Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 701: Tin tốt.

Sự việc cứ thế phát triển, dĩ nhiên cũng không còn mấy ai quan tâm, gió thổi cỏ lay trong thành phố tạm thời không ảnh hưởng đến huyện Nhân Xuyên. Người buồn rầu duy nhất chỉ có Viện trưởng của Viện kiểm soát, Liễu Cường từng mất mặt trước Từ Quân Nhiên đã thừa dịp hội nghị công tác hệ thống chính trị pháp luật mở trước mùa xuân mà phê bình công tác của Viện kiểm soát huyện Nhân Xuyên. Mọi ý kiến đều chỉ có một, vài đồng chí nào đó của Viện kiểm soát có lỗi với quốc huy đội trên đầu mình, có lỗi với sự tín nhiệm của người dân dành cho họ.
Đương nguyên lý do không chỉ có vụ án công ty kiến trúc Đệ Nhị trước đó, với thân phận là Bí thư Ủy ban chính trị và pháp luật huyện, tùy tiện tìm đại một lý do là chuyện dễ như ăn cháo.
Trong hội nghị thường ủy huyện ủy lần cuối trước Tết, sau khi thảo luận đơn giản một số đề tài của dự định, Bạch Lâm định tuyên bố tan hội. Ngay lúc này, Từ Quân Nhiên đằng hắng một tiếng, đưa ra vài văn bản rồi cười nói với mọi người:
- Tạm thời thêm một đề tài nữa, tối qua tôi vừa lấy được đấy. Đây là “Biện pháp thực hành điều lệ bảo hộ hợp đồng lao động công – nông dân huyện Nhân Xuyên” do các ban ngành của Cục lao động và Cục dân chính cùng phối hợp vạch ra, tôi xem qua thấy cũng được, mọi người xem thử đi.
Đoạn hắn chia các văn bản cho mọi người.
Bạch Lâm ngây ra, sau đó liền gật đầu cười:
- Được thôi, mọi người cùng xem đi!
Lần trước đến thành phố Bạch Lâm có gặp qua Đoạn Thế Kiệt, Đoạn Thế Kiệt nói ban tổ chức thành ủy đã nhận được văn bản của ban tổ chức tỉnh ủy, tỉnh ủy đang thảo luận việc tăng thêm một vị Phó chủ tịch thành phốthị trưởng ở thành phố Đan Giang. Ý của Đoạn Thế Kiệt rất rõ ràng, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn, sau Tết Bạch Lâm sẽ chuẩn bị lên chức ngay.
Cho nên đối với việc của huyện Nhân Xuyên, hiện tại Bạch Lâm rất xem nhẹ, ngược lại còn vui hơn trước một chút.
Còn Liễu Cường lại thấy bất ngờ. Y cầm ly trà lên lặng lẽ uống, sau đó liếc mắt sang Từ Quân Nhiên.
Trong huyện không có bí mật gì, huyện Nhân Xuyên vốn không rộng, có chuyện gì mọi người đều nhanh chóng biết được. Người đang ngồi đây lại là nhân vật lớn, dĩ nhiên sẽ có vô số kẻ chịu chủ động kể lại việc tai nghe mắt thấy cho Liễu Cường. Mọi người đang có mặt đều biết nội dung buổi diễn giảng của Từ Quân Nhiên tại tòa án trước đó, hôm nay hắn đột nhiên đưa ra mấy văn bản này, không ai biết được hắn đang toan tính gì.
Mọi người đang xem văn bản, không một ai lên tiếng, bầu không khí hội nghị thường ủy có phần kỳ lạ, chẳng ai biết đối phương đang nghĩ gì. Nhất là Liễu Cường, vốn tưởng rằng vì chuyện Vương Mãnh mà quan hệ giữa y và Từ Quân Nhiên như nước với lửa, nhưng hình như y và chủ tịch Huyện trưởng Từ đều can dự vào vụ án gây chấn động kia, hơn nữa còn trở thành chiến hữu cùng một chiến tuyến.
Bạch Lâm lặng lẽ xem văn bản, trong lòng không khỏi cảm khái với tình hình hiện nay. Hai năm trước, có ai ngờ tên ranh con như Từ Quân Nhiên lại có thể đi đến hôm nay ở huyện Nhân Xuyên. Một thanh niên chưa đến 30 tuổi lại có thể bộc lộ tài năng trong đám lão hồ ly quan trường này mà bước lên vị trí hôm nay, nếu là người bình thường thì khó mà tưởng tượng được.
Thấy không ai lên tiếng, Từ Quân Nhiên cười, từ tốn nói:
- Mọi người đều biết vụ án trước đó lúc mới đầu là do người dân khiếu nại làm lớn chuyện. Tại đây tôi muốn giải thích với mọi người, xét từ khía cạnh chung, khiếu nại có thể gọi là tất cả hành vi công dân đến cơ quan hành chính quốc gia đòi ý kiến, nhưng khiếu nại mà chúng ta thường nói tới lại ít khi bao gồm những người được giáo dục tốt, có thể diện và địa vị.
- Người ta thường nói: “quan có mười lý lẽ, nhưng dân chỉ biết một”. Khi một người bị hại thiếu đi sự ủng hộ tư cách quyền lợi muốn đòi công bằng, họ luôn vướng phải tấm lưới dệt nên từ lợi ích và quan hệ. Họ giống như côn trùng sa lưới, càng vùng vẫy thì càng vướng sâu hơn, sau cùng trước mặt họ chỉ còn hai con đường, lựa chọn phổ biến nhất là ngậm bồ hòn làm ngọt, đến khi không nhịn được nữa thì khiếu nại là lối thoát duy nhất.
Từ Quân Nhiên nhìn lướt qua mọi người rồi tiếp lời:
- Chỉ cần một người khiếu nại thì có thể bước vào con đường khiếu nại vượt cấp, bởi vì việc này chứng tỏ họ không thử giằng co với thế lực gây hại nữa, mà gửi gắm hy vọng vào sức mạnh bên ngoài “đánh đổ” những thế lực này. Nói cách khác, một mình họ và thế lực mạnh đó đứng ở thế đối lập, tất nhiên sẽ gặp phải đả kích lớn hơn. Các cơ quan khiếu nại ở mọi nơi cường điệu vấn đề tất nhiên sẽ do đơn vị tại đó giải quyết, tình hình có khả năng xảy ra nhất chính là: khi một kẻ bị lãnh đạo cấp trên đối xử bất công, sau khi khiếu nại bị cáo tất nhiên phải bàn bạc với đơn vị trước. Phần đông người khiếu nại đều có trình độ văn hóa rất thấp, nếu sơ ý sẽ lỡ mất thời hạn kiểm tra lại, không thể không gửi lên ban ngành trên một cấp nữa. Theo quy tắc này, người khiếu nại mà sơ ý thì sẽ trở thành mục tiêu “theo luật đả kích”, nếu để các ban ngành tương quan có lợi ích cụ thể chấp hành kiểu “theo luật đả kích” này, thông thường sẽ biến tướng trầm trọng.
Từ Quân Nhiên nói đến sau cùng liền nhún vai:
- Đơn vị tiếp nhận khiếu nại cấp quốc gia không có đủ nhân lực và chức quyền thì không thể điều tra oan tình của người khiếu nại xác thực hay không. Trong quá trình công tác sẽ gửi trả vấn đề cho ban ngành chính phủ ban đầu xử lý, vì vậy cũng có người gọi đơn khiếu nại là đơn chuyển việc, do đó vấn đề lại trở lại.
Nhìn qua Chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Đặng Văn Binh, Từ Quân Nhiên khẽ gõ ngón tay:
- Chủ nhiệm Đặng, anh nói xem, vấn đề khiếu nại cả năm nay ở huyện chúng ta được giải quyết bao nhiêu trường hợp?
Đặng Văn Binh nghĩ ngợi rồi nói:
- Đại khái 95% đều được giải quyết. À, đây là số liệu do phòng khiếu nại báo lên.
Y cũng không ngốc, biết Từ Quân Nhiên chắc chắn sẽ không hỏi han vô cớ nên dứt khoát nói rõ nguồn gốc số liệu, tránh việc hắn tìm đến mình nếu lỡ xảy ra vấn đề gì.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Khoảng 95%, tôi không biết phòng khiếu nại lấy đâu ra số liệu này, nhưng tôi biết, căn cứ theo hiểu biết tình hình từ văn phòng chính phủ, ít nhất có hơn mười mấy tình huống phản ứng của người dân không được giải quyết.
Ngập ngừng một chút, Từ Quân Nhiên giơ tài liệu trong tay lên nói:
- Mà phần lớn những người đưa đơn khiếu nại phản ánh đều là nông dân.
- Nông dân rất cực khổ.
Từ Quân Nhiên thở dài, tâm tình có phần khó chịu:
- Tôi lớn lên ở nông thôn, hiểu cuộc sống ở đó khó khăn thế nào, cũng biết nông dân vào thành phố bị đối xử ra sao. Ăn nói lạnh lùng thì thôi đi, có kẻ còn không chịu trả lương cho nông dân đã quần quật làm việc, miệng thì hứa hẹn này nọ, nhưng thực tế lại giở đủ trò! Mấy hôm trước, chỉ mới mấy hôm trước, tôi nghe nói có người phát lương cho nông dân, rõ ràng là mấy trăm Tệ, vậy mà lại biến thành tiền đồng năm xu một hào. Ha ha, đây là lương tâm kiểu gì vậy?
Đoạn Từ Quân Nhiên chỉ vào văn bản trong tay mình:
- Cho nên tôi thấy đưa ra một biện pháp quy định thế này là rất cần thiết.
Bạch Lâm gật gù:
- -Chủ tịch Huyện trưởng nói rất phải, tôi đồng ý.
Hai người họ đều đồng ý, những người khác dĩ nhiên sẽ không tự tìm phiền phức, họ lao nhao tỏ thái độ đồng ý quy định mà Từ Quân Nhiên đưa ra.
Bất kể là chuyện gì, chỉ cần một lý do để vững chân thì có thể làm, chỉ cần có hai lý do để vững chân thì có mặc sức mà làm, chỉ cần có ba lý do để vững chân thì có thể to gan, thậm chí không kiêng dè gì mà thực hiện. Tính ổn định của chiếc đỉnh ghế ba chân và hình tam giác chính là ở đây.
Sở dĩ Từ Quân Nhiên có thể xác định kiến nghị của mình được thông qua ở huyện ủy, dĩ nhiên cũng có đủ lý do. Dù gì trong hoàn cảnh hiện tại, chỉ cần hắn không đụng đến lợi ích các bên, tin chắc những người trong huyện sẽ không làm trái ý hắn, nhất là Bạch Lâm đang sắp chuyển đi. Ai cũng biết chín phần mười Bí thư huyện ủy tương lai là Từ Quân Nhiên, lúc này có quỷ mới gây phiền phức cho hắn.
Đương nhiên, làm cách nào để loại bỏ sức ảnh hưởng của thế lực bảo thủ tại huyện Nhân Xuyên cũng là một vấn đề, có điều Từ Quân Nhiên tin rằng thời gian có thể thay đổi tính chất một sự việc. Thí dụ như Arafat lập nên Palestine, quan hệ giữa Trương Học Lương và tiểu thư Triệu Tứ: từ việc là người thứ ba cho đến làm tình nhân, sau cùng trở thành tình yêu vĩ đại.
Cho nên khi làm việc phải là một kẻ thật thà thông minh. Cái gọi là thông minh chính là có thể nhìn thấu bản chất sự vật, cái gọi là thật thà chính là nhìn rõ về sau vẫn làm việc nên làm, chứ không phải làm việc mình không nên làm.

- Chủ tịch Huyện trưởng, chúc mừng ngài lên chức!
Ngày đầu xuân đi làm, Vương Hiểu Long cười ha ha chào hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười xua tay:
- Chúc mừng cái gì, lấy tin đó đâu ra vậy?
Tuy nói thế, nhưng hắn không tỏ vẻ hài lòng gì hết.
Vương Hiểu Long cười hì hì:
- Chủ tịch Huyện trưởng, Bí thư Bạch được ban tổ chức tỉnh ủy tìm đến rồi, nghe nói sẽ điều đến làm Phó chủ tịch thành phốthị trưởng trong thành phố. Anh ta đi rồi, chẳng phải anh ngài sẽ là người quyết định trong huyện này sao? Anh Ngài đừng khiêm tốn nữa.
Nếu là người khác nói thế chắc chắn sẽ bị Từ Quân Nhiên mắng, nhưng quan hệ giữa Vương Hiểu Long và hắn không tệ, y nói thế nào thì hắn cũng nể mặt Vương Hiểu Nhuư, do đó không quá để bụng.
Dĩ nhiên Từ Quân Nhiên đã nghe nói việc Bạch Lâm được ban tổ chức tỉnh ủy tìm đến, có điều không ngờ tin lại truyền nhanh như vậy.
- Không có gì thì đừng nói bậy, chuyện vẫn chưa tới đâu nhamà..
Từ Quân Nhiên trầm ngâm một lúc rồi dặn Vương Hiểu Long.
Tuy trong Tết, Đoạn Thế Kiệt đã gọi điện cho Từ Quân Nhiên kể việc này, nhưng hắn thấy trước khi mọi chuyện định đoạt, hắn vẫn nên tiết chế một chút thì tốt hơn. Đương nhiên, nếu cần tranh giành thì hắn chắc chắn vẫn làm. Bạch Lâm rời khỏi huyện Nhân Xuyên, Từ Quân Nhiên chắc chắn sẽ nắm chắc không buông vị trí Bí thư huyện ủy này.
Đời người là vậy, muốn có được thì phải học cách đánh mất trước. Người ta thường nói được này mất kia, nhưng cái được và mất này luôn không tương ứng với nhau. Hơn nữa được gì và mất gì, mất bao nhiêu và được bao nhiều cũng không có số lượng nhất định trong một đời người. Ngược lại, mỗi một bước trong cuộc đời đầy rẫy biến số, lúc then chốt chỉ nằm ở một khoảnh khắc, không đoán trước được, cũng không nắm bắt được. Chỉ cần bạn thành công, lịch sử sẽ ghi nhớ mặt vẻ vang của bạn; chỉ cần bạn thất bại, người ta sẽ nhớ đến mặt xấu của bạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận