Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 874: Cáo trạng

Chuyện đầu tiên sau khi Từ Quân Nhiên trở về Thị ủy, là lấy thẻ ngân hàng trong tủ ra, đến ngân nhàng gần đây rút tiền, sau đó chạy nhanh đến nhà hàng. Hắn không muốn bị người ta hiểu nhầm bản thân là tên khốn ăn cơm chùa không trả tiền.
Trên thế giới này rất nhiều người cảm thấy làm việc xấu chỉ cần không bị phát hiện, là có thể vô tư, nhưng lại không biết rằng, rất nhiều lúc con người không phải sống trong tầm mắt của người khác, còn phải sống với lương tâm của mình.
Đối với Từ Quân Nhiên, cho dù con người không cần cảm giác chính nghĩa, ít nhất làm việc cũng không muốn trái với lương tâm. Giống như nhìn thấy kẻ trộm nhưng không dám hét lên làm việc dũng cảm, ít nhất có thể nhắc nhở mọi người ta chú ý đồ đạc của mình. Gặp người bị đụng ngã trên đường có lẽ không dám đỡ đối phương dậy, nhưng ít nhất có thể gọi cấp cứu.
Có lúc người khác thể hiện lòng tốt, ít nhất là dựa vào lương tri, cũng phải xứng đáng với sự tin tưởng của người ta.
Từ Quân Nhiên cảm thấy mình nên xứng đáng với sự tin tưởng của bà chủ nhà hàng.
Khi trở lại nhà hàng, thời gian đã không còn sớm nữa, Từ Quân Nhiên vừa vào cửa, liền chạy thẳng đến quầy hàng, lấy tiền vừa rút lúc nãy đặt lên trên quầy:
- Đây, trả chị tiền.
Từ Quân Nhiên nói với bà chủ.
Bà chủ ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên:
- Cũng rất nhanh đó.
Nói thật, trước kia cô đã chuẩn bị là từ Quân Nhiên sẽ một đi không trở lại, kết quả không ngờ, mới một lát sau, Từ Quân Nhiên vậy mà mang tiền đến trả.
- Vừa rồi cảm ơn chị.
Từ Quân Nhiên cười cười, nói với cô.
Bà chủ gật đầu, cũng không khách sáo, cầm lấy tiền trên quầy, nói với Từ Quân Nhiên:
- Cái cậu này cũng hơi thú vị, sau này thường đến, chị sẽ thêm đồ ăn cho cậu.
Từ Quân Nhiên nghe người không lớn hơn mình mấy tuổi nhưng lại có cách nói của người lớn tuổi. Không nhịn được liền bật cười. Người phụ nữ này thật thú vị.
Cũng không nói thêm gì nữa, Từ Quân Nhiên quay người ra khỏi nhà hàng.
Rạng sáng ngày hôm sau, khi Đoạn Văn Hiên đi làm, tinh thần phấn chấn, tối qua bà xã hàn huyên với hắn rất lâu, hai người đều cảm thấy, Từ Quân Nhiên sẽ là bước ngoặt trong kiếp quan trường của Đoạn Văn Hiên, tương lai của vị bí thư Từ này, nhất định không có hạn.
- Bí thư, đây là báo hôm nay.
Đoạn Văn Hiên vừa đặt đồ xuống bàn làm việc của Từ Quân Nhiên vừa nói với hắn.
Từ Quân Nhiên gật đầu, với tay lấy tờ báo lên xem.
Đoạn Văn Hiên dừng lại một chút, nói với Từ Quân Nhiên:
- Ngoài ra, tư liệu ngài bảo tôi chuẩn bị, đã hoàn thành một phần rồi, ngài có muốn xem qua không?
Từ Quân Nhiên hơi bất ngờ, không ngờ hiệu suất làm việc của Đoạn Văn Hiên này cao như vậy, mình chỉ để hắn chuẩn bị một chút, làm một ít từ liệu từ vài năm qua của một vài đơn vị thuộc phân quản của mình. Vậy mà gã liền có manh mối trong một đêm, xem ra mình không chọn sai thư ký a.
- Được, để xuống đi, chút nữa tôi sẽ xem.
Từ Quân Nhiên cười nói.
Đoạn Văn Hiên rất cung kính đặt tư liệu mình chuẩn bị mất một đêm xuống. Rồi lui bước ra ngoài, trước khi rời đi, còn đóng cửa phòng lại giúp Từ Quân Nhiên.
Ngồi trong phòng làm việc, Từ Quân Nhiên mất một ngày xem tư liệu Đoạn Văn Hiên chuẩn bị. Phải thừa nhận rằng, Đoạn Văn Hiên bỏ ra khá nhiều công sức, những tư liệu này muốn thu thập sợ là phải bỏ ra chút công sức. Không những có biến động tổ chức nhân sự của các đơn vị, còn có tình hình và hiện trạng của từng đơn vị. Tất nhiên, Đoạn Văn Hiên rất thông minh không thêm tình cảm cá nhân vào, dù sao thân là thư ký gã phải hiểu rõ, lãnh đạo cần là nhưng tư liệu mình tìm, chứ không phải để mình cho ý kiến.
Lúc chạng vạng tối, Từ Quân Nhiên đặt bản tư liệu rất dày xuống, sắc mặt rất nghiêm túc.
Xem ra tình hình của Nam Châu không tốt như vậy a!
Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Từ Quân Nhiên. Những năm nay phát triển kinh tế của Nam Châu tuy có thể thấy được có sự thay đổi lớn từ trong tư liệu, nhưng vẫn có vấn đề, phía sau sự phát triển nhanh chóng như vậy, rất nhiều vấn đề ở phương diện kinh tế xã hội bị che đậy, đổi cách nói khác, chính quyền thị ủy thành phố Nam Châu dưới sự lãnh đạo của Đoạn Khê Tuyền, chỉ phiến diện chăm chú vào phát triển kinh tế, không để ý đến việc kiến thiết văn mình tinh thần cũng những mặt khác.
Từ tư liệu Đoạn Văn Hiên cung cấp cho mình, Từ Quân Nhiên nhạy bén phát hiện được, trong một vài bộ ngành, tồn tại vấn đề rất nghiêm trọng. Lấy ngành Công Thương làm ví dụ, tốc độ phát triển kinh tế của Nam Châu xếp Top 3, nhưng thuế đâu? Trong khắp tỉnh Giang Nam, thuế Nam Châu nộp lên lại chỉ đứng thứ hai từ dưới lên. Còn nữa, thu nhập bình quân của Nam Châu tuy tăng lên gần một nghìn tệ trong mười năm, nhưng số lượng hộ nghèo lại chỉ tăng chứ không giảm, thậm chí còn có thêm ba huyện nghèo cấp tỉnh.
Điều này nghĩa là gì?
Nghĩa là mặc dù kinh tế Nam Châu có phát triển, nhưng chỉ là GNP (Tổng sản lượng quốc gia) đẹp mắt mà thôi, người dân không có được lợi ích thực tế nào, thuế quốc gia thu không có sự gia tăng, thực sự được lợi chỉ có rất ít người mà thôi.
- Con chuột lớn hay là sâu mọt đây?
Khóe miệng Từ Quân Nhiên lộ ra một nụ cười lạnh, hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc Nam Châu này giấu giếm cái gì.
Giờ khắc này, cách văn phòng Từ Quân Nhiên không xa, trong văn phòng của Đoàn Khê Tuyền bí thư Thị ủy, người đứng đầu Thị ủy Nam Châu Đoàn Khê Tuyền đang mỉm cười nhìn khuôn mặt đầy oán trách của phó bí thư Thị ủy, trưởng ban tổ chức Tiền Vân Lục.
- Lão Tiền, nóng vội không làm được việc lớn nha.
Đoàn Khê Tuyền cười cười, gõ gõ mặt bàn.
Khuôn mặt Tiền Vân Lục giận dữ:
- Bí thư, ngài nói xem, bí thư Từ này có phải hơi quá đáng không, cho dù Tiền Ninh có sai, hắn cũng không đến mức nói thay tôi dạy con trai trước mặt bao nhiêu người như vậy chứ?
Lại nói tiếp, y cũng không phải cố tình gây rắc rối cho Từ Quân Nhiên, chỉ là không có lửa làm sao có khói, rất nhiều chuyện trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, hôm nay vừa đến làm, y liền nghe nói hôm qua con trai mình có xung đột với Từ Quân Nhiên. Tiền Vân Lục vốn không coi chuyện này là gì, nhưng sau này không biết vì sao, y nghe người ta bàn tán Từ Quân Nhiên lại dám nói thay mình dạy con trai, điều này khiến Tiền Vân Lục uống một chút rượu lúc ăn trưa tức giận liền xông ra ngoài, tuy Từ Quân Nhiên cũng trong Thị ủy thường ủy như mình, nhưng vừa đến liền kiêu ngạo như vậy, không nể chút mặt mũi mình, có phải là có chút quá đáng không?
Tất nhiên, tuy trong lòng rất phẫn nộ, nhưng Tiền Vân Lục vẫn chưa mất hết lý trí, y biết rõ nếu mình cãi nhau trở mặt với Từ Quân Nhiên vì chuyện của Tiền Ninh, mất mặt không chỉ có một mình bản thân. Vì thế y liền đi tìm Đoàn Khê Tuyền tố khổ. Dù sao hai người là bạn bè nối khố quen biết nhiều năm, Tiền Vân Lục cảm thấy, cho dù thế nào Đoàn Khê Tuyền sẽ chọn đứng về bên mình.
Nhưng y không ngờ, sau khi nghe xong lời của mình, Đoàn Khê Tuyền dường như cũng không có ý cùng hắn công khai lên án Từ Quân Nhiên.
- Lão Tiền a, trước tiên anh không nên kích động.
Đoàn Khê Tuyền cười nói với Tiền Vân Lục, đứng lên tự mình rót cho hắn một chén trà.
Tiền Vân Lục thở phì phò nhận chén trà nhấp một miếng, rồi mới nói với Đoàn Khê Tuyền:
- Bí thư Đoàn, ngài nói xem, Từ Quân Nhiên này có phải là quá đáng không, đồng chí cùng cấp có gì không thể nói với tôi, lại đi gây rắc rối cho Tiền Ninh nhà tôi, hắn có ngông cuồng quá không?
Nghe xong lời của hắn, Đoàn Khê Tuyền mỉm cười, ngón tay nhẹ gõ lên bàn làm việc, qua một lúc lâu mới nói:
- Toi nói này lão Tiền, anh cảm thấy Tiền Ninh nhà anh, không có gì sai sao?
Tiền Vân Lục khẽ giật mình, còn chưa đợi hắn mở miệng giải thích, Đoàn Khê Tuyền đã lắc đầu nói với hắn:
- Những năm này tuy tôi không nói chuyện riêng của anh, nhưng Tiền Ninh làm những việc kia tôi cũng có nghe qua, bình tĩnh xem xét, lão Tiền.. anh không có chút trách nhiệm nào sao?
Hai người làm việc với nhau rất nhiều năm, Tiền Vân Lục tự cho rằng rất hiểu tính cách của Đoàn Khê Tuyền, hắn biết, có thể khiến Đoàn Khê Tuyền nói ra những lời như vậy, cho thấy lúc này thái độ của bí thư Đoàn không đứng về phía mình, cũng nghĩa là, trong chuyện này, Đoàn Khê Tuyền đứng về phía Từ Quân Nhiên. Kết luận này, khiến Tiền Vân Lục bỗng có một dự cảm không tốt trong lòng.
Chìm nổi trong quan trường nhiều năm, Tiền Vân Lục có thể đi tới ngày hôm nay, đương nhiên sẽ không phải là kẻ ngốc, biết rõ tích cách làm người của Đoàn Khê Tuyền. Tất nhiên cũng biết, vị cấp trên này của mình có thể không phải là thiện nam tín nữ gì. Đoàn Khê Tuyền nổi tiếng là bá đạo một mình trong tỉnh ủy Giang Nam, mà có thể khiến y có thái độ cố kỵ thận trọng như vậy, xem ra vị bí thư Từ Quân Nhiên này, cũng không phải là nhân vật đơn giản a.
Bạn cần đăng nhập để bình luận