Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 531: Dò hỏi.

- Anh Trương, nói đi, có chuyện tốt gì?
Từ Quân Nhiên liền hỏi Trương Trọng Kiên, nếu Trương Trọng Kiên không có việc, chắc chắn sẽ không gọi điện thoại cho mình.
Trương Trọng Kiên cười gật đầu:
- Cậu nđấy, quá thông minh rồi, chuyện gì cũng không giấu được cậu.
Dừng lại một chút, Trương Trọng Kiên mới tiếp tục nói:
- Là thế này, dưới sự dắt mối của Trang phu nhân, tỉnh chúng ta chuẩn bị mở một hiệp hội thương nghiệp, muốn mời cậu giúp đỡ.
Từ Quân Nhiên nhướng mày, nếu mình nhớ không nhầm, mấy hôm trước hình như trong tỉnh đã mở qua một hiệp hội kêu gọi thương nghiệp đầu tư, sao bây giờ lại muốn mở hiệp hội thương nghiệp gì? Nói thật, Từ Quân Nhiên không cảm thấy bây giờ mở hiệp hội kêu gọi thương nghiệp đầu tư có tác dụng quá lớn.
Trương Trọng Kiên thấy Từ Quân Nhiên trầm ngâm, liền biết hắn chắc chắn đang chần chờ, vừa cười vừa nói:
- Chuyện này Lâm tổng của Phục trang Vũ Tình cũng giúp đỡ từ bên trong, chủ yếu là một vài hạng mục bên công nghiệp nhẹ, chuẩn bị tiến hành ở thành phố Bằng Phi. Ý của tỉnh, cậu cùng Trang phu nhân và Lâm tổng đều thân quen, có thể tạm thời điều tạm vào trong tỉnh, hỗ trợ hội nghị được không?
Giờ Từ Quân Nhiên mới hiểu được, hóa ra còn có Lâm Vũ Tình trong đó, không trách được Trương Trọng Kiên tìm mình nhờ giúp đỡ.
Suy nghĩ, Từ Quân Nhiên biết đây là việc tốt, dù sao nếu mình tham gia việc này, có nghĩa là để vị đại nhân vật nào đó trong tỉnh nợ mình một nhân tình. Không nói cái khác, nếu có thể mượn danh nghĩa hiệp hội kêu gọi thương nghiệp đầu tư, chắc chắn là vị lão đại nào đó phe cải cách làm ra, mà tám chín phần là Trần Tinh Duệ chủ tịch tỉnh tỉnh Tùng Hợp, nếu Từ Quân Nhiên thực sự giúp Trương Trọng Kiên việc này, có nghĩa là giúp đỡ chủ tịch tỉnh đại nhân, cơ hội tốt như vậy, hắn chắc chắn không bỏ qua.
Vì thế, Từ Quân Nhiên trực tiếp gật đầu nó:
- Vậy được, nếu anh Trương đã mở miệng, tôi nghe theo sự sắp xếp của tổ chức.
Trương Trọng Kiên vui mừng cười, nói tiếp luôn:
- Cậu yên tâm đi, sẽ không làm chậm trễ chính sự của cậu, tôi sẽ để văn phòng Tỉnh ủy gửi văn kiện điều tậm cậu tới.
Hắn thực sự rất vui, hiệp hội kêu gọi thương nghiệp đầu tư lần này chủ tịch tỉnh Trần Tinh Duệ gửi gắm rất nhiều hy vọng lớn, có Trang phu nhân đồng ý dắt mối, nếu có thể có quan hệ tốt với bên đại thương nhân Hương Giang, ít nhất đối với phát triển kinh tế tỉnh Tùng Hợp, là một công lao to lớn. Đến lúc đó bí thư như mình, tất nhiên có chiến tích, nói không chừng có thể rời đại viện chính quyền tỉnh, xuống phía dưới nhậm chức bí thư huyện ủy hoặc lãnh đạo càng cao cấp hơn.
Mà hết thảy, đều cần Từ Quân Nhiên ra mặt, khai thông với Lâm Vũ Tình, dù sao ai cũng biết, vị phó chủ tịch huyện huyện Phú Lạc này nhìn thì chẳng có gì ghê gớm, nhưng Lĩnh Nam bên kia, người ta còn hữu nghiệm hơn Trần Tinh Duệ. Dù sao Trần Tinh Duệ cũng không có bạn học đại học là đại công tử của người đứng đầu Tỉnh ủy Lĩnh Nam, cũng không có biết bao nhiêu người đẹp có gia cảnh làm hồng nhan tri kỷ.
Nếu đã biết mình sắp tới phải đi Lĩnh Nam, Từ Quân Nhiên kliền ngừng lại một vài việc trong huyện, dù sao phó chủ tịch huyện như hắn cũng chỉ phụ trách công việc khu phát triển, lúc thường mấy công việc kia trong chính quyền, Vương Trường Lâm cũng không tìm Từ Quân Nhiên thương lượng, Từ Quân Nhiên cũng không thích đi quấy rầy ông ta.
Còn về công việc ở bộ quản lý và xã Trường Thanh, có Điền Hồ, Từ Quân Nhiên thực sự yên tâm phần nào, Điền Hồ nay là phó chủ nhiệm thường ủy bộ quản lý, quản một đống việc lớn, ngày thường bận đến nỗi chân không chạm đất, có hắn, Từ Quân Nhiên căn bản không cần lo nhiều việc vặt, chỉ cần bảo đảm những việc lớn cần đi không ít đường quanh co của khu phát triển là được.
Công việc của xã Trường Thanh nay đã đi vào quỹ đạo, Từ Quân Nhiên rất ít khi quay về xã, phía Bắc tháng 6 nóngi, Từ Quân Nhiên nhiều khi cũng chỉ muốn ở trong phòng xem báo xem văn kiện không muốn ra cửa, thỉnh thoảng cùng Diệp Hữu Đạo và Trương Phi đi ra ngoài tìm Dương Quang uống rượu, tâm sự, đợi tài liệu chính thức trong tỉnh.
Ngày hôm nay Từ Quân Nhiên xem xong văn kiện rồi, ngẩng đầu nhìn thời gian vẫn còn sớm, liền ra khỏi đại viện chính quyền huyện sớm, dù sao hắn một phó chủ tịch huyện quản lý khu phát triển, bình thường cũng không có ai đến làm phiền hắn, tất nhiên cũng không có người để ý hắn có phải đã rời khỏi phòng làm việc sớm hay không. Nếu ở mấy chục năm sau, nếu hắn làm như vậy, nói không chừng còn bị người ta lên án trốn việc về sớm, nhưng bây giờ, e rằng Vương Trường Lâm giờ chỉ ước Từ Quân Nhiên đừng đến chính quyền làm việc mới tốt.
- Lão Dương, hôm nay anh lại đến sớm nha.
Đến nhà hàng mấy người hay tụ tập, Từ Quân Nhiên nhìn một cái liền thấy Dương Quang đang ngồi một mình uống rượu. Tuy bây giờ Dương Quang đã là phó bí thư ủy ban kỷ luật, nhưng vẫn thường đi lại với mấy người Từ Quân Nhiên, nay Từ Quân Nhiên là phó chủ tịch huyện, thân phận địa vị hai người xảy ra thay đổi, giao tình vẫn không thay đổi gì.
Thấy là Từ Quân Nhiên, Dương Quang lộ ra một nụ cười khổ, bất đắc dĩ nói:
- Cậu phó chủ tịch huyện không ai quản, huống chi là tôi phó bí thư uỷ ban kỷ luật chứ?
Tuy lời nói như vậy, nhưng Từ Quân Nhiên lại có thể nghe ra được chút bất đắc dĩ trong lời nói của anh ta, từ sau khi Cố Hoàn bí thư uỷ ban kỷ luật tiền nhiệm đề bạt Dương Quang, vốn thời gian qua ngày của Dương Quang rất nhàn nhã nay lại trở nên ngày càng khó qua hơn. Khỏi cần nói, bí thư uỷ ban kỷ luật mới người ta chắc chắn phải đề bạt một đám tâm phúc lên, là tâm phúc hàng đầu của bí thư uỷ ban kỷ luật tiền nhiệm, Dương Quang anh ta tất nhiên cũng trở thành cái gai trong mắt của bí thư mới, đứng sang bên là kết quả tất nhiên, nếu không phải ngày thường Dương Quang cẩn thận một chút, không có người nắm được chỗ yếu, nói không chừng ngay cả vị trí phó bí thư uỷ ban kỷ luật đã không giữ vững được.
Việc này đoạn thời gian trước mấy người lúc ăn cơm, Từ Quân Nhiên đã biết ngọn nguồn, lúc này thấy Dương Quang chán chường như vậy, liền đoán được chắc anh ta lại bị cấp trên làm khó chuyện gì, nếu không thì sao lại một mình ngồi ở quán rượu giải sầu sớm như vậy.
- Sao vậy, tâm trạng không tốt?
Từ Quân Nhiên cũng không khách khí, ngồi bên cạnh Dương Quang, tự mình rót cho mình một ly, lúc này mới lên tiếng hỏi Dương Quang.
Dương Quang cười hắc hắc:
- Tâm trạng sao có thể không tốt chứ? Hôm nay lãnh đạo tìm tôi nói chuyện, nói công tác công hội rất quan trọng, chuẩn bị điều tôi qua đó quản lý kỷ luật công hội, ha ha, chủ tịch huyện Từ cậu xem xem, lãnh đạo coi trong Dương mỗ cỡ nào!
Anh ta nói như vậy, trong lòng Từ Quân Nhiên liền có chút chua xót, hắn không phải người dân bình thường không hiểu được, làm quan nhiều năm như vậy, công hội rốt cuộc là nơi như thế nào, Từ Quân Nhiên sao lại không biết rõ chứ, nếu nói nơi như bộ giáo dục các loại là nơi trong sạch, vậy công hội là nơi giống như viện dưỡng lão của một vài quan viên địa phương, nói bình thường nếu một quan viên đến nơi này nhậm chức vài năm, vậy thì con đường làm quan coi như là đến điểm cuối cùng rồi.
Năm nay Dương Quang mới 30 tuổi, bị phái đến quản lý công tác công hội, nói rõ là công tác trong ban kỷ luật, bị đầy đến biên giới, trở thành một người có cũng được không có cũng không sao.
Thở dài một hơi, Từ Quân Nhiên cũng không biết an ủi Dương Quang thế nào, loại đấu tranh trên quan trường như thế này, tính tàn khốc vượt xa khỏi tưởng tượng của mọi người, tục ngữ nói vua nào triều thần nấy, Dương Quân thân là tâm phúc của bí thư tiền nhiệm, nếu không thể dựa vào bí thư mới thời gian đầu, vậy thì anh ta đợi bị đầy sang một bên biên giới, ai cũng không có cách nào nghịch chuyển chuyện này được, dù là Từ Quân Nhiên nay thân là phó chủ tịch huyện, cũng không cách nào thay đổi được. Dù sao nếu so với vị bí thư thường ủy ủy ban kỷ luật kia, Từ Quân Nhiên chủ nhiệm Ủy ban khu phát triển còn chưa đủ tầm.
Nâng ly rượu lên, Từ Quân Nhiên cũng chỉ có thể bắt đầu uống rượu cùng Dương Quang, có lúc nếu ngôn ngữ không cách nào giải quyết được, bạn bè lựa chọn tốt nhất là không nói gì, uống say với anh ta.
Chỉ chốc lát sau, Trương Phi liền chạy tới, thấy Từ Quân Nhiên cùng Dương Quang đang ngồi uống rượu, tất nhiên cũng ngồi vào. Hôm nay Diệp Hữu Đạo bận việc không rời đi được, cho nên chỉ có ba người họ.
Vừa uống, liền uống đến 8 giờ tối, Dương Quang tất nhiên phải về nhà, anh ta đã kết hôn, không giống Từ Quân Nhiên và Trương Phi hai người đàn ông độc thân tự do.
- Anh Từ, chúng ta đi bộ một chút đi?
Vẻ mặt Trương Phi vui vẻ cười nói với Từ Quân Nhiên.
Tuổi của anh ta với Từ Quân Nhiên cũng không chênh lệch lắm, đi lại với nhau thời gian dài như vậy rồi, quan hệ giữa hai người sớm đã như anh em ruột. Quan trọng nhất là, Trương Phi có ông là thường ủy tỉnh ủy sau lưng, tuổi với mình không khác biệt lắm, Từ Quân Nhiên sau lưng thậm chí còn có bối cảnh sâu hơn mình, không giống tâm tư sợ hãi như Diệp Hữu Đạo cùng Dương Quang. Phải biết rằng trong ánh mắt sau lưng hai người, Từ Quân Nhiên 20 tuổi làm đến cương vị lãnh đạo cấp phó chủ tịch huyện, tiền đồ sau này chắc chắn là sáng láng, họ kết giao với Từ Quân Nhiên, không phải không có tâm tư đầu tư. Trương Phi ngược lại nhìn như tên không có tâm cơ gì, rất chân thành với Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên suy nghĩ, dù sao cũng nhàn rỗi không có việc, gật đầu nói:
- Đi thôi, đi lòng vòng.
hai người uống nhiều rượu, đi dạo trên đường cái, dưới sự dẫn dắt của Trương Phi, Từ Quân Nhiên cùng anh ta đi đến trước một toàn nhà cũ, chắc có khoảng năm sáu tầng, bảng hiệu cũng lâu lắm rồi, nhưng nhìn qua như bị lửa thiêu, Từ Quân Nhiên quan sát cẩn thận nửa ngày mới lờ mờ nhận ra đó là Thư Viện.
- Tiểu Phi, cậu dẫn tôi tới đây làm gì? Nếu đọc sách, bên kia của tôi có không ít.
Từ Quân Nhiên kỳ lạ hỏi Trương Phi. hắn thực sự nói thật, lúc mình đến huyện Phú Lạc nhậm chức, mang theo nhiều nhất, chính là sách, đều là mang từ thủ đô cùng Giang Nam đến. Nếu Trương Phi dẫn hắn đến đọc sách, Từ Quân Nhiên thà trở về nằm trên giường đọc cũng không muốn đọc trong thư viện. Lại nói, loại thư viện trong huyện này, có thể có cái gì đáng đọc chứ.
Trương Phi cười hì hì, thần bí lắc đầu nói với Từ Quân Nhiên:
- Anh Từ, cái này anh không biết rồi? Em dẫn anh đến không phải đọc sách, là trộm sắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận