Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 445: Gia đình nhà chồng.

Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, trong phạm vi chức quyền của mình có thể giúp những người bên cạnh mình là không thành vấn đề, cho nên hắn cũng không ngại làm chỗ dựa cho Vương Hiểu Nhu. Còn về chuyện ảnh hưởng đến thanh danh, Từ Quân Nhiên lại càng không để ý, lăn lộ trên quan trường bao lâu, hắn cũng hiểu được, nếu chỉ dựa vào một tin đồn đã có thể kéo một cán bộ xuống ngựa thì e là sớm đã có nhiều người bỏ mạng. nói cho cùng thì vấn đề tác phong cũng không coi là vấn đề gì lớn.
- Mấy người không cần lo cho tôi, có gì to tát đâu, cứ ăn ở đây đi!
Từ Quân Nhiên nhìn Tạ Mỹ Quyên và Vương Hiểu Nhu, nói chắc như đinh đóng cột,
Hắn kiên trì như vậy, Vương Hiểu Nhu và Tạ Mỹ Quyên ngược lại không biết phải nói gì cho phải, đành cười chuyển hướng câu chuyện, nói với Từ Quân Nhiên về những chuyện xảy ra ở tiệm bán quần áo, cùng với một số tin đồn thú vị trong huyện. mấy người nói chuyện phiếm một hồi, thức ăn và rượu đã được dọn lên, hôm nay là Vương Hiểu Nhu mời khách, tất nhiên sẽ không keo kiệt, tất cả đều là những món đắt tiền.
Từ Quân Nhiên uống mấy chén rượu, đang trò chuyện với Vương Hiểu Nhu về những chuyện xảy ra ở Thủ đô thì đột nhiên sắc mặt của Tạ Mỹ Quyên trở nên khó coi, cơ thể còn có chút run lên.
Từ Quân Nhiên cau mày nhìn theo ánh nhìn của Tạ Mỹ Quyên, phát hiện cách đó không xa đang có mấy người đi vào đại sảnh của quán ăn. Sau khi Tạ Mỹ Quyên nhìn thấy bọn mới thấy không vui.
Từ Quân Nhiên là người thế nào chứ, ánh măt hắn rất nhạy bén, vừa nhìn đã thấy được Tạ Mỹ Quyên đối với những người này vừa có phần chán ghét, lại có chút sợ hãi, ngay đến Vương Hiểu Nhu sau khi nhìn thấy mấy người kia đi vào, ánh mắt cũng để lộ ra sự chán ghét, xem ra cô ta cũng biết bọn họ.
Bên đó tổng cộng có 5 người, một đôi vợ chồng tóc bạc trắng, cùng mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám tro, người đàn ông nhìn có vẻ như đã từng làm cán bộ, dáng đi đầu ngẩng cao, ngực ưỡn thẳng, rất giống với một vị lãnh đạo, Ngoài ra còn có một đôi nam nữ khoảng 30 tuổi đi sau lưng họ, nhìn có vẻ giống như một đoàn công tác của một cơ quan nào đó. Nhưng vẫn còn một đứa bé khoảng mười mấy tuổi, Từ Quân Nhiên vừa nhìn đã biết là một gia đình cùng đi ăn cơm.
Thế nhưng điều khiến hắn ngạc nhiên nhất chính là rốt cuộc là ai lại có thể khiến Tạ Mỹ Quyên có biểu hiện bất thường như thế.
Bàn mà Từ Quân Nhiên ngồi là ở ngay đại sảnh, nhìn tư thế của mấy người kia thì có vẻ như là định lên lầu hai, trùng hợp lại đi qua trước mặt mấy người Từ Quân Nhiên.
Đợi đến khi bọn họ tiến lại gần hơn, Tạ Mỹ Quyên có chút sợ hãi đứng lên, cung kính nói với mấy người kia:
- Cha, mẹ, chị cả, anh rể, mọi người đến dùng cơm sao?
Ông cụ đi đầu nhìn thấy Tạ Mỹ Quyên liền cau mày, nét mặt dường như có chút không vui, liếc mắt nhìn Vương Hiểu Nhu và Từ Quân Nhiên đang ngồi bên cạnh, hừ lạnh một tiếng, bà cụ đứng sau thì trừng mắt nhìn Từ Quân Nhiên và Tạ Mỹ Quyên, cau mày nói:
- Đừng có nhận bừa người thân, chúng ta và cô không có quan hệ gì hết!
Từ Quân Nhiên thay đổi sắc mặt, hắn có thể thấy rõ người Tạ Mỹ Quyên đang run lên khi nghe mấy người kia nói.
Ngược lại người đàn ông được Tạ Mỹ Quyên gọi là anh rể kia thì lại mỉm cười, khách khí nói với Tạ Mỹ Quyên:
- Em dâu cũng ở đây sao? Anh với chị của em và cha mẹ cùng đến thăm em trai! Công việc trong huyện của em vẫn thuận lợi chứ? Nghe nói em vợ đã được lên chức rồi, rất giỏi đó, một người phụ nữ có thể làm đến cấp phòng, cũng không dễ dàng gì!
Lời nói nghe có vẻ nhiệt tình nhưng lại đầy vẻ xem thường, đừng nói là Từ Quân Nhiên đã làm quan nhiều năm, đương nhiên biết được người này nhìn bên ngoài có vẻ khách khí nhưng thật ra không hề xem trọng chuyện Tạ Mỹ Quyên là lãnh đạo cấp phòng. Hơn nữa ánh mắt người này cũng không ngừng nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp và bộ ngực đẫy đà của Tạ Mỹ Quyên và Vương Hiểu Nhu, xem ra cũng là loại người khẩu phật tâm xà!
Người phụ nữ đứng bên cạnh hừ lạnh một tiếng, dùng giọng điệu mà mọi người đều có thể nghe được nói:
- Không biết là đã đi theo người đàn ông nào, dù sao cũng chỉ là một phó trưởng ban của Bộ tổ chức mà thôi! hừ! trong núi không có cọp, ngay đến khỉ cũng có thể làm đại vương!
Từ Quân Nhiên ngồi nghe một hồi, cuối cùng cũng đã hiểu được thân phận của gia đình này, thì ra, đây chính là người nhà của người chồng đã chết của Tạ Mỹ Quyên. Chuyện này hắn đã có nghe Vương Hiểu Long nhắc qua một lần. Nhà chồng trước của Tạ Mỹ Quyên vốn là một nhân vật lớn ở tỉnh, về sau đắc tội với người ta, nên bị đuổi đến công xã của Tạ gia, nếu không phải được cha mẹ của Tạ Mỹ Quyên che chở thì đã sớm mất mạng rồi. Hôn nhân của hai con của họ cũng vì thế mà được định đoạt.
Thế nhưng không ngờ là, thời gian trôi đi, khi cha mẹ của Tạ Mỹ Quyên qua đời thì Vương gia cũng đổi đời. Quan trọng hơn là con trai nhà Vương gia mới kết hôn với Tạ Mỹ Quyên được một ngày, đã bị người ta đánh chết, từ đó về sau, Tạ Mỹ Quyên trở thành quả phụ. Lúc đó, có người nói rằng Tạ Mỹ Quyên chính là hung thần, khắc cha mẹ, khắc chồng của mình. Hơn nữa, theo cách nói của Vương Hiểu Long, Vương gia cũng có chút quan hệ ở tỉnh, Vương lão gia về sau có về lại tỉnh làm phó Bí thư một nhiệm kỳ, sau đó vì nguyên nhân sức khỏe mà về hưu, nhưng con gái lớn của lão ta lại được gả vào tỉnh.
Lúc này nhìn thấy Tạ Mỹ Quyên bị Vương Gia giáo huấn, dáng vẻ có hơi run rẩy, hai hàng lông mày của Từ Quân Nhiên liền nhíu lại, có điều, lại ngại quan hệ của mình và Tạ Mỹ Quyên nên không tiện lên tiếng, dù sao theo đạo lý mà nói, hai người kia cũng coi như là trưởng bối của Tạ Mỹ Quyên.
Bố chồng của Tạ Mỹ Quyên tên là Vương Thành Văn, trước khi lui xuống tuyến 2 là trưởng ban mặt trận thống nhất của huyện ủy, kiêm phó Bí thư. Tuy không phải là quyền cao chức trọng gì nhưng ỷ lại có mối quan hệ với mấy người bạn học cũ ở Thủ đô cho nên mình thường không xem Tạ Mỹ Quyên ra gì. tuy hồi trước Tạ gia có ơn cứu mạng lão ta nhưng Vương Thành Văn lại cảm thấy, vào thời gian này vị lãnh đạo có thể bảo vệ được mình.- người lãnh đạo có tác dụng quan trọng đối với quốc gia và người dân này, huống chi nếu không phải dính vào ngôi sao chổi này thì con trai bảo bối của mình sẽ không phải chết.
Trươc đó vì con gái lớn đã chuyển đến tỉnh cho nên Vương gia cũng đã sớm chuyển lên tỉnh ở, hôm nay trở lại là để tảo mộ cho con trai, chứ Bí thư họ sẽ không về lại huyện Phú Nhạc. Chồng của con gái lớn là người giữ thể diện của tỉnh, không thèm để mắt đến mấy nơi ở huyện Phú Nhạc, cho nên đã chọn quán ăn ngon nhất ở đây, không ngờ lại gặp phải ngôi sao chổi là Tạ Mỹ Quyên.
- Phục vụ, phục vụ ở đây đâu rồi? chết ở chỗ nào rồi?
Vương Mỹ Lệ không phải là người có tính khí tốt, đối diện với hồ ly này, bà ta không có chút thiện cảm nào cả, em trai mình cũng là vì ả ta nên mới mất mạng, vậy mà chồng mình không lâu trước đó lại có ý đồ lẳng lơ rồi, bản thân không thể nào để bị bọn chúng dụ dỗ được.
Một nhân viên phục vụ khoảng chừng 20 tuổi đi đến, khách khí hỏi xem mấy người họ muốn ăn gì.
Vương Mỹ Lệ vênh váo tự đắc mở miệng nói:
- Các người ở đây có cho thuê phòng không? Mau tìm cho bọn ta một căn.
Nhân viên phục vụ này có vẻ như là người mới đến, liếc nhìn mấy người Vương Mỹ Lệ, khẽ lắc đầu:
- Thật ngại quá, phòng bên trên đều được các vị lãnh đạo trong huyện thuê hết rồi, nếu phu nhân muốn dùng cơm thì đợi một lát.
Nhân viên phục vụ nói như vậy cũng là có nguyên nhân, hiện giờ đang là giờ ăn trưa, toàn bộ quán ăn đã chật kín khách, trong đại sảnh dường như đã không còn chỗ, nếu như mấy người của Vương gia muốn ăn cơm thì cần phải đợi có bàn trống.
Đàm Thụy cau mày, định để lộ ra thân phận của mình nhưng lại có chút do dự, ở nơi thâm sơm cùng cốc thế này, nếu như không phải là người không giới chính trị, e là chưa chắc đã nể mặt y.
Tạ Mỹ Quyên nhìn bọn họ đắn đo một hồi, Tạ Mỹ Quyên mới khẽ thở dài, lên tiếng:
- Cha mẹ, anh chị cả, nếu như không có chỗ, vậy chúng ta hãy ngồi chung đi!
Nói xong rồi cô nhìn Từ Quân Nhiên tỏ ý xin lỗi, dù sao hôm nay cũng vốn là mời Từ Quân Nhiên ăn cơm, nhưng không ngờ lại gặp người nhà Vương gia, cô thật sự không biết phải giải thích với Từ Quân Nhiên thế nào.
Từ Quân Nhiên lại không thấy có vấn đề gì cả, dù sao hắn cũng không phải là người bụng dạ hẹp hòi. Tạ Mỹ Quyên làm như vậy, ngược lại lại khiến hắn nhìn cô với ánh mắt khác.
Vương Thành Văn vốn không định ngồi xuống nhưng cháu ngoại lão ta lại kêu đói, con rể cũng không nói gì, lão ta cũng không thể để cho con rể mất mặt, dù sao hiện tại, toàn bộ Vương gia cũng là nhờ người con rể này chống lưng, nên đành ngồi xuống.
Vương Mỹ Lệ không để ý, liếc nhìn Từ Quân Nhiên đang ngồi một cái, cho rằng đây là người đàn ông mà Tạ Mỹ Quyên mới tìm được, bà ta cũng dè chừng Vương Hiểu Nhu ở bên cạnh. Đối với Vương Mỹ Lệ thì tất cả phụ nữ xinh đẹp trên thế gian này đều không phải là kẻ tốt, bản thân mình cũng phải vô cùng cẩn thận, nếu không người đàn ông sẽ bị đám hồ ly tinh này dụ dỗ mất.
Đàm Thụy ngược lại lại rất ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên mấy lần, tựa hồ rất ngạc nhiên khi ở một thị trấn vắng vẻ thế này lại có một nhân vật như vậy, sau đó lại liếc nhìn Vương Hiểu Nhu đang ngồi im, hỏi Tạ Mỹ Quyên:
- Em dâu, hai vị đây là bạn của em sao?
Đã nói đến đây, Từ Quân Nhiên và Vương Hiểu Nhu cũng không thể giả bộ không nói gì, hai người cùng nhau đứng dậy, Vương Hiểu Nhu lên tiếng trước:
- Cháu là Vương Hiểu Nhu, không biết Vương lão gia đây còn nhớ không? Năm đó nhà ngài còn thiếu cha cháu mười kg hạt cao lương!
Chuyện này xảy ra trong thời buổi biến động, đây vốn là câu chuyện cười của cha chị ta, nhưng nhắc đến vào lúc này tất nhiên là bởi vì những lời nói xúc phạm vừa rồi của người nhà Vương gia đối với Tạ Mỹ Quyên. Vương Hiểu Nhu không quen nhìn chuyện như vậy nên đã thay chị em tốt của mình lên tiếng.
Cô ta và Tạ Mỹ Quyên cũng đã là bạn tốt hai mươi mấy năm, hai người cùng nhau lớn lên, những chuyện của Tạ Mỹ Quyên, Vương Hiểu Nhu không có chuyện nào là không biết, tất nhiên cũng biết được người một nhà này rốt cuộc là thứ gì. theo cách nói của cha cô ta, thì đây là đám lang sói không thể thuần dưỡng. Tạ lão gia đối với họ có ân huệ lớn như trời biển, cũng bị bọn họ lừa gạt, ông trời nên cho Thiên lôi đánh chết mấy kẻ vong ân bội nghĩa này.
Có thể khiến một người nông dân thật thà chất phác nói ra những lời này, thì nhất định là Vương lão gia đã làm ra tội ác tày trời.
Quả nhiên, sau khi nghe xong những lời của Vương Hiểu Nhu, sắc mặt mấy người nhà Vương gia đều tái mét, nhất là hai vợi chồng Vương Thành Văn sau khi đã biết có chuyện gì xảy ra thì sắc mặt tái xanh nhìn Vương Hiểu Nhu và Tạ Mỹ Quyên đầy căm hận, xem ra những lời Vương Hiểu Nhu đã nói khiến họ rất khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận