Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 424: Hồng Nhan Họa Thủy.

Đối với Từ Quân Nhiên mà nói, Vương Hiểu Nhu người này hắn không quen, hắn chỉ đơn giản phân tích ở góc độ của sự việc, cho rằng Vương Hiểu Nhi còn có chuyện giấu không nói ra, nhưng nghe được lời của Tạ Mỹ Quyên, ngược lại hắn cảm thấy bắt đầu thú vị, xem ra, Tạ Mỹ Quyên có quan hệ không tệ với Vương Hiểu Nhu, lại còn biết bí mật cô ta giấu diếm không nói.
Chỉ thấy đôi mi thanh tú của Tạ Mỹ Quyên nhíu lại, nhìn về phía Vương Hiểu Nhu trầm giọng hỏi:
- Tiểu Nhu, có phải Lôi Bạo tên khốn nạn kia lại làm phiền cô rồi đúng không?
Khuôn mặt Vương Hiểu Nhu xuất hiện sự bất đắc dĩ, cuối cùng mới gật đầu, thấp giọng nói:
- Anh ta làm loạn ở chỗ mình bán gà, tiểu Long tức không nhịn nổi, mới đánh nhau với y, kết quả bị y dẫn người đến bắt đi. Nói là không nộp 500 đồng tiền phạt trị an, sẽ bắt tiểu Long chịu phạt.
- Lôi Bạo?
Từ Quân Nhiên cau mày, nhìn về phía Tạ Mỹ Quyên, đợi câu trả lời của cô.
Tạ Mỹ Quyên hừ lạnh một tiếng, sắc mặt đột nhiên trầm xuống, trong miệng lẩm bẩm cái gì, cả buổi mới lấy lại tinh thần nói với Từ Quân Nhiên:
- Lôi Bạo là con trai của bí thư Lôi ủy ban tuyên truyền huyện, nổi danh sắc lang vô liên sỉ trong huyện chúng ta! Ỷ vào danh tiếng của cha y ở bên ngoài làm xằng làm bậy, năm trước khi nghiêm trị bị bắt một lần, kết quả dựa vào quan hệ không tồi của bí thư Lôi với bí thư Lý cục công an, mới cứu được tên khốn nạn đó ra, nếu không y đã sớm ăn đạn rồi!
Có thể khiến Tạ Mỹ Quyên luôn bình tĩnh trách mắng những lời như vậy, trong lòng Từ Quân Nhiên gật đầu, xem ra tên Lôi Bạo này ngày thường đúng là làm ra nhiều việc ác.
- Chuyện gì nữa? Lôi Bạo có quan hệ với tiểu Nhu?
Từ Quân Nhiên nhìn về phía Tạ Mỹ Quyên hỏi, hắn biết, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy, nếu không Tạ Mỹ Quyên nay là phó bộ trưởng ban tổ chức huyện ủy, gọi một cuộc điện thoại, tin rằng cục công bên kia chắc chắn sẽ không làm khó Vương Hiểu Long, nhưng Tạ Mỹ Quyên lại không làm như thế, vậy thì cho thấy, hoặc là không dễ sử dụng danh tiếng của cô ở cục công an bên kia, hoặc là Tạ Mỹ Quyên cố kỵ cái gì, không dám ra tay giúp đỡ Vương Hiểu Nhu.
Tạ Mỹ Quyên gật đầu, nhìn thoáng qua Vương Hiểu Nhu, muốn nói lại thôi, Từ Quân Nhiên lập tức hiểu được, xem ra cô ngại thể diện của Vương Hiểu Nhu, có mấy lời không tiện nói ra.
Suy nghĩ, Từ Quân Nhiên nói với Tạ Mỹ Quyên:
- Chị Tạ, chị đến đây một chút, tôi có chút việc muốn bàn với chị.
Tạ Mỹ Quyên thấy thế gật đầu với Từ Quân Nhiên, trấn an Vương Hiểu Nhu một chút, đi theo Từ Quân Nhiên đi vào trong phòng hắn.
Ngồi trên sa lon trong phòng mình, Từ Quân Nhiên kinh ngạc hỏi Tạ Mỹ Quyên:
- Mỹ Quyên, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Sau khi hai người đột phá tầng quan hệ thân mật , bên ngoài Từ Quân Nhiên gọi Tạ Mỹ Quyên là chị Tạ, nhưng về đến nhà, hắn thích gọi luôn tên của Tạ Mỹ Quyên, như lời hắn nói, như vậy có thể khiến bản thân cảm thấy thoải mái. Sau khi Tạ Mỹ Quyên kháng nghĩ mấy lần, dưới sự trấn áp của Từ Quân Nhiên, cũng chỉ đành thu hồi sự phản đối của mình lại, ai bảo mỗi lần Từ Quân Nhiên đều ở thời khắc mấu chốt hai người thân thiết trên giường nói với Tạ Mỹ Quyên đề tài này.
Tạ Mỹ Quyên nở nụ cười khổ, bất đắc dĩ ngồi bên cạnh Từ Quân Nhiên, thấp giọng nói:
- Còn không phải hồng nhan họa thủy sao?
- Hồng nhan họa thủy?
Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Ý của em là, Lôi Bạo là theo đuổi Vương Hiểu Nhu?
Tạ Mỹ Quyên gật đầu:
- Lôi Bạo tên khốn nạn này hại không biết bao nhiêu cô gái thiếu phụ, dựa vào cha y làm hậu thuận cho y, tên khốn nạn này hoành hành trong huyện đã quen, vừa ý phụ nữ nhà ai sẽ nghĩ cách chạm vào, ngay cả tôi, nếu không phải có anh rể tôi che chở, cũng đen đủi bị tên khốn kia giở trò rồi.
Nói đến chuyện này, vẻ mặt của Tạ Mỹ Quyên lạnh như băng, Từ Quân Nhiên hiểu cảm giác này, người phụ nữ này đối với cái tên Lôi Bạo này, hoàn toàn có ác cảm.
Rút ra một điếu thuốc châm cho mình, sau khi Từ Quân Nhiên hít một hơi, từ từ nói:
- Ý của cô là, Lôi Bạo thích Vương Hiểu Nhu, cho nên mới bắt Vương Hiểu Long, chờ Vương Hiểu Nhu cầu tới cửa, sau đó thừa cơ áp chế cô ấy, chiếm lấy Vương Hiểu Nhu?
Tạ Mỹ Quyên gật đầu:
- Đúng vậy, trước kia Lôi Bạo dây dưa với Hiểu Nhu, kết quả bị tôi bắt gặp, ở ngay chợ nông sản bên kia, vì y kiêng kỵ quan hệ của anh rể tôi, nên không trở mặt với tôi, sau khi nghe Hiểu Nhu nói, Lôi Bạo bí mật đi tìm Hiểu Nhu mấy lần, nếu không phải Hiểu Nhu vẫn luôn ở trong nhà, đoán chừng đã xảy ra chuyện rồi!
Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Tên Lôi Bạo này, dựa vào cái gì mà ngông cuồng như vậy? Chẳng nhẽ bí thư Lôi không quản đứa con trai này của ông ta sao?
Tạ Mỹ Quyên cười khổ không thôi, bất đắc dĩ nói:
- Bí thư Lôi bốn đời con một, vất vả lắm mới có một đứa con, đương nhiêu cưng chiều đến chết, nghe nói Lôi Bạo trong nhà, nói một không có hai đấy, bí thư Lôi vẫn còn mẹ già, lão thái thái sủng ái Lôi Bạo khủng khiếp, lúc đầu việc Lôi Bạo bị bắt, nếu không phải lão thái thái ở nhà tuyệt thực, có đánh chết bí thư Lôi cũng sẽ không tìm bí thư Lý cục công an xin cho y.
Cô nói như vậy, Từ Quân Nhiên có chút tin tưởng, dù sao loại chuyện này lại có chút hợp tình hợp lý, ví dụ mẹ chiều thì con hư Từ Quân Nhiên đã từng thấy qua không ít, càng cưng chiều con cái, làm không tốt đứa bé đó càng gây rắc rối, giống như môi trường trưởng thành của Lôi Bạo, y làm ra loại chuyện gì cũng rất bình thường.
Suy nghĩ, Từ Quân Nhiên nói:
- Như vậy đi, chút nữa tôi đi tìm Diệp Hữu Đạo, nhờ anh ta giúp đỡ, trước tiên cứu người ra đã rồi nói sau.
Nếu Tạ Mỹ Quyên đã biết đầu đuôi việc này rồi, Từ Quân Nhiên cũng không có gì nghi ngờ nữa, đối với hắn mà nói, tìm Diệp Hữu Đạo giúp đỡ không cần gì ngoài chào hỏi một tiếng, dù sao sau khi trải qua việc lần trước, quan hệ giữa Diệp Hữu Đạo và Từ Quân Nhiên thân hơn vài phần, phải biết rằng nếu như không có Từ Quân Nhiên ra mặt nói giúp, việc đám lưu manh du côn kia đâm bị thương Diệp Hữu Đạo, làm không tốt thì việc lớn biến thành nhỏ việc nhỏ biến thành không có, dù sao người ta có hệ thống tư pháp độc lập của riêng mình, cục công an huyện Phú Lạc căn bản không có cách nào bắt họ.
Tạ Mỹ Quyên cũng biết Từ Quân Nhiên có quan hệ với Diệp Hữu Đạo, nghe vậy gật đầu:
- Vậy cậu đi đi, tí nữa tôi nói với Hiểu Nhu một tiếng, số mệnh cô ấy, thực là khổ.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, loại chuyện hồng nhan họa thủy này quá bình thường, chỉ có điều Từ Quân Nhiên không nghĩ tới Lôi Bạo bỉ ổi như vậy, nghĩ đến cách như vậy theo đuổi một người phụ nữ, Từ Quân Nhiên rất hiểu cách nghĩ của y, không có cách nào ngoài bắt em trai của Vương Hiểu Nhu, sau đó chờ Vương Hiểu Nhu cầu tới cửa, đến lúc đó rao giá trên trời, nói không chừng Vương Hiểu Nhu còn phải tự dâng mình lên giường mới có thể buông tha cho em trai cô.
- Được, cô khuyên cô ấy đi, trước tiên tôi đi tìm Diệp Hữu Đạo, năm hết tết đến rồi, đến mười lăm tháng giêng, cũng không thể để người ta ở trong trại giam ăn tết được.
Từ Quân Nhiên nói mấy câu với Tạ Mỹ Quyên, lúc này mới quay người rời đi, chạy thẳng đến nhà Diệp Hữu Đạo đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự huyện.
Nhà Từ Quân Nhiên cách nhà Diệp Hữu Đạo không xa, phòng của Từ Quân Nhiên khu quảng trường hai mươi tư, mà Diệp Hữu Đạo ở đối diện chính quyền huyện, khoảng cách cũng chừng khoảng bốn năm trăm mét, chính giữa có đường sắt ngăn cách, Từ Quân Nhiên nhớ rằng mình từng hỏi qua Tạ Mỹ Quyên, đường sắt này chuyên vận chuyển than đá cho nhà máy điện của huyện Phú Lạc.
Trước kia Từ Quân Nhiên từng đến Diệp gia, lúc gõ cửa, người mở cửa vừa hay là Diệp Hữu Đạo.
- Bí thư Từ, sao cậu lại đến đây?
Thấy Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo rõ ràng cảm thấy bất ngờ, không ngờ hắn lại đến tìm mình.
Từ Quân Nhiên cười cười, nhấc nhấc giỏ hoa quả mình mua ven đường, cười nói:
- Sao thế, không chào đón à?
- Xem cậu nói kìa, hoan nghênh hoan nghênh, tôi hoan nghênh 120 cái.
Diệp Hữu Đạo cười ha hả, quay vào hô lên với trong nhà:
- Mẹ nó, nhanh làm vài món ăn, bí thư Từ đến, hôm nay anh cần phải uống vài chén với bí thư Từ.
Hắn mang lòng cảm kích với Từ Quân Nhiên, dù sao lúc bắt đầu tuy là quen nhau qua quan hệ của Dương Quang, nhưng sau này từ lúc sau khi mình bị đâm, Từ Quân Nhiên không tiếc dùng quan hệ ở thủ đô tìm lãnh đạo nhà máy, đưa bọn người Lương Vũ Tử ra pháp luật. Điều này khiến Diệp Hữu Đạo rất cảm động, cảm thấy mình nợ Từ Quân Nhiên một nhân tình.
Vợ Diệp Hữu Đạo cũng biết Từ Quân Nhiên, thấy Từ Quân Nhiên tiến vào, cười chào hỏi:
- Bí thư Từ đến rồi, nhanh vào ngồi, nhanh vào ngồi.
Từ Quân Nhiên khách khí chào hỏi:
- Chị dâu chúc mừng năm mới, cháu bé đâu?
Diệp Hữu Đạo nói:
- Đi ra ngoài chơi rồi, tiểu tử này cục kỳ lỗ mãng, muốn chạy nhảy bên ngoài cả ngày.
Chị Diệp rót một chén trà cho Từ Quân Nhiên:
- Các anh nói chuyện trước, em đi làm cơm. Buổi tối Từ Quân Nhiên đừng đi, ở lại đây ăn cơm, lão Diệp nhắc đến cậu nhiều lần lắm.
Hai người Từ Quân Nhiên cùng Diệp Hữu Đạo phân khách chủ ngồi xuống, lúc này mới nhìn Diệp Hữu Đạo nói:
- Trong khoảng thời gian gần đây, thế nào?
Diệp Hữu Đạo cười hắc hắc:
- Có thể thế nào, vẫn như thế thôi, tình hình trong huyện cậu cũng biết rồi, cái tính khí kia của bí thư Lý, nếu không phải tôi có chút bản lĩnh nghiệp vụ, sớm đã bị ông ta điều đi rồi, bây giờ tôi nghĩ thông rồi, ngày thường đi lại trong cục, không có việc thì mang theo tên tiểu tử Trương Phi, họ muốn đấu thế nào thì đấu như thế, không có quan hệ gì với tôi.
Dừng một chút, anh ta hạ giọng nói với Từ Quân Nhiên:
- Tôi nói này bí thư Từ, hôm nay tôi nghe nói, cậu trên hội nghị mở rộng huyện ủy, đã hung hăng một trận sao!
Từ Quân Nhiên không nghĩ tới, nội dung cuộc họp buổi sáng, bây giờ lại lan truyền xôn xao dư luận, ngay cả Diệp Hữu Đạo cũng nghe nói mình phát biểu trong hội nghị mở rộng huyện ủy, xem ra trong ban tổ chức còn có nhiều người dân, hoặc là, rất nhiều chuyện trong huyện, căn bản không phải bí mật gì.
Nhìn sắc mặt Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo mỉm cười, duỗi ngón tay cái biểu thị một cái:
- Bí thư Từ thật sự rất lợi hại, tôi nghe nói anh phát biểu trong buổi họp, rất có trình độ, chủ tịch huyện Vương sau khi ra cửa, khen cậu không dứt miệng đấy.
Từ Quân Nhiên sầm mặt lại:
- Diệp đại ca, ý của anh là, chủ tịch huyện Vương đi ra ngoài luôn khen ngợi tôi với người ta?
Nhìn sắc mặt Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo mỉm cười, duỗi ngón tay cái biểu thị một cái:
- Bí thư Từ thật sự rất lợi hại, tôi nghe nói anh phát biểu trong buổi họp, rất có trình độ, chủ tịch huyện Vương sau khi ra cửa, khen cậu không dứt miệng đấy.
Từ Quân Nhiên sầm mặt lại:
- Diệp đại ca, ý của anh là, chủ tịch huyện Vương đi ra ngoài luôn khen ngợi tôi với người ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận