Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 502: Đấu đá của huyện ủy.

Chu Trạch Thành vẫn luôn lặng lẽ nghe hai tên Vương Tường Lâm và Tề Tam Thái đấu đá với nhau, lúc này trong lòng ông bỗng có chủ ý.
Chuyện này, tuyệt đối không thể để phía chính phủ làm chủ đạo được, bởi vì rất đơn giản, nếu như nhân viên chính phủ đảm nhiệm tổ trưởng, coi huyện ủy như thế nào, lãnh đạo huyện ủy bất luận thế nào vẫn phải toát lên tác dụng lãnh đạo, huống chi, ai cũng biết khai thác mỏ vàng là một công lớn, nhưng không thể để Vương Trường Lâm giành mất danh tiếng.
Nghĩ tới đây, Chu Trạch Thành mỉm cười nói:
- Tôi thấy như vậy đi, Một mỏ vàng lớn như hiện nay ở xã Trường Thanh, việc này liên quan đến đại sự phát triển kinh tế xã hội toàn huyện, nên do huyện ủy và chính phủ huyện cùng nhau làm việc này, còn việc tuyển người lãnh đạo của tổ lãnh đạo này, tôi thấy nên để Bí thư Tề làm chủ nắm bắt toàn diện công việc, công việc cụ thể vẫn là do chúng tôi phụ trách.
Bí thư Chính pháp ủy Lý Xuân Thủy tiếp lời:
- Đồng chí Trạch Thành nói có lý, khai thác mỏ vàng tuy liên quan đến đại sự phát triển huyện chúng ta, nhưng công việc toàn huyện vẫn nên do bí thư Tề phụ trách, đây mới là việc quan trọng hơn. Tôi thấy như thế này đi, để bí thư Tề đảm nhiệm tổ trưởng tổ lãnh đạo, nắm giữ toàn cục, những người còn lại chúng ta, là tổ viên, mọi người phụ trách triển khai công việc.
Ý của anh ta rất rõ ràng, muốn đem tổ lãnh đạo khai thác mỏ vàng biến thành tình hình gần như của huyện ủy, tên Bí thư huyện ủy Tề Tam Thái này trên danh nghĩa lãnh đạo, những người khác tự phụ trách phần việc mà bản thân mình quản lí, cũng giả dụ như Lý Xuân Thủy anh ta, hoàn toàn có thể phụ trách công tác an toàn và bảo vệ môi trường trong quá trình khai thác mỏ vàng chứ.
Liếc nhìn thấy vẻ mặt Vương Trường Lâm không tốt lắm, Lý Xuân Thủy cũng biết, gợi ý vừa rồi của mình, chẳng khác gì là bác bỏ ý kiến của Vương Tường Lâm, ông ta cũng không muốn trở mặt với chủ tịch huyện, liếc nhìn mọi người trong hội trường một cái nói:
- Tuy thành lập tổ lãnh đạo, nhưng công việc cụ thể vẫn bắt buộc phải do xã Trường Thanh thực hiện, tôi thấy ban ngành của xã Trường Thanh đã lão hóa rất nghiêm trọng, như vậy không có lợi cho sự triển khai công việc sau này. Tôi thấy huyện ủy nhất định nên tiến hành tăng cường đối với lực lượng chiến đấu các ban của xã Trường Thanh, chỉ có tăng cường lực lượng lãnh đạo của xã Trường Thanh, xã Trường Thanh mới có thể triển khai công việc tốt hơn, ý kiến của tôi là tiến hành điều chỉnh ban ngành của xã Trường Thanh, ý kiến của mọi người thì sao?
Phó thường vụ huyện Đổng Phương Tiếu lập tức gật đầu nói:
- Bí thư Lý nói không sai, công việc cấp dưới xã Trường Thanh càng bận rộn, không chỉ là khai thác mỏ vàng, tôi thấy cây trồng của bọn họ mở rộng, việc phát triển doanh nghiệp và xây dựng thị trường nông nghiệp của xã cần lực lượng nhân lực lớn, tình hình ban ngành xã Trường Thanh mọi người đều biết, hoàn toàn dựa vào vài lão đồng chí giúp đỡ đồng chí Từ Quân Nhiên gắng gượng chống chọi, tôi thấy ý kiến điều chỉnh ban ngành xã Trường Thanh rất hay, có thể xúc tiến phát triển trong xã càng tốt hơn.
Chứng kiến đám người này kẻ xướng người hợp, Tề Tam Thái thực sự có sự kích động như lần trước muốn bóp chết bọn họ, nhưng tình hình của huyện Phú Nhạc hiện tại thì đã rõ ràng, lực lượng của mình không đủ lớn mạnh như vậy, không thể khống chế toàn cục cuộc họp thường ủy được. Hội nghị họp tới những nội dung này, ý kiến của Vương Trường Lâm trong cuộc họp thường ủy huyện đã chiếm ưu thế áp đảo. Các lãnh đạo đứng về phía Tề Tam Thái trong hội trường sắc mặt đều trở nên khó coi. Trong phòng càng lúc càng nặng nề, tiếng uống nước cũng trở nên lộn xộn.
Nhìn nhìn các lãnh đạo Thường ủy có mặt, Lý Xuân Thủy cười nhẹ nói:
- Đồng chí Điền Hồ của xã Trường Thanh là một đồng chí rất có năng lực, tôi cho rằng có thể vào Đảng ủy của xã Trường Thanh.
Những người có mặt ai cũng biết Điền Hồ là họ hàng của Lý Xuân Thủy, không chỉ là anh em bên ngoại, mà còn là quan hệ đồng hao, xem ra ông ta là muốn giúp đỡ người nhà mình một tay. Mọi người cũng đều hiểu, Lý Xuân Thủy vẫn luôn nóng nảy, lần điều động nhân viên trước của xã Trường Thanh người của ông ta đều không ai được lợi gì, hiện tại cho dù như thế nào cũng phải nhét một người đi vào.
Vương Trường Lâm cũng biết hiện tại trong tay Lý Xuân Thủy không có lấy một nhân tài, muốn một thành viên Đảng ủy trong xã Trường Thanh cũng không có gì, cộng thêm hai người cũng coi như đồng minh, đối với người của Lý Xuân Thủy cho dù thế nào vẫn phải ủng hộ, gật gật đầu nói:
- Đề nghị của bí thư Lý không tệ, ủy viên trong xã vốn dĩ nên do bọn họ báo cáo lên trên để tiến hành thảo luận, hiện tại tình hình của xã Trường Thanh có chút đặc thù, tôi thấy đành phải để trong huyện giúp đỡ bọn họ một chút, ha ha, Điền Hồ phụ làm về mảng kinh tế nhất định là một nhân tài, việc chỉnh đốn tài nguyên khoáng sản của xã Trường Thanh tôi nghe đồng chí Cát Đại Tráng từng báo cáo qua, đồng chí Điền Hồ đã lập công lớn, tôi đồng ý với đề nghị của bí thư Lý.
Hai người bọn họ đều gật đầu đồng ý, những người khác đương nhiên cũng không nói thêm gì, mấy ủy viên huyện ủy bên phía Vương Trường Lâm nhao nhao gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Chu Trạch Thành ngược lại không phản đối, tuy việc này do Lý Xuân Thủy đưa ra có chút khiến cho sĩ diện của bộ trưởng tổ chức không được thoải mái cho lắm, nhưng Lý Xuân Thủy cũng được mình gật đầu đồng ý rồi, Chu Trạch Thành cũng không nói gì nhiều, thực ra điều quan trọng nhất, lúc trước anh ta từng nghe Từ Quân Nhiên nhắc qua cái tên Điền Hồ này, biết rõ Điền Hồ được đề bạt thành phó chủ tịch xã, là vì sự đề cử của Từ Quân Nhiên, cho nên anh ta mới không phản đối.
Tề Tam Thái hiện tại rất tức giận, ông ta nắm chặt chén trà trên tay, đến tay cũng đang run rẩy. Nhưng, tình hình hiện tại của huyện chính là như vậy, ông cũng không thể nắm bắt được cục diện. Lông mi của Tề Tam Thái nhíu lại, ông biết tuyệt đối không thể tùy tiện để cuộc họp Đảng ủy này tiếp tục họp như vậy, nếu thực sự dựa vào ý kiến của đám người Vương Trường Lâm mà tiếp tục họp, còn chỗ cho một Bí thư như mình nói sao? Cho nên ông ta chuẩn bị nói vài lời, đề bạt một người của mình vào Đảng ủy xã Trường Thanh.
Nhưng chính trong lúc này, Chu Trung Nguyên của Bộ chính ủy huyện Võ Trang mở miệng nói:
- Tôi cảm thấy việc điều chỉnh cán bộ xã Trường Thanh, nên nghe ý kiến của đồng chí Từ Quân Nhiên.
Nghe được câu này tất cả mọi người đều ngây người, không hẹn mà giống nhau, mọi người đều hướng ánh mắt về phía Chu Trung Nguyên!
Chu Trung Nguyên trông cũng không phải là một người đơn giản, chính ủy bộ Vũ trang là Đảng ủy huyện ủy, nhưng công việc phân công quản lý lại là ở khối bộ Vũ trang, bình thường trong cuộc họp Chu Trung Nguyên phần lớn thời gian hoặc là ngủ gà ngủ gật, hoặc là dứt khoát không đến họp, trừ lúc giơ tay biểu quyết bỏ phiếu ra, phần lớn thời gian ông ta đều rất ít lên tiếng. Thi thoảng trong cuộc họp lúc hai bên Tề Tam Thái và Vương Tường Lâm giằng co không dứt cần biểu quyết, ông ta căn bản đều không bỏ phiếu, hoặc lúc nào thế cục đã định, ông ta mới bỏ phiếu tán thành. Nhưng mọi người đều hiểu rõ, ông ta không thuộc về bất kỳ một mảng nào, người ta có quan hệ trong thành phố, nghe nói Chu Trung Nguyên và Đảng ủy Thành ủy, viên tư lệnh quân khu Trình Diệu Đông là bạn chiến đấu, có một tầng quan hệ như vậy, thái độ của mọi người đối với ông, đương nhiên ra sức lôi kéo, cho dù là lôi kéo không thành, cũng không thể dễ dàng đắc tội với vị bộ trưởng Chu này được.
Kết quả như vậy, liền khiến cho địa vị của Chu Trung Nguyên ở huyện Phú Nhạc, rất siêu nhiên.
Nhưng không ai ngờ tới, bây giờ Chu Trung Nguyên lại đưa ra yêu cầu này, giả dụ không nể mặt ông ta, chẳng phải là đẩy hẳn về phía đối lập sao? Hội trường lập tức trở nên yên tĩnh, tiếng uống nước không ngừng vang lên.
Mọi người cũng đang lo lắng, tên thanh niên Từ Quân Nhiên này đang trong lúc chẳng có tiếng vang gì, đã lôi kéo quan hệ như thế nào với Chu Trung Nguyên vậy? Chỗ dựa của hắn, chẳng phải là tên Chu Trạch Thành sao? Từ sau khi Cố Hoàn điều đi, Từ Quân Nhiên trong mắt của rất nhiều người cũng không đáng sợ như vậy nữa, dù sao đằng sau có một Đảng ủy huyện ủy, và phía sau có hai Đảng ủy huyện ủy toàn lực giúp đỡ, đó chính là hai khái niệm.
Nhưng hiện tại cho thấy, dường như việc này có chút trở nên phiền phức, rất nhiều người muốn đánh giá lại sức ảnh hưởng của Từ Quân Nhiên ở huyện Phú Nhạc. Dù sao có sự giúp đỡ của Chu Trung Nguyên, nếu cộng thêm Chu Trạch Thành, sức ảnh hưởng của Từ Quân Nhiên, có thể đủ để tham gia một số quyết định của cuộc họp Đảng ủy huyện ủy rồi. Mọi người đều đang suy nghĩ, không ai muốn mở miệng nói.
Tề Tam Thái đang cảm thấy phẫn nộ đối với cách làm của Lý Xuân Thủy và Vương Trường Lâm, lúc này nghe được lời của Chu Nguyên Trương, trong lòng lại lóe sáng, ông ta biết Từ Quân Nhiên và Chu Trạch Thành có quan hệ rất tốt, mà việc điều động cán bộ, nhất định phải phát huy tác dụng bên trong tổ chức huyện ủy, nếu như dựa theo lời mà Chu Trung Nguyên đã nói, nghe theo ý kiến của bí thư Đảng ủy xã Trường Thanh, chỉ e Từ Quân Nhiên chưa chắc sẽ cho phép bọn người Vương Trường Lâm thò tay vào xã Trường Thanh hái đào. Nghĩ tới đây, Tề Tam Thái mỉm cười nói:
- Ý kiến của lão Chu rất đúng, tôi thấy việc này tạm thời để vậy đã, gọi đồng chí Từ Quân Nhiên về huyện, Lão Chu ông nói chuyện với cậu ta, hỏi ý kiến cậu ấy.
Chu Trạch Thành lập tức gật đầu:
- Được, tôi đồng ý ý kiến của Bí thư và bộ trưởng Chu, tôi lập tức liên lạc đồng chí Từ Quân Nhiên, gọi cậu ấy vào huyện.
Suy nghĩ của ông ta rất đơn giản, điều chỉnh cán bộ xã Trường Thanh là một chuyện lớn, bản thân nhất định phải bàn bạc với Từ Quân Nhiên trước mới được, quan trọng nhất là nên đề bạt người nào, không đề bạt người nào, vị trí nào không thể nhường, điểm này nhất định phải có sự chuẩn bị tâm lý trước đó mới được.
Dừng một chút, ông lại nói tiếp:
- Nhưng, về vấn đề bổ nhiệm đồng chí Điền Hồ, tôi thấy nên biểu quyết một chút, mọi người thấy sao?
Ông ta cũng không phải tên ngốc, Từ Quân Nhiên từng nói, Điền Hồ coi như là người của mình, nếu đã như vậy, không bằng nhân cơ hội này mà quyết định sự việc luôn, ngộ nhỡ đồng minh của Lý Xuân Thủy và Vương Trường Lâm không biết lúc nào chấm dứt, cái đó sẽ phiền phức đấy.
Lý Xuân Thủy liếc Chu Trạch Thành một cái, khẽ gật đầu chào, trong lòng thầm nhận ân tình này. Ông ta đương nhiên hiểu suy nghĩ của Chu Trạch Thành, chẳng qua điều mà Lý Xuân Thủy nghĩ cũng rất đơn giản, cho dù Điền Hồ ở xã Trường Thanh đứng trong hàng ngũ nào, bản thân mình nhất định phải giúp anh ta vào Đảng ủy xã, như thế bản thân mình ở xã Trường Thanh ít nhất cũng có quyền phát ngôn, điều mấu chốt là, quan hệ của Điều Hồ và mình như thế, Lý Xuân Thủy là người rất thông minh, ông ta không muốn đắc tội với bất kỳ ai, trong chuyện này, tất nhiên bao gồm cả người thanh niên ông nhìn không thấu đó.
Tề Tam Thái bưng chén trà trước mặt uống một ngụm, để nước trà mát lạnh chảy xuống cổ đi vào cơ thể, mới khiến đầu óc mệt mỏi của mình có chút tinh thần, đối với gợi ý của Chu Trạch Thành, ông ta đương nhiên hiểu là ý gì, chẳng có gì ngoài lấy lòng Lý Xuân Thủy. Giương mắt nhìn gương mặt các vị thường ủy mang đầy tâm sự, trong lòng Tề Tam Thái nặng nề thở dài một hơi, đột nhiên có loại cảm giác dường như mình đã già.
- Vậy được, chúng ta giơ tay biểu quyết vậy!
Nhẹ nhàng mở miệng nói ra những lời này, Tề Tam Thái chậm rãi giơ tay lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận