Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 482: Đàm phán.

- Bí thư Từ, chúng ta người ngay không nói lời mờ ám, cậu đến lần này, không phải tuyệt đường sống của mấy trăm người công ty chúng tôi sao?
Nhìn mặt Từ Quân Nhiên, Cung Tự Cường nghiêm túc hỏi Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười ha ha, rất bình tĩnh lắc đầu:
- Giám đốc Cung, anh nghĩ sai rồi. Tôi tới lần này, là hy vọng xã Trường Thanh chúng tôi cùng công ty phát triển kinh tế, có thể hợp tác càng tốt hơn.
Cung Tự Cường cười rồi lại cười, không nói gì.
Sau khi nhận được báo cáo của Tôn Mậu Vinh, Cung Tự Cường liền suy nghĩ xem lần này rốt cuộc Từ Quân Nhiên đến gặp mình với mục đích gì, nếu như nói bí thư mới này thực sự chỉ vì đến nói về hợp đồng nhận thầu năm sau, chỉ sợ cũng không cần gióng trống khua chiêng tự mình dẫn theo nhiều người đến thành phố, nếu như mình không đoán sai, có tám chín phần người ta là chuẩn bị rao giá trên trời rồi.
Cung Tự Cường cũng không có cách, hiện nay công ty phát triển kinh tế nhìn thì vẻ vang, nhưng trên thực tế đã sớm thu không đủ chi, mấy hạng mục đầu tư khai thác kia cũng không có lợi nhuận, toàn dựa vào tiền lời mỗi năm ở mỏ đá huỳnh Thạch của xã Trường Thanh để duy trì tiền lương và phúc lợi cho đám nhân viên công chức, cho nên đối với hắn, nhận thầu mỏ đá huỳnh Thạch này vô cùng quan trọng.
- Giám Đốc Cung, không biết công ty phát triển kinh tế các anh, có mấy nghiệp vụ kia không?
Thấy Cung Tự Cường không nói lời nào, Từ Quân Nhiên cười tìm chủ đề nói chuyện, bắt chuyện với ông ta.
Cung Tự Cương sững sờ:
- Bí thư Từ cũng có hứng thú với cái này?
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Không phải tôi, là một người bạn của tôi, cô ấy làm ăn ở Lĩnh Nam, chuẩn bị đến huyện Tùng Hợp chúng ta tiến hành đầu tư, bước đầu cân nhắc chuẩn bị xây một nhà máy may và khách sạn, đây không phải là chọn địa điểm sao.
Cung Tự Cường cũng là người thông minh, lập tức nhận ra điểm quan trọng trong lời nói của Từ Quân Nhiên, nhà máy may loại việc này nhất định là muốn chọn huyện Phú Lạc bên kia, nếu không Từ Quân Nhiên người ta cũng không thể mời bạn đến đầu tư, nhưng khách sạn chắc sẽ xây ở nội thành, dù sao ai cũng biết, khách sạn nếu không xây ở nơi kinh tế phồn hoa, khẳng định không được.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Cung Tự Cường sáng lên, nhìn Từ Quân Nhiên hỏi dò:
- Không biết, bạn của bí thư Từ, chuẩn bị đầu tư nơi nào ở thành phố chúng ta? Thực không dám giấu, công ty phát triển kinh tế chúng tôi có vài miếng đất tốt, hơn nữa lãnh đạo chính quyền thành ủy cũng rất chú ý đến sự phát triển của công ty chúng tôi.
Lời của ông ta nói không sai, công ty phát triển kinh tế thành phố Song Tề ra đời là do trong thành phố xây dựng theo chỉ thị cải cách mở cửa của nhà nước, chỉ có điều mấy cán bộ kia làm việc dưới điều kiện kế hoạch kinh tế, không phù hợp với sự phát triển kinh tế của thành phố, trong tay nắm tài chính và chính sách, căn bản không biết làm thế nào để phát triển kinh tế, chỉ tiêu tiền mua đất ở khắp nơi, đầu tư hạng mục, kết quả làm ra tình trạng hiện nay, hạng mục đất trong tay có không ít, kết quả lợi nhuận không có mấy, cho nên ngay cả tiền công sắp thu không đủ chi.
- Không vội, không vội, chúng ta ăn cơm trước, ăn cơm trước.
Thấy trong mắt Cung Tự Cường tỏa ra một vòng gọi là ánh sáng hy vọng, Từ Quân Nhiên lại không tiếp tục nói, mà ha ha cười. Dù sao hắn cũng không gấp, Lâm Vũ Tình bên kia đầu tư tùy lúc có thể đến, huống chi mình còn muốn từ từ tìm hiểu thực lực công ty phát triển kinh tế một chút rồi mới có thể đưa ra quyết định.
Cung Tự Cường đình trệ, lập tức cười nói:
- Đúng vậy, không vội, không vội, chúng ta trước nghỉ ngơi một chút rồi nói sau.
Ông ta cũng là người lăn lộn trong cơ quan mấy chục năm, tất nhiên hiểu bây giờ Từ Quân Nhiên đang có ý định gì, dứt khoát thuận nước đẩy thuyền.
Hai người cười nói, thỉnh thoảng trò chuyện về những thứ khác, đợi đến lúc sau khi đoàn xe đến nhà khách Bát Nhất, người của công ty phát triển kinh tế phụ trách đưa bọn họ đi nghỉ, nhóm người Từ Quân Nhiên cũng không khách sáo, cùng người khác lên lầu, tự về phòng của mình nghỉ ngơi.
Sau khi rửa mặt đơn giản, một đoàn người được mời đến phòng khách ở tầng ba, lần này vì tiếp đãi lãnh đạo xã Trường Thanh, công ty phát triển kinh tế bên này xem như bỏ hết tiền vốn, bày thức ăn cùng rượu hết sức đẳng cấp, Từ Quân Nhiên đều ước tính sơ qua một chút, bàn tiệc này hôm nay ít nhất phải hơn 100 đồng, phía Bắc những năm 80, một cái bánh quai chèo cũng mới năm xu, bàn tiệc hơn 100 đồng, đủ để một người dân quê dùng hết trong hai năm. Như thế có thể thấy Cung Tự Cường lần này có quyết tâm như thế nào.
- Bí thư, nên cẩn thận đề phòng.
Thừa dịp lên lầu, Cát Đại Tráng nhỏ giọng nói bên tai Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên cười nhẹ:
- Chờ xem đi, trên bàn tiệc, không bàn công việc.
Hắn cũng không phải kẻ ngốc, người ta bày bàn tiệc lớn như vậy, bản thân phải cẩn thận, không để bị rót nhiều rượu, nhất thời lỡ miệng đáp ứng việc gì, đến lúc đó cũng không thu hồi được.
Dù sao trước khi uống rượu mọi người cũng như bạn tốt nhiều năm không gặp, đợi sau khi uống xong rượu, liền biến thành quan hệ thân hơn cả anh em.
Cho nên, đợi sau khi Cung Tự Cường nâng rượu lên kính chén đầu tiên, Từ Quân Nhiên dứt khoát đứng lên cười ha ha nói:
- Hôm nay chúng ta coi như là bữa tiệc ban bè, không nói chuyện công, chỉ luận giao tình!
Nghe được những lời nói của Từ Quân Nhiên, Cung Tự Cường cùng lãnh đạo công ty phát triển kinh tế bất đắc dĩ lộ ra một nụ cười khổ, bí thư mới của xã Trường Thanh này không phải là người tầm thường, người ta vừa mở miệng liền chặn lại lời của công ty phát triển. Cách nghĩ của công ty phát triển bên kia vốn là nhân lúc quan hệ hai bên nóng hổi trên bàn tiệc, quyết định việc tiếp tục gia hạn, nhưng Từ Quân Nhiên nói như vậy, nếu họ còn tiếp tục kiên trì nói về chuyện gia hạn, rõ ràng không có ý nghĩa, dưới sự nhẫn nại, mọi người đành phải tiếp tục uống rượu.
Nếu không nói chuyện công, chỉ luận giao tình, vậy không có gì không thể nói, mọi người không ngừng uống rượu là được. đại bộ phận cán bộ Trung Hoa đều đã trải qua kiểm tra “rượu”, đặc biệt trường hợp hôm nay, mọi người càng sẽ uống không ít, dường như tất cả mọi người uống có chút nhiều, nhưng uống nhiều cũng có cái tốt, đó chính là không nói được việc, không bằng nhận thầu rồi, phí nhận thầu, phải tăng thêm khoản nhận thầu vân vân, đều không có thời gian, không có không gian, không có cơ hội, càng không tiện nói ra. Vì vậy, tất cả đều coi trọng việc uống rượu.
Kính rượu cũng là học vấn lớn, toàn thể các đại tướng dưới quyền Cung Tự Cường đều ra trận, anh uống một ly rượu mạnh, tôi uống một ly rượu mạnh, bản thân dẫn đầu uống hết, sau đó cung cung kính kính mời rượu. Cũng không biết uống bao nhiêu ly, nhóm người Từ Quân Nhiên, Cát Đại Tráng, Hoàng Hải cũng không phải người tầm thường, ăn uống linh đình, anh qua tôi lại, ngược lại uống đến phấn khích quá độ.
Trong lúc ngây người, Từ Quân Nhiên cảm giác bản thân giống như bay giữa mây không biết bao lâu, lúc tỉnh lại, mặt trời sớm đã lên cao.
- Bí thư, ngài đã tỉnh.
Hoàng Hải đi vào phòng của Từ Quân Nhiên, đưa cho Từ Quân Nhiên một cái khăn nóng, nhìn bộ dạng hắn đi đường không vững, xem ra vẫn đang say chưa tỉnh.
Từ Quân Nhiên cười khổ:
- Đám người công ty phát triển kia, thật đúng là biết uống rượu đấy.
Hoàng Hải cười cười:
- Đều là đám lão cán bộ, tửu lượng sao thấp được.
Từ Quân Nhiên gật đầu, cầm khăn mặt xoa mặt hỏi:
- Hôm nay sắp xếp như thế nào?
Hoàng Hải nhẹ lắc đầu:
- Không có sắp xếp gì, người ta nói rồi, muốn tận tình làm chủ nhà.
Dừng lại một chút, anh ta hỏi Từ Quân Nhiên:
- Bí thư, chúng ta có cần nói về chuyện phí nhận thầu trước hay không?
Từ Quân Nhiên trầm ngâm, hắn cũng đang suy nghĩ nên nói việc này như thế nào, nhưng sau một hồi Từ Quân Nhiên lại ngẩng đầu lên khoát tay với Hoàng Hải:
- Không vội, nói với mấy người trưởng thôn Cát, chúng ta không vội, đợi công ty phát triển mở miệng trước. mấy ngày này người ta sắp xếp thế nào chúng ta làm như thế.
Khóe miệng lộ ra một nụ cười quỷ dị, Từ Quân Nhiên từ tốn nói:
- Người ta tuyệt đối vội hơn chúng ta.
Tuy trong lòng Hoàng Hải hơi nghi hoặc có chút khó hiểu, nhưng người đứng đầu là bí thư Từ, anh ta chỉ là chủ nhiệm văn phòng tất nhiên chỉ có thể nghe lệnh mà làm, sau khi nói mấy câu với Từ Quân Nhiên, quay người đi tìm nhóm người Cát Đại Tráng truyền lại chỉ thị của Từ Quân Nhiên.
Quả nhiên, buổi trưa, nhóm người Cung Tự Cường lại đến mời nhóm người Từ Quân Nhiên ăn cơm, tất nhiên là không thể thiếu một hồi tiệc tùng, lăn đi lăn lại như vậy, lại đến hơn nửa đêm, lúc Từ Quân Nhiên lại tỉnh lại lần nữa, chỉ cảm thấy đầu đau giống như bị cưa ra.
Ngồi trên giường mình, Từ Quân Nhiên vừa hút thuốc vừa cười khổ, lần này đến thành phố đã hai ngày, có lẽ người dân xã Trường Thanh cảm thấy bí thư Đảng ủy bọn họ, khi vất vả ngày đêm kiến thiết kinh tế cùng phát triển xã hội toàn xã, hóa ra là uống hai ngày rượu. Nghĩ lại nhiệt tình của tổng công ty phát triển kinh tế, cảm thấy nhiệt tình này đặc biệt trịnh trọng. Mục tiêu lúc trước của mình là tăng phí nhận thầu lên hai mươi ngàn, bọn họ tiếp đãi nhiệt tình như vậy, bảo người ta làm sao mở miệng được?
- Cũng không phải đầu đất nha.
Từ Quân Nhiên cười lạnh trong lòng, nhận thức về Cung Tự Cường người này lại sâu thêm một tầng.
Nhưng Từ Quân Nhiên không định giằng co như vậy nữa, mặc dù mình có thể mang hạng mục kia của Lâm Vũ Tình đến nhử Cung Tự Cường, nhưng Từ Quân Nhiên biết xã Trường Thanh không đợi được thời gian lâu như vậy, vì thế bản thân nhất định phải nghĩ ra một biện pháp khác.
Trầm ngâm hơn nửa ngày, Từ Quân Nhiên bỗng nghĩ tới một cách, đứng dậy đi đến nơi nhóm người Hoàng Hải nghỉ ngơi:
- Dọn dẹp đồ, chúng ta đến bên Lâm Cường.
Tất cả mọi người sững sờ, không biết bí thư đây là bán cái gì hấp dẫn, Cát Đại Tráng mấy ngày nay đang cao hứng ăn ngon uống tốt, đột nhiên bị Từ Quân Nhiên cắt đứt, có chút không hiểu hỏi:
- Bí thư, chúng ta không phải nói chuyện với công ty phát triển trước sao?
Từ Quân Nhiên nhàn nhạt nhìn ông ta một cái, không mặn không nhạt nói:
- Trước tiên rời khỏi nơi này đã.
Một đoàn người đi ra ngoài thuê hai chiếc xe, một đường đi về phía nhà ga, trên đường, lúc này Từ Quân Nhiên mới nói tính toán trong lòng mình ra, hắn dứt khoát nói:
- Chúng ta tới đây, muốn tăng phí nhận thầu là mục đích của chúng ta. Đừng quên, có hai doanh nghiệp nhận thầu, nếu chỉ tăng phí nhận thầu của một nhà, nhà còn lại làm thế nào?
Khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh, Từ Quân Nhiên lạnh lùng nói ra:
- Đối với hai doanh nghiệp này, xã Trường Thanh chúng ta chính là trời! Trời sập, không đưa họ lên, sao tôi có thể phụ lòng họ chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận