Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 144: Một người tốt.

Chuyện nhà máy bia Từ Quân Nhiên cũng không vội, dù sao vẫn còn cách Tết âm lịch một thời gian ngắn, kế hoạch đó của mình vẫn có thể trì hoãn được. Tuy nhiên hắn vẫn hơi bất ngờ là, vì sao những Quyết định của Đại hội đại biểu nhân dân ở Thủ đô vẫn chưa được truyền đến huyện Võ Đức, nếu mình nhớ không lầm, có lẽ Thủ trưởng số một đã phát biểu rồi mới đúng, chẳng lẽ, mình nhớ nhầm? Nhưng thời gian Đại hội rõ ràng không sai mà.
Ý nghĩ này vừa trong đầu hắn cả ngày, ngày hôm sau, Từ Quân Nhiên đã nhận được điện thoại từ trên huyện, bảo hắn lên huyện dự Hội nghị thường vụ Huyện ủy.
- Quân Nhiên, sao trên huyện lại gọi cháu đi họp?
Lý Càn Khôn cảm thấy khó hiểu, dĩ nhiên ông có nghe nói chuyện xảy ra trong cuộc họp cán bộ hôm qua, mặc dù cũng lo lắng việc Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy đột nhiên gây khó dễ, nhưng cũng không thật sự bận tâm lắm, dùng lời Lý Càn Khôn mà nói, tay của Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy có dài, cũng không duỗi tới trấn Lý Gia được, đừng nói Từ Quân Nhiên là Phó bí thư công xã, cho dù Từ Quân Nhiên không phải là gì, lời của hắn vẫn có giá trị ở công xã trấn Lý Gia!
Từ Quân Nhiên cười cười, hắn biết rõ Lý Càn Khôn đang nói thật, tiền lương của Đội xây dựng đã phát rồi, hơn nữa cá giống của dự án nuôi cá ruộng lúa đã thả trong ruộng các nhà rồi, điều này khiến uy danh của mình ở trấn Lý Gia đạt đỉnh cao. Nói theo lời của người trấn Lý Gia, năm đó bác sĩ Từ dùng mạng sống của mình đổi lấy mạng của hơn nữa số người ở công xã, giờ Bí thư tiểu Từ lại giúp người công xã giải quyết vấn đề cơm ăn.
Có nội tình như vậy, lời của Từ Quân Nhiên, ở công xã trấn Lý Gia thậm chí còn có tác dụng hơn lãnh đạo Huyện ủy.
Nói cho cùng, vì nhân dân phục vụ, ít nhất cũng muốn giúp cho nhân dân được ăn no, nếu ngay cả nguyện vọng được ăn no cũng không thể thỏa mãn cho nhân dân, cho dù có liều mạng bận rộn cả đời, cũng chưa chắc được nhân dân cảm kích.
- Chú Càn Khôn, chú không cần lo lắng, chẳng có gì ghê gớm đâu. Chú hãy chuẩn bị một chút đi, ngày mai xuất phát, sắp xếp người đi theo, chị Vũ Tình với anh Thiết Trụ đã tìm được chỗ ở tạm thời bên thành phố Bằng Phi rồi, đang đợi người chúng ta qua.
Từ Quân Nhiên thành thật dặn dò Lý Càn Khôn. Một tuần trước khi Lâm Vũ Tình đến thành phố Bằng Phi, con trai Lý Thiết Trụ của Lý Càn Khôn dĩ nhiên cũng đi cùng, Từ Quân Nhiên sợ cô xảy ra vấn đề, nên đã gọi điện cho Tằng Văn Khâm, nói mối quan hệ của mình với Lâm Vũ Tình, bảo anh ấy dù thế nào cũng phải chăm sóc Lâm Vũ Tình thật tốt.
Nghe Từ Quân Nhiên nói Lâm Vũ Tình là người phụ nữ của hắn, Tằng Văn Khâm lập tức tỏ thái độ, nếu ai dám khi dễ Lâm Vũ Tình, anh ta đảm bảo sẽ dò xét cả nhà đối phương.
Cha anh ta hiện nay đường đường là Đại tướng chốn biên cương, câu nói này dĩ nhiên rất có sức mạnh.
- Cháu yên tâm đi, Quân Nhiên, người Giám đốc Tào cử đến đã đợi ở tỉnh thành rồi, Bí thư đích thân dẫn đội đi, cháu không cần lo lắng.
Lý Càn Khôn an ủi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười cười, gật đầu, không nói thêm gì nữa, chuyện đã tới bước này, cái nên chuẩn bị đã chuẩn bị, còn lại phải xem ý trời.
Tiễn Lý Càn Khôn đi, Từ Quân Nhiên thu dọn một chút, đi xe kéo công xã, lên thị trấn.
Tuy không biết vì sao Hội nghị thường vụ lần này lại gọi mình lên tham dự, nhưng Từ Quân Nhiên thoáng suy nghĩ đã biết được ý đồ của Tần Quốc Đồng, không có gì khác ngoài chuyện làm vui lòng người đứng sau lưng gã. Dù sao Tần Quốc Đồng có thể ngồi lên vị trí Chủ tịch huyện, cũng là nhờ có Bí thư thành ủy Trương Kính Mẫn ủng hộ, trong chuyện này, có thể Trưởng ban tổ chức cán bộ tân nhiệm Hoàng Tử Tề cũng bỏ không ít sức lực. Hôm qua Hoàng Tử Tề trực tiếp phê bình mình trên Đại hội cán bộ toàn huyện, giờ Tần Quốc Đồng làm như vậy, rõ ràng là muốn ra uy với mình.
- Phê bình tôi à?
Khóe miệng Từ Quân Nhiên nhếch lên nụ cười lạnh lùng. Hoàng Tử Tề mình không dám đối nghịch với y, là vì dù sao người ta cũng là lãnh đạo Thành ủy, mình chỉ là một cán bộ cấp phó phòng nếu chống đối y, sẽ khiến người ta cảm thấy mình không biết chừng mực. Nhưng Tần Quốc Đồng anh chẳng qua chỉ dựa vào thân phận phản phái để trèo lên, có tư cách gì để nói với tôi?
Từ Quân Nhiên nhớ rõ, cuối năm, khi Trung ương ban hành văn kiện “Thông báo về vấn đề thanh lý “Ba loại người” trong ban lãnh đạo”. Trong thông báo chỉ rõ, đối với những người bám đuôi tạo phản, những người có tư tưởng bè phái nghiêm trọng, phần tử cướp bóc phá phách, phải kiên quyết thanh trừ họ khỏi đội ngũ lãnh đạo, điều họ khỏi bộ phận quan trọng và vị trí quan trọng. Đối với việc thanh trừ “ba loại người” trong đội ngũ lãnh đạo, cần phải nhấn mạnh công tác giáo dục tư tưởng của họ, cho phép sửa đổi sai lầm, cho cơ hội vứt cũ đổi mới.
Kiếp trước Tần Quốc Đồng dựa vào sự che chở của Trương Kính Mẫn thoát được một kiếp nạn, nhưng bây giờ, Từ Quân Nhiên không định cho gã cơ hội này.
Trong nháy mắt bước vào phòng họp Huyện ủy, Từ Quân Nhiên cảm thấy không khí khá căng thẳng, trừ Bí thư Huyện ủy Dương Duy Thiên, những lãnh đạo Huyện ủy khác đã ngồi xuống, hắn lễ phép chào hỏi các lãnh đạo, lúc này mới đến ngồi trong một góc.
Chánh văn phòng Huyện ủy Ngô Lương Tân nhìn Từ Quân Nhiên, lắc đầu, nhưng không nói gì. Từ sau khi Nghiêm Vọng Tung về hưu ông đã suy nghĩ tìm đường lui cho mình, Dương Duy Thiên đã thể hiện rõ không thích mình, tiếp theo nên đứng về phía nào, chuyện này khiến ông tốn rất nhiều tâm tư.
Khi Dương Duy Thiên bước vào, liếc mắt nhìn thấy Từ Quân Nhiên ngồi trong góc, sắc mặt anh ta đột nhiên trầm xuống, không nói gì thêm.
Cuộc họp Hội nghị thường vụ này, do Tần Quốc Đồng đề nghị triệu tập, mục đích dĩ nhiên rất rõ ràng, đó là phê tình công tác nào đó của công xã trấn Lý Gia. Theo cách nói của Tần Quốc Đồng, công việc công xã trấn Lý Gia gần đây, thoát ly quần chúng, có nghi ngờ đang đi theo đường lối Chủ nghĩa Tư bản.
Dương Duy Thiên hiểu rõ, trong lúc Tỉnh ủy vẫn chưa bày tỏ thái độ, câu nói của Hoàng Tử Tề trong cuộc họp hôm qua, lập tức đã đẩy Từ Quân Nhiên, thậm chí là công xã trấn Lý Gia đến nơi đầu sóng ngọn gió, điều này đồng nghĩa với cho Tần Quốc Đồng một thanh thượng phương bảo kiếm, cho y cơ hội nã pháo đối với Từ Quân Nhiên.
Nhưng Dương Duy Thiên bất mãn nhất là, Tần Quốc Đồng làm vậy, chẳng khác nào đánh vào mặt mình.
Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện, dù hiện nay cục diện tranh chấp người đứng đầu Đảng chính không quá rõ ràng, nhưng rõ ràng là Tần Quốc Đồng ỷ sau lưng có Bí thư thành ủy ủng hộ, nên đang chuẩn bị khiêu chiến quyền uy với Bí thư huyện ủy Dương Duy Thiên này. Dù sao Dương Duy Thiên cũng không phải Nghiêm Vọng Tung, không có uy vọng giữ chức nhiều năm ở huyện Võ Đức, điểm này từ biểu hiện của những Ủy viên thường vụ huyện ủy khác là có thể thấy. Nên biết rằng lúc trước khi Nghiêm Vọng Tung chủ trì công tác Huyện ủy, tất cả những người khác đều không dám lên tiếng, trước nay Bí thư nói một là một hai là hai. Hiện nay công tác Huyện ủy dưới sự chủ trì của Dương Duy Thiên, ngay cả một Chánh văn phòng Huyện ủy như Ngô Lương Tân cũng thỉnh thoảng phát biểu ý kiến của mình, chứ đừng nói gì những người khác.
Sau khi tổ chức Hội nghị, Dương Duy Thiên không nói gì, chỉ yên lặng bưng ly trà trước mặt lên uống.
Tần Quốc Đồng mở miệng đầu tiên, y thoáng nhìn Từ Quân Nhiên, thản nhiên nói:
- Bí thư Dương, các vị đồng chí, hôm nay mở cuộc họp này, suy nghĩ của tôi rất đơn giản, nghe nói hiện nay trong Huyện chúng ta có một luồng gió mới, nói là muốn học tập Chủ nghĩa tư bản, làm kinh tế thị trường gì đó. Nói thật, tôi là người thô lỗ, không hiểu được những chuyện lớn đó, nhưng tôi cảm thấy có một điểm chúng ta không thể quên, đó là phải kiên trì theo con đường Chủ nghĩa xã hội, đây là nền tảng xây dựng Đảng xây dựng nước của chúng ta.
Từ Quân Nhiên cau mày, những lời này của Tần Quốc Đồng là có ý gì? Xây dựng kinh tế thị trường, là mình đã nói với người dưới trong một cuộc họp ở công xã trấn Lý Gia, nguyên văn câu nói của Từ Quân Nhiên lúc đó là thời đại hiện nay, cần phải kiên trì xây dựng kinh tế, xuất phát từ góc độ thị trường, mới có thể làm giàu được. Nhưng vào miệng Tần Quốc Đồng, sao lại biến thành mình muốn đi theo đường lối Chủ nghĩa tư bản?
Đối với chuyện hở một chút là trên cương lĩnh trên đường lối, lấy đấu tranh giai cấp làm cương lĩnh, trong lòng Từ Quân Nhiên cực kỳ phản cảm, cách làm của mấy chục năm trước, đã chứng mình đây là hành vi không có lợi cho sự phát triển dân tộc, nghèo nhiều năm như vậy rồi mà vẫn không thể thay đổi cuộc sống của dân chúng, vẫn còn sống chết ôm lấy lá cờ đấu tranh giai cấp, như vậy mới thật sự là phản nước!
Thoáng nhìn Dương Duy Thiên đang giữ im lặng, Từ Quân Nhiên không lên tiếng, hắn biết, giờ vẫn phải nhẫn nại.
Lời của Tần Quốc Đồng giống như một tín hiệu, ngay sau đó, đám Trầm Dũng Cảm cũng lần lượt phát biểu ý kiến của mình, dù không điểm mặt gọi tên, nhưng trong lời nói đều thể hiện ý tứ phê bình những chuyện Từ Quân Nhiên đang làm, là đang đi trên con đường Chủ nghĩa tư bản, chuyện thành lập Đội xây dựng gì đó, căn bản là nhà tư bản của xã hội cũ.
Đến cuối, Chủ nhiệm chánh văn phòng Huyện ủy Ngô Lương Tân mới bày tỏ thái độ, anh ta cho rằng đồng chí Từ Quân Nhiên quá trẻ, kinh nghiệm làm việc quá ít, không thích hợp để tiếp tục giữ chức Phó bí thư Đảng ủy công xã trấn Lý Gia, cần phải tiếp tục học hỏi, nhìn nhận lại hành vi sai lầm của bản thân.
Thái độ của Ngô Lương Tân, có thể nói là nằm ngoài dự liệu của rất nhiều người, dù mọi người vừa phê bình Từ Quân Nhiên, nhưng không ai muốn cắt chức hắn. Dù sao hắn cũng có quan hệ thân thiết với Nghiêm Vọng Tung, hơn nữa khoảng thời gian trước vừa mới cứu quý nhân Thủ đô, chẳng ai biết sau này sẽ phát triển như thế nào, nhưng suy nghĩ của Ngô Lương Tân rất đơn giản, cho dù Từ Quân Nhiên cứu được quý nhân ở Thủ đô, nhưng ở Thủ đô đã lâu như vậy vẫn chưa có tin gì, chắc hẳn đã quên hắn rồi? Huống hồ Từ Quân Nhiên đã bị lãnh đạo Thành ủy phê bình, đó còn là Trưởng ban tổ chức cán bộ người quản lý mũ quan của toàn thành phố, lẽ nào Từ Quân Nhiên còn có thể trở mình được hay sao?
Không tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không lấy lại được, lúc này không ném đá xuống giếng tấn công Từ Quân Nhiên, lẽ nào còn có cơ hội khác tốt hơn?
Nói xong câu này, Ngô Lương Tân đắc ý nhìn về phía Tần Quốc Đồng, anh ta biết rõ, bản thân đã nói ra câu Tần Quốc Đồng muốn nói nhất, đây chính là món quà nhập đội anh ta tặng cho Chủ tịch huyện Tần!
Từ Quân Nhiên tuy nghĩ có người nhắm vào mình để lên tiếng, nhưng hắn thật sự không ngờ Ngô Lương Tân nhảy vào nhanh như vậy, nên biết lúc trước dù gì anh ta cũng là người do Nghiêm Vọng Tung đề bạt lên, tuy kiếp trước cuối cùng Ngô Lương Tân lựa chọn phản bội Nghiêm Vọng Tung, nhưng lúc đó Nghiêm Vọng Tung đã bị rớt đài. Còn hiện nay, Ngô Lương Tân hoàn toàn không cần phải vội nhảy nhanh như vậy, dù sao tất cả tình thế đều vẫn chưa rõ ràng.
Nói như thế, Từ Quân Nhiên cũng không thể không thừa nhận, Nghiêm Vọng Tung là người tốt, nhưng không phải là một lãnh đạo đạt tiêu chuẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận