Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 511: Hối hận mãi không thôi.

Người trong quan trường đăc biệt ỷ lại vào cái ghế dưới mông và chút quyển lực mà họ đang nắm trong tay. Không có chức không có quyền ở đó thì không ngóc đầu lên được, không thể làm được con người. Toàn bộ bản lĩnh của người trên quan trường chính là không có vị trí thì phải chiếm một vị trí, không có quyền lực thì phải giành lấy quyền lưc. Quyền lực không lớn thì phải kiếm quyền lực lớn hơn. Vị trí là tiền đề. Có vị trí rồi thì mọi thứ đều dễ nói. Thế thì vi trí chính do lãnh đạo ban cho. Đầu tiên phải lấy được sự ưu ái của lãnh đao. Nếu bạn có được vị trí trong lòng lãnh đạo thì lãnh đạo sẽ cho bạn một vị trí. Có vị trí sẽ có quyền lưc. Mà ngược lại, sẽ có khả năng tìm kiếm một vị trí quan trọng hơn, tốt hơn. Như vậy gọi là có vị trí thì có hành động, có hành động sẽ có uy, có uy rồi thì sẽ có vị trí. Nói một cách khác là chính vì có vị trí nên mới có hành động, có hành động thì sẽ có quyền uy, có quyền uy thì mới có địa vị.
Thế nên mới nói, quan lớn cấp một đè chết người.
Tất cả các cảnh ngộ trước đây của Từ Quân Nhiên chẳng có gì ngoài đạo lý này. Đắc tội với lãnh đạo cấp trên, tất nhiên sẽ bị lạnh nhạt. Lại thêm có người cố tình thò tay vào giúp đỡ, hắn trở thành một con cờ trong một bàn cờ. Tất nhiên sẽ xuất hiện tình trạng này. Giờ trái lại, một câu của thủ trưởng cao nhất khiến Từ Quân Nhiên bỗng nhiên trở thành miếng bánh thơm ngon trong mắt mọi người.
- Anh Trương, anh không đùa chứ?
Từ Quân Nhiên mãi mới đinh thần lại được. Hắn hỏi Trương Trọng Kiên.
Trương Trọng Kiên lắc đầu nói:
- Tôi làm sao đem chuyện này ra làm trò cười được? Chính buổi trưa hôm qua khi thủ trưởng cao nhất đi thị sát tháp Kỷ Niệm phòng lũ Tân Châu đã phát biểu. Thủ trưởng kêu gọi Tùng Hợp chúng ta phải tiếp tục tinh thần thép, không ngừng khai thác mở rộng, không ngừng sáng tạo, cải cách mở cửa sâu hơn. Khi người ta nói chuyện đã nói tới tên của cậu, nói cậu là một cán bộ trẻ đại diện cho thế hệ mới của chúng ta có tầm nhìn sáng tạo, hiểu sâu về cải cách. Năm đó chính bài phát biểu về việc khai thông con đường mới đã khiến ông ấy có cơ sở để đi lên đấy. Người anh em, cậu không biết chứ, lúc đó tất cả thường ủy tỉnh ủy đều có mặt nghe đấy.
Từ Quân Nhiên hít sâu một hơi. Hắn cảm thấy mọi thứ trước mắt mình như sáng lên. Hắn đã có lời giải thích rất rõ ràng về tất cả những việc gặp phải ngày hôm nay sau khi nghe Trương Trọng Kiên nói chuyện. Chẳng trách hôm nay những người trong thường ủy huyện, thậm chí cả bí thư thành ủy Diệp Đức Hoa cũng có thái độ chào đón hắn như vậy. Hóa ra là thế.
Bỏ điện thoại xuống, Từ Quân Nhiên chỉ muốn ngửa mặt lên trời hét thật to. Tất cả những kìm nén trong lòng hắn giờ cuối cùng cũng có thể phát tiết ra ngoài rồi.
Trong lúc Từ Quân nhiên vui sướng hớn hở ở xã Trường Thanh thì bí thư huyện ủy Tề Tam Thái đang ngồi xem tờ báo trước mặt.
Với tư cách là một bí thư huyện ủy, Tề Tam Thái ngày nào cũng yêu cầu mọi người đem đến văn phòng cho y báo chí. Rất nhiều tin tức có thể lấy được ở đây. Còn giờ, y đang ngây người trước tin tức của tờ nhật báo Tùng Giang.
Với tư cách là phương tiện truyền thông của tỉnh Tùng Hợp, trang nhất của nhật báo Tùng Hợp đương nhiên tập trung vào hiện tượng đang nổi trội mấy ngày gần đây là việc thủ trưởng tối cao đi thị sát. Việc này Tề Tam Thái cũng biết. Đối với những bậc lão thành con đường chính trị đầy thăng trầm như ông ta, trong lòng y cảm thấy vô cùng kính phục. Tuy nhiên, nghĩ lại về cuộc điện thoại nhận được từ Kháo Sơn của thành ủy tối qua, trong đầu y bất giác cảm thấy có chút lo lắng. Không thể không nói rằng Tề Tam Thái không ngờ, chàng thanh niên Từ Quân Nhiên lại cắm rễ sâu như vậy. Cái rễ của nó sâu tới mức ngay cả thủ trưởng cao nhất cũng biết tới tên hắn.
Trong quan trường có rất nhiều việc mà bạn chỉ có thể có suy nghĩ nhưng không được nói ra. Lý do vì việc gì ở trên quan trường cũng chỉ tính theo lời lãnh đạo. Nếu ý kiến của bạn và cách nghĩ của lãnh đạo chủ chốt không giống nhau thì tốt nhất bạn không nên nghĩ và cũng không nên nói làm gì. Nếu nói ra sẽ dễ xảy ra vấn đề. Nhẹ thì chỉ làm lãnh đạo phật ý. Nặng thì để lãnh đạo tức giận. Như vậy, không chừng một lúc nào đó, người ta sẽ xử lý bạn. Đấy là khi ý kiến của bạn và lãnh đạo không đồng nhất. Còn nếu như ý kiến của bạn và lãnh đạo đồng nhất, bạn có nói thì cũng chẳng được tích sự gì. Lý do lãnh đạo luôn luôn đúng. Chân lý mãi mãi nằm trong tay lãnh đạo. Đương nhiên, có được thành tích cũng bởi vì có quyết sách anh minh của lãnh đạo.
Cũng vẫn là chân lý đó, người được lãnh đạo tán thưởng dù là ai, dù bạn ghét anh ta thế nào thì bạn cũng phải làm ra bộ yêu thích tán thưởng theo. Dù người đó không phải như vậy, nhưng phải đợi khi lãnh đạo phát hiện ra, nếu không chỉ cần bạn tới trước mặt lãnh đạo nói người đó không tốt thì lãnh đạo sẽ cảm thấy bạn cố ý nói xấu người đó. Mà kể cả rằng nếu lãnh đạo nhìn nhầm người, bạn có thể chứng minh được bản chất thật của người đó thì chẳng phải bạn đang có ý nói rằng con mắt nhìn người của bạn tốt hơn lãnh đạo sao?
Một cấp dưới còn có khả năng hơn cả mình thì mình có yên tâm dùng không?
Khi nhận được điện thoại của lãnh đạo trong thành ủy, phản ứng đầu tiên của Tề Tam Thái là kinh ngạc, rồi sau đó là sợ hãi. Y rất rõ một cán bộ trẻ được thủ trưởng cao nhất công khai nhắc tới tên thì con đường quan lộ của anh ta sẽ phát triển như thế nào. Dù trước đây Từ Quân Nhiên đã đắc tội với ai, chỉ e rằng trong thành phố Song Tề này, giờ sẽ chẳng có ai dám sờ vào lông chân của hắn.
Không nói không rằng, thế mà thằng ranh này lại có tay như vậy.
Rít một hơi thuốc thật sâu, Tề Tam Thái thở một hơi dài vẻ ảo não. Y thực sự không ngờ rằng Từ Quân Nhiên lại có bản lĩnh như vậy. Vốn y không cho rằng Từ Quân Nhiên cắm được cả rễ ở thủ đô. Tuy nhiên đợt trước khi đi họp trên thành ủy, mấy lời của các lãnh đạo trên thành phố đã khiến y nghi ngờ về khả năng của Từ Quân Nhiên. Lúc đó, trong cuộc nói chuyện giữa phó chủ tịch thành phố Hoàn Thanh Vân và cục trưởng cục tổ chức Trần Đại Dũng. Hoàng Thanh Vân đã vừa cười vừa nói với Trần Đại Dũng rằng ông ta có biết Từ Quân Nhiên ở huyện Phú Lạc không. Trần Đại Dũng lúc đó đã nói rằng có nghe tới cái tên này, một người bạn cũ đã nhờ ông ta chăm sóc hắn.
Chỉ một câu ấy thôi để cho bao nhiêu người nghe thấy. Lại thêm, mọi người đều đồn đại rằng Trần Đại Dũng không làm chủ tịch thành phố vì rất có thể ông ta sẽ lên tỉnh ủy. Cũng chính vì thế, Tề Tam Thái mới quyết định cân nhắc Từ Quân nhiên. Dù sao một bí thư đảng ủy xã dám dấu nhẹo đi cả việc phát hiện mỏ vàng thì tuy có chút bản lĩnh cũng không phải là đối tượng được lựa chọn của Tề Tam Thái.
Nhưng, điều mà y hoàn toàn không hề ngờ tới chính là cái tên của Từ Quân Nhiên lại xuất hiện ngay trong lời nói của thủ trưởng cấp cao nhất.
Hơn thế, theo ý tứ của vị lãnh đạo thì ông có ấn tượng rất sâu sắc về hắn. Rõ ràng, đây không chỉ là quen biết dạng ngẫu nhiên qua đường.
Như vậy là tín hiệu gì?
Tề Tam Thái có chút bối rối, không hiểu lần này mình có bị lời đồn đại chọc ghẹo không.
Trên quan trường, thứ quan trọng nhất chính là thể diện. Cái không cần nhất cũng chính là thể diện. Chỉ cần anh cần thể diện thì chẳng có cách nào đền bù cho những sai phạm đã làm nên.
Tề Tam Thái đã lăn lộn trên quan trường tới hôm nay thì những chuyện nhỏ nhặt ấy đã thuộc lòng từ lâu. Y đâu phải là thằng ngu, muốn giữ vững vị trí bí thư huyện ủy này thì giờ phải biết cách nhún. Giai đoạn trước quả thực y cũng đã quá lãnh đạm với Từ Quân Nhiên. Lỗi này phải tìm cách để sửa. Nếu không, chẳng phải vô duyên vô cớ lại trở thành đối thủ của nhau.
Nghĩ tới đây, Tề Tam Thái dứt khoát cầm điện thoại lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận