Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 323: Dựa thế xử lý.

Vận mệnh thường không thay đổi theo ý người, đôi khi, hoàn toàn là sự nỗ lực của bản thân thay đổi vận mệnh, khiến vận mệnh của mình phát triển theo hướng tốt, còn thật đáng mừng, nhưng nếu vì sự nỗ lực của mình, ngược lại khiến vận mệnh đi theo hướng xấu, đây lại là bi kịch.
Không chỉ vận mệnh, làm việc cũng như vậy, có lúc cố gắng quá, không nhất định đạt được kết quả tốt, Từ Quân Nhiên sớm đã hiểu đạo lý hăng quá hóa dở.
Hôm nay gặp mặt Tạ Khánh Thâm, mục đích của Từ Quân Nhiên rất đơn giản, chính là hy vọng có thể đả thông quan hệ, làm đệm lót cho sự phát triển sau này, hắn rất rõ nhược điểm của bản thân, đó chính là mạng lưới quan hệ quá ít, tuy Từ Quân Nhiên dựa vào ưu thế trọng sinh tạo ra ra không ít quan hệ, thậm chí còn có được không ít thành tích, nhưng hắn hiểu rõ, con đường sau này của mình còn rất dài, bản thân cần là mạng lưới quan hệ có thể tiếp tục hỗ trợ con đường phía trước của mình.
Phải biết rằng con đường tiến bộ thường phải dựa vào cơ hội, không phải dựa vào vận may, phải dựa vào sự cố gắng bắt lấy cơ hội của mình. Vì thế, nhược điểm là nhược điểm, không thể vì nhược điểm cứu được mình một lần, liền cho rằng nhược điểm là gốc của vận mệnh. Trong từ điển của Từ Quân Nhiên, nhược điểm nhất định phải khắc phục.
Cho nên, việc Từ Quân Nhiên phải làm, là tận dụng cơ hội phát triển kinh tế huyện Võ Đức, gặp nhiều người, chắp nối một số quan hệ.
Ví dụ như việc hôm nay, nếu là người bình thường, sẽ cho rằng Tạ Khánh Thâm và Đỗ Văn Diễm không trượng nghĩa, không biết điều. Nhưng Từ Quân Nhiên rất rõ, nếu đổi thành lại mình ở địa vị của họ, chỉ sợ cũng sẽ chọn làm như vậy. Con người chính là động vật kỳ lạ như vậy, lúc không có sự đồng cảm, thường biểu hiện là một loại đòi hỏi và chiếm giữ đơn hướng, xa rời tình thân, tình bạn, trở nên ích kỷ, tham lam, vô tri. Mà thông qua đồng cảm, phải tự mình nghĩ lại hành vi và suy nghĩ cá nhân, từ bỏ tâm lý cố chấp coi mình là chủ, tự cao tự đại, tìm hiểu người khác, xã hội và tất cả bằng tâm lý khách quan, khoan dung, mới có thể tìm được đáp án chính xác.
Từ Quân Nhiên hiểu rõ, cho dù là Đỗ Văn Diễm cũng được, hay là Tạ Khánh Thâm cũng được, bọn họ lo lắng, thật ra vẫn là áp lực từ phía cấp trên.
Dù sao tuy bây giờ ra sức đề xướng phát triển kinh tế, nhưng việc đài truyền hình Trung Ương gióng trống khua chiêng làm các loại quảng cáo như thế vẫn là lần đầu, một khi xử lý không tốt, họ phải gánh chịu hậu quả.
- Cảm ơn sự giúp đỡ của trưởng ban Tạ và hai vị chủ nhiệm, tôi thay mặt bà con vùng giải phóng, dùng rượu chúng tôi sản xuất ra, kính các vị một ly.
Từ Quân Nhiên đứng lên, cười nói với Tạ Khánh Thâm cùng ba người Đỗ Văn Diễm.
Hắn nói như vậy, mọi người tất nhiên cũng đều đứng lên, Tạ Khánh Thâm cười nói:
- Chuyện này, tôi nhất định nói thật tốt với trong đài, cố gắng giúp các cậu làm việc này thật tốt, cũng coi như là chúng tôi vì quần chúng vùng giải phóng, góp một phần tâm ý.
Cho dù là anh ta hay Từ Quân Nhiên, đều không để lời này ở trong lòng, chẳng qua là lời nói khách sáo đường đường chính chính mà thôi, đọ sức thực sự, còn phải xem đã.
Sau một hồi khách sáo, mọi người ăn uống linh đình, ngươi tới ta đi, ăn uống đến lúc hơn một giờ chiều, mới đường ai nấy đi. Đinh Kiến Thiết có việc đi trước, Từ Quân Nhiên cùng Tào Tuấn Minh tiễn Tạ Khánh Thâm cùng Đỗ Văn Diễm lên xe, mắt thấy xe Jeep đi xa, Tào Tuấn Minh mới nhìn theo bóng của họ, cười nhạo một câu:
- Ha ha, lão cáo già!
Từ Quân Nhiên tất nhiên biết ý của Tào Tuấn Minh, anh ta đang nói ý thoái thác của Tạ Khánh Thâm, rõ ràng là đang chơi trò láu cá.
Cười cười, Từ Quân Nhiên nói:
- Đại ca, đổi thành chúng ta mà nói, không phải cũng chọn như vậy sao?
Tào Tuấn Minh sững sờ, lập tức nhẹ gật đầu:
- Cũng đúng, không thể trách lão Tạ lấu cá như vậy, thật sự là đề nghị này của cậu, gan quá lớn rồi. Đừng nói là anh ta, mà ngay cả tôi cũng toát mồ hôi thay cậu.
Hành động lần này của Từ Quân Nhiên, thật sự là vượt ngoài dự đoán của Tào Tuấn Minh, vậy mà muốn quảng cáo thương mại trên bữa tiệc liên hoan tết âm lịch, chẳng lẽ Từ Quân Nhiên hắn không sợ vị chụp cái mũ nhà tư bản sao? Nhỡ thật sự có người mang chuyện này ra gây sự, Từ Quân Nhiên làm không tốt phải gánh trách nhiệm nổi không đây.
Bệnh ghen tỵ trong chính trị, triệu chứng rõ ràng nhất là bịa đặt gây chuyện, cáo trạng lung tung, lật ngược phải trái, giành thắng lợi trong mưu toan. Cho dù Từ Quân Nhiên xuất phát từ công tâm, nghĩ cho việc phát triển kinh tế của công xã trấn Lý gia và huyện Võ Đức, nhưng cũng sẽ có người như vậy sau khi thấy hắn có được thành tích, vẩy nước bẩn, ngáng chân hắn.
Nhưng Tào Tuấn Minh thật sự không nghĩ tới chính là, Từ Quân Nhiên vậy mà sớm có nhiều sắp xếp như vậy.
Cho dù là điện thoại Chu Đức Lượng, hay là mang rượu qua nhà mấy vị lãnh đạo từng chiến đấu ở tỉnh Giang Nam, những hành động này của Từ Quân Nhiên, phần lớn, khiến chuyến đi thủ đô này của hắn, trở thành hoạt động họp mặt chúc tết thăm viếng lão cán bộ, ngược lại ít đi vài phần thương nghiệp hóa. Tuy trên thực tế, mục đích cuối cùng của hắn, vẫn là nhắm đến phía trên đài truyền hình Trung Ương.
- Quân Nhiên, cậu cảm thấy sau khi Tạ Khánh Thâm trở về, sẽ làm thế nào?
Tào Tuấn Minh có chút không yên tâm hỏi Từ Quân Nhiên.
Hôm nay hai người lái xe tới, chiếc xe con của Tào Tuấn Vĩ bị Tào Tuấn Minh “trung dụng”.
Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, sợ Tạ Khánh Thâm sau khi trở về không giúp đỡ, đến lúc đó quay đầu lại nói với mình trong đài không đồng ý, ai cũng không làm gì được anh ta. dù sao tuy mình nhờ lão gia giúp đỡ rồi, nhưng việc trên quan trường, từ trước đến nay đều là không có mục tiêu rõ ràng sẽ không có hành động thiết thực, ai cũng không phải là kẻ ngốc, không thể vô duyên vô cớ dựa vào mấy câu nói thì sẽ giúp một tay.
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Đại ca yên tâm, Tạ Khánh Thâm là người thông minh, biết rõ nên lựa chọn thế nào.
Dừng một chút, hắn tiếp tục cười nói:
- Huống chi, tôi đã sắp xếp người làm việc này rồi, đến lúc đó tôi lại muốn xem xem, lãnh đạo đài truyền hình, gan to đến mức nào.
- Hả?
Tào Tuấn Minh nghe được lời nói của Từ Quân Nhiên thì ngây người, theo bản năng hỏi một câu:
- Không phải cậu định mời mấy lão lãnh đạo giúp đỡ chứ?
Từ Quân Nhiên có thể lôi mấy vị lãnh đạo từng chiến đấu ở tỉnh Giang Nam xuống nước, vậy thì Tào Tuấn Minh phải thay đổi cách nhìn với Từ Quân Nhiên rồi.
Từ Quân Nhiên bình tĩnh nói:
- Có hai điểm đáng buồn nhất của một lãnh đạo: Một là tham ô nhận hối lộ, đó là đánh mất nhân cách; hai là nói không có người nghe, đó là đánh mất quyền uy. Thực sự muốn lăn lộn trên quan trường, có thể thẳng lưng đi đường trong xã hội, vậy thì chỉ có hai điều: làm người trong sạch, làm việc thiết thực.
Nói xong, hắn nhìn Tào Tuấn Minh, chậm rãi nói:
- Đại ca anh cảm thấy, đấu trí với mấy lão tướng quân cả đời ngồi trên lưng ngựa, tôi có thể chơi được họ sao?
Tào Tuấn Minh cười khổ, gật đầu:
- Tôi hiểu ý của cậu, nói lời thật lòng, có đôi khi tôi, thực sự cảm ơn Hoàng Tử Hiên, nếu không phải tên khốn đó, cậu căn bản không biến thành thế này, thực sự thành Tiêu hà bại Tiêu Hà.
Từ Quân Nhiên thản nhiên nhìn bầu trời ngoài cửa xe, không biết đang suy nghĩ gì, sau nửa ngày mới chậm rãi nói:
- Nếu không phải có anh ta, đoán chừng tôi chắc vẫn đang dạy học trong trường?
Vận mệnh có đôi khi buồn cười như vậy, Từ Quân Nhiên không biết, nếu mình không xuất hiện trên thế giới này, kết cục của thân thể này có giống đời trước không, nhưng hắn xác định rõ, sau khi mình xuất hiện, rất nhiều việc, sẽ thay đổi hoàn toàn.
Vừa lái xe, Tào Tuấn Minh vừa hỏi Từ Quân Nhiên:
- Quân Nhiên, rốt cuộc cậu định làm thế nào?
Từ Quân Nhiên cười cười hắc hắc:
- Đại ca, chuyện này thực ra rất đơn giản, tôi đã nghĩ kỹ, với thư mời công xã trấn Lý gia chúng ta gửi mấy vị lãnh đạo cũ, tỏ vẻ vì thúc đẩy phát triển kinh tế vùng giải phóng, chúng ta chuẩn bị tài trợ bữa tiệc liên hoan tết âm lịch của đài truyền hình làm quảng cáo thương mại, khiến càng nhiều người biết tên tuổi khu giải phóng chúng ta, thúc đẩy phát triển kinh tế bản địa, khẩn cầu các vị lãnh đạo ủng hộ công tác huyện Võ Đức chúng ta nhiều hơn.
Tào Tuấn Minh sững sờ:
- Đây, có thể được không?
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Mặc kệ các lãnh đạo cũ cuối cùng ủng hộ chúng ta bao nhiêu, nhưng chỉ cần có việc này, đài truyền hình sẽ không dám cự tuyệt chúng ta.
Dám nói như vậy, hiện nay, chỉ có Từ Quân Nhiên thôi.
Tiến cử chỉ cần là một loại quyền lực, tiến cử thường không trở thành chỉ thị, vì người tiến cử có tính quyền uy rất lớn.
Đây là một loại thái độ bình thường trên quan trường, mấy lãnh đạo có lúc không cần tỏ rõ thái độ, chỉ cần hơi để lộ lời nói có khuynh hướng một chút, dĩ nhiên sẽ có người đoán được ý bề trên, làm việc đến thỏa đáng, đây là văn hóa quan trường được hình thành từ mấy nghìn năm của Trung Hoa. Giới chính trị của Trung Hoa là một kim tự tháp, chỉ có thể lên không thể xuống, càng đi lên trên, cạnh tranh cũng càng kịch liệt, trèo lên càng khó. Vì thế mỗi một người trong quan trường đều sẽ nắm chặt bất kỳ cơ hội nào có thể nịnh nọt cấp trên, để mình có thể trèo lên cao hơn một chút.
Lúc giới thiệu một quan viên trên quan trường, có một vài quy củ bất thành văn được mọi người tự giác tuân thủ. Đáng giá nhất trên người quan viên cũng được người khác cùng bản thân xem trọng nhất đơn giản chỉ là thân phận. Thân phận không giống nhau, sức nặng cùng địa vị cũng sẽ không giống nhau. Mà lãnh đạo chủ chốt cùng lãnh đạo bình thường có sự khác biệt rõ rệt, thể hiện chủ yếu ở ba chữ độ: tốc độ, thái độ, phong độ. Tốc độ chậm là lãnh đạo chủ chốt, nhanh là lãnh đạo bình thường; thái độ lạnh lùng là lãnh đạo chủ chốt, nhiệt tình là lãnh đạo bình thường; phong độ hào phóng là lãnh đạo chủ chốt, vụn vặt là lãnh đạo bình thường.
Đạo lý giống như vậy, những lãnh đạo từng chiến đấu ở tỉnh Giang Nam, đối với đài truyền hình mà nói, chính là lãng đạo chủ chốt. Chỉ cần một việc có quan hệ với lãnh đạo cũ, đài truyền hình không dám sơ suất, dẫu sao đám người này tuy không ít đã tiến vào Ủy ban cố vấn Trung Ương, nhưng tùy tiện lấy ra một người, đều dám chỉ thẳng mặt trưởng ban đài truyền hình mắng.
Trong quan trường có lệ, ai là chủ một nơi, sẽ phải đi thăm lão lãnh đạo của nơi đó trước, ổn định tâm tình của họ, để tránh gây chuyện thị phi. Vì thế Từ Quân Nhiên dám đánh cược, chỉ cần Tạ Khánh Thâm đủ thông minh, cũng không gây chuyện ở việc này, thậm chí, anh ta sẽ chủ động để lộ tin Từ Quân Nhiên tặng rượu cho phần lớn lão lãnh đạo, miễn cho người không có mắt đến quấy rối.
Có đôi khi, trên quan trường phải dựa vào thế lực, không học được dựa vào thế lực, thì không có cách làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận