Thăng Thiên Chi Lộ

Chương Tuyết Kiều vừa được giải thoát, chuyện đầu tiên làm chính là phải đấm cho Từ Quân Nhiên một cái, nhưng hắn ta đột nhiên tránh ra, làm cô nhảy lên đánh hụt. Hơn nữa, bả vai còn bị đụng vào cửa, đau đến mức phải ngồi xổm xuống, nhưng lại nhịn không được bật khóc oa oa.

Trong tình huống bình thường phụ nữ mà đã khóc thì uy lực kinh khủng vô cùng, Từ Quân Nhiên đối với “vũ khí đặc biệt” này của bọn họ còn đặc biệt sợ hãi . Nhưng mà hôm nay thì ngoại lệ, Từ Quân Nhiên vừa thấy Chương Tuyêt Kiều khóc liền lập tức đứng ra xa nhìn, và trong lòng cũng vô cùng cao hứng. Không biết vì sao, cô gái này có vẻ là bát tự xung khắc với hắn, lần đầu tiên gặp nhau đã nhìn không hợp mắt nhau rồi.
- Tôi nói này, cô thế là đủ rồi đấy. Buổi tối tôi còn có việc, nếu không có gì để nói thì tôi đi đây.
Nhìn Chương Tuyết Kiều khóc lóc một hồi, Từ Quân Nhiên mới chậm rãi mở miệng nói, có thể dễ dàng nghe ra khẩu khí vô cùng tức giận của hắn lúc này.
Nghe thấy lời của Từ Quân Nhiên nói, tên nha đầu đó đang khóc bỗng dưng ngẩng đầu lên nhìn hắn, cắn chặt răng. Vốn dĩ cô muốn đứng lên xử lý anh ta, thế nhưng bả vai đau dữ dội, không thể đứng dậy nổi. Bình thường cô ghét nhất chính là cái loại đàn ông không có phong độ, không có giáo dưỡng, không hiểu lễ nghĩa như tên này, Đau đớn nhất là, trong hoàn cảnh này, ngoài việc chửi thầm cô chẳng thể làm gì anh ta được. Anh ta hoàn toàn không giống như mấy ông cụ ở trên thủ đô nói, gì mà một bụng tài hoa, nho nhã, căn bản là loại đàn ông cặn bã không hiểu phong tình, chỉ biết bắt nạt con gái thì có.
Trải qua sự việc vừa rồi, cô có thể hoàn toàn hiểu thấu, tên xấu xa này chính là loại trong đầu không biết bốn chữ “thương hoa tiếc ngọc” viết thế nào, thật là muốn đem anh ta ra đánh cho bỏ tức. Một mình lái xe chạy thì cũng thôi đi, đã vậy lại còn định bỏ đi để cô thân gái một mình ở lại cái chốn đồng không mông quạnh này nữa. Hơn nữa, sắc trời cũng sắp tối rồi, vừa nghĩ đến đây Chương Tuyết Kiều không khỏi rùng mình một cái, cuối cùng không khóc nữa.
Hai người đều không nói chuyện, Từ Quân Nhiên tự mình tìm một chỗ ngồi xuống, chỉ chỉ cái ghế đối diện ý bảo Chương Tuyết Kiều cũng ngồi xuống. Sau đó thì tìm một điếu thuốc đem ra hút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận