Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 607: Tìm kiếm.

Lời của Trần Đại Dũng làm Từ Quân Nhiên thấy sững sờ, lẽ nào những gì Tạ Mỹ Quyên nói là thật?
Nghĩ đến đây, trong lòng Từ Quân Nhiên liền thấy tràn đầy kích động. Tuy nói hắn đã trải qua không ít chuyện lớn, nhưng chuyện trước mắt lúc này vẫn là có ý nghĩa rất quan trọng với hắn. Một khi hắn có thể ngồi lên cái ghế bí thư Huyện ủy rồi, thì những suy nghĩ ấp ủ bấy lâu trong lòng hắn liền có khả năng thực hiện dễ dàng, không chút trở ngại gì.
Từ Quân Nhiên và Trần Đại Dũng hai người một trước một sau đi vào phòng làm việc. Kỳ lạ là, Trần Đại Dũng không có đi đến trước bàn làm việc ngồi xuống, ngược lại còn mang vẻ tùy ý ngồi trên ghế salon, cười cười nói với Từ Quân Nhiên đứng sau mình:
- Ngồi đi, hai chúng ta hàn huyên một chút.
Từ Quân Nhiên thận trọng ngồi đối diện Trần Đại Dũng, tâm trạng có một chút kích động.
Liếc nhìn Từ Quân Nhiên, Trần Đại Dũng hài lòng gật đầu:
- Không tồi, thắng không kiêu bại không nản, có thành tựu mà vẫn giữ được tâm thái bình tĩnh, quả là có mấy phần phong độ của đại tướng.
Từ Quân Nhiên khẽ mỉm cười:
- Cảm ơn sự khích lệ của bí thư, tôi luôn nhớ kỹ từng lời ngài nói. Hơn nữa, những gì tôi làm được đều là nhờ được các lãnh đạo quan tâm chỉ bảo mới có. Nếu như không có sự ủng hộ của bí thư, huyện Phú Lạc làm sao có thể phát triển như hôm nay được.
Trần Đại Dũng cười nhạt:
- Trong mắt tiểu tử cậu vẫn còn lãnh đạo cơ à? Đêm qua, lời tôi nói cậu không nghe rõ sao? Tại sao lại không đưa chuyện tập đoàn Chính Đạt đi khảo sát báo cáo lãnh đạo trong ngành?
Lúc trước, ông ngồi nói chuyện với Hoàng Thanh Vân, thuận tiện nhắc đến chuyện giao cho hắn toàn quyền phụ trách tiếp đãi tập đoàn Chính Đạt, tốt nhất là có thể khiến bọn họ bỏ vào đầu tư càng nhiều càng tốt, thế mà không ngờ Hoàng Thanh Vân cái gì cũng biết. Sau khi nắm tình hình, Hoàng Thanh Vân liền bất mãn nói Từ Quân Nhiên hai câu, rõ ràng đối với chuyện này oán khi lớn lắm.
Từ Quân Nhiên không ngờ Trần Đại Dũng vẫn còn để ý tới chuyện này, cười đầy bất đắc dĩ:
- Bí thư, chuyện này trước tiên tôi phải kiểm điểm với ngài. Thật sự chuyện này với tôi cũng rất bất ngờ. Ngài cũng biết tình hình tập đoàn Chính Đạt đấy, tôi là nhờ qua quan hệ với bạn của bạn mới quen biết được bọn họ để lôi kéo đầu tư. Lúc ấy, người ta cũng chỉ nói sẽ khảo sát một chút, còn đầu tư cụ thể thì sẽ xem xét tình hình phía chúng ta. Kết quả sau khi tới đây, vẫn luôn không thể hiện thái độ gì, cho đến hôm qua mới chính thức xác định đầu tư. Vốn dĩ hôm nay tôi đã gọi điện đến văn phòng chính phủ thành phố, nhưng người ở đó nói là chủ tịch thành phố không có thời gian, bảo tôi đến đó chờ...
Ý hắn nói rất rõ ràng: Hoàng Thanh Vân cơ bản không để chuyện của tôi trong lòng, vậy tôi việc gì phải chủ động dẫn xác đến?
Trần Đại Dũng cau mày, nghĩ ngợi một hồi, nói:
- Lần sau đừng tái phạm đấy, dù gì người ta cũng là lãnh đạo, báo cáo miệng không có thời gian thì ta lại báo cáo bằng văn bản.
Ý chính là, anh không bằng lòng đi gặp mặt Hoàng Thanh Vân, vậy cứ trực tiếp viết báo cáo thôi.
Từ Quân Nhiên gật đầu :
- Tôi nhớ rồi, thưa bí thư.
Nghe hắn nói, Trần Đại Dũng mới thấy hài lòng, nở nụ cười, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nói:
- Đồng chí Từ Quân Nhiên này, vốn dĩ cậu mới làm chủ tịch huyện mấy ngày, theo lý còn cần nhiều thời gian rèn luyện hơn nữa. Nhưng mà nhận thấy trong khoảng thời gian này cậu làm việc không tồi, có thành tích. Suy xét đến vấn đề phát triển huyện Phú Lạc không thể chậm trể nữa, cho nên định đề xuất để cậu đảm nhận chức Bí thư huyện ủy. Ý cậu thế nào?
Trong lòng Từ Quân Nhiên âm thầm cười khổ, không thể tưởng tượng được Trần Đại Dũng lại trực tiếp nói ra, hơn nữa còn hỏi hắn có ý nghĩ gì nữa, giống như làm thế mới có thể cho thấy sự công minh của ông ta vậy. Nhưng mà cũng may lúc trước Tạ Mỹ Quyên đã sớm ẩn ý tiết lộ cho hắn một chút điểm, cho nên đối với tình hình hiện tại Từ Quân Nhiên không còn cảm thấy quá kinh ngạc hay bối rối nữa. Ánh mắt hắn toát lên vài phần cảm kích, nói:
- Tôi hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của tổ chức, cố gắng hết mình hoàn thành tốt công việc được giao phó.
Hắn nói như vậy tất nhiên là có nguyên nhân. Dù sao chuyện này chắc chắc sẽ gặp trở ngại rất lớn, cái khác không nói, bản thân Từ Quân Nhiên mới thăng chức chưa đến một năm. Từ vị trí chủ tịch huyện trực tiếp nhảy lên vị trí bí thư dù nói thế nào cũng quá nhanh rồi, chưa cần nói đến các vị cán bộ trong thường ủy của thành phố có đồng ý hay không, mà chỉ tính mấy vị trong huyện Phú Lạc nghe xong e rằng cũng phải cười một trận lớn ấy chứ!
Đối với phản ứng của Từ Quân Nhiên, kỳ thực khiến Trần Đại Dũng cảm thấy rất vừa lòng. Hiện tại trên quan trường, cán bộ như Từ Quân Nhiên, trẻ tuổi, có năng lực, không kiêu căng không nóng nảy thật sự rất hiếm. Đặc biệt, khí chất của hắn có thể nói người bình thường khó mà theo kịp. Đổi là người khác, biết được chính mình trong thời gian ngắn như thế từ chủ tịch huyện có thể trở thành bí thư, hẳn là đã sớm kích động đến mức nói năng lộn xộn rồi.
- Đồng chí Tiểu Từ bình tĩnh là tốt, nhưng cũng không cần phải quá coi nhẹ mình. Mặc dù nói thời gian cậu đến huyện Phú Lạc công tác không dài, nhưng đã làm được không ít thành tích, được lãnh đạo thành ủy tương đối coi trọng. Trên nguyên tắc có lợi cho sự phát triển của huyện nhà, cho nên tôi mới quyết định đề cử cậu đảm nhiệm chức bí thư Huyện ủy huyện Phú Lạc. Những đối tượng lựa chọn khác, đương nhiên cũng sẽ có sự điều chỉnh tương ứng. Nhưng đừng quên, dù về chức vụ có sự thay đổi nhưng cậu tuyệt đối không được nửa phần buông lỏng, làm cho tốt công việc liên quan đến khu khai phát Trường Thanh cũng như công việc của các phương diện khác nữa. So với một chủ tịch huyện, thì trách nhiệm của một bí thư huyện ủy nặng nề hơn nhiều, làm gì cũng phải suy tính cẩn thận. Đồng chí Từ Quân Nhiên, hy vọng cậu sẽ không làm tôi thất vọng.
Trần Đại Dũng “ngữ trọng tâm trường” (lời lẽ chân thành khuyên nhủ) dặn dò Từ Quân Nhiên, Nói thật, khi quyết định đề bật Từ Quân Nhiên vào vị trí đó áp lực ông phải nhận không hề nhỏ. Một bí thư Huyện ủy 25, không phải chuyện nhỏ đâu?
Từ Quân Nhiên cũng rất rõ, dựa vào tình hình hiện tại của bản thân, có thể nhanh chóng trở thành bí thư huyện ủy, hoàn toàn là nhờ có bí thư thành ủy Trần Đại Dũng giúp đỡ. Cho nên trong lòng hắn thực sự rất cảm kích ông ta. Bản thân Từ Quân Nhiên cũng chẳng rõ mình có thân phận gì mà có thể khiến Trần Đại Dũng cùng hắn chẳng qua cũng mới quen biết, đã giúp đỡ như vậy. Vì tán thưởng hắn, cái này càng khó có khả năng. Cho nên, dù sao đối với Trần Đại Dũng, Từ Quân Nhiên tất nhiên không thể không nói một câu cảm ơn:
- Cảm ơn Bí thư Trần đã tín nhiệm, tôi sẽ dốc hết sức mình làm tốt mọi công việc, ra sức đưa huyện Phú Lạc bước lên nấc thang mới.
Trần Đại Dũng nở nụ cười gật đầu:
- Anh nghĩ được như thế là tốt rồi. Phải nhớ, không những là phải làm tốt công tác kinh tế mà còn phải chú ý xây dựng công tác Đảng, với công khai chính vụ lần trước cậu đưa ra cũng nên sớm ngày hoàn thiện, tôi ngồi chờ tổng kết kinh nghiệm của đồng chí đấy!
Đã là bí thư thành ủy, Trần Đại Dũng đương nhiên càng chú trọng đối với công tác xây dựng Đảng,
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Bí thư Trần yên tâm, về chính phủ công khai tôi đã lựa chọn thôn xã làm thí điểm. Tiếp theo đợi sau khi các thể chế chi tiết được đưa ra, tôi sẽ chuẩn bị buổi tọa đàm nói chuyện với cán bộ địa phương và nhân dân, tiến hành trưng cầu ý kiến, tiếp đó sẽ chính thức bắt đầu đi vào thử nghiệm.
Trần Đại Dũng nói:
- Buổi tọa đàm nghe không tệ đâu, nhưng dù sao việc này trước đó chưa từng có vẫn nên cận thận mới tốt. Tôi nhớ trong bài báo của anh có viết là cải cách chính là “vuốt đá qua sông”, chúng ta muốn tiến lên phía trước nhưng cũng không thể bước thật mạnh, mà nhất là với những việc mới càng phải vô cùng thận trọng cư xử.
Dừng lại một chút, sau đó ông lại tiếp tục nói ra mấy lời sâu sắc vô cùng:
- Triển khai công việc này, cậu phải đặc biệt chú ý, không được gây ra mấy chuyện về chính trị, còn về những cái khác Thành ủy sẽ dốc sức ủng hộ cậu.
Từ Quân Nhiên vui mừng nở nụ cười. Dù sao chuyện này có sự ủng hộ từ Thành ủy thì tính bảo đảm càng cao. Bản thân cơ bản ở huyện Phú Lạc đã nhận được không ít ủng hộ rồi, một khi lên chức Bí thư huyện ủy thì công việc sau này sẽ càng dễ dàng hơn. Dù gì giữa người đứng đầu chính quyền và người đứng đầu Thành ủy, đương nhiên Bí thư thành ủy có sức ảnh hưởng lớn hơn nhiều.
Về phần những ứng cử viên khác, Từ Quân Nhiên dứt khoát không hỏi Trần Đại Dũng. Hắn biết rõ, để giúp hắn giành được cái ghế Bí thư huyện ủy Trần Đại Dũng khẳng định đã phải cùng đám người Thường ủy bày tỏ nhượng bộ không ít, nếu không chuyện này căn bản khó mà được thông qua. Huống chi thân là cấp dưới phải có giác ngộ của cấp dưới, lãnh đạo cho anh thì anh mới được hưởng; còn lãnh đạo không cho tốt hơn hết đừng nghĩ tới chuyện lấy nó. Bằng không, ở trong mắt lãnh đạo anh sẽ trở thành kẻ có dã tâm, mà như thế đương nhiên sẽ chẳng có gì tốt.
- Được rồi, vấn dề nhân sự tạm dừng ở đây, chuyện bổ nhiệm chức vụ vẫn cần có sự thông qua của hội nghị Thường ủy huyện ủy mới được, cứ coi như cho cậu chuẩn bị tâm lý trước.
Kết thúc buổi nói chuyện, Trần Đại Dũng nói:
- Giữa trưa tôi chiêu đãi người của tập đoàn Chính Đạt, cậu cũng tham gia cùng đi.
Từ Quân Nhiên vội vàng gật đầu, giờ này đám người Phương Ứng Vật chắc cũng đã đến văn phòng chính phủ thành phố rồi, nói gì thì chuyện này không thể không thông qua chính phủ bên đó.
Vừa rạng sáng hôm sau, Từ Quân Nhiên chẳng cần chờ đợi, đã nhận được điện thoại từ ban Tổ chức thành ủy, nói hắn buổi sáng hãy đến ban tổ chức thành ủy nói chuyện.
Từ Quân Nhiên nghe xong tâm trạng tràn đầy hứng khởi, hiểu được đây chính là kết quả từ chuyện hôm qua đây, bằng không sao có chuyện tìm đến mình nói chuyện chứ?
Gác máy xuống, nhờ Phương Kiệt chở hắn đến đại viện Thành ủy. Phương Kiệt vừa cười vừa hỏi:
- Anh rể, có chuyện vui gì sao? Sáng sớm đã phải ra cửa?
Từ Quân Nhiên cười haha đáp:
- Lãnh đạo tìm nói chuyện, chú nói xem là chuyện gì ?
Phương Kiệt cũng là con cháu nhà quan, đương nhiên hiểu rõ lãnh đạo muốn nói chuyện với cấp dưới mang ý nghĩa như thế nào với cán bộ. Cha nhà anh ta dù gì cũng là phó chủ tịch tỉnh, cũng coi như người có thực quyền.
Hai ngươi đi xuống lầu, Phương Kiệt cười nói:
- Xem ra em phải chúc mừng trước anh rể rồi. A, sẽ không phải là bổ nhiệm anh làm bí thư huyện ủy đấy chứ? Cái này, mẹ nó cũng quá nhanh rồi.
Hắn không khỏi kinh ngạc. Phương Kiệt với mấy chuyện trên quan trường ít nhiều cũng hiểu biết một chút. Nắm được quy đạo thăng chức của cán bộ, khỏi cần nói cũng biết là người trình độ nào chứ rồi đấy! Như ông lão nhà anh ta, đã chừng 50 mươi rồi mới được làm cấp bộ phó. Trên cơ bản nếu không không có bất ngờ xảy ra, cao nhất cũng chỉ là chủ tịch đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc hoặc là chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị là hết. Nhưng như Từ Quân Nhiên như vậy, 25 tuổi làm bí thư huyện ủy, e rằng chừng 30 có thể ngồi vào vị trí cấp sở, đợi khi nào hắn 40 có thể lên cấp bộ ?
Nghĩ đến đây, Phương Kiệt nhìn về phía Từ Quân Nhiên, ánh mắt so với lúc trước đã ít nhiều thay đổi, có khi nào một ngày nào đó người này sẽ trở thành một trong những người nắm quyền lực cao nhất ở Trung Hoa không?
Từ Quân Nhiên không hề nghĩ xa như Phương Kiệt. Theo hắn thấy, đây không chỉ là một cơ hội cho chính mình mà còn là một sự khiêu chiến lớn. Phải biết một khi mình là bí thư huyện ủy, không chỉ riêng là hi vọng của vài người mà theo đó còn là sự sinh tồn, cuộc sống của vạn người dân. Nói đấy là gánh nặng đường xa cũng không có gì là quá.
Từ Quân Nhiên trong mắt tỏa ra thứ ánh sáng kiên nghị vô cùng, hắn nhớ đến một câu nói.
Lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề, ngô tương thượng hạ nhi cầu tác.
(hai câu thơ này trích trong bài “Ly tao” của Khuất Nguyên
Hiểu là: con đường phía trước xa xăm dằng dặc, (nhưng) ta vẫn sẽ đi cùng trời cuối đất tìm kiếm thái dương trong lòng.
Ý nói: việc truy tìm chân lý là một con đường rất dài lâu, nhưng ta sẽ kiên trì, nhẫn nại, dốc sức theo đuổi
Bạn cần đăng nhập để bình luận