Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 898: Động tác nhỏ

Dù là ai cũng không dễ tha thứ cho việc người khác có hành động nhằm vào phạm vi thế lực của mình.
Rất rõ ràng hành vi của Đoạn Kê Tuyền đã khiến Tiền Vân Lục có ý nghĩ cá chết lưới rách.
Mùa hè ở Nam Châu tất nhiên có ánh nắng ấm áp. Từ Quân Nhiên đọc văn kiện một đêm, ngày hôm sau không đi làm ở Thành ủy mà nằm nhà ngủ cả ngày.
Mặc dù xác định chuyện hỗ trợ hộ nghèo tại huyện Hoàng Dương đúng là có vấn đề thật nhưng Từ Quân Nhiên tạm thời còn chưa để lộ ý định. Theo hắn thấy thì chuyện này cũng chưa đáng được coi là chứng cứ đẩy ngã Tiền Vân Lục. Bởi vì nếu chỉ dựa vào chút dấu vết mà mình vừa điều tra ra kia thì đừng nói là đối phó với Tiền Vân Lục, sợ là ngay cả không ít người tại huyện Hoàng Dương cũng có khả năng phân rõ quan hệ.
Cho nên Từ Quân Nhiên đang chờ đợi, chờ đợi một cơ hội.
Chỉ là hắn thật sự không ngờ đồng thời với lúc mình đang chờ cơ hội thì đã có người không chịu nổi rồi.
Lúc đêm xuống, khí trời hơi âm trầm, mây đen che ánh trăng. Đêm tối yên tĩnh, giơ tay không thấy rõ năm ngón. Bóng tối giữa vô số nhà cao tầng khiến người ta cảm thấy như có bí mật không ai biết đến.
Lúc Từ Quân Nhiên tỉnh lại vào buổi tối đã là bảy giờ hơn. Ăn một chút đồ ăn, ngồi trên ghế xem TV, đài truyền hình đang phát tin tức về Nam Châu, Bí thư Thành ủy Đoạn Kê Tuyền và Chủ tịch Diệp Viễn đều có mặt trong các hoạt động.
Dưới rất nhiều tình huống, mọi chuyện luôn đột nhiên phát sinh không ai dự đoán được. Ngay khi Từ Quân Nhiên chuẩn bị đi ngủ, tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập.
- Reng reng reng!
Tiếng chuông điện thoại dồn dập đánh tan màn đêm tĩnh lặng. Cơn buồn ngủ của Từ Quân Nhiên thoáng cái cũng biến mất tăm.
- Alo, tôi là Từ Quân Nhiên đây.
Nhận điện thoại, Từ Quân Nhiên trầm giọng nói.
- Bí thư Từ, đã xảy ra chuyện rồi!
Điện thoại truyền ra tiếng nói vội vàng của Lý Chiêu Minh.
Tề Ninh nhướn mày:
- Chủ nhiệm Lý, có chuyện gì sao?
Lý Chiêu Minh cười khổ:
- Vừa rồi tôi vừa nghe tin, hai vợ chồng Bí thư Tiền Vân Lục đã bị người bắn chết trong phòng ngủ rồi!
- Anh nói cái gì?
Từ Quân Nhiên đứng phắt dậy, sắc mặt cũng trở nên cổ quái, vẻ mặt khiếp sợ không tin nổi.
Cho dù là thế nào hắn cũng không thể tin được tin tức này. Không ngờ Tiền Vân Lục lại chết!
Ngay lúc mình và Đoạn Kê Tuyền chuẩn bị bắt tay đối phó với y, Tiền Vân Lục lại chết bất ngờ thế này, lại bị người ta bắn?
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên vội vàng hỏi:
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Lý Chiêu Minh cười khổ nói:
- Tôi cũng không rõ tình huống cụ thể lắm. Là một đồng chí trong Cục Thành phố báo cho tôi biết. Hiện giờ Chủ tịch Diệp và Bí thư Đoạn đều không ở trong thành phố, Bí thư Đoạn bảo tôi báo cho ngài biết, mời ngài nhanh chóng tới chủ trì cục diện.
Buông điện thoại, Từ Quân Nhiên không nói hai lời, đi ra cửa ngay. Hắn biết việc này không nên chậm trễ. Mình cần nhanh chóng tới nơi.
Cho dù là về tính chất hay về tình hình cụ thể của chuyện này cũng đều hết sức nghiêm trọng. Đường đường là cán bộ cấp thành phố không ngờ lại bị người giết chết ngay tại nhà riêng. Đây rõ ràng là khiêu khích đối với chính quyền!
Đến khi Từ Quân Nhiên ngồi xe tới nhà Tiền Vân Lục, từ cửa tới khu nhà Tiền Vân Lục đều bị người của Cục Công an Thành phố Nam Châu vây kín. Xảy ra chuyện lớn như vậy, có thể hiểu được áp lực của Cục Công an. Thậm chí Từ Quân Nhiên thấy được cả cảnh sát đặc nhiệm được trang bị súng thật đạn thật xuất hiện ở cách đó không xa.
- Bí thư Từ, ngài đã tới rồi.
Lý Chiêu Minh chờ Từ Quân Nhiên ở trước cửa nhà, thấy Từ Quân Nhiên xuống xe liền vội vàng bước tới đón.
Từ Quân Nhiên chau mày, thấy Lý Chiêu Minh, câu đầu tiên liền hỏi:
- Bí thư Đoạn và Chủ tịch Diệp đâu?
Thân là Bí thư và Chủ tịch thành phố, Đoạn Kê Tuyền và Diệp Viễn thấy chuyện lớn như vậy xảy ra, khẳng định là phải ra mặt. Nhưng nói tới cũng khéo, hôm nay cả Đoạn Kê Tuyền và Diệp Viễn đều bởi vì có lý do mà không ở trong thành phố Nam Châu. Cho nên Từ Quân Nhiên là trở thành lãnh đạo cao nhất trong thành phố. Người chủ trì chuyện này cũng biến thành hắn rồi.
Lý Chiêu Minh nở nụ cười khổ, bất đắc dĩ nói:
- Bí thư Đoạn lên tỉnh làm việc, Chủ tịch Diệp lại xuống cơ sở kiểm tra. Tôi vừa mới thông báo cho họ, họ cũng đang mau chóng trở về rồi. Hiện tại ngài là lãnh đạo cao nhất trong thành phố.
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Chuyện này không thể chậm trễ. Đưa tôi vào xem.
Lý Chiêu Minh mang Từ Quân Nhiên đi vào trong nhà. Vừa vào cửa, Từ Quân Nhiên đã thấy bảy tám cảnh sát và pháp y đang tiến hành khám nghiệm hiện trường. Dù sao đây cũng là một vụ án giết người rất hung ác, không chừng khám nghiệm sẽ tìm ra được đầu mối.
- Nơi xảy ra án mạng ở đâu?
Từ Quân Nhiên cau mày, hỏi Lý Chiêu Minh.
Lý Chiêu Minh lắc đầu, vẫy vẫy tay với một người trung niên mặc cảnh phục định tới bắt chuyện, nói với Từ Quân Nhiên:
- Đây là Đội trưởng Lý của Cục Cảnh sát Hình sự, là trinh sát lâu năm. Bí thư Từ có vấn đề gì cứ hỏi anh ấy.
Vừa nói chuyện, y vừa nói với đội trưởng Lý:
- Vị này là Bí thư Từ. Có tình huống gì anh báo cáo với ngài ấy đi.
Có thể thấy hai người hẳn là biết nhau, nếu không Lý Chiêu Minh cũng không trực tiếp gọi đối phương tới giới thiệu với Từ Quân Nhiên như vậy.
Từ Quân Nhiên cũng không hàn huyên với đối phương, lặp lại câu hỏi của mình một lần, sau đó nhìn người nọ chăm chú.
Đội trưởng Lý tất nhiên biết Từ Quân Nhiên, nghe thấy hắn hỏi liền vội trả lời ngay:
- Bí thư Từ, chuyện là thế này. Sau khi chúng ta khám nghiệm, xác định Bí thư Tiền và vợ con đang ngủ thì bị hung thủ giết chết. Hơn nữa hẳn hung thủ phải là người đã trải qua huấn luyện quân sự, tài bắn súng rất tốt, tất cả đều trúng mi tâm mà mất mạng.
Trong lòng Từ Quân Nhiên máy động, suy nghĩ một chút rồi hỏi:
- Ý của anh là rất có khả năng hung thủ là quân nhân sao?
Đội trưởng Lý lắc đầu:
- Không phải tôi có ý đó. Bí thư Từ, căn cứ vào hiện trường, chúng tôi phát hiện ra thậm chí hung thủ cũng không nhặt vỏ đạn. Trải qua phân tích, súng hắn sử dụng là súng quân dụng.
- Súng quân dụng?
Từ Quân Nhiên càng nghi hoặc khó hiểu. Hắn không rõ ý tứ trong lời nói của Đội trưởng Lý. Chẳng lẽ nói hung thủ thật sự là một quân nhân giống như mình đoán sao?
Trong lòng có suy đoán như vậy, nhất thời Từ Quân Nhiên liền suy đoán rộng ra hơn.
May mà Đội trưởng Lý nhận ra nghi hoặc của Từ Quân Nhiên, cười khổ một chút rồi nói với hắn:
- Bí thư, ngài chớ hiểu lầm. Loại súng lục này không chỉ bộ đội có mà cả cảnh sát cũng có. Hơn nữa…
Từ Quân Nhiên nhướng mày hỏi:
- Hơn nữa cái gì?
Lý Chiêu Minh một bên cũng không hài lòng mở miệng nói:
- Lão Lý, có gì thì anh cứ nói thẳng, ấp a ấp úng thành ra cái gì nữa?
Hiện giờ tâm tình của y cũng không tốt lắm. Chuyện này xảy ra ngay trước mắt, vừa lúc Đoạn Kê Tuyền định đối phó với Tiền Vân Lục, Tiền Vân Lục lại bị giết chết. Rốt cục thế là có ý nghĩa gì?
Ngay từ đầu, trong lòng Lý Chiêu Minh đã tràn ngập lo lắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận