Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 321: Vấn đề tặng quà.

- Cậu là người tỉnh Giang Nam?
Tạ Khánh Thâm hơi sững sờ, giống như nhớ ra cái gì đó, cười nói với Tào Tuấn Minh:
- Bí thư Tào, tôi nhớ tác giả bài phát biểu về cải cách ngày đó với cậu, hình như là người tỉnh Giang Nam?
Tào Tuấn Minh nhịn cười gật gật đầu, chỉ chỉ Từ Quân Nhiên nói:
- Đúng vậy, không phải chính là tiểu tử này sao?
Tất cả mọi người đều ngẩn ra, trừ Đỗ Văn Diễm đã biết chân tướng sự việc từ chồng Tạ Vĩnh Cường, ngay cả Đinh Kiến Thiết cũng không khỏi ngạc nhiên, Tạ Khánh Thâm vô cùng ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên, giống như nhìn thấy quái vật.
Không giống với nơi xa xôi ở tỉnh Giang Nam, người thủ đô có nhận thức rõ ràng với việc thảo luận phương hướng phát triển, dù sao cũng là dưới chân thiên tử, sự mẫn cảm với chính trị càng phải mạnh hơn so với nơi bình thường, tục ngữ nói quan ở thủ đô khó làm, không chỉ bởi quan lại quyền quý của nơi đây nhiều, còn vì quan thủ đô có lúc nhìn sự việc toàn diện và sâu sắc hơn những nơi khác.
Dưới cách nhìn của những người ở thủ đô, cái gọi là tranh chấp lộ tuyến, nói đến cùng chính là cạnh tranh quyền lực Trung Ương, mà loại cạnh tranh này, tùy theo mấy lần tỏ thái độ của thủ tướng tối cao, thêm thái độ của mấy thành viên cố vấn Ủy ban đức cao vọng trọng một thời khác, đã dần dần rõ ràng.
Cải cách mở cửa, sẽ không thể đảo ngược xu hướng phát triển!
Mà Từ Quân Nhiên cùng Tào Tuấn Minh, với tư cách là người phát biểu bài báo kia, đối với những người như Đinh Kiến Thiết và Tạ Khánh Thâm mà nói, không còn gì để nghi ngờ họ sẽ là những người được lợi trong tương lai.
Nói vài câu khó nghe, lúc đầu ở thời điểm quan trọng phe cải cách bị phe bảo thủ dùng dư luận áp chế, bài báo của họ đã mang đến tác dụng quan trọng, cho dù là luận công ban thưởng, sau này cũng có tiền đồ tốt, huống chi Tào lão gia bây giờ vẫn còn tại vị.
Nếu như không phải vì thế, Tạ Khánh Thâm sao có thể khách khí như thế với Tào Tuấn Minh?
Nói toạc ra, anh ta sợ không phải là Tào Tuấn Minh, mà là vì Tào Tuấn Minh đại diện cho Tào gia, đại diện cho quyền lực.
Trên một ý nghĩa nào đó, chính trị là một cái chảo nhuộm. Trong đó, có thể phân biệt lòng người thật giả cùng tính người thiện ác. Bước vào chính trị, kết duyên với quyền lực, có khả năng nhờ thần uy của quyền lực làm chuyện “có lợi cho mình”. Bản lĩnh cao cường vô hạn của quyền lực là nguyên nhân chủ yếu khiến chủ thể quyền lực bị nhiễm bẩn. Làm bẩn quyền lực không chỉ là làm bẩn người quyền lực. Càng quan trọng hơn là làm bẩn quyền lực của bản thân. Quyền lực công cộng vốn là vì quản lý sự vụ công cộng mà do người dân sang nhượng lại, quyền lực lúc đầu chỉ liên quan với nghề nghiệp, người cầm quyền phân công không giống với thành viên tổ chức xã hội khác, cũng không có khác biệt gì lắm. Uy lực thần kỳ và giá trị của quyền lực khiến quyền lực trở thành sủng vật người người tranh đoạt, vì vậy đạo sùng bái quyền lực ra đời. Thứ đồ người dân nhường lại đổi lại thống trị người dân, con người sùng bái vật thuộc về chính mình, dị hóa của quyền lực ra đời.
Tiêu diệt việc làm bẩn quyền lực là quá trình khá dài. Từ đầu đến cuối nó giống quá trình tiến hóa dân chủ của toàn nhân loại, dân chủ hóa hoàn thành cũng là tiêu diệt được việc làm bẩn quyền lực. Một khi người dân được hưởng và sử dụng quyền lực bình đẳng, để cầm quyền trở thành một loại nghề nghiệp ngang hàng với điều khiển máy móc, sắc thái thần bí hóa quyền lực sẽ biến mất, độ thuần khiết của quyền lực sẽ tăng lên, theo với nó là sự biến mất việc làm bẩn quyền lực. Vị trí quyền lực trong lòng mỗi người cũng sẽ giảm xuống.
Chỉ có điều, những năm 80 này, dường như mọi người sùng bái quyền lực ngày càng nghiêm trọng, Từ Quân Nhiên cũng biết rõ điều này, mãi cho đến ba mươi năm sau. Tình trạng sùng bái quyền lực của Trung Hoa sẽ đạt đến mức khiến con người khó tin.
Cho nên, biểu hiện bây giờ của Tạ Khánh Thâm. Dưới cái nhìn của Từ Quân Nhiên, không có gì đáng trách.
Khiêm tốn gật đầu cười, Từ Quân Nhiên nói với Tạ Khánh Thâm:
- Lúc ấy chỉ là viết ra cách nghĩ của bản thân, khiến trưởng ban Tạ chê cười rồi.
Tạ Khánh Thâm lắc đầu, khoát tay một cái nói:
- Khiêm tốn rồi, người trẻ tuổi khiếm tốn quá lại không tốt. bài báo đó của cậu, tôi xem qua mấy lần, rất lợi hại, rất lợi hại đấy!
Từ Quân Nhiên mỉm cười khách khí, trong lòng cũng không coi lời nói của Tạ Khánh Thâm là chuyện to tát, nói là xem rất nhiều lần, chỉ sợ quan tâm càng nhiều là Tào Tuấn Minh và nội dung bài báo, đối với bản thân một nhân vật nhỏ chưa từng thấy, Từ Quân Nhiên mới không tin rằng Tạ Khánh Thâm có ý tốt quan tâm như vậy, nếu thật sự quan tâm, vừa rồi cũng sẽ không biết tên của mình.
Lời khách khí trên quan trường, không thể coi là thật.
- Đồng chí tiểu Từ lần này đến thủ đô, là đi công tác?
Tạ Khánh Thâm không thay đổi sắc mặt nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, cười hỏi.
Anh ta cũng không phải đồ ngu, đầu óc hơi chuyển một chút, rất nhanh liền hiểu được, Tào Tuấn Minh không thể vô duyên vô cớ ném cành ô-liu cho mình, hơn nữa bữa cơm hôm nay cũng không phải do anh ta làm chủ, nếu không có gì bất ngờ, người trẻ tuổi vẫn luôn bị mình coi thường này, mới là người đề xuất bữa cơm này.
Trong quan trường hỗn loạn, đừng nói đến cái gì mà hồn nhiên, vô tư, lương thiện, tốt đẹp,... đó đều là biểu hiện không thành thục. Người trên quan trường, ai ai cũng đều là khẩu phật tâm xà, sau lưng đều có ý nghĩ xấu. Làm quan phải giỏi quan sát và phân tích, đây là thứ bất kỳ quan viên nào cũng phải học, nếu không trên con đường làm quan nửa bước cũng khó đi, cuối cùng có thể bị quan trường đào thải ra ngoài.
Trên quan trường, ngươi không thể cứng đầu. Người trong nước coi trọng trung hòa không thiên vị, người tài giỏi xuất chúng và người cặn ba không thích hợp làm lãnh đạo, vì thế người trong quan trường không thể quá bộc lộ tài năng, như là khôn khéo, giảo hoạt đều là tối kỵ của quan trường. người thông minh họ sẽ thông minh vào những điều họ đã hiểu rõ trong lòng, nhưng không nói ra, không trở mặt, biểu cảm không thay đổi, đánh đố, giả bộ hồ đồ. Nhưng mấy tình huống này cần phân ra hoàn cảnh nào đối với người nào, ví dụ như trường hợp hôm nay, Tạ Khánh Thâm không cần giả hồ đồ, vì anh ta hiểu rõ, quan hệ của bản thân với Tào Tuấn Minh không thân mật như Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Minh, Tào Tuấn Minh vì việc của Từ Quân Nhiên mà hạ mình mời mình ăn cơm, có thể thấy người trẻ tuổi này, đáng để mình coi trọng và đối đãi nghiêm túc.
Từ Quân Nhiên cười cười, thò tay xuống dưới bàn cầm mấy bình rượu, đặt trước mặt mấy người Đỗ Văn Diễm, chuyển cho Tạ Khánh Thâm:
- Đây là một chút thành ý, xin trưởng ban Tạ vui lòng nhận cho.
Tạ Khánh Thâm lập tức ngây người.
Về việc tặng quà, cùng với cải cách mở cửa phát triển, chuyện này ở Trung Hoa cũng không phải là mới mẻ gì. Người như Tạ Khánh Thâm càng hiểu đạo lý này, phải biết rằng tặng quà cho cấp trên và lãnh đạo là một kiến thức lớn, vì ngươi tặng quà nhẹ, người ta sẽ cho rằng ngươi không có thành ý, tặng nặng, lại dễ tạo thành phiền toái cho người ta. Vì thế, sự khác biệt mới là thách thức rất lớn.
Nói trắng ra, “như thế nào” tặng một món quà, càng quan trọng hơn tặng “cái gì”, mà sự huyền bí nhất của tặng quà lại ở lý do nhận quà của người được tặng.
Quà nhỏ phải lớn, quà lớn phải nhỏ, đây là kinh nghiệm Tạ Khánh Thâm tổng kết ra.
Tất nhiên, tặng quà không phải là tham nhũng, đây là một chuyện đương nhiên. Nhưng tham nhũng chắc chắn bao gồm tặng quà, đây cũng là một chuyện đương nhiên. Chỗ khó của làm lãnh đạo là không cách nào từ chối người khác tặng quà được. ngươi muốn từ chối ý tốt của người ta, chính là từ chối công việc, từ chối quan hệ, từ chối tiền đồ chính trị của bản thân, từ chối quà của người khác, chính là phá vỡ sự cân đối và hài hòa vốn có, làm mất mặt mũi người ta, tổn thất lợi ích của bản thân.
Cho dù nói thế nào, hành động này của Từ Quân Nhiên, đều khiến Tạ Khánh Thâm cảm thấy rất ngoài ý muốn. phải biết rằng xung quanh còn có Tào Tuấn Minh và Đinh Kiến Thiết, thậm chí còn có hai cấp dưới của mình, người trẻ tuổi này lại trực tiếp tặng quà cho mình như thế, đây là ý gì?
Ngay lúc sắc mặt Tạ Khánh Thâm sầm lại, có chút không vui, Từ Quân Nhiên chậm rãi mở miệng nói.
- Trưởng ban Tạ, đây là rượu do nhà máy rượu của công xã trấn Lý gia Trấn ủ, ngài nếm thử xem thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận