Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 338: Hòn đảo chân trời xa xăm.

- Thứ mà ông cố tổ để lại, đều không nhất định là tốt.
Từ Quân Nhiên mở miệng nói một câu, liền khiến Tạ Vĩnh Cường và Tào Tuấn Minh khẽ giật mình, nói tiếp lời anh, càng làm cho thái độ của hai người họ không cách nào duy trì bình tĩnh nữa.
- Nếu tôi nói, thể chế kinh tế của chúng ta bây giờ đã xuất hiện vấn đề.
Từ Quân Nhiên bình tĩnh thốt ra một câu khiến hai người họ kinh ngạc thất sắc, tự mình nói ra:
- Tình trạng bây giờ, cách tốt nhất, chính là xử lý hàng hoa kinh tế có kế hoạch, lấy kế hoạch kinh tế làm chủ, điều tiết thị trường làm phụ, sửa đổi hàng hóa kinh tế có kế hoạch, đem hàng hoa1 kinh tế làm điểm dừng chân. Chỉ có như thế, chúng ta mới có thể bàn bạc chính xác dứt khoát tiến hành cải cách mở cửa.
Tào Tuấn Minh nhíu mày, trầm giọng nói:
- Bước này, có chút lớn hay không?
Điều anh ta lo lắng là biện pháp này của Từ Quân Nhiên, một khi thành sự thật, có làm náo loạn cả xã hội này hay khôn, phải hiểu là biện pháp này, đồng nghĩa với việc thay đổi thể chế kinh tế sau khi xây dựng đất nước. Đừng nói một Từ Quân Nhiên như hắn, cho dù là một lãnh đạo cấp cao, chỉ sợ cũng không dám dễ dàng nói ra những lời này.
Tạ Vĩnh Cường cũng nhíu chặt mày, đề nghị này của Từ Quân Nhiên quá lớn mật, thậm chí có thể nói là trong tình trạng bây giờ, đề nghị này của hắn có thể xem là ý nghĩ hão huyền, rời bỏ nền kinh tế, nếu đổi thành người bình thường, nhất định sẽ mở miệng phản bác lại hắn.
Nhưng Tạ Vĩnh Cường cảm thấy, Từ Quân Nhiên nói rất có lý.
- Quân Nhiên, lời cậu nói với chúng tôi thì cũng thôi đi, đến trường đảng, đừng nên nói lung tung.
Tạ Vĩnh Cường trầm ngâm một hồi, chậm rãi nói với Từ Quân Nhiên, tuy anh ta làm việc trong sở trung ương, tin tức rất nhanh, nhưng có một số thứ bây giờ không thể tiết lộ ra ngoài.
Từ Quân Nhiên nghe lời của Tạ Vĩnh Cường nói, nhẹ nhàng gật đầu:
- Yên tâm đi, hai vị đại ca, tôi biết tôi nên làm gì, lần này vào trường đảng, tôi chỉ nghe không nói, được rồi phải không?
Hắn hiểu rõ, Trước toàn hội tam trung năm sau, cách nghĩ này của mình không thể công khai tuyên bố với mọi người, hơn nữa vừa rồi những gì mình nói, trong trí nhớ, là do bộ trưởng cấp cao đề nghị trong hội nghị này, có thể nói, đây là bắt đầu của cuộc hội nghị kinh tế thị trường của nước xã hội chủ nghĩa Trung Hoa. Phải biết rằng bây giờ kinh tế thị trường theo suy nghĩ cấp trên không phải hoàn toàn thống nhất. Rất nhiều lão lãnh đạo đều cho rằng, kế hoạch kinh tế mới là phương hướng phát triển tốt nhất với nước cộng hòa, cho dù thực tế đã chứng minh đó đều là con đường sai lầm.
Nhưng Từ Quân Nhiên cũng biết, chuyện này làm không khéo chắc chắn Tạ Vĩnh Cường sẽ báo lại với cấp trên, đến lúc đó bộ trưởng cấp cao có thể không biết hay không, thì phải xem vào may mắn của mình.
Trung Hoa những năm 80 đều là như vậy, ý kiến cấp trên còn không có thống nhất, trong bối cảnh này, phải lấy kế hoạch kinh tế làm chủ chuyển sang kế hoạch kinh tế hàng hóa, đổi như thế nào? Hiển nhiên, không thể nào buông giá cả ra trong chốc lát, nhảy vào kinh tế thị trường, thứ nhất điều kiện không cho phép, xã hội sẽ loạn đến mức nào, đây là cách nói từ phương diện hiệu quả, từ tư tưởng chính sách chỉ đạo, cũng không thể. Thử nghĩ chúng ta mới thống nhất lấy kế hoạch kinh tế làm chủ chuyển sang kế hoạch kinh tế hàng hóa, cho dù là kinh tế hàng hóa, vẫn phải có kế hoạch, anh làm sao có thể nói quốc gia có như thế nào cũng không lo chứ, vậy chắc chắn là không được. Dưới phương hướng này đổi như thế nào, liền trở thành vấn đề rất quan trọng đối với việc cải cách mở cửa lúc bấy giờ, chính là làm sao mới có thể giải quyết hoàn hảo vấn đề này.
Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ kết cục vấn đề này. Nhưng không muốn trở thành quân cờ của một số người nào đó.
- Cậu có thể suy nghĩ như vậy thì tốt, có một số chuyện bây giờ không thể nói với cậu, nhưng tôi đảm bảo, sự phát triển sau này, chắc chắc sẽ càng trở nên tốt đẹp.
Tạ Vĩnh Cường tràn đầy tự tin nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười gật đầu, nhưng trong lòng lại bắt đầu có chút lo lắng.
Trung Hoa hiện nay, khẩu hiệu cải cách vang động trời, một loại tên táo bạo dần dần lan rộng ra, Từ Quân Nhiên hiểu rõ sau hơn một năm, sẽ treo bảng thành lập khu hành chính thiên nhai buôn lậu xe hơi tràn lan, trong và ngoài nước tạo thành ảnh hưởng rất lớn, mà nguyên nhân tất cả sự việc, có liên quan mật thiết với việc nóng lòng cải cách. Người phụ trách lúc đó đã đến chân trời xa xăm, có vị lãnh đạo trung ương từng nói, trung ương và tỉnh phải trị theo chân thiên nhai, trong ba năm đầu một không được đánh gậy gộc, hai không được cho ‘dây thừng’. Sau khi bộ trưởng đi về hướng nam, sẽ có vị lãnh đạo khích lệ nói, ông làm việc ở hòn đảo xa xăm, là gan phải to một chút, sao nhanh như vậy ông đã làm như thế.
Nhưng từ góc độ chế độ cho thấy, sự kiện thiên nhai lại là một tiền lệ cực ác liệt. Nó khiến cho cải cách kinh tế Trung Hoa dần dần trượt hướng đối với chế độ xuyên việt tùy ý, pháp luật trống rỗng. Bất kỳ hành vi nào lấy danh nghĩa cải cách, đều có thể tiến hành phá hoại đối với chế độ hiện có, biện pháp này vẫn luôn âm thầm được tha thứ. Nhiều khi, con người xem thường và phản bội chế độ thậm chí về mặt đạo đức lại trở nên cao thượng, hậu quả của nó lại khiến cho môi trường xã hội dần trở nên một màu xám xịt, điểm mấu chốt của chế độ và đạo đức bị đục lỗ một cách đơn giản.
Dư luận xã hội đánh giá đối với sự kiện này, rất sinh động thể hiện được quan niệm hỗn loạn và chế độ nghịch loạn trong quá trình cải cách Trung Hoa. Trong một thời gian tương đối dài, đối với hoạt động kinh tế của quan viên và cách nhà doanh nghiệp pháp luật phán đoán vô cùng hỗn loạn, thậm chí đang theo rất nhiều tính tùy ý và tính giai đoạn, cuối cùng, chỉ đành rơi vào những người có “nhận hối lộ” hay không mới là chi tiết cụ thể. Thật tế, quyết sách hành động của một quan viên hoặc hoạt động thương mại của một nhà doanh nghiệp có phạm pháp hay không, có nhận hối lộ của người khác hay không, giữa hai bên căn bản không có liên quan nhất định.
Từ Quân Nhiên không hy vọng xuất hiện sự tình này, từ sâu trong lòng hắn, hắn hy vọng con đường cải cách mở cửa của Trung Hoa, có thể bớt đi một con đường quanh co.
- Đúng rồi, anh Tạ, anh có quen thuộc đối với đảo Thiên Nhai không?
Từ Quân Nhiên nhìn Tạ Vĩnh Cường hỏi.
Tạ Vĩnh Cường nhíu mày, có chút kinh ngạc:
- Cũng không phải quen thuộc lắm, sao vậy, chỗ đó có gì đặc biệt sao?
Đối với đảo Thiên Nhai, Tạ Vĩnh Cường cũng không biết nhiều lắm, ngoài một số tác phẩm hình anh văn học ra, sự hiểu biết của anh ta về đảo này, thật sự không nhiều.
Từ Quân Nhiên cười, lắc đầu nói:
- Không có gì, chỉ là nghe một người bạn nhắc đến mà thôi.
Anh tất nhiên sẽ không nói, một năm sau trong tương lai, bộ trưởng cấp cao sẽ đến thị sát đảo Thiên Nhai, đồng thời trung ương ra lệnh vào năm 84 thành lập khu hành chính Thiên Nhai – một đơn vị phụ cấp tỉnh, thuộc quản hạt của chính phủ nhân dân Lĩnh Nam.
Trong mùa hè nóng nực đó, xe hơi giống như thủy triều tràn vào đảo Thiên Nhai, toàn bộ dừng lại ngoài thành phố Thiên Hải, chi chít, vừa nhìn thấy, cục công thương tích cực làm thủ tục “phạt tiền cho đi” đối với tất cả các nơi trong cả nước, chỉ phạt khoảng bốn năm ngàn, thêm một con dấu, chiếc xe hơi này có thể đường hoàng đặt trên tàu ra đảo. Ở giữa, đút lót, hối lộ, nhận hối lộ, mua bán ngoại tệ, tất cả hoạt động vi phạm pháp luật đều ngang nhiên tiến hành dưới ánh mặt trời. sau đó thanh tra, trong thời gian nửa năm ngắn ngủi, Thiên Nhai tổng cộng ký cho phép 890000 chiếc xe nhập khẩu, đặt hàng hơn 70000 chiếc.
Trên thực tế, dựa theo trung ương
Từ Quân Nhiên không hề để ý, vị trí của anh không cao như vậy, cũng không suy nghĩ nhiều đến chuyện đó.
Điều hắn lo lắng, là không hy vọng cha của Tăng Văn Khâm vì chuyện này mà liên lụy, hơn nữa kiếp trước, ông Tăng bởi vì chuyện này mà bị lên án rất nhiều, mãi cho đến khi ông ấy hưu trí cuộc tranh luận đó vẫn chưa dừng lại. Thậm chí còn ảnh hưởng đến con đường sau này của Tăng Văn Khâm, nếu không phải chiến hữu cũ giúp đỡ, Tăng Văn Khâm có thể cũng bị liên lụy.
- Được rồi, mấy anh, đừng có nghiên cứu đại sự quốc gia nữa.
Lúc này, giọng nói của Kim Lệ từ trong phòng bếp truyền ra, cô cười rồi nói:
- Đồ ăn đã lên rồi, mấy vị đại lão gia có thể dùng thiện rồi, chẳng lẽ còn cần bọn em bưng vào phòng khách sao?
So với Đỗ Văn Diễm và Lâm Vũ Tình, tính cách của Kim Lệ có chút phóng khoáng, hơn nữa với thân phận chị dâu, cho nên lời nói có chút tùy ý.
Tào Tuấn Minh nở nụ cười, nói với Tạ Vĩnh Cường và Từ Quân Nhiên:
- Đi thôi, nếu còn không đi, chắc chắn sẽ bị bỏ đói mất.
Ba người đứng dậy đi vào nhà bếp, sau khi ngồi xuống, Kim Lệ vừa lấy rượu cho chồng vừa hỏi Từ Quân Nhiên:
- Quân Nhiên lần này cậu vào trường đảng học, vậy công việc bên trấn Lý Gia thì sao đây, sẽ không thay đổi chứ?
Cô biết chuyện này rất kỳ lạ, hơn nữa viện nông khoa ở công xã trấn Lý Gia còn phải thí nghiệm ruộng nữa.
Từ Quân Nhiên lắc đầu:
- Chị dâu yên tâm đi, tổ công tác bên công xã trấn Lý Gia không có thay đổi, tất cả vẫn như cũ.
Điều này không phải tùy tiện nói, phải biết rằng lần này tỉnh Giang Nam xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu như còn có người dám dò thăm công xã trấn Lý Gia, đó mới là cách nghĩ điên rồ. Chiến tích hiển nhiên là thứ thu hút người khác nhất, nhưng phải có phúc khí hưởng thụ mới được, đối với bất kỳ quan viên mà nói, giữ được địa vị hiện tại mới có cơ hội leo lên, nếu như ngay cả mũ quan trước mắt cũng giữ không nỗi, còn dám nói gì đến tương lai chứ?
Kim Kệ gật đầu, không hỏi thêm nữa, chuyện chính trị, cô không hiểu cũng sẽ không hỏi quá nhiều, nếu không phải vì Từ Quân Nhiên, cô sẽ không hỏi nhiều như vậy.
Một bữa cơm mọi người đều ăn rất vui vẻ, đợi đến khi rời đi, Tạ Vĩnh Cường vỗ vai Từ Quân Nhiên cưới nói:
- Sau này ở thủ đô, có chuyện gì cứ đến tìm tôi, cậu là anh em của Tuấn Minh, thì chính là anh em của Tạ Vĩnh Cường tôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận