Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 341: Sự quan tâm của lãnh đạo Thành ủy.

Dựa theo quy định bình thường của tổ chức, cán bộ cấp phó khoa lên nhậm chức, bộ tổ chức huyện ủy thường phái một trưởng khoa qua đó cũng rất long trọng, Từ Quân Nhiên vốn cho rằng mình nhậm chức, bộ tổ chức huyện ủy cũng sẽ phái khoa trưởng cán bộ khoa qua đó, nhưng lại không nghĩ rằng là Chu Trạch Thành phó bộ trưởng thường ủy của bộ tổ chức tự mình xuất mã.
- Bộ trưởng, làm phiền ngài quá.
Từ Quân Nhiên liên tục khách khí nói cảm ơn. Bất luận nói thế nào, bản thân mình tới huyện Phú Nhạc như bây giờ không có ai có thể dựa vào, vẫn là tận lực làm sao cho tốt.
Chu Trạch Thành cười ha hả, ngồi đối diện Từ Quân Nhiên nói:
- Căn cứ chỉ thị của Thành ủy, chính phủ huyện huyện ủy nghiên cứu quyết định, đồng chí Từ Quân Nhiên sẽ đảm nhận chức phó bí thư đảng ủy xã Trường Thanh, cũng đề nghị là phó trưởng xã chính phủ nhân dân xã.
Cái này tương đương tổ chức chính thức nói chuyện, dù sao Từ Quân Nhiên là mới đến, dựa theo lộ trình tổ chức bình thường, hôm nay Chu Trạch Thành chẳng khác nào đại biểu tổ chức nói chuyện với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên rất nghiêm túc lắng nghe Chu Trạch Thành, đây là chính là cơ hội để hắn hiểu rõ hơn về tình hình xã Trường Thanh.
- Đồng chí tiểu Từ là học ở đại học nổi tiếng lại là đảng viên ưu tú của trường đảng trung ương, dựa theo chỉ thị của bộ tổ chức Thành ủy, huyện Phú Nhạc chúng ta coi cậu như cán bộ nòng cốt cần bồi dưỡng, phương diện này là do trên tổ chức coi trọng cậu, phương diện khác cũng là chứng thực quán triệt của trung ương đảng trên tinh thần chỉ thị trọng điểm bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi.
Vẻ mặt của Chu Trạch Thành biểu lộ rất vui vẻ, dường như coi Từ Quân Nhiên như thế hệ con cháu của mình mà nhiệt tình nói:
- Đồng chí tiểu Từ, tình hình của xã Trường Thanh hiện có vẻ phức tạp, tuy trong huyện được xem như là một xã nghèo, nhưng mà cũng có không ít ưu thế. Tôi đã xem qua hồ sơ của cậu. Cậu rất hiểu rõ phương diện phát triển kinh tế, tôi thấy cậu hoàn toàn có thể ở xã Trường Thanh, làm ra thành tích đó.
Dừng lại một chút, ông lại tiếp lời cười nói:
- Đương nhiên, dựa theo ý của cậu, tôi hi vọng cậu có thể ở lại bộ tổ chức huyện ủy của chúng ta, nói thật, công tác xây dựng đảng cũng vô cùng quan trọng, đặc biệt là công việc nhân sự tổ chức, lại càng quan trọng. Bộ tổ chức của chúng ta cần một nhân tài từ trường đảng bước ra giống như cậu.
Ông ta tuy nói như vậy, Nhưng Từ Quân Nhiên lại nhìn ra được, đi cùng với những lời ông ta đang giới thiệu tình hình cho mình, vị phó bộ trưởng Chu này đang lôi kéo mình.
Từ Quân Nhiên dù sao kinh nghiệm quan trường cũng phong phú, thời gian công tác ở cơ sở lại rất dài, đương nhiên rất dễ dàng có thể phân rõ được, thái độ của một người đối với mình thật sự là quan tâm cấp duới, hay là cực lực để lôi kéo. Đặc biệt là bản thân cùng với Chu Trạch Thành chỉ là lần đầu gặp mặt, ông ta lại đối với mình nhiệt tình như vậy, chỉ dùng cái tài mà nói, khẳng định là không đúng rồi.
- Bộ trưởng, cám ơn hậu ái của ngài, có điều tôi vẫn nghĩ đến cơ sở rèn luyện một chút…
Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói, trên mặt biểu lộ cái cảm giác vô cùng hưng phấn khi được lãnh đạo coi trọng.
Sau khi Chu Trạch Thành nghe thấy những lời hắn nói, trên mặt rõ ràng biểu lộ có chút hơi thất vọng, có điều liền lập tức nở nụ cười, gật đầu nói:
- Tôi hiểu rõ, cậu có thể từ bỏ hậu đãi đãi ngộ của thủ đô, lựa chọn đến tỉnh Tùng Hợp của chúng ta, điều đó đã nói lên người trẻ tuổi như cậu, đích thực là hi vọng đến cơ sở để rèn luyện, tôi tôn trọng cách nghĩ của cậu.
Nói xong, ông ta vỗ vai Từ Quân Nhiên nói:
- Sau này có chuyện gì, có thể tới tìm tôi.
Lời nói đã nói ra, Chu Trạch Thành lại khiến cho Từ Quân Nhiên cảm thấy không ngờ đến. Phải biết rằng ở trên quan trường những người bình thường đều không dễ gì mà hứa hẹn. Đặc biệt là lãnh đạo nắm đại quyền nhân sự cán bộ giống như Chu Trạch Thành, nói một câu không khoa trương, ông ta là phó bộ trưởng thường ủy bộ tổ chức huyện ủy, uy tín đều phải lớn hơn hẳn người đứng đầu đảng ủy xã trấn bình thường. Có thể nói với mình những câu như vậy, cho thấy Chu Trạch Thành này thật lòng hi vọng có thể kết giao với mình.
Nói xong, Chu Trạch Thành ở trước mặt Từ Quân Nhiên bấm số điện thoại của xã Trường Thanh, gọi cho bí thư đảng ủy Mã Tụ Bảo xã Trường Thanh, biểu thị bản thân ngày mai sẽ đích thân đưa Từ Quân Nhiên đến nhận chức ở xã Trường Thanh.
Từ Quân Nhiên thật sự vô cùng kinh ngạc trước những biểu hiện như vậy của y, bản thân vốn không hề quen biết vị bộ trưởng Chu này, nhưng nhìn cái tư thế này của y, rõ ràng chính là coi mình như là đối tượng có thể kết giao, thậm chí trong đó còn có chút tâm ý, quả thực quá khiến cho mình bất ngờ.
- Đồng chí Tiểu Từ, cậu ở trong huyện đã có chỗ trú chân chưa?
Chu Trạch Thành nói chuyện điện thoại xong, cười hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên sững sờ, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Bộ trưởng, tôi vừa tới huyện này, vẫn chưa kịp thu xếp.
Chu Trạch Thành nở nụ cười, nói:
- Như vậy đi, cậu trước tiên tìm một nơi để ổn định, buổi chiều tôi còn phải họp, tám giờ rưỡi sáng ngày mai, cậu tới bộ tổ chức tìm tôi, tôi đích thân đưa cậu đi chính phủ xã Trường Thanh.
Y là lãnh đạo, đã an bài như vậy, Từ Quân Nhiên cũng không có ý kiến gì.
Chu Trạch Thành đích thân đưa Từ Quân Nhiên đến đầu hành lang, lúc này mới quay trở lại phòng làm việc của chính mình.
Cái cảnh này, không ít cán bộ của bộ tổ chức đều nhìn thấy, mọi người nhao nhao trao đổi ánh mắt với những người thân thiết, có chút không hiểu nổi. Phải biết được rằng Chu Trạch Thành ngày thường bộ dạng không giống như biểu hiện vừa rồi trước mặt của Từ Quân Nhiên, căn bản chính mọi người cũng không dám thở mạnh. Còn giống như bộ dạng hôm nay, đối với một cán bộ trẻ tuổi khách khí đến vậy, thậm chí còn chủ động tiễn đối phương đến tận cửa, ngày thường những điều như vậy đều chỉ có những nhân vật thực sự lớn có quyền lực mới được hưởng thụ được cái này.
Biểu hiện khác thường như vậy, khiến cho rất nhiều người đều cảm thấy tò mò đối với thân phận của Từ Quân Nhiên.
Có điều, dù có vậy, mọi người cũng không có ý mở miệng ra để hỏi thăm. Cơ quan bộ tổ chức chính là như vậy. Những cán bộ bình thường ngày thường đều cẩn thận chặt chẽ, những chuyện không nên quản vào tuyệt đối đừng có xen vào, những chuyện không nên hỏi thì cũng tuyệt đối đừng có hỏi gì cả, biết nhiều chuyện rồi, đối với bất kì ai cũng không có gì tốt cả. Bộ tổ chức không giống như những đơn vị khác, bầu không khí cực kì nghiêm túc, nghiêm cẩn. Ở những cơ quan đơn vị khác thường thấy “Thám thính tin tức” cùng với “Lén nghị luận”, ở bộ tổ chức rất hiếm thấy những điều này.
- Chị La, cái tiểu tử vừa nãy có quan hệ gì với bộ trưởng Chu thế?
Mấy thanh niên trẻ tiến đến cạnh người phụ nữ vừa mới chỉ điểm cho Từ Quân Nhiên đến phòng làm việc của Chu Trạch Thành, trong đó có một người thấp giọng hỏi.
Chị La nhẹ nhàng lắc đầu:
- Có lẽ không phải, giọng điệu mà tên tiểu tử nói chuyện với tôi, xem bộ dạng có vẻ chưa từng gặp qua bộ trưởng Chu, đoán không chừng hôm nay cũng là lần đầu tiên gặp mặt.
- Lần đầu tiên gặp mặt
Người bên cạnh rõ ràng không tin:
- Làm sao có thể, người mà lão Chu đích thân tiễn tới tận cửa, toàn huyện có thể có bao nhiêu người chứ?
Chị La cười, không đem những suy đoán trong lòng mình nói ra.
Một cán bộ trẻ có thể khiến cho Chu Trạch Thành đãi ngộ như thế, chỉ có một khả năng, đó chính là người đỡ lưng cho hắn, là đại bồ tát mà Chu Trạch Thành không thể chọc vào được.
Trở lại phòng làm việc Chu Trạch Thành lại thở phào một cái, trong lòng có một khối đá lớn rơi xuống, cầm lấy hồ sơ nằm trên bàn của Từ Quân Nhiên xem hồi lâu, cuối cùng lộ ra một nụ cười khổ, không thể tưởng được, không thể tưởng được, Từ Quân Nhiên này lại còn là hậu duệ quý tộc, mình có nghĩ cũng không nghĩ đến, huyện Phú Nhạc có một ngày, lại có thể nghênh đón một đại Bồ Tát.
Vào lúc này, điện thoại nội tuyến trên bàn làm việc vang lên, Chu Trạch Thành cầm điện thoại lên, điều chỉnh tâm lý nói:
- Xin chào, xin hỏi tìm ai?
Cả cái bộ tổ chức chỉ có hai chiếc điện thoại, một chiếc để ở chỗ Phó bí thư huyện ủy, trong văn phòng của Tôn Điện Văn bộ trưởng bộ tổ chức, cái còn lại để ở chỗ phòng làm việc của Chu Trạch Thành phó bộ trưởng phòng thường vụ, bình thường nếu có người gọi điện cho bộ tổ chức, đại đa số đều là gọi tới chỗ của Chu Trạch Thành.
Cán bộ cơ quan nghe điện thoại đều có cái thói quen này, trước tiên là gửi lời chào, sau đó mới hỏi đối phương tìm ai, bình thường mà nói, nếu như là tìm cán bộ bình thường nào đó, thuận miệng hô một tiếng thì cũng thôi, cửa của phòng làm việc vẫn luôn mở, hô một tiếng là cả lầu đều có thể nghe thấy.
Thế nhưng theo giọng nói tuyền đến từ microphone, cái mông của Chu Trạch Thành giống như một cái lò xo vậy, bình thường chỉ cần cọ nhẹ một cái là nhảy lên, biểu lộ trên cả khuôn mặt cũng thay đổi, một giây trước còn lười biếng không muốn động, một giây sau tinh thần lại vô cùng phấn chấn, giống như tinh thần binh sĩ bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều chuẩn bị lên chiến trường, mà ngay cả ngữ khí cũng trở nên vô cùng kích động:
- Chào ngài, bí thư Hoàng.
Bí thư Hoàng?
Chị La vừa mới đi ngang qua chỗ này lập tức bước chân chậm lại, trong lòng đầy kinh ngạc, nhưng không dừng lại. Ở cả cái thành phố Song Tề này chỉ có một Bí thư Hoàng thôi, đó chính là thành ủy thường ủy, phó bí thư Thành ủy kiêm phó chủ tịch thành phố thường vụ Hoàng Thanh Vân. Với tư cách là một trong mười ba thường ủy thành ủy của Song Tề, Hoàng Thanh Vân được phân công quản lý công việc thường ủy chính phủ thành phố cho nên rất nổi tiếng, là vì xuất thân của chủ tịch thành phố Hoàng, truyền danh nói rằng ông ta là anh em của Hoàng gia ở Thủ đô, vị Hoàng lão gia tử thanh danh hiển hách kia, chính là Nhị thúc của ông ta.
Không chỉ là người ngoài kinh ngạc, mà ngay cả Chu Trạch Thành lúc này lòng cũng tràn đầy kinh ngạc, Hoàng Thanh Vân Phó chủ tịch thành phố thường ủy, sao bỗng nhiên lại gọi đến cho mình chứ?
- Đồng chí Chu Trạch Đồng, không biết lần này cái đồng chí từ trung ương Đảng phân phối đến huyện Phú Nhạc đã an bài xong xuôi chưa?
Hoàng Thanh Vân năm nay bốn mươi hai tuổi, thăng nhiệm lên chức cán bộ cấp phó sở đã hơn năm năm, có kinh nghiệm rồi, có người truyền rằng, ông ta là ứng viên có hi vọng nhất tiếp nhận chức chủ tịch thành phố sau khi chủ tịch cũ về hưu.
Chu Trạch Thành sững sờ, một mực cung kính nói ra:
- Bí thư Hoàng, dựa trên tinh thần chỉ thị của trung ương tập trung đề bạt cán bộ trẻ tuổi, cùng yêu cầu chỉ thị bồi dưỡng cán bộ trẻ trong phạm vi toàn tỉnh, huyện ủy huyện chính phủ quyết định phái đồng chí Từ Quân Nhiên người từ trung ương đảng phân phối đến xã Trường Thanh công tác, đảm nhiệm phó bí thư đảng ủy xã kiêm Phó xã trưởng.
Y trong lòng rất rõ, Bí thư Hoàng vào lúc này gọi điện thoại đến, nói trắng ra là ắt hẳn là quan tâm về Từ Quân Nhiên rồi. Dù sao căn cứ tin tức mà Chu Trạch Thành lấy được, toàn bộ thành phố Song Tề, lần này nhận được phân phối cán bộ từ trường đảng trung ương cũng chỉ có hai người, một người trong đó còn trực tiếp vào văn phòng thành ủy. Mà huyện Phú Nhạc, ngoại trừ Từ Quân Nhiên, y thật sự cũng không biết có ai là học sinh tốt nghiệp trường đảng trung ương năm nay.
Mặc dù nói hôm nay nhận được cú điện thoại này của Hoàng Thanh Vân có chút khiến cho Chu Trạch Thành cảm thấy thực sự ngoài ý muốn, nhưng đằng sau nhân vật lớn liên lạc với mình coi trọng Từ Quân Nhiên như thế nào, ông ta không thể không suy nghĩ, cân nhắc lại thân phận của Từ Quân Nhiên.
Chuyện này làm không tốt, sau này bản thân ra đường, lại phải dính lấy người thanh niên trẻ tuổi này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận