Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 516: có chuyện vui.

- Bí thư Từ, sao cậu lại ở đây?
Một giọng nói có chút kinh ngạc vang lên đằng sau Từ Quân Nhiên, hắn quay người lại, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Vương Hiểu Nhu đang nhìn mình.
- Hiểu nhu, sao chị lại đến đây?
Từ Quân Nhiên có chút kì lạ hỏi, hắn tưởng Vương Hiểu Nhu đang trong thị trấn, hôm qua Tạ Mỹ Quyên còn nhắc đến chuyện Vương Hiểu Nhu vào thị trấn mở tiệm, tiệm quần áo đó đã được mở trong huyện, lợi nhuận thu được rất tốt, cho nên Lâm Vũ Tình chuẩn bị mở một tiệm dây chuyền ở đó, người phụ trách là Vương Hiểu Nhu
Cách trang điểm của Vương Hiểu Nhu bây giờ không quê mùa giống hồi xưa nữa, ăn mặc thời trang, nhìn tựa như cô gái thời đại mới.
- Tôi quay về làm giấy kinh doanh, đúng rồi, cậu đi đâu vậy?
Vương Hiểu Nhu nhìn Từ Quân Nhiên, tuy nói khách khí, nhưng trong mắt tràn đầy tình ý sâu sắc, khiến người ta vừa nhìn đã hiểu, gần đây hai người đều rất bận rộn, hơn nữa còn kiêng dè Tạ Mỹ Quyên, cho nên hai người ít khi gặp mặt nhau, điều này khiến cho Vương Hiểu Nhu có chút khó chịu, hơn nữa khi tình cảm vừa mới chớm nở, con người lúc nào cũng si mê khờ dại.
Từ Quân Nhiên cười:
- Tôi vào huyện báo cáo công vệc.
Dừng một lát, hắn đi lên hai bước, nhỏ giọng nói:
- Tối nay tôi không về nữa, đi tìm chị có được không?
Ánh mắt Vương Hiểu Nhu lóe lên chút kinh ngạc mừng rỡ, nhìn Từ Quân Nhiên một cái, phát hiện trong mắt hắn chứa đầy ý trêu đùa, bất giác mặt đỏ lên, cuối đầu nói với giọng nhỏ như muỗi kêu:
- Uh, vậy tôi đợi cậu.
Từ Quân Nhiên đã hẹn gặp mặt Vương Hiểu Nhu vào tối nay, nên mới bước từng bước nhàn nhã vào trong huyện, cho dù nói như thế nào, mình cũng phải nói chuyện với Chu Trạch Thành mới được.
Đi vào trong sân huyện ủy, Từ Quân Nhiên gặp mấy cán bộ trong huyện, mấy ngày trước mấy người này thấy hắn tránh còn không kịp, nay lại nhiệt tình chào hỏi hắn.
- Bí thư Từ, đến rồi.
- Bí thư tiểu Từ, chào cậu, chào cậu.
Từ Quân Nhiên cũng không quan tâm, mỉm cười chào hỏi họ, mới bước từng bước đi vào văn phòng huyện ủy, đối với anh mà nói, moột nhân ật nhỏ như vậy, không cần thiết phải so đo với đối phương, thích hên tránh xui là bản năng của con người, người trong quan trường cũng nhận định như vậy, trước đó mọi người thấy hắn rất có thể bị điều chỉnh, làm mặt ghẻ lạnh, tất nhiên sẽ không có ai đồng ý tìm hiểu một bí thư đảng ủy xã sắp phải mất chức. bây giờ thấy hắn được mấy vị lãnh đạo coi trọng, thái độ tất nhiên sẽ thay đổi.
Đi vào trong văn phòng của bộ tổ chức, lúc đi ngang qua văn phòng làm việc của Tạ Mỹ Quyên, hắn đảo mắt qua một cái, phát hiện bên trong trống không.
- Bí thư Từ, cậu đến rồi.
Người nói là ông Trần cán bộ khoa bộ tổ chức, người này rất tốt, Tạ Mỹ Quyên đã từng nhắc về ông khi nói chuyện với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười, chỉ vào phòng làm việc nói:
- Bộ trưởng Tạ đâu? Sáng nay còn thấy chị ấy đến.
Ông Trần cũng biết quan hệ giữa Từ Quân Nhiên với Tạ Mỹ Quyên rất tốt, hai người thậm chí gọi nhau là chị em, cười rồi nói:
- Bộ tổ chức thành phố cho người đến điều tra nghiên cứu, bộ trưởng Tạ đã đi cùng với họ xuống xã rồi.
Từ Quân Nhiên lúc này mới hiểu, tối qua Tạ Mỹ Quyên còn nói với mình chuyện này, bộ tổ chức thành phố hợp tác với hội liên hiệp phụ nữ thành phố điều tra nghiên cứu, hôm nay cô ta phải đi cùng với người ta xuống xã, chỉ là lúc đó hắn chỉ nghĩ đến việc làm sao “ăn hiếp” người đẹp trong lòng mình, nên quên mất chuyện vụn vặt này.
- Bí thư có ở đây chứ?
Từ Quân Nhiên cười cười, chỉ vào phòng làm việc của Chu Trạch Thành, hỏi ông Trần, hắn thật không muốn bị leo cây chút nào.
Ông Trần gật đầu:
- Có đang ở đây, sáng nay bí thư có nói hôm nay bí thư Từ nhất định sẽ đến.
Dừng một chút, ông Trần thấp giọng nói:
- Tâm trạng Bí thư rất tốt, phải rồi, bí thư Từ, sau này còn phải nhờ cậu chiếu cố nhiều hơn.
Từ Quân Nhiên sững sờ, kinh ngạc nhìn ông Trần:
- Ông Trần, ông . . .
Ông Trần cười hắc hắc:
- Tổ chức đã tìm tôi nói chuyện, tuần sau tôi phải đến xã Trường Thanh nhận chức, ủy viên tổ chức, sau này sẽ là lính của bí thư Từ rồi.
Từ Quân Nhiên lúc này mới ngộ ra, hèn gì Chu Trạch Thành lại bày ra vẻ mặt không bị mất uy quyền gì, thì ra ông ta đã sắp xếp xong từ lâu rồi, liên tưởng đến chuyện của Trần Đại Dũng, tức giận chuyện Chu Trạch Thành không thông báo cho mình cũng dần phai đi. Đổi vị trí suy nghĩ thử, nếu hắn là Chu Trạch Thành, e rằng cũng chỉ có thể lựa chọn và sắp xếp như vậy, bề ngoài như không có gì, âm thầm chuẩn bị sẵn sàng, đợi đến khi Trần Đại Dũng rời chức chủ tịch thành phố, lập tức tăng thêm thế lực nhân tài cho Từ Quân Nhiên ở xã Trường Thanh. Đó mới là quyết định chính xác.
Vươn tay vỗ vai ông Trần , Từ Quân Nhiên cười nói:
- Sau này ăn cơm chung một nhà, ngày tháng của chúng ta còn dài.
Hắn biết rõ, người như ông Trần, đến xã Trường Thanh chắc chắn sẽ đến chỗ mình, hơn nữa ông là do Chu Trạch Thành sắp xếp đến đây.
Ông Trần vỗ ngực nói:
- Bí thư Từ, ngài cứ yên tâm, Trần Đông Mẫn tôi không phải người không hiểu chuyện, đến xã Trường Thanh nhất định phục vụ lãnh đạo ngài đây, đảm bảo nói như thế nào làm thế nấy, tuyệt đối không làm sai.
Ông là người của Chu Trạch Thành đề bạt đến đây, hơn nữa đã theo Tạ Mỹ Quyên mấy năm, tất nhiên là cán bộ đáng tin cậy của Chu Trạch Thành, cũng hiểu được ý đồ lãnh đạo đưa mình đến xã Trường Thanh, tất nhiên là vì giúp Từ Quân Nhiên, cho nên quyết tâm không chút do dự.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Không nói gì nữa, sau này chúng ta gặp nhau ở nơi làm việc.
Có thêm sự gia nhập của Trần Đông Mẫn, lực lượng của mình ở xã Trường Thanh có thể mạnh thêm hơn nhiều, hơn nữa Trần Đông Mẫn là ủy viên tổ chức, vấn đề phân quản nhân sự, đến lúc đó rất nhiều chuyện sẽ được giải quyết ổn thỏa, ủy viên tổ chức bây giờ không phải người của mình, có một số chuyện khi xử lí Từ Quân Nhiên không thoải mái chút nào.
Ngay lúc này, cửa phòng làm việc của Chu Trạch Thành mở ra, ông ta đang đi ra ngoài, nhìn thấy Từ Quân Nhiên đang nói chuyện với Trần Đông Mẫn, mỉm cười vẫn tay chào hỏi:
- Quân Nhiên đến rồi, ông Trần vừa đúng lúc ông có thể làm quen với lãnh đạo.
Từ Quân Nhiên cũng mỉm cười:
- Bí thư không phải là nói đùa sao? Ông Trần đến xã Trường Thanh giúp tôi một tay, giúp đỡ lẫn nhau.
Trần Đông Mẫn cũng rất khiêm tốn, ông biết quan hệ giữa Từ Quân Nhiên với Chu Trạch Thành không phải bình thường, hơn nữa khi nói chuyện với Tạ Mỹ Quyên đã bày tỏ thái độ, mẹ già có thể đưa mình đến xã Trường Thanh, cũng có thể đưa mình quay về, đến lúc đó nếu như làm em trai phật lòng, tôi sẽ cho anh cuốn gói khỏi đây, đối với cái tên Thiết nương tử của bộ tổ chức, Trần Đông Mẫn biết Tạ Mỹ Quyên rất lợi hại.
Chu Trạch Thành thâm ý nhìn Trần Đông Mẫn một cái, nói:
- Không sai, cùng nhau giúp đỡ mới có thể cùng nhau tiến bộ.
Mấy người nói chuyện cười đùa với nhau, thu hút rất nhiều người vây quanh, nhưng mọi người nhìn thấy bộ trưởng ở đó, liền mượn cớ đi ra.
- Đi thôi, vào trong văn phòng của tôi nói chuyện.
Nói chuyện được một lúc, Chu Trạch Thành vừa vỗ vai Trần Đông Mẫn, vừa nói với Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên gật đầu, bắt chuyện với Trần Đông Mẫn xong, liền đi theo Chu trạch Thành vào văn phòng.
- Ngồi đi, tự rót nước đi.
Chu Trạch Thành cũng không khách khí với Từ Quân Nhiên, tự châm một điếu thuốc cho mình, sau đó cười nói với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cũng không khách sáo, tự rót cho mình ly nước, sau khi ngồi xuống liền nói với Chu Trạch Thành:
- Xem ra anh cũng đã nhận được thông báo rồi.
Chu Trạch Thành cười, gật đầu nói:
- Hôm nay rất bận đúng không?
Ông ta ở trong văn phòng huyện ủy, tất nhiên cũng sẽ có nơi cung cấp thông tin, trong chính phủ huyện ủy xảy ra rất nhiều chuyện cũng có ngươi thông báo cho ông ta biết, cũng biết được hôm nay Từ Quân Nhiên sẽ đến huyện ủy xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì, được mấy vị lãnh đạo huyện ủy luân phiên mời, hắn được xem như người đầu tiên ở huyện phú Lạc.
Từ Quân Nhiên nở nụ cười, cầm ly nước lên uống một ngụm, vẻ mặt bất lực nói:
- Nói thật, tôi thật sự không ngờ đến.
Những lời hắn nói thật ra có hai ý, một mặt là không ngờ khoảng thời gian trước lại trở thành một quân cờ trong tay trần Đại Dũng, mặt khác không ngờ thủ trưởng cấp cao khi đi thị sát tỉnh Tùng Hợp đột nhiên nhớ đến mình, hơn nữa bài báo đó của mình đã qua hai năm trước rồi, chuyện như vậy của chính trị Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ, có lẽ sẽ náo nhiệt một lúc, được người ta xem trọng, nhưng theo sự thay đổi của thời gian, rất nhiều thứ sẽ bị người khác quên lãng.
Bài văn mà mình viết trước đó, một mặt là vì muốn lừa Hoàng Tử Hiên, một mặt là vì muốn đứng ở chỗ tốt, nhiệt liệt ủng hộ cải cách mở cửa của thủ trưởng, nhưng lại không ngờ hôm nay lại trở thành cái phao cứu mạng mình, giúp mình thoát ra khỏi quẫn cảnh, thật là tạo hóa trêu người mà, nghe nói nay Hoàng Tử Hiên cũng đến một tỉnh nào đó ở Tây Bắc làm bí thư huyện ủy, Từ Quân Nhiên không biết đối thủ năm xưa của mình, lúc này sẽ có cảm nghĩ gì.
- Chuyện của bí thư Trần, sau này tôi mới biết.
Chu Trạnh Thành nhìn Từ Quân Nhiên, đột nhiên mở lời nói:
- Đúng rồi, nên gọi là chủ tịch thành phố Trần, sáng hôm nay thành ủy mở hội nghị, bộ tổ chức tỉnh ủy chính thức tuyên bố đồng chí Trần Đại Dũng trở thành phó bí thư thành ủy Song Tề, chính phủ nhân dân thành phố thay thế chủ tịch thành phố.
Thái độ Từ Quân Nhiên thay đổi, bật thốt nói:
- Nhanh như vậy!
Hắn lập tức hiểu ra được, xem ra đây là cái cớ phe cải cách mượn lời nói của thủ trưởng cấp cao. Phải biết rằng trong tỉnh Tùng Hợp, Trần Tinh Duệ vẫn luôn là quân tiên phong của phe cải cáchcủa đại tướng Tào hệ, Tào lão gia có quan hệ thân thiết với thủ trưởng cấp cao, thị sát lần này của thủ trưởng cấp cao lại nhắc lại vấn đề cải cách mở cửa, mượn cơ hội này, phe cải cách nhất định muốn mở rộng tầm ảnh hưởng của mình, Trần Đại Dũng là tâm phúc của Trần Tinh Duệ, vào lúc này bị đầy vào vị trí khác cũng là có nguyên do.
Chỉ có điều, Từ Quân Nhiên đối với vị bí thư Trần thích chơi đùa quyền mưu kia, à, không đúng, là chủ tịch thành phố Trần, trong lòng có một sự khó chịu không nhỏ.
Dù sao ai bị người khác xem như bia đỡ đạn xong, nhất định sẽ không thoải mái gì, người không phải cỏ cây, sao có thể vô tình, cùng đạo lí đó, Nê Bồ Tát còn có ba đạo lí nữa, huống hồ một người sống sờ sờ như Từ Quân Nhiên, bản thân lo sợ hết mấy ngày, lý do lại là vì Trần Đại Dũng lên chức mà dùng chút thủ đoạn, mắt thấy mình rơi vào hiểm cảnh mà không ra tay, trong lòng thầm nghĩ, lần này Từ Quân Nhiên thật sự nhớ kĩ Trần Đại Dũng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận