Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 106: Trợ uy.

Khi xe Jeep lái vào đại viện công xã trấn Lý gia, có một người đốt pháo, không biết mùi pháo nổ cay mũi và tiếng pháo từ đâu bay đến, dưới sự tháp tùng của Từ Quân Nhiên, Nghiêm Vọng Tung bước vào trong đại viện công xã trấn Lý gia và đã thấy gần trăm người đứng ở cổng, dĩ nhiên là sau khi nhận được điện thoại của Từ Quân Nhiên, Lý Càn Khôn đã tổ chức đội ngũ chào đón.
Cau mày, Nghiêm Vọng Tung có chút không vui, nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, lại thấy Từ Quân Nhiên mỉm cười, đến bên cạnh nói nhỏ với mình:
- Bí thư, lần này ông tới, là để động viên khuyến khích bọn cháu, nhất định phải tiếp đãi long trọng.
Nghiêm Vọng Tung suy nghĩ, gật đầu:
- Biết rồi.
Từ Quân Nhiên chỉ nói sơ qua, Nghiêm Vọng Tung đã hiểu, suy nghĩ của Từ Quân Nhiên rất đơn giản, hôm nay Nghiêm Vọng Tung tới, là để giúp đỡ.
Trước kia khi Nghiêm Vọng Tung và Dương Duy Thiên nghiên cứu, sở dĩ cân nhắc đến vấn đề đại cục bên ngoài, là vì cấp trên đã ngăn cản huyện Võ Đức làm chuyện này, nhưng bây giờ Nghiêm Vọng Tung đã chuẩn bị lui về tuyến hai rồi, hơn nữa Từ Quân Nhiên cũng không ngờ, Tào Tuấn Minh lại để bọn Kim Lệ đến tỉnh thành.
Giờ xem ra, trong một thời gian ngắn tương lai không xa công xã trấn Lý gia, sẽ trở thành nơi được các lãnh đạo tỉnh Giang Nam chú ý.
Dù sao nơi thí nghiệm hạng mục nuôi cá ruộng lúa của Viện khoa học nông nghiệp, cộng thêm chuyện đội công trình, Từ Quân Nhiên cảm thấy, mình có thể thử biến trấn Lý gia thành trấn ngôi sao kinh tế Trung Quốc tương lai.
- Bí thư, chào mừng ngài đến kiểm tra công tác công xã trấn Lý gia chúng tôi.
Lý Càn Khôn đi lên trước, cung kính nói với Nghiêm Vọng Tung.
Nghiêm Vọng Tung gật đầu:
- Tôi đi dạo xung quanh một vòng thôi.
Lý Càn Khôn cười cười, tiếp tục chào hỏi Chánh văn phòng huyện ủy Ngô Lương Tân và Đồ Văn Dũng.
- Đi thôi, chúng ta đến phòng họp nói chuyện.
Nghiêm Vọng Tung nhìn các thành viên đảng ủy công xã trấn Lý gia đang đứng xúm xít xung quanh, gật đầu nói.
Lúc này những người đang vây quanh Nghiêm Vọng Tung mới đi về phía phòng họp.
Nói là phòng họp, trên thực tế chỉ là một gian phòng lớn, lúc trước khi Phục Túy đưa Từ Quân Nhiên đến nhậm chức, cũng chỉ tuyên bố bổ nhiệm ở đây.
Mọi người ngồi trong phòng lớn, Nghiêm Vọng Tung nhìn quanh, thấy có vài đội trưởng đội sản xuất, có chút kinh ngạc liếc nhìn Lý Càn Khôn, không biết anh ta tụ tập những người này đến đây làm gì, lẽ nào anh ta sớm đã biết hôm nay mình sẽ đến đây?
Lão lập tức nghĩ ra, hình như Từ Quân Nhiên có báo cáo với mình, hôm nay hẳn là Lý Càn Khôn đã tìm mấy đội trưởng đội sản xuất này nói chuyện đội công trình.
- Các đồng chí, hôm nay chúng ta hoan nghênh Bí thư huyện ủy Nghiêm, đến đây nói chuyện với chúng ta.
Lý Càn Khôn lớn tiếng tuyên bố cuộc họp bắt đầu.
Nghiêm Vọng Tung có uy vọng rất cao ở huyện Võ Đức, những đội trưởng đội sản xuất này, dĩ nhiên cũng rất quen thuộc với vị Bí thư già này, lần lượt vỗ tay nhiệt liệt.
Nói là buổi nói chuyện quan trọng, trên thực tế cũng chẳng có gì để nói, tình hình vẫn như thế, công việc cũng vẫn là những công việc đó, Nghiêm Vọng Tung nói cả nửa ngày, chủ yếu vẫn là mong các đội sản xuất có thể làm tốt chức trách công việc của mình, quán triệt chính sách trách nhiệm nhận thầu mà nhà nước ban hành, làm tốt những công tác của công xã.
Cuối cùng, Nghiêm Vọng Tung cao giọng nói:
- Hôm nay khi tôi tới đây, đã nghe được một tin tốt, một chuyên gia của Viện khoa học nông nghiệp, muốn đến huyện Võ Đức chúng ta khảo sát gì đó? Nuôi cá ruộng lúa nước! Nói thật, thứ này thật ra tôi cũng chẳng hiểu lắm, lão già tôi đây sống hơn nửa đời người rồi, chưa từng nghe nói có thể nuôi cá trong ruộng lúa nước, nhưng người nói câu này là chuyên gia! Là chuyên gia của Viện khoa học nông nghiệp thủ đô, người ta là phần tử trí thức lớn, viết sách còn nhiều hơn số sách tôi đã đọc, haha…
Nói xong câu cuối, ông nở nụ cười, các cán bộ trong hội trường tuy không biết chuyện gì, nhưng cũng cảm thấy buồn cười, lập tức cười rộ lên.
Thực ra, phần lớn đều là nông dân trồng trọt ở nông thôn, cả đời chẳng đọc được mấy quyển sách, đối với những phần tử trí thức cao cấp chân chính kia, trong lòng họ cảm thấy rất thần kỳ.
Nghiêm Vọng Tung đợi mọi người cười xong, vẫy hai tay, để mọi người im lặng:
- Các đồng chí, dù tôi đọc không nhiều sách, nhưng tôi biết một đạo lý: Đó là nếu trong ruộng lúa thật sự có thể nuôi được cá, vậy thì chúng ta có thêm một con đường để kiếm cơm, cá nuôi ra cho dù để cho nhà mình ăn hay đem đi đổi lương thực, đều có lợi cả, đều là của người nông dân chúng ta. Cho nên, chuyện này tôi ủng hộ, trong huyện dù chưa chính thức nhận thông báo, nhưng tôi đại diện bày tỏ thái độ ở đây, đối với những việc có lợi cho dân chúng huyện Võ Đức chúng ta, huyện ủy đều sẽ ủng hộ!
Từ Quân Nhiên ngồi bên cạnh Nghiêm Vọng Tung, lập tức ngây ngẩn cả người, không ngờ Nghiêm Vọng Tung sẽ nói những câu như vậy.
Vốn ý của Từ Quân Nhiên, là để Nghiêm Vọng Tung nói vài lời khích lệ mấy đội sản xuất trong công xã trấn Lý gia, khích lệ họ tự tìm phương thức phát triển sức sản xuất, không cần phải biểu lộ rõ thái độ như vậy, dù sao tình hình hiện nay vẫn chưa rõ, trước khi Đại hội Đảng diễn ra, tùy tiện bày tỏ thái độ đối với Nghiêm Vọng Tung mà nói không thích hợp lắm, nhưng Từ Quân Nhiên không thể nào ngờ rằng, Nghiêm Vọng Tung lại thẳng thắn bày tỏ thái độ.
Cùng với tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên trong phòng họp, trong lòng Từ Quân Nhiên lại cảm thấy có chút kỳ quặc, dường như, mình hơi xem thường vị Bí thư già Nghiêm Vọng Tung này rồi.
Sau khi cuộc họp chấm dứt, Nghiêm Vọng Tung nói với Lý Càn Khôn:
- Đi thôi, vào văn phòng của cậu nói chuyện.
Lý Càn Khôn ngẩn ra một chút, vẫn gật đầu
Đám lãnh đạo rời đi, những lãnh đạo đội sản xuất ngồi lại vẫn còn hơi ngẩn người, sôi nổi bàn luận, cả đám anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng có người mở miệng lên tiếng:
- Nói như vậy, huyện ủng hộ chúng ta làm đội công trình gì đó sao?
Lập tức có người tiếp lời nói:
- Ông bị ngốc à, không nghe thấy Bí thư nói gì sao? Huyện chúng ta còn định nuôi cá ruộng lúa nữa kìa, xem ra là thật rồi.
- Vậy thì tốt quá, nhất định phải để cái thí điểm gì cho chúng ta làm, đến lúc đó mọi người trong trấn cũng có việc để làm rồi.
- Chuyện thợ mộc, phải về tranh thủ hỏi thăm lại.
Nghe những lời bàn luận này, mấy lãnh đạo công xã đã được Lý Càn Khôn thông báo trước, nở nụ cười cổ quái, Phùng Hồng Trình yên lặng nhìn mặt đất trước mặt mình, anh biết rõ, đây là lúc mình phải đưa ra sự lựa chọn.
Lúc này, Nghiêm Vọng Tung đã đi cùng Từ Quân Nhiên và Lý Càn Khôn, tới phía đông đại viện công xã.
Dù ở bất kỳ cơ quan nào, cũng có một quy tắc ngầm bất thành văn, đó là phòng làm việc của người đứng đầu, nều nằm ở vị trí đầu tiên bên tay trái, vì đây là quy tắc theo truyền thuyết Trung Quốc cổ, tả trắc vi tôn, nhưng Từ Quân Nhiên biết, đây chỉ là mong muốn đơn phương của con người thôi, trong lịch sử thật sự, là trái tôn hay phải tôn, không phải là quy tắc không bao giờ thay đổi, mỗi thời đại thời kỳ khác nhau, có quy định khác nhau.
Thời Chu, Tần, Hán, Trung Quốc lấy “phải” là địa vị cao, cho nên hoàng thân quốc tích xưng là “hữu” thích, thế gia đại tộc xưng “hữu” tộc hoặc “họ hữu”. Phải tôn trái ti thể hiện ở kiến trúc nhà ở, hào môn thế gia dĩ nhiên ở bên phải thành thị, bình dân bách tính ở bên trái thành thị. Chỗ ngồi quan trường thời cổ cũng có tôn ti vị thứ vô cùng nghiêm khắc, quan cao ngồi trên, quan thấp là ti ngồi bên dưới, cổ nhân tôn sùng bên phải, dĩ hữu vi tôn, “tả thiên” có nghĩa là biếm quan.
Từ Đông Hán đến Tùy Đường, Trung Quốc dần hình thành thời kỳ chế độ trái tôn phải ti, tả phó “xạ” cao hơn hữu phó “xạ”, tả thừa tướng cao hơn hữu thừa tướng. Sau khi tộc Mông cổ thành lập triều Nguyên, thay đổi chế độ cũ, quy định phải là tôn, lúc đó hữu thừa tướng đứng trên tả thừa tướng. Chu Nguyên Chương thành lập triều Minh, đổi lại trái là tôn, chế độ này tiếp tục tồn tại hơn năm trăm năm trong hai đời Minh Thanh. Hiện tại khi biểu diễn các vở hí kịch tuồng cổ, những vị khác tôn trưởng luôn ngồi ở hàng ghế đầu bên trái, điều này phản ánh lấy “trái” làm lễ nghĩa của triều Minh.
Còn trong giao tiếp, thật sự luôn coi trái là tôn.
Sở dĩ Từ Quân Nhiên nhớ tới điều này, vì hắn đã từng tán gẫu với nhiều người, mọi người đều rất để ý chuyện này.
Chỉ cần là những người đã từng lăn lộn chốn quan trường, chắc chắn đều đã từng ngồi trong văn phòng, mọi người đều biết đạo lý này, đó là phàm những người làm quan, đều muốn được may mắn, muốn đứng đầu, trình tự ký tên trong danh sách của mọi người hay vị trí ngồi trong cuộc họp, thậm chí là thứ tự chiếc xe khi đi thị sát cơ sở, đều phải lần này hơn lần khác, Từ Quân Nhiên còn biết, có vị quan chức ngay cả khi ra ngoài ăn cơm, ngồi trên bàn tiệc cũng muốn phân chia kỹ cấp bậc cao thấp, so với phụ nữ chỉ hơn chứ không kém, đã trở thành quy tắc ngầm không cần phải nói rõ trong chốn quan trường.
Nghiêm Vọng Tung ngồi xuống chiếc ghế bình thường thuộc về Lý Càn Khôn, phất tay, nói với mọi người:
- Ngồi xuống cả đi, chúng ta nói vài câu chuyện phiếm nào.
Có tư cách bước vào phòng này, trừ Từ Quân Nhiên và Lý Càn Khôn, còn có Chánh văn phòng huyện ủy Ngô Lương Tân, cộng thêm vài lãnh đạo Ủy ban quản lý công xã trấn Lý gia, bao gồm thiết kế công trình Phùng Hồng Trình.
- Bí thư, ngài nói chuyện hay quá! Khiến chúng tôi rất tin tưởng!
Lý Càn Khôn nói đầu tiên, ông là lãnh đạo có cấp bậc cao nhất trong công xã trấn Lý gia, dựa theo trình tự, nên là người đầu tiên phát ngôn.
Nghiêm Vọng Tung không nói gì, mà nhìn Từ Quân Nhiên, Từ Quân Nhiên cười khổ, gật đầu nói:
- Bí thư, bài nói chuyện của ông rất chính xác, chúng cháu nhất định sẽ quán triệt chỉ thị của huyện ủy.
Hiện nay hắn đã hiểu rõ, trước khi lui về tuyến hai, ý định của Nghiêm Vọng Tung là đẩy hết trách nhiệm lên người mình, tránh để cấp trên truy cứu, sẽ điều tra đến Từ Quân Nhiên.
Nghiêm Vọng Tung khoát tay:
- Tôi ở Huyện Võ Đức hơn nửa đời người, tận mắt thấy bà con sống khốn khổ, tôi không có bản lĩnh giúp họ làm giàu, sau này đều phải trông chờ vào các đồng chí.
Nói xong, ông nhìn các lãnh đạo Đảng ủy công xã khác, nói từng câu từng chữ:
- Công xã trấn Lý gia là công xã nghèo nhất toàn huyện, trước kia là vinh quang, giờ là nhục nhã! Tôi mong, trước khi tôi về hưu, mọi người có thể để tôi nhìn thấy vứt cái mũ nghèo này ra khỏi đầu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận