Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 591: Làm thì điểm.

Xe dừng lại ở cửa đại viện chính quyền huyện, Từ Quân Nhiên xuống xe trước, hỏi cô gái kia:
- Tôi đến nơi rồi, cô đi đâu?
Cô gái kia nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, nghiêng đầu suy nghĩ:
- Nhà khách.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu, cũng không nói thêm gì, loại chuyện này không phải việc lớn gì.
- Tiểu Vương, cậu đưa cô ta đi.
Từ Quân Nhiên làm người tốt đến cùng, dặn dò lái xe một câu, liền cất bước tiến vào chính quyền huyện.
Nhìn bóng lưng của Từ Quân Nhiên, cô gái kia như suy nghĩ điều gì đó.
Từ Quân Nhiên trở về là vì có chuyện muốn xử lý, nay chủ nhiệm chính thức của văn phòng chính quyền huyện biến thành Hoàng Hải, hắn đã khống chế được chính quyền huyện ở một trình độ nhất định, mọi người đều rõ, vị chủ tịch huyện này không phải là ngọn đèn cạn dầu, nhìn thì vui tươi hớn hở, nhưng nếu thật sự ra tay, tuyệt đối không dung tình. Cho nên mấy nhân viên công tác ở chính quyền huyện, trước mặt Từ Quân Nhiên đều là khuôn mặt tươi cười đối lập nhau, lời a dua nịnh hót nói ra không hết.
Giống như vậy, Hoàng Hải chủ nhiệm văn phòng chính quyền huyện này cũng là nước lên thì tuyền lên, cho dù là phó chủ tịch huyện gặp hắn cũng phải khách khí, không có chút điểm sơ suất nào.
Hoàng Hải cũng rõ vì sao mình có ngày hôm nay, vì trước người khác nở mày nở mặt, trước mặt Từ Quân Nhiên, lại lộ ra vẻ cung kính. Giờ phút này ông ta đứng trước mặt Từ Quân Nhiên, có chút khom người, trong tay cầm một quyển sổ nhỏ, đang báo cáo tiến triển công tác của khu phát triển.
Tuy nói Từ Quân Nhiên đã để công việc thu hút thương nhân đầu tư cho Điền Hồ phụ trách, nhưng công việc cụ thể Từ Quân Nhiên vẫn quan tâm, đặc biệt là khu phát triển kinh tế, dựa theo cách nói của Từ Quân Nhiên, hắn muốn khiến khu phát triển huyện Phú Lạc lớn hơn mạnh hơn, vì thế hắn để Hoàng Hải luôn chú ý đến việc của xã Trường Thanh, một khi có tin tức liền nhanh chóng báo cáo với mình.
- Chủ tịch Huyện, nhà máy sữa bột Hưng Đạt bên khu phát triển đã thiết kế xong, ý của bên kia, là muốn mời ngài qua đó chỉ đạo.
Hoàng Hải cung kính nói. Nhà máy sữa bột Hưng Đạt này vốn là một xí nghiệp của huyện khác, vì ở xa, tiêu thụ sản phẩm bình thường, quy mô cũng không coi là lớn. Nhưng Điền Hồ nhìn ra được ưu thế của thị trường này, trải qua đàm phán, để lại địa bàn và tài nguyên cho huyện Phú Lạc, cùng hợp tác sản xuất nhà máy này, nhà máy sữa bột bây giờ là xí nghiệp của huyện Phú Lạc, sắp khai trương, mời Từ Quân Nhiên qua, để gia tăng thêm lòng tin cho nhà máy.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Chuyện này không thể chỉ có tôi đi một mình, nhà máy sữa bột Hưng Đạt là xí nghiệp đầu tiên của cục thu hút đầu tư, đây là việc lớn. Quay về báo cáo với bí thư Khương một chút, mời ông ta sang cắt băng thích hợp hơn, cho thấy chúng ta xem trọng đi.
- Được, đợi lát nữa tôi sẽ đi mời bí thư Khương.
Hoàng Hải gật đầu nói.
Đối với thái độ này của anh ta, Từ Quân Nhiên rất hài lòng, cười hỏi:
- Thế nào, chủ nhiệm đã làm được 1 tuần rồi, đã quen chưa?
Eo của HoàngHải lại hơi khom xuống, trên mặt hiện ra sự cảm kích:
- Vẫn tốt, trên cơ bản đã nắm được trên tay rồi.
- Vậy được, cậu đi báo cáo chuyện này cho bí thư Khương, thuận tiện mời chủ tịch huyện Chu qua đây một chuyến.
Từ Quân Nhiên gật đầu hài lòng, bây giờ xem ra, Hoàng Hải chắc đã nắm giữ được quyền lực rồi. Nhưng hắn cũng biết, dù sao Tiền Khiêm Ích cũng là người đứng đầu Huyện Ủy, có một số việc không thể quá nóng vội.
Rất nhanh, Chu Hách Lượng tới văn phòng của Từ Quân Nhiên, cười tươi như hoa, đoạn thời gian trước Từ Quân Nhiên đề nghị để ông ta phụ trách xây dựng cơ sở hạ tầng, đây là một công việc tuyệt vời, gần đây gia đình chủ tịch huyện Chu đều bị mọi người giẫm đạp, hắt tất nhiên cảm động rơi nước mắt với Từ Quân Nhiên.
- Chủ tịch Huyện Từ, tìm tôi có việc gì vậy?
Chu Hách Lượng cười mỉm nói với Từ Quân Nhiên, ấn tượng của ông ta về Từ Quân Nhiên không tệ, vị chủ tịch huyện Từ này không phải là người thao túng quyền lực, ngược lại là một người thực sự làm nên chuyện.
Từ Quân Nhiên cười ha ha:
- Không có việc lớn gì, chỉ là tìm anh nói chuyện thôi.
Nói xong, thuận tay đưa một điếu thuốc cho đối phương, trong khoảng thời gian chung sống với nhau này, ấn tượng của hắn về Chu Hách Lượng cũng rất tốt, đây là cán bộ có chủ kiến, hai người có thể nói là ăn ý với nhau, càng làm càng hợp.
Hai người nói một hồi, Từ Quân Nhiên mới lên tiếng:
- Tìm anh đến, là muốn để anh xem cái này.
Nói xong, hắn đưa một xấp văn bản cho Chu Hách Lượng, nói thật:
- Kinh tế huyện chúng ta muốn phát triển, hoàn toàn dựa vào người dân trồng lương thực và làm ở nhà xưởng, chắc chắn không đủ, quan trọng nhất, vẫn là phải để cán bộ trong huyện thay đổi tư tưởng, để tinh thần cải cách mở cửa ăn sâu vào tim. Để người dân tin tưởng quyết sách của chính quyền chúng ta.
- Cho nên, tôi nghĩ ra biện pháp này, anh xem đề nghị công khai công tác quản lý này đi.
Từ Quân Nhiên nói, giở phần văn kiện kia ra, chỉ vào một phần nội dung rồi nói với Chu Hách Lượng.
- Công khai công tác quản lý?
Chu Hách Lượng sửng sốt một chút, lập tức cười:
- Chủ tịch Huyện, danh từ mới trong miệng ngài cũng quá nhiều rồi, tôi nghe không hiểu, ngài nói như thế này đi, chỉ cần chuyện này có lợi cho người dân ở huyện Phú Lạc, lão Chu tôi không có ý kiến, chủ tịch huyện ngài chỉ đông tôi không dám đi phía tây.
Dừng lại một chút, ông ta nói tiếp:
- Chính quyền chúng ta bên này không vấn đề gì, nhưng Đảng ủy bên kia…
Lời của ông ta còn chưa dứt, nhưng ý tứ đã rõ ràng, chính quyền huyện bên này có ông ta và Từ Quân Nhiên, chắc chắn là không có vấn đề, tuy Chu Hách Lượng không hiểu cái gì là công khai công tác quản lý, nhưng nghe mặt chữ là ông ta có thể đoán được một ít nội dung, vấn đề bây giờ là Đảng ủy lãnh đạo chính quyền, chính quyền bên này không có ý kiến, sợ bí thư Khương của Đảng ủy bên kia làm ra mưu mô xấu xa gì, đến lúc đó không có kết quả tốt gì.
Từ Quân Nhiên nhướng mày, Chu Hách Lượng nói rất có lý, tuy bây giờ bí thư Khương biểu hiện êm thấm hòa hợp với mình, nhưng Từ Quân Nhiên biết rõ, người ta bây giờ chẳng qua là giấu dốt mà thôi, đến thời điểm mấu chốt, bí thư Khương chắc chắn không cam tâm để mình độc chiếm quyền hành. Nhưng muốn phát triển huyện Phú Lạc này, thay đổi tư tưởng cán bộ là chuyện rất quan trọng, chẳng lẽ lại vì vậy mà từ bỏ?
Nhưng, thấy biểu tình khó xử của Chu Hách Lượng, trong đầu Từ Quân Nhiên nổi lên một cỗ khí phách, nếu bí thư Khương thật sự không hiểu chuyện, vậy thì đừng trách mình ra tay tàn nhẫn.
Mặc dù nói khiến người đứng đầu mất thực quyền dễ khiến người bên ngoài lên án, nhưng Từ Quân Nhiên bây giờ không có cách khác, một khi bí thư Khương phản đối việc công khai công tác quản lý của mình, đến lúc đó cũng đừng trách mình không nể mặt vị lão bí thư kia, liên hợp với các Đảng ủy trong huyện ủy thường ủy thông qua nghị quyết này.
Có một số việc, biết rõ có nguy hiểm vẫn muốn làm, vì sau nguy hiểm này, ẩn chứa lợi ích chính trị to lớn.
Suy nghĩ, Từ Quân Nhiên nói với Chu Hách Lượng:
- Hay là, chúng ta làm thí điểm trước, thế nào?
Một tên khác xông lên, bị Từ Quân Nhiên chớp lấy cổ áo bằng sợi tổng hợp của y, sau đó từng chút từng chút dùng sức nâng lên giữa không trung, Từ Quân Nhiên biểu lộ âm trầm, trong giọng không mang theo một chút nương tay, lạnh lùng nói:
- Nói đi, rốt cuộc là ai phái các ngươi tới?
Bạn cần đăng nhập để bình luận