Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 458: Ý định giết người.

Từ Quân Nhiên không đồng ý với Trịnh Thủ Nghĩa, hắn chỉ nói hắn muốn hiểu thêm tình hình một chút, sự việc cụ thể hắn vốn dĩ không có đồng ý.
Đối với Từ Quân Nhiên, chuyện này không cần thiết phải suy nghĩ, chỉ dựa vào câu chuyện mà Trịnh Thủ Nghĩa nói, Từ Quân Nhiên sẽ không ra mặt giúp đỡ vì cái tên Tất Vân Đào gì đó, chuyện này khác với chuyện của Vương Hiểu Long, đối với loại người như Tất Vân Đào, Từ Quân Nhiên không hề có chút thiện cảm nào.
Có một số việc là giới hạn thấp nhất, vượt qua nó nhất định phải bị trừng trị.
Buổi sáng ngày hôm sau, Từ Quân Nhiên ra thị trấn, trước tiên phải đi báo cáo với Tề Tam Thái về tình hình gần đây ở trong thôn, sau đó đến cục công an.
- Anh Từ, sao anh lại đến đây?
Trương Phi gặp Từ Quân Nhiên ngay khi ra ngoài.
Từ Quân Nhiên cười :
- Đến tìm đội trưởng Diệp hỏi chút chuyện.
Trương Phi nói:
- Chuyện gì vậy? có phải án mạng ở trong thôn?
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Không phải, là chuyện cậu em vợ của xưởng trưởng Trịnh.
- À! Anh quen với tên khốn kiếp Tất Vân Đào sao?
Trương Phi đầy kinh ngạc hỏi:
- Vụ án này do tôi phụ trách mà.
Từ Quân Nhiên sững sờ, thật không ngờ vụ này lại do Trương Phi phụ trách, lúc này hắn mới nhớ ra, hình như Trịnh Thủ Nghĩa có nhắc qua, người phụ trách vụ này là một cảnh sát họ Trương, chỉ là Từ Quân Nhiên vẫn luôn cho rằng Trương Phi đang đi cùng với Diệp Hữu Đạo, không ngờ cậu ta đã có thể một mình đảm đương được rồi.
Từ Quân Nhiên cười ha hả nói:
- Vậy thì tốt, tôi không tìm đội trưởng Diệp nữa, cậu nói tôi biết chút, vụ này rốt cuộc là sao?
Hai người tìm một nhà hàng nhỏ nói chuyện, gọi mấy món ăn, hai chai bia, xong Trương Phi bắt đầu nói.
- Anh Từ, anh không biết đâu, vụ này rất là kỳ lạ, t ôi mới nhận vụ này mấy ngày thôi đã liên tiếp được mấy người chào hỏi rồi..
Trương Phi vừa mở miệng đã bắt đầu than với Từ Quân Nhiên, thật khiến Từ Quân Nhiên có chút bất ngờ.
- Ý cậu là có người xin tha cho Tất Vân Đào?
Từ Quân Nhiên uống một ngụm rượu, rồi hỏi Trương Phi, hắn thật sự rất hiếu kỳ, tên Tất Vân Đào này rốt cục có bản lĩnh gì, có thể khiến cho nhiều người ra mặt xin tha cho người như anh ta, phải biết rằng trong thời đại này, nếu đúng tội, nói không chừng Tất Vân Đào có thể rơi đầu.
Trương Phi cười hắc hắc:
- Anh Từ, tôi nói anh nghe chuyện này, lần này Tất Vân Đào gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, tám chín phần là bị gài bẫy.
- Bị người ta gài bẫy?
Từ Quân Nhiên càng thêm hiếu kỳ, hắn biết tính tình Trương Phi, không phải loại người không có mục đích rõ ràng, nếu như cậu ta nói vậy, có nghĩa là vụ án của Tất Vân Đào, thực sự có một số tình tiết mà người ta không biết, hơn nữa huyện Phú Lạc to bằng bàn tay này, nếu cô gái đó không biết Tất Vân Đào là người như thế nào thì làm sao đi theo anh ta được? Mấu chốt quan trọng là Từ Quân Nhiên biết một cô gái nhàn rỗi, có thể chán quá mà đi cái nơi hỗn loạn như vũ trường chứ?
Trương Phi cười hắc hắc, thấp giọng nói:
- Lôi Bạo, anh biết người này không?
Nghe thấy tên Lôi Bạo, Từ Quân Nhiên lập tức ngẩn người, nhưng không ngờ lại dẫn dắt đến vấn đề của anh ta, trong đầu hiện lên một ý niệm, hắn nhịn không nổi mở miệng hỏi:
- Không biết, cô gái đó là do Lôi Bạo tìm đến sao? Không phải anh ta có mối thù sâu đậm với Tất Vân Đào chứ?
Trương Phi lắc đầu, liên tục khoát tay nói:
- Anh, anh nghĩ đi đâu thế? Cô gái nhỏ đó không có chút quan hệ gì với Lôi Bạo, tôi điều tra qua rồi.
Lần này Từ Quân Nhiên thật sự bị cậu ta làm cho choáng váng, bất lực hỏi Trương Phi:
- Chuyện rốt cục như thế nào? Cậu mau nói cho tôi nghe đi.
Trương Phi nở nụ cười thần bí, nói:
- Chuyện này nói ra phải kể đến nguyên nhân là do anh Từ anh đó.
Từ Quân Nhiên không nói nên lời, sao có thể kéo mình vào? nếu nói có liên quan đến Lôi Bạo thì hắn còn tin, hơn nữa trước đó hắn từng cứu hai chị em Vương Hiểu Nhu, chẳng khác nào kết thù với Lôi Bạo, nhưng tên cặn bã Tất Vân Đào đó, hắn tự hỏi mình, mình chưa từng dính líu gì đến anh ta, nếu không sáng hôm qua Trịnh Thủ Nghĩa sẽ không đến Mã Gia thôn với thái độ đó. Nhưng thái độ bây giờ của Trương Phi rõ ràng chính là thật sự có chuyện đó, chẳng lẽ có liên quan đến mình thật sao?
Trương Phi thấy thái độ của Từ Quân Nhiên, biết là mình không thể thừa nước đục thả câu nữa, nếu không Từ Quân Nhiên hỏi dồn dập, cậu ta cười hắc hắc nói:
- Anh Từ, chợ nông sản của anh bây giờ chính là chuyện lớn phải bàn bạc trong thị trấn chúng ta, không ít người nói, nếu như ở đó có thể kiếm được bộn tiền, chắc chắn sẽ giàu lắm. Lôi Bạo đã bắt đầu hoạt động rồi, muốn lập một đội xây dựng, tóm lấy công trình này, chuyện này anh có biết không?
Từ Quân Nhiên ngẩn người, lập tức nhớ ra Hoàng Hải thật sự có báo cáo chuyện này, nhưng đó là chuyện của mấy hôm trước, lúc đó Từ Quân Nhiên nghĩ rằng sẽ kéo dài một chút, sau đó bởi vì bản kế hoạch chợ nông sản bị Trương Trọng Kiên đem cho Trần Tinh Duệ, Từ Quân Nhiên lại thay đổi chủ ý, cùng lắm thì đến lúc đó sẽ nói rõ với huyện ủy, vụ này đã khiến lãnh đạo tỉnh chú ý, nếu một số người trong huyện mưốn khoa tay múa chân, xảy ra chuyện bọn họ phải tự chịu trách nhiệm, tóm lại hắn sẽ không quản. Có Bồ Tát chủ tịch tỉnh Trần Tinh Duệ, Từ Quân Nhiên tin rằng, cho dù người nào đó muốn nhúng tay vào, cũng phải có dũng khí đối mặt với sự chất vấn của lãnh đạo.
Từ Quân Nhiên còn chưa kịp báo cáo với huyện ủy chuyện này, bây giờ lại nghe tin này từ Trương Phi, hắn thật sự có chút ngạc nhiên.
- Trương Phi, rốt cục là chuyện gì?
Từ Quân Nhiên không hiểu hỏi.
Lúc này Trương Phi mới giải thích cho Từ Quân Nhiên, thì ra chuyện này lại xé ra to như vậy, từ khi bắt đầu đồn công an xã trường Thanh bởi vì mối quan hệ của Trịnh Thủ Nghĩa, nên không có ý định chuyển vụ án này lên huyện, nhưng sau đó một nhân vật lớn nào đó đến thăm cục công an, nên cục công an mới ra mặt tiếp nhận vụ án. Sau đó Trương Phi âm thầm điều tra, mới biết được, thì ra trong chuyện này, còn liên quan đến Lôi Bạo, nếu không phải người nổi danh trong huyện này ra mặt, người bị hại đó sẽ không có gan tố cáo Tất Vân Đào.
Gần đây giữa Tất Vân Đào với Lôi Bạo có mâu thuẫn rất lớn, nguyên nhân chính là do chợ nông sản của Từ Quân Nhiên, Lôi Bạo nhận ra cơ hội kinh doanh và lợi nhuận ẩn bên trong đó, tất nhiên Tất Vân Đào cũng nhận ra, ngay khi Lôi Bạo đi khắp nơi tìm người xây dựng, anh ta nhận được thông báo, Tất Vân Đào cũng đang như vậy.
Vốn dĩ Lôi Bạo không hề quan tâm, thanh danh của anh ta và Tất Vân Đào trong huyện không được tốt, nhưng bởi vì chỗ dựa của hai người, một xưởng trưởng, một huyện ủy thường trực, không có quan hệ với nhau, tất nhiên sẽ không có qua lại, nhưng lần này Tất Vân Đào muốn nhúng tay vào chợ nông sản, chẳng khác nào chọc vào ổ kiến lửa, Lôi Bạo trầm tư suy nghĩ mấy ngày liền, cuối cùng cũng quyết định, phải giải quyết triệt để tên Tất Vân Đào này.
Đúng lúc tên khốn kiếp Tất Vân Đào đến vũ trường gây ra chuyện này, Lôi Bạo nắm bắt thời cơ, sau khi hành động xong, còn đặc biệt tìm một người bị hại, bày tỏ anh ta sẽ toàn lực giúp đỡ nhà họ đòi lại công bằng với tên Tất Vân Đào, nên mới có vụ án ngày hôm nay.
- Ý cậu nói, Lôi Bạo muốn mượn chuyện này, đánh đổ Tất Vân Đào?
Từ Quân Nhiên kinh ngạc nhìn Trương Phi hỏi.
Trương Phi gật đầu:
- Đúng vây, nếu không anh cho rằng tại sao gần đây trong huyện vẫn luôn nói về chuyện này, còn không phải là do tên Lôi Bạo loan tin khắp nơi sao, anh ta chính là muốn bôi xấu Tất Vân Đào.
Từ Quân Nhiên suy nghĩ, không ngờ chuyện này còn có ẩn tình, nếu là vậy, lần này e rằng tên Tất Vân Đào đó chạy trời không thoát, nhưng Từ Quân Nhiên có chút hiếu kỳ, tên Lôi Bạo lại có thể nghĩ ra kế này để đối phó Tất Vân Đào, thật sự khiến cho Từ Quân Nhiên cảm thấy bất ngờ.
- Anh Từ, hai tên này đều không phải tốt lành gì, anh đừng có nghĩ nhiều, lần này em muốn đè nặng không nhận vụ này, chính là muốn xem bọn họ cắn nhau.
Trương Phi cười hì hì gắp đồ ăn, nói với Từ Quân Nhiên. Cậu ta là một người ghét việc ác, tuy do áp lực gia đình nên cậu ta mới đến cơ sở rèn luyện, hơn nữa còn không được gây chuyện, nhưng nếu có cơ hội dạy bảo hai tên cặn bã Tất Vân Đào, Lôi Bạo cậu ta sẽ không để ý chuyện hai người này đâm nhau.
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Tôi chỉ là hỏi thăm một chút, mà Tất Vân Đào có lẽ không biết Lôi Bạo giở trò sau lưng đấy chứ?
Điểm này là Từ Quân Nhiên đoán, bởi vì nếu Tất Vân Đào biết mình rơi vào hoàn cảnh ngày hôm nay là do Lôi Bạo ở sau lưng giật dây, chỉ sợ Trịnh Thủ Nghĩa sẽ không đến tìm hắn giúp đỡ, tám chín phần là tên Lôi Bạo này âm thầm giở trò, bề ngoài như không có việc gì, sau lưng lại ném đá giấu tay.
Quả nhiên, Trương Phi gật đầu nói:
- Có lẽ vậy, chuyện của Lôi Bạo là do bên bị hại nói, sau đó đi tìm hiểu, có lẽ bây giờ vẫn chưa truyền ra ngoài.
Dừng một chút, cậu ta ngạc nhiên nhìn Từ Quân Nhiên:
- Không phải anh muốn nói Tất Vân Đào nghe đấy chứ?
Từ Quân Nhiên cười ha hả, nhìn Trương Phi nghiêm túc nói:
- Tại sao không chứ?
- Cái quái gì phải nói cho y biết, để tên khốn kiếp đó ở trong tù cả đời không phải rất tốt sao?
Trương Phi rất kinh ngạc, không hiểu nên mới hỏi Từ Quân Nhiên, cậu ta thật không hiểu Từ Quân Nhiên rốt cục có ý định gì, trong ấn tượng của Trương Phi, Từ Quân Nhiên không phải loại người không phân biệt đúng sai, sao đột nhiên lại muốn giúp tên cặn bã Tất Vân Đào nữa chứ.
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, để Trương Phi bình tĩnh một chút, mới chậm rãi nói:
- Tôi và cậu đều biết, Tất Vân Đào với Lôi Bạo cùng một giuộc, Tất Vân Đào là một tên cặn bã, Lôi Bạo thì sao chứ? Hôm nay Lôi Bạo gài bẫy Tất Vân Đào, nói không chừng ngày mai lại có người khác gài bẫy Lôi Bạo, thay vì cứ như vậy . . .
Đang nói, ánh mắt Từ Quân Nhiên lóe lên chút lạnh lùng, trầm giọng nói:
- Không bằng để cho hai tên khốn kiếp đó chết cùng nhau!
Bạn cần đăng nhập để bình luận