Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 716: Tính toán nhỏ nhặt.

Một người thành thục khi đối mặt với khó khăn, cần phải nghĩ cách đi giải quyết, không phải lựa chọn trốn tránh, càng không chỉ ngồi đó phàn nàn.
Từ Quân Nhiên biết rất rõ, lễ vật chính trị này từ một ý nghĩa nào đó, nó như một thứ để thương lượng, mặc cả. Có thể nói trên thế giới này, đây là những đồ vật dơ bẩn nhất. Nó tựa như ở trong quan trường biểu hiện ra – tràn ngập dối trá, tham lam, xảo trá cùng hung tàn. Trong hoàn cảnh như vậy các chính trị gia sẽ thuần thục, chín chắn hơn. Không nghi ngờ gì nữa, đó là thiên tài ma quỷ, ma quỷ ở trong thiên tài.
Nhưng cực kỳ nực cười chính là tương lai của quốc gia phải do những người như thế quyết định. Bởi vì, bọn họ như sư tử cường tráng nhất của dân tộc này. Họ là những người đã trải qua thời kỳ đen tối nhất, khó khăn nhất. Bất luận kẻ nào có được khứu giác nhạy bén, có thể nhìn thấu đại đa số cạm bẫy, cũng có thể từ nguy hiểm tiến lên phía trước mà lặng lẽ tôi luyện nanh vuốt. Rồi họ chuẩn bị nghênh đón, khiêu chiến. Những người hiền lành, thuần phác, lúc này còn đang trong giấc ngủ. Họ sống cuộc sống đơn giản, yên tĩnh phải nhờ vào những người đó đến bảo vệ. Việc này rất mâu thuẫn mà cũng không mâu thuẫn.
Đối với phản ứng của Đoàn Thế kiệt, Từ Quân Nhiên rất kinh ngạc. Hắn không nhịn được, thở dài một hơi.
- Bí thư Đoạn, tôi cũng không phản đối lần đầu tư này. Theo tôi, có thể lùi thời gian ký kết về sau vài ngày?
Từ Quân Nhiên nhìn Đoạn Thế Kiệt, rồi thành thật nói ra. Đây là quan hệ mấy trăm vạn tiền bạc của huyện Nhân Xuyên. Do đó, nhất định hắn phải kiên trì bảo lưu ý kiến của mình.
Đoạn Thế Kiệt cười. Rõ ràng ông ta rất không xem trọng lời nói của Từ Quân Nhiên:
- Đồng chí Từ Quân Nhiên, cậu cẩn thận với công việc. Tôi rất hài lòng về cậu. Chỉ có điều, sau khi ký kết không phải chúng ta được đơn phương định đoạt. Chẳng may, người đầu tư cảm thấy chúng ta không có thành ý mà bỏ qua lần đầu tư này thì như thế nào. Do đó, nhất định chúng ta phải cân nhắc kỹ.
Dù sao ông cũng là Bí thư Thành ủy, nên trong suy tính muốn có cái nhìn toàn diện. Nếu suy nghĩ không kỹ như Từ Quân Nhiên nói mà lùi ký kết lại, vạn nhất nhà đầu tư không hài lòng đầu tư hạng mục không như trong lời nói. Mình phải làm thế nào báo cáo với cấp trên? Mấy ngàn vạn đầu tư không phải là hạng mục bình thường.
Dừng một chút, ông do dự rồi nói tiếp:
- Huống chi chuyện này, người trung gian lại là con trai của Bí thư Lâm.
- Cái gì!
Từ Quân Nhiên nghe Đoạn Thế Kiệt nói liền thấy kinh ngạc. Hồi lâu sau, hồi phục tinh thần, hắn nhìn Đoạn Thế Kiệt, không dám tin tưởng nói:
- Bí thư Đoạn. Anh nói Lâm Hải là con của bí thư Lâm? Không phải ngàu đang nói đùa chứ?
Đoạn Thế Kiệt không ngờ Từ Quân Nhiên đã biết tin tức này. Ông cười gượng rồi nói:
- Tôi cũng được bạn bè trong tỉnh cho biết tin này. Không chỉ thế, Quách Bằng Phi còn nhận được rất nhiều sự ủng hộ, dưới sự dẫn dắt của Lâm Hải. Đã tiến hành đầu tư ở nhiều nơi trong tỉnh chúng ta, tuy nói hạng mục chưa bắt đầu liền, nhưng đã được bắt đầu tiến hành ký kết rồi. Cậu nói xem, nếu bây giờ chúng ta có vấn đề trong lời nói ảnh hưởng đến sự phát triển của toàn tỉnh thì tôi và cậu có gánh nổi không?
Cả buổi, Từ Quân Nhiên không nói gì. Dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới. Chuyện này không ngờ lại có nhiều nội tình rắc rối thế. Lâm Hải cùng Bí thư Lâm có quan hệ. Từ Quân Nhiên đã có nhiều suy đoán, nhưng không ngờ sự việc lại như thế này. Không thể trách Lý Bân không lo lắng, vì có Lâm Hải như Bồ tát tọa trấn. Cũng không trách được, anh ta được Quách Bằng Phi tín nhiệm như vậy. Nói cho cùng, hắn rất tín nhiệm Lâm Hải – con của vị lãnh đạo.
Thở dài một hơi, cuối cùng, Từ Quân Nhiên hiểu tại sao Đoạn Thế Kiệt lại có phản ứng này. Đổi thành lời nói của mình, chỉ sợ cũng không dễ dàng nhúng tay vào chuyện này.
Nhưng, Từ Quân Nhiên cũng không vì như vậy mà buông tha. Đừng nói là con trai Bí thư Lâm. Lúc này, Bí thư Lâm xuất hiện ở trước mặt mình, Từ Quân Nhiên sẽ không lùi bước.
Nhìn Đoạn Thế Kiệt, Từ Quân Nhiên cắn răng nói ra:
- Bí thư Đoạn! Tôi cung cấp để ngài thấy rõ ngọn nguồn. Tôi gọi người tới Lĩnh Nam điều tra lai lịch của Quách Bằng Phi. Nếu thực sự ông ta là nhà đầu tư thì hợp đồng này sẽ được ký ngay. Nhưng vạn nhất, ở ông ta có vấn đề, ngài nói chuyện này kết thúc như thế nào? Nếu quả thật trong tỉnh, nhiều địa phương đều ký hợp đồng với ông ta, đến lúc đó, kinh phí của nhiều hạng mục tập hợp đến cùng một chỗ. Đây chính là món tiền khổng lồ đấy!
Đoạn Thế Kiệt nghe nói, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là quả nhiên Từ Quân Nhiên có phương pháp. Hắn có thể tìm người sang Lĩnh Nam để điều tra chi tiết. Xem ra, sau lưng người này đã có bài trí sẵn, không chỉ có một mình Chủ tịch Phương. Nếu quả như hắn nói, điều tra bên Lĩnh Nam mà Quách Bằng Phi có vấn đề thì không thể tùy tiện ký hợp đồng kia. Nghĩ lại, trong nội tâm, ông ta bỗng nhiên toát ra một ý niệm cổ quái.
Đoạn Thế Kiệt đã căn cứ vào tình huống. Lâm Hải đem theo Quách bằng Phi đi khắp toàn tỉnh. Không ít các địa khu, nhiều ít thì cũng có bảy tám huyện cùng Quách Bằng Phi ký kết hợp tác, hợp đồng. Hơn nữa, nghe nói những hợp đồng này đều quy định thống nhất thời gian. Giống như là chẳng hạn: trước ngày một tháng sáu tất cả mọi người đem tiền vào tài khoản Công ty Watson. Đoạn Thế Kiệt nghĩ, nếu như Quách Bằng Phi thực sự có vấn đề, đến lúc đó, chỉ cần ký hợp đồng. Về sau, tiền đã về tài khoản đối phương, người ta cuốn gói trốn chạy. Đến lúc đó, gà bay, trứng vỡ – tất cả là công dã tràng. Toàn bộ người trung gian cho các hạng mục, Lâm Hải nhất định sẽ gặp xui xẻo.
Nếu thật đến lúc đó, với tư cách người đứng đầu Tỉnh ủy là cha ruột của Lâm Hải – Bí thư Lâm sẽ xử lý như thế nào?
Nghĩ tới đây, Đoạn Thế Kiệt nhìn Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Cậu cũng đừng nghĩ nhiều như vậy. Nói không chừng Quách tổng lại là ông chủ lớn? Hơn nữa, Lâm Hải cũng là người có kiến thức rộng rãi, sẽ không bị Quách tổng lừa đâu. Cậu cũng đừng mò mẫm mà lo lắng nữa. Ha ha.
Lúc này, Từ Quân Nhiên không rõ Đoạn Thế Kiệt đang nghĩ gì. Nhưng, hắn có thể xác định: mặc cho mình nói những gì, thì ông cũng không vì chuyện này mà với tư cách cấp trên để hỗ trợ. Quan trường không thể so sánh với chợ vì một đồng hai đồng mà ở đằng đó liều mạng cò kè mặc cả. Việc đó là không thể nào.
Yên lặng, cười gượng – Từ quân Nhiên biết: lần tới Thành ủy hôm nay đã hoàn toàn thất bại.
Đã như thế, hắn cũng không cần thiết phải tốn công sức để tiếp tục nữa, Từ Quân Nhiên đứng lên, nói:
- Vậy thì tốt, tôi sẽ không quấy rầy công việc của Bí thư nữa.
Đoạn Thế Kiệt cười, cười vỗ vỗ vào bả vai Từ Quân Nhiên:
- Cậu không cần lo cho chuyện này. Tốt nhất là làm tốt công tác xây dựng Đảng. Gần đây, trong tỉnh có đưa xuống tài liệu, căn cứ vào chỉ thịmới nhất của Trung ương, chúng ta muốn tiến thêm một bước tăng cường công tác xây dựng Đảng. Thời gian trước, Chủ tịch tỉnh Phương có đề cập qua với tôi, có ý định cho cậu đi huấn luyện ở Trường Đảng của Trung ương để được đào tạo sâu. Cậu cũng không nên phụ lòng kỳ vọng của Chủ tịch đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận