Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 241: Gian tình.

Là một người trọng sinh, cái tốt lớn nhất, chính là Từ Quân Nhiên tuy không nhất định biết xổ số năm nào là dãy số gì, nhưng lại biết một chút tin mật của huyện Võ Đức.
- Anh Lưu, công việc càn quét tệ nạn trong huyện tiến hành thế nào rồi?
Từ Quân Nhiên bỗng nói chuyện này với Lưu Liễu.
Lưu Liễu lập tức sững sờ:
- Càn quét tệ nạn? Càn quét tệ nạn cái gì?
Hắn có chút tò mò, Từ Quân Nhiên người này tuy nói trẻ tuổi, nhưng chắc chắn không phải loại người bắn tên không đích, nói chuyện làm việc nếu không có ý tưởng gì, đánh chết Lưu Liễu cũng không tin, chẳng qua hắn lúc này đột nhiên nhắc đến càn quét tệ nạn gì đó, rốt cuộc là có ý gì?
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Anh Lưu, anh không biết sao, hai công xã trại Tần gia cùng trấn Lý gia coi như là kẻ thù truyền kiếp.
Lưu Liễu nở nụ cười khổ, gật đầu nói:
- Người anh em, cậu nói như vậy, tôi ngược lại thật ra biết một chút, nghe nói là từ thế hệ trước kết thành đấy, trước kia kiến quốc chết không ít người, sau khi kiến quốc võ đấu cũng xảy ra nhiều lần, đúng hay không?
Từ Quân Nhiên gật gật đầu:
- Chủ tịch huyện Tần, là người của Tần gia, anh biết không?
- Đó là đương nhiên, họ Tần 89% đều có quan hệ với Tần gia mà.
Lưu Liễu ngoài miệng vừa cười vừa nói, nhưng trong lòng lại mơ hồ hiểu một chút gì đó, Từ Quân Nhiên nói đến chuyện này, nhìn bộ dạng xem có một vài việc cần bản thân giúp đỡ rồi đây.
Từ Quân Nhiên cười ha ha:
- Anh Lưu, anh cảm thấy chủ tịch huyện người này như thế nào?
Lưu Liễu lập tức ngẩn người, cả buổi không nói chuyện, khiếp sợ trong lòng đạt đến cực điểm, chẳng lẽ Từ Quân Nhiên to gan lớn mật muốn đối phó với Tần Quốc Đồng?
Đối với cục diện trong huyện hôm nay, Lưu Liễu cũng có ý nghĩ của riêng mình, bí thư huyện Dương Duy Thiên là do Chủ tịch thành phố Chu Dật Quần đề bạt, mà chủ tịch huyện Tần Quốc Đồng lại là người do bí thư Thành ủy Trương Kính Mẫn đề bạt, bối cảnh xuất thân như vậy xác định hai vị lãnh đạo huyện ủy chắc chắn không thể là chiến hữu cùng một chiến hào, tuy nói hiện nay thấy chủ tịch huyện và bí thư hòa hợp êm thấm, ở hội nghị thường ủy dường như không có việc gì, mặt không mang một tia khói lửa, nhưng Lưu Liễu biết, đây chẳng qua là sự bình yên trước bão táp mà thôi, không cần phải nói. Đoạn thời gian bí thư Dương vừa mới lên làm bí thư huyện ủy, ở hội nghị thưởng ủy, cũng bị chủ tịch huyện chặn đánh không ít.
Nói đối chọi gay gắt có thể có chút khoa trương, nhưng lúc trước chủ tịch huyện Tần có thể tuyệt đối khiến Bí thư Dương chịu không ít khổ.
Hơn nữa theo sự phát triển kinh tế không ngừng, uy vọng của Bí thư Dương ngày càng cao. Nghe nói Bí thư Dương cũng kéo quan hệ gần với Bí thư huyện ủy Bạch cùng bộ trưởng bộ Tổ chức. Đã có tình huống như vậy, Bí thư Dương ở hội nghị thường ủy thao túng ngày càng mạnh, hơn nữa cuộc bầu cử huyện vừa kết thúc không lâu, chủ tịch huyện Tần cũng không muốn đắc tội bí thư Dương lúc này. Cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn Bí thư Dương đứng vững ở huyện ủy.
Nhưng cho dù nói thế nào. Tần Quốc Đồng tuyệt đối không phải là người có thể tùy tiện nhắc đến, hắn kinh doanh nhiều năm ở huyện Võ Đức, thế lực trải rộng ở từng ngành toàn huyện, người như vậy, Từ Quân Nhiên muốn đối phó. Lưu Liễu thấy, giống như có chút si tâm vọng tưởng.
- Người anh em, Chủ tịch huyện Tần cũng không phảo người dễ chọc vào, cậu phải suy nghĩ kỹ…
Trầm tư một hồi, Lưu Liễu mở miệng nói với Từ Quân Nhiên.
Hắn cảm thấy Từ Quân Nhiên tuy hiện nay có chút phiền phức, nhưng cũng không nên chọn cách đối kháng quyết liệt như thế, suy cho cùng dù nói thế nào, nếu thật sự động đến Tần Quốc Đồng, vậy thì đồng nghĩa với việc trêu chọc cán bộ phe bí thư Thành ủy. Đến lúc đó không nói đến việc không cách nào thu hồi, làm không tốt còn bị phản kích phía sau khiến cho tan xương nát thịt.
- Tôi hiểu, làm không tốt chính là phiền phức lớn.
Từ Quân Nhiên gật nhẹ đầu một cái, đối với tình hình trong huyện. Đương nhiên biết rõ, dựa vào năng lực của bản thân hiện nay, muốn động đến Tần Quốc Đồng, căn bản là không thể. Mặc dù nói bản thân có chút quan hệ, nhưng những mối quan hệ này có ảnh hưởng không lớn đối với huyện Võ Đức. Mình cũng không thể chạy đến trước mặt Dương Duy Thiên nói, tôi có quan hệ với bí thư đứng đầu Tỉnh ủy, có quan hệ với bí thư ủy ban chính trị và pháp luật tỉnh, anh không cần lo lắng, phải tin tưởng tôi. Nếu thật sự làm như vậy, Từ Quân Nhiên mới là thằng ngốc.
- Cậu biết thì tốt.
Lưu Liễu thấy Từ Quân Nhiên gật đầu, liền yên lòng, anh ta biết Từ Quân Nhiên là người thông minh, biết làm thế nào để chọn lựa. Đốt một điếu thuốc, từ từ hút, Lưu Liễu đợi kết quả của Từ Quân Nhiên, ông ta không tin, Từ Quân Nhiên sẽ từ bỏ như vậy.
- Bộ trưởng Thẩm kết thông gia với chủ tịch huyện Tần, cũng là con rể của trại Tần gia, đối với vị bộ trưởng Thẩm này, anh Lưu hiểu rõ không?
Từ Quân Nhiên chậm rãi mở miệng, hỏi Lưu Liễu.
Lưu Liễu nghe vậy sững sờ, lập tức gật gật đầu:
- Ha ha, ai lại không biết bộ trưởng Thẩm là phụ tá đắc lực của chủ tịch huyện Tần, anh ta cùng chủ nhiệm Ngô văn phòng Huyện ủy được gọi là ông hầm ông hừ bên cạnh chủ tịch huyện, tôi nghe nói ở hội nghị thường ủy, chỉ cần là lời bộ trưởng Thẩm nói ra, thì cơ bản cũng như là những gì chủ tịch huyện Tần muốn nói. Không cần nghĩ cũng biết, quan hệ của hai người thân mật đến mức nào.
Từ Quân Nhiên gật gật đầu:
- Đúng vậy, quan hệ của hai người thân mật như vậy, đúng rồi, trong nhà chủ tịch huyện Tần, có ba đứa con trai đúng không?
Lưu Liễu nhướng mày:
- Ừ, ba đứa con trai, con trai cả và con trai thứ hai đều đã kết hôn, Tần Thọ Sinh gây chuyện trong huyện là đứa thứ ba, con trai cả kết hôn với con gái thứ hai của bộ trưởng Thẩm.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Tôi nghe nói, con trai nhỏ nhà bộ trưởng Thẩm, cưới một cô gái ở trên tỉnh? Kết hôn được một năm rồi chứ?
Lưu Liễu kinh ngạc liếc nhìn Từ Quân Nhiên, gật đầu nói:
- Cái này đúng là thật, lúc đó tôi cũng góp phần đấy, sao, người anh em, có vấn đề gì sao?
Cười hắc hắc, Từ Quân Nhiên gõ tay trên bàn, thấp giọng nói với Lưu Liễu:
- Anh Hổ Tử đã từng nói với tôi , nói có một lần lúc hắn mang người chặn cậu ba nhà họ Tần, trong lúc vô ý thấy câu ba nhà họ Tần với con dâu nhỏ của bộ trưởng Thẩm ở cùng một chỗ.
- Cái gì?
Lưu Liễu lập tức đứng cả người lên!
Không thể trách biểu hiện kinh ngạc như vậy của anh ta, khỏi cần phải nói, thông tin Từ Quân Nhiên vừa tiết lộ qua những lời này quá mức kinh ngạc người rồi, nếu chuyện này lộ ra, hoàn toàn có thể là tin tức dẫn đến một hồi địa chấn chính đàn huyện Võ Đức.
Con trai thứ ba của chủ tịch huyện Tần có tư tình với con dâu của bộ trưởng Thẩm.
Cho dù trước đây Lưu Liễu nghĩ thế nào, cũng không nghĩ đến việc như vậy, chuyện này chẳng khác nào nói, chỉ cần chuyện Từ Quân Nhiên nói không phải là nói đùa, vậy thì bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu quan hệ giữa Tần Quốc Đồng và Thẩm Dũng Cảm đều có thể sụp đổ.
- Cậu…cậu không phải đang nói đùa chứ?
Quá kinh ngạc, Lưu Liễu vẫn còn có chút không dám tin sự thật này, nhìn Từ Quân Nhiên không nhịn được liền hỏi.
Từ Quân Nhiên nhún nhún vai, lắc lắc đầu nói:
- Tôi cũng không rõ lắm, lúc ấy anh Hổ Tử đang nói đùa với tôi, anh Lưu cũng biết, lúc ấy anh ta với tần Thọ Sinh không hợp nhau lắm, cả ngày suy nghĩ làm thế nào tìm được cơ hội đánh Tần Thọ Sinh một trận.
Lưu Liễu gật gật đầu, Lý Đông Viễn là cấp trên của mình, đối với vị con trai duy nhất trong nhà cấp trên có đạo hạnh gì, anh ta thực sự hiểu rất rõ. Lý Dật Phong người này lúc đó, hoàn toàn là một kẻ ngu ngốc, người lỗ mãng, cả ngày ở trong huyện dựa vào thế lực của cha gây chuyện thị phi, nếu không phải bên người có Nghiêm Đóa Đóa theo sau, tên này không biết sẽ dẫn đến bao nhiêu nhiễu loạn, cũng có vài lần bản thân mình phải giúp đỡ lau dọn.
Về phần ân oán của Lý Dật Phong và Tần Thọ Sinh, Lưu Liễu cũng biết một ít, đương nhiên hiểu, dòng họ và xuất thân gia đình của hai người, cũng đã quyết định, họ chắc chắn không phải bạn bè.
- Chuyện này, sẽ không phải là thật chứ?
Lưu Liễu nhìn Từ Quân Nhiên, chăm chú hỏi, anh ta biết, nếu như là sự thật, hậu quả dẫn đến, khá là nghiêm trọng.
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Cho dù là thật hay giả, tôi cảm thấy đáng để điều tra, anh nói xem?
Lưu Liễu trầm ngâm, sau nửa ngày không nói gì, Từ Quân Nhiên nói chuyện nhẹ nhàng linh hoạt, nhưng anh ta biết, chuyện này nếu bản thân xen vào, chẳng khác nào rước phiền toái lớn, cho dù nói thế nào, Tần Quốc Đồng cùng Thẩm Dũng Cảm, đều là nhân vật cấp quan trọng của huyện Võ Đức.
Từ Quân Nhiên cũng không gấp, nhìn Lưu Liễu yên lặng hút thuốc, hắn biết nguyên nhân do dự của Lưu Liễu, dù sao liên quan đến hai vị thường ủy huyện ủy, hắn cục trưởng cục công an nếu dính dáng đến, tám chín phần mười xảy ra sai xót.
Quan trọng nhất là, trên thực tế Lưu Liễu không phải là người của Dương Duy Nhất, cũng không phải là người của Tần Quốc Đồng, là cục trưởng cục công an ở phe trung lập, kỳ thật anh ta không cần phải dính dánh đến, nhỡ làm không tốt, chính bản thân anh ta có thể đắc tội người khác.
Do dự hơn nửa ngày, Lưu Liễu nhìn về phía Từ Quân Nhiên, chậm rãi nói:
- Cậu có thể bảo đảm việc này, có thật không?
Những lời này, anh ta đã hỏi Từ Quân Nhiên nhiều lần, đủ để thấy sự do dự sâu trong lòng anh ta.
Trên mặt Từ Quân Nhiên thể hiện rất bình tĩnh, thậm chí còn mang theo cảm giác lạnh nhạt, nghe câu hỏi của Lưu Liễu, Từ Quân Nhiên cười nói:
- Anh Lưu, chuyện này, thật ra anh nghĩ nhiều rồi.
Lưu Liễu sững sờ, kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên, anh ta vẫn luôn cảm thấy, Từ Quân Nhiên nói với mình chuyện của Tần Thọ Sinh với con dâu của Thẩm Dũng Cảm, là hi vọng mình có thể giúp hắn xử lí việc này, nói trắng ra, là hi vọng mình có thể giúp hắn vạch trần việc này, khiến hai người Tần Quốc Đồng và Thẩm Dũng Cảm mất hết thể diện, rồi trở mặt với nhau. Nhưng bây giờ nghe ý tứ trong lời nói của Từ Quân Nhiên, hình như hắn không phải tính toán như vậy.
Lông máy nhíu chặt lại một chỗ, Lưu Liễu cảm giác mình có chút nhìn không thấu người trẻ tuổi trước mặt này, khỏi cần phải nói, cách nói chuyện Từ Quân Nhiên giỏi tài dẫn dắt này, khiến Lưu Liễu bỗng có chút xúc động, rất giống mình lần đầu gặp cha vợ, cha vợ lúc đó cũng có thái độ này như Từ Quân Nhiên bây giờ, khiến người khác nhìn không thấu cách nghĩ của hắn, giống như mỗi câu nói của mình, người ta nhìn vào như đã đoán trước được rồi.
Ho khan một tiếng, Lưu Liễu để suy nghĩ của mình ổn định lại, con mắt chăm chú nhìn mặt Từ Quân Nhiên, nhẹ giọng nói:
- Tiểu tử, rốt cuộc cậu hi vọng tôi làm thế nào?
Từ Quân Nhiên cười ha ha, ngồi thẳng người, đón ánh mắt của Lưu Liễu nói:
- Anh Lưu, chuyện này, tôi cần anh giúp tôi một lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận