qua là biên soạn cách viết của văn, không thể nào thích hợp với nghề nghiệp là bí thư hay là thư ký cho lãnh đạo. Làm thư ký cho lãnh đạo như thế nào, là một môn học vấn khó, nhưng lại chưa bao giờ có người hệ thống, nghiên cứu qua, cho nên, bất kỳ thư ký nào, cũng chỉ có thể là tự mình tìm tòi và cùng trao đổi học tập lẫn nhau. Dựa vào kinh nghiệm làm thư ký của tôi, có bốn câu nói, mười sáu chữ, mắt nhìn xung quanh, tai nghe tám phương, cẩn thận là hơn, thận trọng lời, việc. Còn về yêu cầu của lãnh đạo đối với thư ký, mười sáu chữ này, có thể phải đảo lại, quan trọng nhất là thận trọng từ lời nói đến việc làm. Lãnh đạo sợ nhất, là loại thư ký thích buôn chuyện.
Từ Quân Nhiên nghe y nói thấy rất thú vị, biết được đây là kinh nghiệm mà Tiếu Minh Lý tổng kết được sau nhiều nằm chìm nổi trong cơ quan, vì vậy thành khẩn nói ra:
- Kính xin Tiếu đại ca chỉ giáo tôi.
Tiếu Minh Lý vừa cười vừa nói:
- Tôi nói này Từ lão đệ, cậu phải biết, đừng xem thường mười sáu chữ này, bên trong nó lại huyền bí vô cùng. Ví dụ như mắt nhìn xung quanh, muốn nói đến năng lực quan sát của thư ký. Loại năng lực quan sát này, không phải là cần ngươi quan sát chuyện đại sự quốc gia quốc tế, mà là những việc nhỏ ở quanh lãnh đạo, nói thí dụ như, lãnh đạo lúc nào muốn thêm nước, trong lòng ngươi phải tự nắm chắc, lãnh đạo muốn ký tên, ngươi phải lập tức chuẩn bị sẵn sàng bút. Thường thì, tuổi của các lãnh đạo đều khá lớn rồi, thị lực lão hóa rồi, cho nên, lúc lãnh đạo xem văn kiện, ngươi nhất định phải kịp thời đưa kính lão. Có vài lãnh đạo, trước đó bị cận thị, bây giờ thêm lão hóa, ngươi phải biết rõ, lúc nào cho lãnh đạo kính cận, lúc nào cho kính lão.
Dừng một chút, Tiếu Minh Lý nhấc cốc trà lên uống một ngụm, tiếp tục nói:
- Lại ví dụ như, thư ký thường xuyên cùng lãnh đạo ngồi cùng một xe, lãnh đạo lên xuống xe, đó cũng là học vấn vô cùng. Thư ký luôn phải giành xuống xe trước một bước, lên xe sau cùng, đương nhiên không cần phải nói, lúc lãnh đạo xuống xe, thư ký phải dùng tay chặn ở trần xe, tránh cho đầu của lãnh đạo đụng vào mui xe, đây là kiến thức phổ biến cần phải biết. Còn nữa càng tỉ mỉ hơn, ví dụ như ô tô ngừng ở nơi nào, dưới sự lãnh đạo xuống xe hoặc là lên xe, bước chân đầu tiên cần phải dẫm xuống nơi nào, đều phải học hỏi. Nếu như là trời mưa, lãnh đạo vừa bước chân xuống, đạp chân vào vũng nước, nhất định sẽ cảm thấy thư ký không biết làm việc. Nếu như lãnh đạo xuống xe, bên ngoài có người nghênh đón, khoảng cách giữa lãnh đạo với người nghênh đón, đương nhiên phải để ý. Lãnh đạo nếu như cần phải đi nhiều bước, mới có thể cùng người nghênh đón bắt tay, như vậy, mấy bước này lãnh đạo đi hay là không đi đây? Không đi, chờ ở nơi đó, làm cho người ta chủ động tiến lên, lãnh đạo sẽ có vẻ ngạo mạn. Nếu như lãnh đạo bước đi, cần phải đi nhiều bước, thì lại hạ thấp thân phận của mình. Cho nên, sau khi lãnh đạo xuống xe, chỉ cần tiến về phía trước một bước hoặc tối đa hai bước, có thể bắt tay đối phương, là khoảng cách tốt nhất. Ngược lại, nếu như lãnh đạo vẫn còn chưa xuống xe, đối phương cũng đã chạy ra đón chào, cũng không nên. Như vậy lại khiến cho lãnh đạo luống cuống tay chân, không đủ thong dong, sẽ mất đi phong thái. Lãnh đạo lên xe cũng tương tự. Nếu như ở cửa khách sạn, xe đương nhiên đứng ở cửa chính là tốt, cái này không có quá nhiều chú ý. Nhưng nếu như xe ngừng quá trước hoặc là xa quá, thì không được. Bình thường, nơi đỗ xe, cùng nơi lãnh đạo đi tới, có thể sẽ có vài bậc thang, lúc này, thư ký phải cân nhắc kỹ, lãnh đạo ở chỗ nào lên xe là thuận tiện nhất.
Từ Quân Nhiên trầm tư suy nghĩ gật gật đầu, hắn biết những thứ mà Tiếu Minh Lý nói, tuy nghe có chút làm cho người ta cảm thấy ngoại hạng, nhưng thực sự rất đúng trọng tâm.
Kiếp trước Từ Quân Nhiên cũng đã làm lãnh đạo, đương nhiên biết rõ, người ở trên trong lòng có đôi khi đối với phương diện chi tiết, tỉ mĩ của thứ gì đó là vô cùng quan tâm, có thể nói không khoa trương là, bất kỳ một lãnh đạo trong tay nắm giữ quyền lực, đều đủ để thay đổi vận mệnh của rất nhiều người, cũng chính bởi vì nguyên nhân như vậy, sự quan sát của những người lãnh đạo đối với người bên cạnh cũng càng thêm phần cẩn thận, có thể lấy bản thân bây giờ làm thí dụ, chỉ cần Phương Chính hài lòng với mình, trên con đường làm quan sau này Phương Chính nhất định sẽ đề bạt mình.
Nhưng nếu nói theo cách khác, nếu như Phương Chính không hài lòng với mình, như vậy thì cho dù mình có bối cảnh, có năng lực, chỉ cần Phương Chính còn ở tỉnh Đông Hải một ngày, sẽ không có người dám dùng mình, chớ đừng nói là sau này địa vị của Phương Chính càng ngày càng cao, thì có ai dám mạo hiểm đắc tội một nhân vật lớn như vậy, đi đề bạt một cán bộ mà ông ta không coi trọng?
Chuyện trong quan trường nhìn lên có chút buồn cười, nhưng lại vẫn cứ là đạo lý như vậy, câu cửa miệng nói hay lắm, một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên, mặc kệ là hạng người gì, chỉ cần theo đúng người, đứng vào đội ngũ tốt, thật đúng là có thể một bước lên mây.
Thư ký vì cái gì mà được nhiều người coi trọng như vậy, nói cho cùng, là vì mọi người đều biết, một thư ký của người lãnh đạo, chỉ cần không xuất hiện sai lầm lớn, chỉ cần lãnh đạo mà hắn phục vụ không bị ngã ngữa trong con đường thăng quan tiến chức, như vậy kết quả sau cùng, tất nhiên sẽ được vị lãnh đạo này đề bạt, đạt tới bước khiến cho người ta phải sững sờ khi nhìn vào.
Ít nhất, Từ Quân Nhiên đã biết, đời sau một vị từng là thư ký của đại lão, kém nhất cũng đều là vị trí phó bộ cấp.
Vị đại lão kia, chỉ là vị trí có thể dựa vào trong những đầu mối mà thôi.
Mà ở trong trí nhớ của Từ Quân Nhiên, xếp hạng của Phương Chính ở trong thường ủy, tối thiểu phải ở cấp giữa trở lên.
Nói cách khác, chỉ cần Từ Quân Nhiên có thể đứng vững ở tỉnh Đông Hải, khiến cho vị bí thư Phương Chính này hài lòng, dù là năng lực của hắn tương đối bình thường, thì ngày sau một vị trí phó cấp bộ cũng không chạy thoát được
Bạn cần đăng nhập để bình luận