Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 237: Âm mưu đi đầu.

Khi Từ Quân Nhiên trở lại huyện Võ Đức thì đã là cuối tháng 10.
Hắn vốn định mang theo mẫu rượu của nhà máy vào Thủ đô nhưng lại bị Dương Duy Thiên ngăn lại, lý do rất đơn giản, văn phòng cải cách mở cửa xúc tiến công việc của huyện mới được thành lập, trực thuộc dưới tên của Huyện ủy. Từ Quân Nhiên với tư cách là phó chủ nhiệm văn phòng, Dương Duy Thiên sắp xếp cho hắn làm chức phó chủ nhiệm kế ủy…
Huyện kế ủy có tên đầy đủ là Ủy ban kế hoạch huyện Võ Đức, được thành lập dựa trên Ủy ban kế hoạch quốc gia. Thành lập với tư cách là một nhánh của một ban ngành của đất nước, để tổng hợp sắp xếp nghiên cứu chính sách phát triển kinh tế và xã hội. tiến hành bình ổn tổng sản lượng. Chỉ đạo tổng thể thể chế kinh tế cải cách vĩ mô và điều tiết khống chế các ban ngành, cũng chính là ban ngành ủy ban phát triển cải cách sau này, quyền lực nắm trong tay cũng không hề nhỏ. Tối thiểu đối với Từ Quân Nhiên thấy, ủy kế đã làm gần xong một phần ba đoạn đường rồi, đây cũng có thể coi như là thành tích.
Theo quy hoạch của huyện, văn phòng cải cách mở cửa xúc tiến công việc là như một bộ mặt treo hai cái bảng, còn có một tiểu đội mang danh nghĩa xây dựng kinh tế chỉ đạo công tác, đặt trụ sở kế bên kế hoạch phát triển huyện ủy. Không thể không nói, đã cải cách sáu bảy năm rồi mà huyện Võ Đức vẫn nghèo nàn hoang tàn như vậy, thật kém xa so với với nội thành.
Nơi này quanh đi quanh lại chỉ có không quá 13, 14 con đường, diện tích hơn 20 km2, nói là một cái thị trấn nhưng thật ra cũng không lớn hơn một cái thôn trấn là mấy.
Từ Quân Nhiên cùng Tiêu Hồng Hoa đi đến đó công tác, Tiêu Hồng Hoa là chủ nhiệm của văn phòng, hắn là phó chủ nhiệm, hai người cũng xem như là làm bạn với nhau.
- Đây là văn phòng của chúng ta?
Nhìn thấy tòa nhà hai tầng còn nhỏ hơn nhà của người dân bình thường, Đồ Văn Dũng được Từ Quân Nhiên lôi kéo đến làm phó chủ nhiệm văn phòng, không khỏi kinh ngạc hỏi.
Trước mặt mọi người là một tòa nhà hai tầng, tường gạch, nói là hai tầng nhưng thật ra chỉ là một ngôi nhà một tầng, sau đó cất thêm một tầng nữa, bức tường gạch đó đẹp đẽ lúc này đã biến thành một màu kỳ dị theo thời gian.
- Chủ nhiệm Tiêu, đây vốn là kí túc xá của một nhà máy xi măng được bỏ không?
Lập tức liền có người lên tiếng nói cho mọi người biết là trong huyện có rất nhiều người biết đến nơi này.
Đã từng nói trước với Từ Quân Nhiên sẽ tới chỗ này, nhưng Tiêu Hồng Hoa không khỏi có chút xấu hổ, nhìn về phía Từ Quân Nhiên:
- Thế nào, tôi đã nói ….
Từ Quân Nhiên cũng cười khổ, lúc ấy, hắn mới vừa về đến huyện, Dương Duy Thiên liền đề cập với hắn chuyện này, nói rằng, nhân viên của tổ công tác đã lựa chọn được một chỗ rồi, chỉ đang chờ hắn trở về, tuy hắn là phó chủ nhiệm nhưng thật ra là làm công tác chủ nhiệm, Từ Quân Nhiên cũng cảm thấy có chút kì lạ. Đến lúc hắn và Tiêu Hồng Hoa đến văn phòng, nhìn thấy cái nơi được gọi là lựa chọn kỹ này, thì thật muốn ngửa mặt lên trời mà hét lớn.
Tuy nói là điều kiện khó khăn, nhưng đây thật là quá khó khăn rồi.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ mỉm cười, nói với Tiêu Hồng Hoa:
- Chủ nhiệm Tiêu, chỗ này hình như có từ trước khi giải phóng rồi!
Quả thật, so với trụ sở huyện ủy thì điều kiện nơi này thua kém một chút, thậm chí còn không bằng trụ sở của công xã.
Tiêu Hồng Hoa gật đầu:
- Có khổ hơn thì vẫn phải làm việc, như vậy đi, để tôi bảo người đến đây dọn dẹp một chút, sau đó nhanh chóng triển khai công việc!
Nói là bảo người đến dọn tức là Tiêu Hồng Hoa và Từ Quân Nhiên sẽ không phải động tay vào, chỉ cần làm công việc thường ngày của một phó chủ nhiệm mà thôi, mấy chuyện này đều do Đồ Văn Dũng lo liệu.
Vài ngày sau đó, Từ Quân Nhiên đặt toàn bộ tâm tư của mình vào việc xây dựng lại bộ mặt của trấn Lý gia, mọi chuyện ở văn phòng cải cách mở cửa xúc tiến công việc đều do Tiêu Hồng Hoa và Đồ Văn Dũng làm. Mỗi ngày đều đi lại giữa trấn Lý gia và huyện, Từ Quân Nhiên đều để ý đến nhà máy thức uống ở bên kia, chỉ cần nhà máy thức uống này bán sản phẩm ra ngoài thị trường, hắn sẽ mang những thứ này đến Thủ đô.
Hôn nay huyện Võ Đức có vẻ yên tĩnh, ở huyện vừa mới kết thúc đại hội, Tần Quốc Đồng được bầu làm chủ tịch huyện, hình như tính tình của Tần Quốc Đồng cũng đã thay đổi toàn tâm toàn ý làm việc trên cương vị của một chủ tịch huyện, nên thường đi sớm về khuya. Dương Duy Thiên cũng rất hài lòng về Tần Quốc Đồng, rất nhiều chuyện mà bên trên giao xuống, ông ta đều hoàn thành rất tốt, điều này khiến Dương Duy Thiên cảm thấy hợp tác với Tần Quốc Đồng rất tốt.
Nhưng Từ Quân Nhiên lại không nghỉ như vậy, bởi hắn hiểu rõ tính cách của Tần Quốc Đồng nay, biết rõ ông ta không phải là loại người biết giữ khuôn phép, cam tâm đứng dưới trướng người khác, cho dù hôm nay ông ta biểu hiện ra bên ngoài là không có chuyện gì, dáng vẻ vô cùng hiền lành nhưng tất cả chỉ là ngụy trang mà thôi!
Hôm nay, Từ Quân Nhiên đã nhận được thông báo, chính quyền huyện muốn tổ chức công tác hội nghị, chủ yếu thảo luận làm thế nào để toàn huyện triển khai, mở rộng cải cách công tác xây dựng kinh tế.
Hội nghị yêu cầu, những người đứng đầu công xã và các lãnh đạo chính phó của huyện đều phải tham dự.
Ngồi trong phòng họp Từ Quân Nhiên nhíu mày, cùng với Tiêu Hồng Hoa tham dự hội nghị đang thì thầm gì đó.
10 h sáng, Tần Quốc Đồng cùng thư ký của mình đi đến phòng họp, thứ ký đem chén nước và quyển sổ để trước chỗ ngồi của ông ta sau đó đi đến một góc ngồi xuống.
Thấy vịthư ký kia, Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Lại thay rồi?
Tiêu Hồng Hoa cười cười nói:
- Anh không biết sao, chủ tịch huyện Tần tuyển thư ký, được thông báo ở huyện từ lâu rồi, có rất nhiều người đến báo danh đấy.
Từ Quân Nhiên lắc đầu, không nói gì, coi như một hội nghị thường vụ bình thường, thư ký của chủ tịch huyện đều có mặt. Nếu như chủ tịch huyện có việc thì sẽ giao cho thư ký ghi chép lại cuộc họp, hôm sau chủ tịch huyện sẽ hỏi, như vậy tầm quan trọng của vị thư ký này đối với chủ tịch huyện càng được nâng cao, tuy hiện giờ vẫn gọi là thông tấn viên, nhưng mọi người đã có cách gọi thư ký này rồi.
Hội nghị hôm nay tất nhiên là do Tần Quốc Đồng phụ trách chủ trì.
Tần Quốc Đồng từ từ đảo mắt qua những người trong phòng họp, khi nhìn thấy Từ Quân Nhiên và Tiêu Hồng Hoa, ông ta hơi dừng lại một chút, nhếch miệng cười như không cười, khép quyển sổ ghi chép lại bắt đầu nói:
- Các đồng trí, hội nghị của chúng ta hôm nay, mục đích chủ yếu là thảo luận về việc làm thế nào để đẩy mạnh việc tiến hành cải cách mở rộng trên phạm vi toàn huyện, làm thế nào để đẩy nhanh tốc độ công tác xây dựng và phát triển của toàn huyện. Ngoài ra,trong quyết định của huyện, công xã trấn Lý gia và trại Tần gia đã phân chia lãnh thổ riêng biệt, thành lập một khu phát triển riêng,tập trung phát triển chế độ kinh tế sở hữu tập thể, mọi người thấy thế nào?
Chuyện này Từ Quân Nhiên tuy có biết nhưng sau khi hắn đề nghị với Dương Duy Thiên, Dương Duy Thiên đã phát biểu trong một hội nghị huyện ủy bên trên, nằm ngoài dự đoán của mọi người là Tần Quốc Đồng rất nhiệt ình trong chuyện này, không chỉ đồng ý với ý kiến của Dương Duy Thiên mà còn chủ động yêu cầu phụ trách chuyện này. Dương Duy Thiên cũng có cân nhắc đến chuyện xây dựng kinh tế trên phương này, thì cần phải để cho chính quyền cấp huyện phụ trách, vì vậy liền đồng ý với ý kiến của ông ta.
Cái gọi là phát triển khu vực cũng chỉ là một cách nói.
Nó là một khu nghiên cứu mở rộng kinh tế,với những cái tên như: viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật công nghiệp, viện nghiên cứu các loại sản xuất công nghiệp, gọi tắt là khu phát triển mở rộng. Căn cứ vào quy mô phát triển có thể phân các khu ra thành khu đang phát triển cấp tỉnh, cấp thị xã, v.v.. đẩy mạnh công tác nghiên cứu khoa học, phát triển kỹ thuật công nghiệp, còn gọi là khu nghiên cứu kỹ thuật. Có rất nhiều đầu tư từ bên ngoài, mở rộng đầu ra, cho nên những khu đang phát triển thường có cùng đầu ra với các khu xuất khẩu gia công. Khu vực kinh tế đang phát triển là nơi hấp dẫn nhiều nhất các nguồn vốn đầu tư từ nước ngoài vào, tiến hành cải cách mở rộng phát triển kinh tế đã tạo nên một sự cống hiến quan trọng.
Chỉ có điều, những điều này là sau khi chính sách của quốc gia hoàn thành mới xuất hiện, Từ Quân Nhiên lại đề nghị Dương Duy Thiên xây dựng khu phát triển này ở huyện Võ Đức, trên thực tế thì chính xác mà nói là một khu công nghiệp, đem các nhà xưởng của trấn Lý gia tập hợp lại một chỗ, tạo thành một khu công nghiệp.
Cái này, về sau được gọi là công nghiệp hóa, nhưng ở thời điểm hiện tại cũng đã là tiến bộ rất lớn rồi.
Dù sao, toàn bộ tỉnh Giang Nam này, không có công xã hay huyện nào có các cơ sở xí nghiệp có chế độ sở hữu tập thể hơn thế.
- Chủ tịch huyện, tôi có ý kến!
Người nói là bí thư Tần Minh của đảng ủy trại Tần gia, là một người cao hơn 1m8, mặt mũi nhìn rất dữ tợn, trông có vẻ rất hung ác.
Từ Quân Nhiên nhướng mày, có hơi kinh ngạc liếc nhìn Tần Minh, anh ta là cháu họ của Tần Quốc Đồng, nghe nói để tên này có thể lên làm bí thư của đảng ủy công xã, Tần Quốc Đồng năm đó cũng bỏ ra không ít công sức, dù sao cũng là người của Tần gia, ở huyện Võ Đức này, Tần Quốc Đồng là người có địa vị cao nhất, cho nên nhiều khi người có thể lên tiếng ở huyện ủy cũng chính là anh ta.
Một người như vậy, lại có thể có chất vấn ý kiến của Tần Quốc Đồng ở trên hội nghị, điều này thật khiến Tần Quốc Đồng hết sức kinh ngạc, không chỉ hắn mà tất cả các bộ ngành biết rõ nội tình đều thấy khó tin. Mọi người đều nhìn Tần Quốc Đồng và Tần Minh với ánh mắt kỳ lạ.
- Bí thư Tần, anh có ý kiến gì?
Tần Quốc Đồng biểu lộ vô cùng bình tĩnh giống như chuyện này đã sớm nằm trong dự liệu của ông ta.
Tần Minh nói:
- Tôi không có ý kiến gì về quyết định của huyện ủy, tôi xin làm theo chỉ thị của huyện ủy. Có điều, tại sao khu công nghiệp này lại đặt ở tập thể xí nghiệp của công xã trấn Lý gia, tại sao không chia một phần cho công xã trại Tần gia chúng tôi? Đó đều là đất canh tác, chúng tôi phải giải thích thế nào với các xã viên?
Nhìn thấy hai người họ hình như đã bàn bạc trước rồi, một hỏi một đáp rất tự nhiên, trong lòng Từ Quân Nhiên xuất hiện một sự nghi ngờ, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên khó coi, mặt tối sầm ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Không chỉ có mình Từ Quân Nhiên, mà ngay cả Tiêu Hồng Hoa, còn có Phùng Hồng Trình, Trịnh Tuệ Bân là người của công xã Lý gia đến tham dự hội nghị, sắc mặt họ lúc này đều trở nên rất khó coi, ánh mắt mọi người đều không hẹn mà đều tập trung vào Tần Quốc Đồng, lộ ra vẻ bất bình và tức giận.
Từ Quân Nhiên nhìn Tần Quốc Đồng, không hề cố ý, nở một nụ cười lạnh, thản nhiên nói:
- Trại Tần gia? Chủ tịch Tần, haha, quả nhiên là tính toán rất tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận