Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 450: Dây dưa.

Từ Quân Nhiên đang suy nghĩ công việc, thì đột nhiên cảm thấy thân thể mềm mại của Tạ Mỹ Quyên dựa vào, vai dựa vào vai của mình, mùi hương thơm ngát bay vào mũi hắn, Tạ Mỹ Quyên từ từ dựa vào ngực hắn
Từ Quân Nhiên có hơi giật mình, nhưng liền tươi cười, duỗi tay ôm lấy Tạ Mỹ Quyên vào lòng, đặt tay lên vai cô, làn da mềm mại, mùi hương thoang thoảng tỏa ra từ người Tạ Mỹ Quyên khiến hắn cảm thấy rất dễ chịu, kiểu hồng nhan tri kỷ như vậy thật là thoải mái, không có nhiều gánh nặng lại vừa có nhiều tình cảm mập mờ.
- Cảm ơn cậu!
Tạ Mỹ Quyên đột nhiên lên tiếng thanh âm rất thấp, rất khó nghe thấy, nhưng Từ Quân Nhiên lại nghe thấy rất rõ, hắn dùng sức ôm lấy vai của Tạ Mỹ Quyên, không nói gì, cánh tay di chuyển dần xuống dưới.
Tạ Mỹ Quyên lén nhìn về phiá cửa phòng, thì thấy cửa đã bị khóa từ lúc nào, trong đầu cô không khỏi cuồng loạn, tùy ý để cho Từ Quân Nhiên vui đùa.
Từ Quân Nhiên vuốt ve thân thể cô, dần nóng lên, ham muốn trong lòng cũng đang trỗi dậy, thời gian trôi đi hắn không khống chế nổi mình nữa.
Từ Quân Nhiên dùng tay và môi của mình để thiêu đốt thân thể Tạ Mỹ Quyên. Tạ Mỹ Quyên sợ rung, khẽ cắn tai hắn một cái, thở dốc:
- Đừng, ở đây …
Từ Quân Nhiên mặc kệ, tay chân không chịu yên trên người cô:
- Tôi muốn …
Tạ Mỹ Quyên khẽ rên lên, cơ thể mềm nhũn.
Lúc Từ Quân Nhiên dùng đôi tay to lớn của mình xoa lấy đôi vú cao vút kia, Tạ Mỹ Quyên đột nhiên kích động lên, hai tay ôm chặt lấy cổ hắn, nhiệt tình hôn môi với hắn, dùng lưỡi nút sâu vào trong miệng Từ Quân Nhiên, mặc cho hắn nút lấy lưỡi mình.
Thiêu đốt cô ta, cũng chính là kích cho dục vọng trong mình sôi sục, Từ Quân Nhiên ôm lấy thân hình kiêu ngạo nổn nà của Tạ Mỹ Quyên, bước nhanh vào trong phòng ngủ, sau đó đè lấy Tạ Mỹ Quyên dưới thân hình mình.
Từ Quân Nhiên nhẹ nhàng chiếm lấy đôi môi cô, yêu chiều mút lấy đôi môi, cố gắng dùng đầu lưỡi xâm nhập vào đôi môi cô, nhưng tiếc rằng bị hàm răng của cô ngăn cản lại không vào sau được. Đương nhiên, trò tiểu học này không thể nào làm khó Từ Quân Nhiên được, hắn khẽ cắn vào đôi môi trên của cô một cái, vào lúc cô kêu đau không để ý, đầu lưỡi hắn liền tiến nhanh vào trong, mút lấy ngọ ngậy bên trong miệng ngọt ngào của cô.
Trong nháy mắt, lưỡi của hai người quấn lấy nhau, Tạ Mỹ Quyên khẽ rên lên một tiếng, nằm dưới Từ Quân Nhiên, không còn chút sức lực nào, cố tránh đầu lưỡi tinh nghịch của hắn.
Từ Quân Nhiên cứ thế cuốn lấy lưỡi cô, cho đến khi cô không giãy dụa nữa mà tránh đi….
- Mệt sao?
Sau khi qua cơn hoan lạc, Từ Quân Nhiên ôm Tạ Mỹ Quyên khẽ hỏi.
- Tốt hơn nhiều!
Tạ Mỹ Quyên khẽ nói, giường vốn không lớn, chăn màn lại chật chọi, hiện tại, thân thể hai người như đã dính lấy nhau, cho dù trước đây hai người đã nhiều lần gần gũi da thịt nhưng Tạ Mỹ Quyên vẫn rất ngại ngùng.
Hai người nằm ôm nhau, giây phút này, Tạ Mỹ Quyên cảm thấy đời mình đã không còn điều gì khác để theo đuổi nữa.
Hôm sau, khi trở lại xã, Từ Quân Nhiên bị 5 người bảo vệ chặn ở cửa của văn phòng Đảng ủy.
Thì ra là một ông lão sống một mình, lão có một gian nhà, nhưng mấy năm trước mở rộng đườngphố, đã được chưng thu. Sau đó để y ở trong một căn nhà cũ nát trong thôn, cán bộ thôn không cho lão xây nhà, cháu ngoại của lão đi làm ăn xa, bao nhiêu năm mới có dịp về thăm ông cậu, thấy lão không có chỗ ở ổn định, rất tức giận đã lên thôn làm loạn mấy lần. Đúng tình đúng lý trong thôn đã dể ông lão xây một ngôi nhà mới. Từ đó về sau, ông lão học được một điều, phàm là chuyện gì, không làm ầm lên thì khó mà xong. Thế nên cứ có chuyện là lão lại làm ầm lên, lão đã làm loạn mấy năm rồi. Thật ra về sau này, yêu cầu của lão cũng không cao, chính là sau khi chết đi, lão phải được chôn cất trong quan tài đàng hoàng, như vậy lão mới yên tâm. Một yêu cầu đơn giản như vậy nhưng trong thôn một là sợ ông lão kiện cáo lâu dài, hai là còn có 5 bảo vệ, sợ gây ra phản ứng dây chuyền, cho nên không đồng ý. Chính vì thế, không có việc gì, ông lão cũng chạy lên xã, thậm chí lên tận thị trấn để làm loạn.
Hoàng Hải đi ra đón tiếp Từ Quân Nhiên, trừng mắt nói:
- Lão Tần, sao ông lại đến nữa!
Từ Quân Nhiên khoát tay, nói với lão Tần:
- Bác Tần, bây giờ mỗi bữa bác ăn được bao nhiêu.
Ông lão ngạc nhiên với lời của Từ Quân Nhiên có hơi khó hiểu, có điều, cần trả lời:
- Haiz, Bí thư, một bữa giờ tôi ăn được 2 bát cơm!
Từ Quân Nhiên cười một cái:
- Bác xem, sức khỏe của bác hiện giờ tốt như vậy lại đi chuẩn bị quan tài cho mình, như vậy không phải là tự nguyền rủa mình sao?
Lão Tần đáp:
- Không phải đâu Bí thư, đội trưởng của bọn tôi rất xấu xa, không thể tin được, bọn họ phải cho tôi một câu trả lời thuyết phục, nếu không tôi chết đi ai sẽ lo liệu?
Từ Quân Nhiên tỏ vẻ không biết làm sao, đối với trường hợp đặc biệt nghiêm trọng như ông lão này, hắn cũng không có cách nào, dù sao lúc này, hỏa táng vẫn chưa phổ biến, thổ táng vẫn còn rất được ưa chuộng.
Từ Quân Nhiên thở dài một cái nói:
- Bác tần, bác có tin tôi không?
Lão Tần vội đáp:
- Tin, tất nhiên là tin, bọn họ đều nói Bí thư Từ là Văn Khúc Tinh của hạ giới, có cả bằng đại học!
Từ Quân Nhiên cười khổ, nghĩ một chút rồi nói:
- Bác như vậy là không đúng rồi, tôi đến xã Trường Thanh của chúng ta làm Bí thư, chính là làm chủ cho nhân dân, bác không nên ép cán bộ thôn bày tỏ thái độ, bây giờ tôi sẽ gọi sở trưởngđến, ghi chú lại yêu cầu của bác, bảo thôn làm giấy cam đoan với bác, sau này nhất định cấp quan tài cho bác, được chứ?
Có sự đảm bảo này của Từ Quân Nhiên, lão già lúc này mới hào hứng:
- Vậy được, tôi nghe theo Bí thư.
Từ Quân Nhiên cho người gọi sở trưởng đến dặn dò gã giúp lo thủ tục cho lão Tần.
Chờ sau khi ông lão đi khỏi Hoảng Hải lo lắng nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ, thư bảo đảm này không tốt cho lắm, nếu như trong thôn không nhận nợ, e rằng món nợ đó sẽ đốt xuống xã chúng ta.
Từ Quân Nhiên cười cười, khoát tay một cái nói:
- Không sao, ông già này sức khỏe vẫn tốt lắm …
Hắn đã nói như vậy, mấy người Hoàng Hải cũng không nói thêm gì nữa, làm việc ở cơ sở chính là như vậy, ngươi đứng đầu đã quyết định một chuyện, cấp dưới chỉ có thể đưa ra ý kiến, nếu người đứng đầu vẫn duy trì ý kiến của mình, cấp dưới cũng sẽ không kiên trì.
Trở lại phòng làm việc của mình, Từ Quân Nhiên nghĩ một chút rồi nói với Hoàng Hải:
- Lão Hoàng, anh hãy gọi các Bí thư đến, chúng ta mở cuộc họp Bí thư.
Hoàng Hải giật mình, Bí thư Từ muốn tổ chức một cuộc họp Bí thư, chẳng lẽ có thay đổi gì lớn sao?
Từ Quân Nhiên nhìn thấy nét mặt của gã, thì biết ngay nhất định tên này lại nghĩ sai. Dù sao từ khi đến xã Trường Thanh, hắn cũng chưa từng tổ chức một cuộc họp Bí thư nào, có chuyện gì thì cũng đều là thảo luận trực tiếp ở các cuộc họp của Đảng ủy, bây giờ đột nhiên lại mở một cuộc họp bí thư, quả thật khiến cho người ta kinh ngạc.
Từ Quân Nhiên cười nhạt một cái:
- Cuộc họp này của chúng ta trọng tâm là nghiên cứu một chút về công tác nhiệm kỳ sắp tới của chính phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận