Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 484: Lửa sém cháy cả lông mày.

Mỏ vàng!
Cho dù Lâm Cường trấn định như thế nào, đối mặt với những lời nói đột nhiên như vậy của Từ Quân Nhiên, ông ta không có cách nào tiếp tục duy trì mặt nạ được nữa, nhìn Từ Quân Nhiên nói một lần nữa:
- Bí thư Từ, ngài không phải đem lão Lâm tôi ra làm trò cười đấy chứ?
Những người khác không biết hai người họ đang nói gì, nhao nhao dùng ánh mắt nhìn Từ Quân Nhiên cùng Lâm Cường.
Từ Quân Nhiên đón nhận ánh mắt của mọi người, bình thản nói:
- Ông chủ Lâm, từ trước đến nay tôi chưa bao giờ nói láo!
Dừng lại một chút, hắn nhìn thoáng qua Lâm Cường, ý vị thâm trường nói:
- Chỉ có điều, tôi cảm thấy anh không thể một mình ăn hết được chiếc bánh này.
Ý của Từ Quân Nhiên rất rõ ràng, chỉ dựa vào thực lực biểu hiện hôm nay của Lâm Cường, là không có cách một mình nuốt được chiếc bánh này, muốn có được càng nhiều thứ, vậy thì lấy thực lực ra.
Lâm Cường trầm mặc một lát, cuối cùng nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ nếu là người thẳng thắn, tôi cũng không già mồm cãi láo nữa, ngài chờ đã, việc này tôi chắc chắc có câu trả lời thỏa đáng cho ngài.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Vậy tôi chờ xem.
Ăn xong bữa cơm, Lâm Cường muốn sắp xếp chỗ ở, Từ Quân Nhiên từ chối khéo, dẫn theo mấy người này quay lại nội thành, về khách sạn Bát Nhất.
Tiến vào cửa lớn khách sạn, Từ Quân Nhiên liền thấy Cung Tự Cường dẫn theo người đứng ở đại sảnh, từ xa nhìn thấy Từ Quân Nhiên liền vội vàng chạy qua.
Cung Tự Cường mở miệng nói với Từ Quân Nhiên:
- Bí thư Từ, tôi đây đắc tội với cậu ở chỗ nào rồi? Sao vừa sáng ra liền chơi trò mất tích? Có việc gì chúng ta có thể từ từ nói chuyện mà.
Từ Quân Nhiên cũng không giấu ông ta nữa, bắt tay Cung Tự Cường nói:
- Ông anh, thực sự xin lỗi anh, lần này tôi đến làm tiền anh, anh nhiệt tình với tôi thực sự không cách nào mở miệng. Vì thế, hay là đến tìm ông chủ Lâm nói chuyện trước sao.
Cung Tự Cường sững sờ, lập tức nói khí phách:
- Chú em. Tôi hiểu chỗ khó xử của cậu, cậu là quan mới nhậm chức thường phải hăng hái, ông anh tôi chắc chắn phải thể hiện một chút. Vấn đề liên quan đến phí nhận thầu, cậu xem thế này có được không, công ty phát triển kinh tế chúng tôi, nâng phí nhận thầu lên bốn trăm ngàn, thế nào?
Từ Quân Nhiên khoát tay:
- Không được, ông chủ Lâm người ta nói, sẽ ra ba trăm năm mươi ngàn!
- Cái gì?
Cung Tự Cường khẽ giật mình. Không ngờ Lâm Cường thế mà hào phóng như vậy, xem ra tên này là không đếm xỉa đến rồi, khẽ cắn môi, Cung Tự Cường cố gắng trầm giọng nói:
- Đã như vậy, tôi đây ra năm trăm ngàn! Cậu thấy thế nào? Chỉ cần chú em cậu gật đầu, hợp đồng một lần ký ba năm, tôi là nể mặt cậu!
Từ Quân Nhiên thấy thế cũng không nói thêm gì, như vậy đồng nghĩa là thu vào gần chín trăm ngàn, coi như chuyến đi này không tệ rồi. Còn lại thì đơn giản rồi, việc này vốn dễ như trở bàn tay, không ngờ đến, thu hoạch được gấp đôi. Đinh Tử Đạt đã điền số vào bản thoả thuận sớm đã soạn thảo xong. Hai ông chủ cùng Cát Đại Tráng ký tên liền đại công cáo thành
Sau khi chấm dứt ký kết, Từ Quân Nhiên cũng không nhận lời mời của Lâm Cường cùng Cung Tự Cường, ở lại thành phố lâu hơn, mà trực tiếp quay về huyện.
- Lão Cát. Hai chúng ta chia nhau, đến chính quyền huyện ủy báo cáo đi.
Sau khi xuống xe, Từ Quân Nhiên nói với Cát Đại Tráng. Hắn là bí thư, Cát Đại Tráng là trưởng thôn. Chuyện lớn như vậy, họ nhất định phải báo cáo với huyện.
Cát Đại Tráng gật đầu:
- Được, bí thư, tôi đi trước vậy.
Nhìn Cát Đại Tráng rời đi, Hoàng Hải nhướng mày, đi tới khẽ hỏi Từ Quân Nhiên:
- Bí thư, chúng ta…
Từ Quân Nhiên biết, hắn lo lắng lúc Cát Đại Tráng cùng Vương Trường Lâm báo cáo gây rối, nhưng Từ Quân Nhiên cũng không thèm để ý những chuyện này, có vài việc nếu không thể tránh được, vậy thì bước tiếp theo mình phải suy tính, làm thế nào tránh có người ra tay làm loạn.
- Các cậu về xã trước đi, những ngày này tôi cùng trưởng thôn không có mặt, trong xã chắc chắn có một đống việc.
Từ Quân Nhiên nói với đám người Hoàng Hải.
Sau khi mọi người tản đi, Từ Quân Nhiên cất bước đi tới đại viện huyện ủy, đi thẳng đến văn phòng của Tề Tam Thái bí thư huyện ủy.
- Đồng chí tiểu Từ đã đến, thế nào, lần này vào thành phố có thu hoạch gì không?
Tề Tam Thái đang xem tài liệu, thấy Từ Quân Nhiên tới, cười tủm tỉm hỏi.
Đối với cậu thanh niên có vài ý kiến này, Tề Tam Thái vẫn rất hâm mộ, không chỉ vì Từ Quân Nhiên không dễ đầu hàng, mà còn bởi trong đầu cậu thanh niên này có cái gì đấy.
Từ Quân Nhiên cũng không dám thất lễ, rất cung kính báo cáo chi tiết thành quả ở thành phố Song Tề với Tề Tam Thái, lúc Tề Tam Thái nghe nói phí nhận thầu mỏ huỳnh thạch xã Trường Thanh được nâng lên cao gần gấp đôi, đồng tử lay động một lúc.
- Không tồi, rất không tồi!
Tề Tam Thái cười một cái:
- Đồng chí Quân Nhiên cậu rất có năng lực, việc này làm rất đẹp!
Đối với Tề Tam Thái, cách làm này của Từ Quân Nhiên đã giúp ông ta một tay, dù sao phí nhận thầu xã huỳnh thạch kia của xã Trường Thanh, theo quy định, trong huyện cũng phải phân một bộ phận, thoáng cái nâng lên cao như thế, đồng nghĩa là tài chính trong huyện cũng thu vào được một phần nhiều hơn.
Từ Quân Nhiên khiêm tốn nói:
- Bí thư ngài quá khen, tôi chuẩn bị đem số tiền kia đầu tư vào việc xây dựng cơ sở hạ tầng xã Trường Thanh chúng tôi, đặc biệt là con đường từ xã đến huyện, tôi thấy nên tu sửa một chút, muốn xin phép huyện ủy.
Hắn làm như vậy đương nhiên là có suy tính của mình, tục ngữ nói nếu muốn giàu phải sửa đường trước, con đường kia của xã Trường Thanh kết cục thành tình hình gì, trước khi nhậm chức một ngày Từ Quân Nhiên đã thấy qua rồi, lần đó Tạ Mỹ Quyên dẫn theo mình ngồi trên cái xe khách lắc lư không nhanh hơn xe đạp là mấy, Từ Quân Nhiên đoán chừng cả đời sẽ không quên được, một khu kinh tế nếu muốn phát triển, vậy nhất định phải làm giao thông cho tốt. Giao thông huyện Phú Lạc coi như không tệ, chỉ cần làm thông với giao thông giữa xã với huyện, vậy xã Trường Thanh sẽ có cơ hội phát triển.
Tề Tam Thái nghe được những lời của Từ Quân Nhiên xong liền ngẩn người, lập tức nhìn sâu Từ Quân Nhiên, xem ra mình quả nhiên không đoán sai, trong lòng cậu thanh niên này, đã có cách rồi.
Uống một ngụm chén trà trước mặt mình, Tề Tam Thái chậm rãi mở miệng nói:
- Sửa đường là chuyện tốt, nhưng tình hình trong huyện cậu cũng biết, tài chính huyện chúng ta nhìn thì đầy đủ, nhưng trên thực tế không giàu có gì lắm.
Từ Quân Nhiên nhẹ gật đầu, dường như đã sớm dự đoán được Tề Tam Thái sẽ nói như vậy, liền nói thẳng:
- Bí thư xin yên tâm, chuyện này xã chúng tôi có thể tự giải quyết. Tôi chỉ hy vọng huyện có thể ủng hộ một chút trên chính sách, ngài xem…
Tề Tam Thái thấy Từ Quân Nhiên nói như vậy, dứt khoát gật đầu nói:
- Cậu đã có lòng tin như vậy, huyện nhất định sẽ ủng hộ chuyện này.
Dù sao dựa vào cách nói của Từ Quân Nhiên, không cần huyện tốn một xu, cũng có lợi cho sự phát triển của xã Trường Thanh, ông ta đương nhiên không có ý kiến gì.
Sau khi nói đơn giản vài câu, Từ Quân Nhiên mới rời văn phòng của Tề Tam Thái, đi đến ngồi ở chỗ Chu Trạch Thành, hàn huyên trò chuyện tình hình gần đây trong huyện, Từ Quân Nhiên cũng không ở lại lâu, trực tiếp quay về xã.
Mấy ngày gần đây trong xã Trường Thanh lại xảy ra chuyện lớn, cục công an vẫn còn điều tra vụ án giết người kia, xây dựng chợ nông sản cũng tiến vào giai đoạn áp dụng cụ thể, theo chỉ thị của Từ Quân Nhiên với chính quyền xã, chính quyền xã Trường Thanh tiến hành xét duyệt chất lượng của hai công ty kiến trúc. Nhưng Từ Quân Nhiên nghe được một tin tức từ Diệp Hữu Đạo bên kia, vụ án của Tất Vân Đào đã tiến vào giai đoạn thu thập chứng cứ, bây giờ Tất Vân Đào không biết bỏ ra bao nhiêu chi phí, người bị hại đã sửa khẩu cung thừa nhận hai người có quan hệ yêu đương.
- Chó cắn chó, một miệng lông!
Sau khi Từ Quân Nhiên nghe nói việc gần đây Lôi Bạo bị người ta tố cao, âm thầm cười lạnh nói.
Thời tiết ngày càng ấm áp, thời gian cày bừa vụ xuân dần đến gần, thời gian Từ Quân Nhiên đảm nhận chức vụ bí thư càng dài, công việc trong xã cũng ngày càng nhiều lên.
Có khả năng phàm là làm lãnh đạo, việc chủ yếu là họp, tiếp khách. Trong đoạn thời gian này, Từ Quân Nhiên ngoài việc phải thường xuyên tiếp đãi cán bộ các ngành của huyện có liên quan đến xã Trường Thanh, còn phải tổ chức một loạt hội nghĩ. Những hội nghị này, vấn đề trung tâm, là vì làm ra tiền.
Vì trên tư tưởng sớm đã rõ ràng: “Không nông nghiệp không ổn định, không thương nghiệp không sống được, không công nghiệp không giàu được”, làm ra tiền nhanh nhất bây giờ đương nhiên là doanh nghiệp của xã, vì thế, đầu tiên mở đại hội công tác doanh nghiệp xã. Nền tảng của doanh nghiệp xã Trường Thanh cũng không mỏng, có lẽ là vì truyền thống công nghiệp huyện Phú Lạc lớn mạnh, toàn xã Trường Thanh có 15 ~ 16 nhà máy lớn nhỏ, tính kỹ một chút, chính là nhà máy không có lợi nhuận, chỉ cần phụ trách sản xuất, rồi nộp thuế, liền có thể nộp lên kho nhà nước, lấp đầy kho của huyện. Vì thế, mọi người đều biết, bí thư mới nhậm chức chắc chắn đem công tác doanh nghiệp xã Trường Thanh làm thành tiết mục kịch hát, đại hội này chắc rất thú vị.
Hội nghị công tác này, yêu cầu giám đốc, xưởng trưởng các doanh nghiệp, tham gia mấy ngày liền, trở thành hội nghị marathon. Cách mở họp cũng rất linh hoạt, dùng một câu nói đang lưu hành, gọi là văn phòng tại chỗ. Chính là dẫn theo trưởng thôn, cấp phó, văn phòng doanh nghiệp, tài chính, thuế vụ cùng các nhân viên có liên quan của doanh nghiệp, xâm nhập vào nhà máy xi măng, xưởng gia công máy móc, xưởng gốm xứ,..., nghe từng báo cáo, làm từng quyết sách, thực hiện từng cái một. Lúc họp đưa ra không ít quyết sách, nắm bắt được doanh nghiệp người ta, dòng vật tư doanh nghiệp rót vào tín dụng xã, một thời gian, xưởng trưởng giám đốc sẽ tăng lòng tin, các nhà máy cũng nghĩ cách xây dựng khởi công, sản xuất sẽ tăng mạnh lên.
Đương nhiên, tất cả đều là biểu hiện, Từ Quân Nhiên biết, dưới điều kiện hiện nay, xã Trường Thanh muốn phát triển, sự phồn vinh của những nhà máy này chẳng qua là làm cho cấp trên nhìn, thực sự muốn người dân có được lợi ích thực tế, bản thân vẫn phải nghĩ cách khác, không nói cái khác, chợ nông sản không làm, toàn bộ nông dân trong xã cũng không có ý định phát triển gì.
Chuyên gia mời từ thủ đô đến đã bí mật tới xã Trường Thanh, Từ Quân Nhiên để Hoàng Hải sắp xếp cho họ ở gần mỏ huỳnh thạch để lấy mẫu, nghe ý tứ của chuyên gia kết quả phải đợi hai ba tháng mới có, bây giờ Từ Quân Nhiên ngược lại không gấp, hắn chủ yếu suy nghĩ, là phải giải quyết vấn đề xây dựng còn lại của chợ nông sản, vì, việc này, nay đã vô cùng cấp bách rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận