Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 383: Diệp Hữu Đạo bị thương rồi.

- Nhóm công tác của xã Trường Thanh, có thể sẽ tiến hành điều chỉnh.
Chu Trạch Thành trầm ngâm trong chốc lát, mở miệng nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên gật đầu, chuyện này sớm đã trong dự liệu của hắn, cho dù nói thế nào, xã Trường Thanh xảy ra chuyện lớn như vậy, trong huyện cần điều chỉnh, phải trả lời với trên trên dưới dưới, nếu không thực sự không thể nói nổi.
- Mấy ngày gần đây, cậu không nên gấp gáp. Ban kỷ luật cùng cục công an huyện hợp thành tổ điều tra liên hợp, đang điều tra việc của Hồ Đại Hải, đợi sau khi tất cả kết thúc, tôi và cậu tranh thủ với bí thư Cố một chút.
Chu Trạch Thành không có gì giấu Từ Quân Nhiên, thẳng thắn nói.
Từ Quân Nhiên sửng sốt một chút, mới hiểu được, Chu Trạch Thành chuẩn bị đề bạt mình đến vị trí cấp chính khoa với Cố Hoàn.
- Bí thư chuyện này… không phải quá gấp chứ?
Từ Quân Nhiên nhìn Chu Trạch Thành, mở miệng nói.
Chu Trạch Thành cười cười:
- Hôm qua tôi xin phép bí thư Trần, ông ấy đồng ý với ý của tôi, cậu nhận chức cán bộ cấp phó khoa đã ba năm rồi, phù hợp quy định phân công cán bộ, hơn nữa cậu lại là cán bộ thanh niên từng học trường Đảng Trung ương, bây giờ Trung ương đang cận lực đề xướng đề bạt phân công cán bộ thanh niên, đề bạt cậu là chuyện đương nhiên.
Thực ra hắn còn có một cách nói khác, đó là sau khi bàn bạc với Cố Hoàn mới quyết định, vì Từ Quân Nhiên là người Trần Tinh Duệ xem trọng, mà Trần Tinh Duệ sắp ngồi lên cái ghế chủ tịch tỉnh, nếu có thể trước lúc Trần Tinh Duệ trở thành chủ tịch tỉnh đề bạt Từ Quân Nhiên lên, vậy cũng là một hành động thêm điểm nha.
Đương nhiên, chút điểm tâm tư này, không đủ để người ngoài nói, Chu Trạch Thành và Cố Hoàn cũng không nói với bất cứ người nào.
Nếu Chu Trạch Thành đã tỏ thái độ như thế, Từ Quân Nhiên cũng không tiện nói gì nữa, đành phải tỏ vẻ mình sẽ cố gắng làm tốt công việc, không phụ sự tín nhiệm của lãnh đạo cấp trên.
Chu Trạch Thành lại dặn dò hắn vài câu, rồi mới để Từ Quân Nhiên rời đi, Từ Quân Nhiên cũng biết, trước khi việc của xã Trường Thanh có kết luận rõ ràng, mình vẫn không nên quay về xã mới tốt.
Ra ngoài văn phòng, Từ Quân Nhiên mới đến cửa đại viện Huyện ủy, liền đụng phải Dương Quang sắc mặt không tốt lắm.
- Anh Dương, anh sao vậy?
Từ Quân Nhiên thấy sắc mặt Dương Quang không tốt lắm, kinh ngạc hỏi.
Dương Quang ngẩng đầu nhìn Từ Quân Nhiên, nở nụ cười khổ:
- Bí thư Từ, chào cậu.
Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?
Vẻ mặt của Dương Quang buồn bã, gật đầu:
- Tối qua lão Diệp bị người ta đâm thương rồi, bây giờ đang nằm ở bệnh viện huyện.
Tối qua Diệp Hữu Đạo dẫn người tên là Lương Vũ Tử đi, bây giờ lại bị người ta đâm thương, điều này khiến Từ Quân Nhiên cảm thấy bất ngờ, không hiểu hỏi:
- Xảy ra chuyện gì vậy? Là ai đâm thương đội trưởng Diệp?
Ngang nhiên đâm bị thương đội trưởng cảnh sát hình sự, chuyện này đặt ở bất cứ thời điểm nào đều không phải là vụ án nhỏ.
Dương Quang lắc đầu:
- Bây giờ còn chưa rõ lắm, tôi vừa nhận được thông báo, để tôi đến ban tổ chức, tiếp nhận cuộc nói chuyện của tổ chức.
Từ Quân Nhiên biết rõ chuyện này, Chu Trạch Thành đề cập qua với mình. Trên hội nghị thường ủy hôm qua, huyện ủy đã thông qua quyết định, bổ nhiệm Dương Quang là phó bí thư Ủy ban kỷ luật, hôm nay do Chu Trạch Thành đích thân nói chuyện tổ chức với Dương Quang.
Nghĩ nghĩ, Từ Quân Nhiên nói:
- Như vậy đi, anh đi lên trước, tôi ở đây đợi anh, sau đó chúng ta cùng đến thăm đội trưởng Diệp.
Cho dù nói như thế nào, Diệp Hữu Đạo cũng coi như quen biết mình, huống chi Từ Quân Nhiên có chút hoài nghi, Diệp Hữu Đạo bị thương có phải có liên quan với lần xung đột tối qua hay không, dù sao trong ấn tượng Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo lúc rời đi còn không có chuyện gì, không thể chỉ trong một đêm, lại nhập viện.
Dương Quang gật đầu, đi vào đại viện huyện ủy, Từ Quân Nhiên chờ y ở cửa, sắp qua một giờ, Dương Quang mới tràn đầy hưng phấn đi xuống.
- Thế nào, được rồi chứ?
Từ Quân Nhiên cười hỏi.
Dương Quang gật đầu:
- Hắc hắc, bí thư Từ cậu thật sự không lừa người.
Anh ta thế nào cũng không nghĩ tới, mình chỉ trong chốc lát có thể hoàn thành được bước ngoặt quan trọng nhất trên con đường làm quan, trở thành phó bí thư Ủy ban kỷ luật huyện, tuy đằng sau còn có một loạt xét duyệt và tuyển cử, nhưng nay y đã trở thành nhân vật số hai của Ủy ban kỷ luật huyện, đã thành việc chắc như đinh đóng cột rồi.
- Đi thôi, chúng ta đi thăm đội trưởng Diệp đi.
Từ Quân Nhiên nói với Dương Quang.
Hai người cùng đi về phía bệnh viện, trên đường đi Dương Quang nói với Từ Quân Nhiên một chút tình hình y biết.
Tối qua, hai người Diệp Hữu Đạo cùng Trường Phi dẫn tên du côn Lương Vũ Từ kia về đồn công an, sau khi giao người cho cấp dưới, Diệp Hữu Đạo về nhà, nhà hắn ở ký túc xá cách không xa đại viện Huyện, bình thường không có gì, nhưng hôm nay ngay lúc y buồn tiểu, vốn định tìm một nơi bên đường giải quyết, nhưng không ngờ bị người mai phục, ba bốn tên mang theo khăn trùm đầu vây quanh Diệp Hữu Đạo, hung hăng đâm ba dao.
Đối phương ra tay rất có chừng mực, rõ ràng là trả thù y, căn cứ theo kết quả kiểm tra của bác sĩ, bọn chúng dùng dao găm quân đội, mục đích là khiến y chảy máu chứ không phải muốn lấy mạng y.
Sắc mặt bình tĩnh, Từ Quân Nhiên hỏi:
- Có điều tra ra được là người nào làm không?
Dương Quang cười khổ, nói:
- Căn bản không điều tra được, xem xét dấu vết của bọn tiểu lưu manh, bây giờ hỗn loạn nổi tiếng trong huyện, hoặc là đánh chết lúc nghiêm trị năm ngoái, hoặc là bị đàn áp, người bình thường làm gì có gan chọc vào lão Diệp, rõ ràng chính là mấy tên du côn có chỗ dựa, chỉ có những tên này, mới dám xuống tay!
Hai người rất nhanh đến bệnh viện, vợ của Diệp Hữu Đạo là người quen với Dương Quang, sau khi giới thiệu một chút, cô ấy đứng dậy đi ra ngoài mua đồ cho Diệp Hữu Đạo, còn lại hai người Từ Quân Nhiên và Dương Quang nói chuyện với Diệp Hữu Đạo trong phòng bệnh.
- Mẹ kiếp,đây coi như là khổ rồi, bị mấy tên trộm tính kế.
Diệp Hữu Đạo nằm ở trên giường, tức giận bất bình mắng.
Dương Quang vừa cười vừa nói:
- Cậu đấy, sao lại bị thương thành dạng này.
- Con mẹ nó làm sao biết được, mấy tên khốn kiếp kia từ đầu đến, nếu bị ông bắt được, tôi không thể không đánh gãy chân bọn chúng.
- Điều tra được là ai làm chưa?
Dương Quang hỏi vấn đề Từ Quân Nhiên quan tâm nhất.
Diệp Hữu Đạo lắc đầu:
- Chắc đã nắm chắc rồi, nhất định là đám khốn kiếp tối qua, bị ông dùng súng dọa sợ, mới nghĩ đến cách trả thù này.
Từ Quân Nhiên vẫn không nói chuyện, lúc này nghe được những lời của Diệp Hữu Đạo, vẻ mặt xin lỗi nói:
- Thật xin lỗi, đội trưởng Diệp, nếu như không vì chúng tôi, tối qua anh cũng sẽ không…
Diệp Hữu Đạo vốn nằm thẳng trên giường, đầu hướng về phía Từ Quân Nhiên, vẻ mặt thành thật nói:
- Bí thư Từ, không thể nói như vậy, cho dù chúng ta vốn không quen biết, xảy ra chuyện như vậy, lão Diệp tôi cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn. Dù sao tôi mặc bộ cảnh phục này, không được có lỗi với lương tâm của mình.
Từ Quân Nhiên im lặng không nói, tất nhiên hắn biết rõ Diệp Hữu Đạo nói thật lòng, nhưng cho dù nói thế nào, dù sao người ta cũng là bị thương vì mình, trong lòng có chút áy náy.
Dương Quang ở một bên bỗng mở miệng nói:
- Nói như vậy, các người đã chắc chắn là ai làm rồi hả?
Diệp Hữu Đạo gật đầu:
- Buổi sáng tên tiểu tử Trương Phi có qua đây một lần, nói mấy người lão Bách đã hỏi qua rồi, ngoài đám côn đồ nhà máy kia ra, tối qua mấy đám lưu manh có tiếng khác trong huyện về cơ bản, đều thành thật ở nhà.
Từ Quân Nhiên biến sắc:
- Ý của anh là, mấy tên tối qua thả ra làm?
Biểu tình Diệp Hữu Đạo âm trầm:
- Đúng vậy, chúng ta đều xem thường bản lĩnh của chúng, ha ha, ngược lại không nghĩ tới, cả ngày đánh nhạn suýt nữa bị nhạn làm cho mù mắt.
Đang nói chuyện, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, mấy người đàn ông đi vào, ở xa đã có thể nghe được tiếng mắng của Trương Phi:
- Con mẹ nó, nhà máy coi là cái gì thần bí, ông đây không bắt người không được, tôi xem họ làm gì được tôi?
Một âm thanh khác vang lên:
- Tiểu Trương, tôi nói bao nhiêu lần rồi? Bảo cậu bình tĩnh, bình tĩnh! Nhà máy không cùng một ngành với chúng ta, người ta ngay cả Huyện ủy cũng không để ý, chúng ta có thể làm gì?
Sau mấy câu, một đám người mặc cảnh phục đi vào, có bóng dáng Trương Phi trong đó, nhưng sắc mặt của y lúc này rất kích động, giống như tranh chấp cái gì với người ta.
- Xảy ra chuyện gì, bắt được người chưa?
Diệp Hữu Đạo thấy có người vào, liền vội mở miệng hỏi.
Người cầm đầu chừng 40 tuổi, sắc mặt áy náy sau khi nghe Diệp Hữu Đạo hỏi, nói với Diệp Hữu Đạo:
- Đội trưởng, xin lỗi anh, đám con cháu kia ở trong nhà máy không chịu ra. Chúng ta lại không thể vào, cho nên…
- Xảy ra chuyện gì, vào bắt người không được sao?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc hỏi, trong mắt hắn, đây là việc khó hiểu, biết rõ phần tử phạm tội trốn ở một nơi, lại không vào bắt người, chẳng lẽ trong nhà máy này còn có thế ngoại đào nguyên gì sao?
Lời của hắn còn chưa nói hết, Dương Quang ở một bên liền nở nụ cười khổ, thấp giọng giải thích:
- Nhà máy thuộc bộ cơ giới công nghiệp, căn bản không thuộc Huyện ủy Phú Lạc quản. Đừng nói là huyện Phú Lạc, cho dù là lãnh đạo thành phố Song Tề đến, người ta cũng không quan tâm.
- Không phải thế sao, bọn bảo vệ làm việc ở nhà máy, tên này còn ngang ngược hơn tên khác. Bọn người của nhà máy phạm lỗi gì, phải do cán bộ trong nhà máy xử lý, chúng tôi nếu có ý kiến, bảo chúng tôi xin chỉ thị trong tỉnh, con mẹ nó, thực sự cho rằng bản thân là hoàng đế sao?
Trương Phi đặt mông ngồi cạnh Diệp Hữu Đạo, cắn răng nói:
- Sư phụ anh yên tâm, quay về tôi sẽ kéo phiếu trong tỉnh, ông đây không đạp nát nhà máy, tôi con mẹ nó không phải họ Trương!
Sắc mặt Diệp Hữu Đạo đại biến, vội vàng nói với Trương Phi:
- Cậu câm miệng! Chuyện này cậu thành thật một chút cho tôi!
Anh ta không lo lắng cái khác, chỉ lo việc làm lớn lên không tốt với mình và Trương Phi, tuy Trương Phi có ông là cán bộ cấp phó, nhưng nhà máy nhiều năm ở huyện Phú Lạc, dựa vào thân phận trực thuộc doanh nghiệp nhà nước, cho tới nay vẫn không để chính quyền huyện ủy vào trong mắt. Hai bên xảy ra xung đột rất nhiều lần, mỗi lần cuối cùng đều là bên địa phương chịu thua, cho nên Diệp Hữu Đạo đối với Trương Phi, không có chút lòng tin nào, nói trắng ra, y cũng sợ việc làm lớn lên, trong ngoài mình không phải là người.
Vào lúc đó, Từ Quân Nhiên chậm rãi mở miệng:
- Xưởng trưởng của nhà máy này, là cấp bậc gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận