Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 689-1: Sửa đập nước.

Ai cũng không ngờ tới, Phương Kiệt lại trực tiếp ra tay đánh người!
Phương Du vội vàng đứng lên đỡ Đổng Cương, người sáng suốt đều biết việc này anh trai mình không đúng, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu Phương Du là dàn xếp ổn thỏa.
- Phương Kiệt, mày dám đánh tao! Hôm nay tao không làm thịt mày không được!
Đổng Cương cũng là nhân vật nổi tiếng trong hội công tử quần là áo lượt, lần đầu gặp người không nói lý, vừa đứng lên từ trên đất, liền đẩy Phương Du ra, chỉ ngón tảy mắng Phương Kiệt, rất rõ ràng một phát vừa rồi khiến anh ta vô cùng tức giận. Không thể không thừa nhận, cho dù địa vị xuất thân cao quý thế nào, một khi động thủ đánh nhau, cũng không thoát khỏi thói quen chửi mắng người rồi ra tay đánh lại.
Tiếng của anh ta chưa nói xong, Phương Kiệt trước mặt chợt cười lạnh mắng:
- Có thể ra tay, tao thấy mày vẫn nên đừng cãi nữa!
Lời còn chưa dứt, Phương Kiệt như mũi tên xông đến trước mặt Đổng Cương, đá một cước vào ngực, khiến Đổng Cương ngửa mặt lên trời, thoáng cái ngã trên mặt đất trong tư thế chó ăn phân.
Phương Kiệt còn tiến về phía trước, nhưng Từ Quân Nhiên tiến lên một bước ngăn trước người anh ta, sắc mặt nghiêm túc quát lớn:
- Phương Kiệt, cậu đi về nhà cho tôi! Cậu cho rằng đây là nơi nào!
Bí hắn cản lại như vậy, Phương Kiệt không có cách tiến về trước, liền chỉ vào Đổng Cương đang ngã trên đất nói:
- Họ Đổng kia, tao nói ngay tại đây, mày bớt tính toán anh của tao đi, người khác không biết cái nhà máy hóa chất chúng mày làm ra kia là thứ trò chơi gì, ông còn không biết sao? Nhân Xuyên là địa bàn của anh tao, nếu mày còn dám chọc vào, tao đảm bảo, sau này mày chắc chắn không làm đàn ông được!
Nói xong, liếc mấy tên đàn ông đang xúm lại, Phương Kiệt cười lạnh nói:
- Dù thế nào, mấy anh luyện qua một chút?
Người người đều có vòng xã giao của mình, Đổng Cương có thể tạo ra danh hiệu lớn như vậy ở Tân Châu, tất nhiên cũng có người kết giao tốt, lúc này thấy anh ta bị Phương Kiệt đánh, tự nhiên cũng có người xúm lại, mấy người có sắc mặt khó coi tính khí nóng nảy, hai tay xoa vào nhau liền muốn động thủ.
- Ha ha, đánh nhóm thì không được, solo tao không có ý kiến.
Người theo âm thanh tiến đến, Trương Phi sớm đã không kiềm được không biết từ nơi nào liền đứng bên người Phương Kiệt.
Không chỉ có một mình cậu ta, một đám người trẻ tuổi quan hệ không tồi với Phương Kiệt, cũng đều tụ lai, hai bên đứng hơn mười mấy thanh niên hơn 20 tuổi, trợn mắt trừng nhau.
Ở đâu có người ở đó có giang hồ, tự nhiên cũng sẽ phân biệt phe phái, Tân Châu ngọa hổ tàng long, đám công tử bột tự nhiên có vòng quan hệ của mình, hoặc phân chia theo địa viện, hoặc phân chia theo đơn vị, dù sao mọi người đừng thấy vẻ cười ha ha thường ngày, giống như ai cũng không tồi. Nhưng thực sự xảy ra chuyện gì, lúc đó mới thực sự thấy được sự thật.
Công tử thế gia ẩu đả như thế, chỉ cần không đánh chết người, trưởng bối cũng sẽ không quản, dù sao trong mắt người lớn, đám nhóc này đều là thanh niên không có việc gì làm, ăn no rồi, nếu tên nào lỗ vốn thì quay về cáo trạng với đại nhân, nhẹ thì bị chửi mắng một trận, nặng mà đụng phải trưởng bối tính tình không tốt thì bị đánh một trận bằng dây thắc lưng.
Đúng lúc đó, Từ Quân Nhiên thở dài một hơi, đến trước mặt Phương Kiệt, khoát khoát tay:
- Cút ngay, nhanh chóng cút ngay.
Phương Kiệt buông lỏng tay, cười hì hì nói:
- Anh, em vì muốn tốt cho anh…
Từ Quân Nhiên liếc cậu ta một cái:
- Bớt làm trò đi, chút tâm tư kia của cậu tôi còn không biết.
Hắn đương nhiên hiểu ý của Phương Kiệt, dưới tình huống vừa rồi, Đổng Cương đưa ra yêu cầu với mình thực sự không dễ từ chối, dù sao đầu năm nay chưa có khái niệm bảo vệ môi trường gì, người bên cạnh tất nhiên không biết mấy nhà máy hóa chất, nhà máy giấy kia có hại khủng khiếp như thế nào với môi trường của khu vực. Nếu không phải Phương Kiệt nghe Từ Quân Nhiên nhắc qua về chuyện này trước đó, hắn cũng không biết rõ.
Cục diện hôm nay, Từ Quân Nhiên chắc chắn không thể từ chối Đổng Cương, người ta muốn đầu tư, không thể không chào đón, truyền ra ngoài há không phải trở thành Từ Quân Nhiên đuổi nhà đầu tư ngoài cửa sao, vì thế Phương Kiệt dưới tình huống cấp bách, dứt khoát khơi mào việc đánh nhau với Đổng Cương, như vậy dù sao cũng tốt hơn để Đổng Cương ngáng chân Từ Quân Nhiên.
Quay đầu lại, Từ Quân Nhiên nhìn Hoàng Tử Hiên và Đổng Cương, nhún vai nói:
- Thật xin lỗi, nhà máy xí nghiệp hóa chất kia, huyện Nhân Xuyên chúng tôi sẽ không nhận đầu tư.
- Cậu xem thường tôi?
Sắc mặt Đổng Cương biến đổi, lạnh lùng nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên ung dung cười:
- Xem xét bình tĩnh, tôi không có ấn tượng tốt gì về anh, cũng không có ấn tượng xấu gì, chỉ có điều nhà máy hóa chất gì đó, tôi thực sự không thích. Hơn nữa tôi cảm thấy, nếu anh không phải là con trai bí thư Đổng, anh dựa vào cái gì đứng ở đây nói chuyện với tôi.
Đối với loại thiếu gia ăn chơi này, Từ Quân Nhiên thực sự không có tính nhẫn nại gì, nếu nói trước kia còn giả bộ ân cần với đối phương, vậy thì bây giờ sau khi nhìn thấy Hoàng Tử Hiên, Từ Quân Nhiên không có chút tâm tình nào. Bạn học cũ của mình, đối thủ cũ tuyệt đối không phải loại lương thiện gì, Từ Quân Nhiên không tin Đổng Cương xây nhà máy hóa chất gì đó không có quan hệ với anh ta.
Quả nhiên, nghe xong lời nói của Từ Quân Nhiên, sắc mặt Đổng Cương trở nên khó coi, đang muốn nói chuyện, không ngờ Hoàng Tử Hiên lại mỉm cười, nhìn Từ Quân Nhiên nói:
- Bạn học cũ, cậu không giống trước kia, cậu của trước kia, cũng sẽ không hùng hổ dọa người như vậy.
Từ Quân Nhiên nhún vai:
- Con người tôi vẫn luôn nhìn người nói chuyện.
Dừng lại một chút, hắn cười ha ha nói:
- Đúng rồi, nghe nói gần đây ở thủ đô không quá yên ổn, cậu đến nơi này, không phải để tránh phiền toái đấy chứ?
Đối với tính cách của Hoàng Tử Hiên hắn hiểu rất rõ, nếu không phải vì một số chuyện, tin rằng người bạn học cũ này, chắc chắn không đơn giản rời thủ đô như vậy.
Sắc mặt Hoàng Tử Hiên thay đổi, cười cười nhưng không lên tiếng.
Từ Quân Nhiên cũng không nói thêm gì, có nhiều thứ nói nhiều sẽ không thú vị, vị trí của mình cùng Hoàng Tử Hiên nay đã không giống lúc trước, hai người đều hiểu rõ, cho dù đã từng có ân oán gì, lúc này ở nơi này đều không phải nơi hai người giao phong.
Mắt thấy Từ Quân Nhiên đi ra ngoài, sắc mặt Đổng Cương âm trầm, đến bên cạnh Hoàng Tử Hiên thấp giọng nói:
- Cứ để hắn đi như vậy?
Hoàng Tử Hiên cười ha ha:
- Không vội, không phải anh nói, chủ tịch huyện Từ lần này là đến chạy dự án sao? Núi nước sẽ có lúc gặp nhau mà.
Chuyện này rất nhanh liền trôi qua, Từ Quân Nhiên không coi chuyện này là gì, hắn còn có việc quan trọng hơn cần làm.
Ba ngày sau đó, trong tỉnh phái tổ chuyên gia nghiên cứu đến huyện Nhân Xuyên, tổ nghiên cứu gồm 7 người, đi đầu là Lưu Đông Phong chuyên gia thủy lợi tỉnh, còn có mấy người đều là chuyên gia làm thủy lợi nổi tiếng trong tỉnh, còn có một vị trưởng phòng phụ trách Sở thủy lợi đi cùng.
Từ Quân Nhiên cũng không bày dáng vẻ chủ tịch huyện gì, mời trưởng phòng Sở thủy lợi đến một bên, mình cùng mấy chuyên gia ở cùng với nhau. Việc này hắn đã sớm sắp xếp tốt, cho dù thế nào, tuy bản thân thông qua quan hệ trong tỉnh, Đổng Văn Bân đã đánh tiếng tốt với Sở thủy lợi rồi, nhưng Từ Quân Nhiên vẫn cảm thấy, tốt nhất để mấy chuyện gia này đồng ý sửa đập chứa nước huyện Nhân Xuyên mới phù hợp hơn, sau này trong tỉnh có người nói đến việc này, tìm rắc rối cho mình.
- Chủ tịch Huyện tiểu Từ, tôi là lần đầu tiên thấy chủ tịch huyện còn trẻ như cậu đấy.
Một vị chuyên gia Sở thủy lợi cười nói với Từ Quân Nhiên. Bọn họ đúng là lần đầu tiên thấy một chủ tịch huyện còn trẻ như vậy, cán bộ cấp trưởng trong tỉnh cũng có, cán bộ cấp trưởng đầu hai mươi theo lý thì không ít, nhưng giống Từ Quân Nhiên nắm quyền chấp chưởng một phương, tuyệt đối là hiếm thấy, dù sao đầu năm nay, mấy vị lãnh đạo quyền cao chức trọng không ai không phải người của những năm loạn động.
- Ha ha, lão Lưu, tôi cũng là gặp vận may mà thôi.
Từ Quân Nhiên cười nói, một đường tới đây, hắn ở cùng mấy chuyên gia này quen rồi, nói chuyện cũng tự nhiên hơn nhiều. Nhưng chuyên gia già này tuy là người chuyên nghiệp trong ngành, nhưng họ đều có một điểm giống nhau, nói chuyện đều rất khôi hài.
Lưu Đông Phong lắc đầu, cười nói:
- Việc gì cũng có tính tất yếu, lấy chuyện sửa đập chứa nước ra nói, nếu nói đập chứa nước này có thể sửa được, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là đập chứa nước này rất được yêu cầu ở các phương diện, phù hợp sửa chữa, lãnh đạo cũng đồng ý như vậy, rất nhiều người đều cho rằng việc này có tính ngẫu nhiên, thực ra không phải, một người mặc dù có thể lên làm lãnh đạo, hắn thực sự sẽ ngẫu nhiên sao? Không phải, trong này cũng cần điều kiện, tương tự như vậy có một vài thứ con người không biết, quan hệ, năng lực, vận hành và thao tác, các mặt của sự việc không phải người bình thường có thể nhìn thấy được.
Không thể không nói, kinh nghiệm sống của các trưởng bối ở đó, việc sửa đạp chứa nước, trong mắt hắn không khác làm quan mấy, đạo lý này tất cả mọi người đều liên tục gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận