Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 425: Có dụng tâm khác.

- Đúng vậy, chủ tịch huyện Vương sau khi ra ngoài, luôn khen ngợi trình độ lý luận cùng tri thức của bí thư Từ cậu cao siêu!
Diệp Hữu Đạo không nghi ngờ gì, đáp lại những câu hỏi của Từ Quân Nhiên.
Từ Quân Nhiên nhướng mày, trong lòng không biết vì sao bỗng có cảm giác bị người khác lừa gạt. Nói chính xác, là Từ Quân Nhiên bỗng hiểu được, chủ tịch huyện Vương Trường Lâm này quả nhiên không phải là cây đèn cạn dầu, mới không quá mấy tiếng, mà muốn dùng cách này, di chuyển sự chú ý của mọi người.
Hôm nay trên hội nghĩ mở rộng huyện ủy, Vương Trường Lâm muốn lợi dụng tinh thần văn kiện Trung Ương bức bí thư huyện ủy Tề Tam Thái thoái vị, lại không ngờ bị Tề Tam Thái trả đũa, thiếu chút nữa bị ông cài lên đầu cái mũ làm tổn hại lợi ích nhân dân, kéo bè kết phái, nếu không phải thời khắc quan trọng Từ Quân Nhiên đứng lên, Vương Trường Lâm chắc chắn không có cách nào ngừng lại được, việc này không được bao lâu sẽ truyền khắp huyện, đối với Vương Trường Lâm mà nói, chuyện này không hề tốt đẹp gì, chẳng khác gì ông ta bị Tề Tam Thái hung hăng tát một cái.
Cho nên, hắn cần phải tìm cách, hấp dẫn sự chú ý của đám cán bộ trong huyện, khiến mọi người không để ý đến việc Vương Tường Lâm ông ta mất mặt nữa.
Rất rõ ràng, Từ Quân Nhiên chính là lựa chọn thích hợp nhất.
Một bí thư Đảng ủy xã mới nhậm chức, là sinh viên ưu tú của trường Đảng Trung Ương, công khai phê bình hai vị lãnh đạo huyện ủy trên hội nghị mở rộng huyện ủy, lên lớp cán bộ toàn huyện, giống như khi người ta ngủ gật liền tặng gối đầu, có thể nói không khoa trương, bây giờ Từ Quân Nhiên chính là cây cỏ cứu mạng ông ta, cứu vãn danh tiếng tràn đầy nguy cơ của ông.
- Ha ha, chủ tịch huyện Vương đúng là để mắt đến tôi rồi.
Từ Quân Nhiên cười hắc hắc, vừa cười vừa nói với Diệp Hữu Đạo. Trên mặt dù không thay đổi gì, nhưng trong lòng lại hiểu rõ vì sao Vương Trường Lâm làm như vậy, bình tĩnh xem xét, hắn cũng không cảm thấy hành động như vậy có chỗ nào không đúng, chỉ có điều cách làm này của Vương Trường Lâm, vẫn khiến Từ Quân Nhiên có chút không thoải mái, điều này đồng nghĩa dưới tình huống bản thân mình không biết gì, thay chủ tịch huyện Vương ông làm bia đỡ đạn.
- Để mắt đến?
Diệp Hữu Đạo hừ một tiếng, nâng chén trà lên nhấp một ngụm:
- Vương Trường Lâm ông ta là người thế nào, trong huyện này ai không biết? Tôi nói này bí thư Từ cậu đấy, tưởng tượng nhiều rồi, đừng để có ngày người ta bán đi mà vẫn không biết.
- Ồ?
Nghe Diệp Hữu Đạo nói như vậy, trên mặt Từ Quân Nhiên không có biểu cảm gì, nhưng lại nhìn Diệp Hữu Đạo:
- Diệp đại ca, chúng ta coi như là bạn bè, có lời gì anh cứ việc nói thẳng đi.
Diệp Hữu Đạo suy nghĩ, suy nghĩ dù sao cũng trong nhà mình, cho dù nói với Từ Quân Nhiên hắn cũng không tiết lộ ra ngoài, lúc này mới cười lạnh nói:
- Vương Trường Lâm kia, nổi danh là nham hiểm trong huyện, cậu đừng thấy ông ta làm chủ tịch huyện không đến mấy năm, nhưng xấu xa lắm. Lúc dùng đến cậu thì cậu là tâm phúc của ông ta, trong miệng nói đẹp hơn hoa, nhưng đến lúc trở mặt, đơn giản còn nhanh hơn lật sách. Trước kia huyện chúng ta có một phó chủ tịch huyện, lúc đó có quan hệ tốt với Vương Trường Lâm, Vương Trường Lâm vừa đến huyện Phú Lạc nhậm chức, nếu không có sự giúp đỡ của người ta, căn bản không đứng vững được ở đây. Nhưng đợi đến khi hắn ngồi vững chức chủ tịch huyện rồi, lập tức điều chỉnh người nọ, trực tiếp đổi tâm phúc của mình làm phó chủ tịch huyện thường vụ.
- Phó chủ tịch huyện thường vụ?
Từ Quân Nhiên càng thấy kỳ lạ, kinh ngạc hỏi:
- Phó chủ tịch huyện thường vụ bây giờ, không phải là bí thư Đổng sao?
Điểm này Từ Quân Nhiên tuyệt đối không nhớ sai, tên của phó bí thư huyện ủy Phú Lạc, phó chủ tịch huyện thường vụ là Đổng Phương Tiếu, là người đàn ông đầu hói khoảng chừng bốn mươi tuổi, Từ Quân Nhiên gặp qua ông ta vài lần, không có đi lại sâu gì, nhưng Từ Quân Nhiên luôn cảm thấy, ánh mắt người nọ nhìn mình luôn có chút đề phòng.
Khuôn mặt Diệp Hữu Đạo thờ ơ, lộ ra biểu tình xem thường nói:
- Đổng Phương Tiếu là cái gì, trước kia chẳng qua là một bí thư công xã Đảng ủy, nếu không phải ôm chân họ Vương, có thể đến phiên ông ta làm phó chủ tịch huyện sao?
Từ Quân Nhiên nghe anh ta nói vậy, lại có hứng thú, dù sao thời gian mình đến huyện Phú Lạc không lâu lắm, rất nhiều tình hình đều không biết, bây giờ có Diệp Hữu Đạo chịu nói tình hình trong huyện với mình, hắn tất nhiên rất vui vẻ. Nâng chén trà cười cười, Từ Quân Nhiên nói:
- Diệp đại ca anh cũng biết, tôi đến huyện không lâu, rất nhiều tình hình, đều không hiểu lắm, các mặt quan hệ đều còn đang tìm hiểu, hôm nay mựon cơ hội này, ông anh nói rõ ngọn ngành với tôi, thế nào?
Diệp Hữu Đạo ngây người một lúc, có chút bất ngờ nhìn Từ Quân Nhiên, trong lòng thực sự bắt đầu xoay chuyển tâm tư.
Có thể lăn lộn trong đội cảnh sát hình sự, Diệp Hữu Đạo không phải cho không, huống chi anh ta vẫn là đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự, Lý Xuân Thủy với tư cách thường ủy huyện ủy, trưởng cục công an kiêm bí thư ủy ban chính pháp, ở huyện cục có thể nói là một tay che trời, nhưng cho dù như vậy, anh ta vẫn không đoạt được chức của Diệp Hữu Đạo, điều này cho thấy, Diệp Hữu Đạo có năng lực trình độ trên mặt nghiệp vụ, ít nhất, trong huyện Phú Lạc, ở công tác trinh thám hình sự, còn chưa có người có thể vượt qua bản lĩnh của Diệp Hữu Đạo.
Mà sở trường của Diệp Hữu Đạo, chính là lúc thẩm vấn phạm nhân, thông qua quan sát để phán đoán lời nói của đối phương có đúng là thật không.
Giờ này khắc này, Diệp Hữu Đạo nhìn ánh mắt của Từ Quân Nhiên, trực giác làm cảnh sát hình sự nhiều năm nói cho anh ta biết, Từ Quân Nhiên bây giờ đang nói thật, hắn thật sự muốn lấy kinh nghiệm từ mình, thực sự muốn tìm hiểu tình hình huyện Phú Lạc.
Thấy khuôn mặt tươi cười thành khẩn của Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo biết, hôm nay mình đối mặt với một sự lựa chọn, hoặc là đứng về phía Từ Quân Nhiên, đem tiền đồ tương lai của chính mình đánh cược trên người thanh niên này, hoặc là lựa chọn từ bỏ, nói vài câu hồ đồ tùy tiện với Từ Quân Nhiên, tránh hắn tiếp tục hỏi nữa.
Hai sự lựa chọn, đại biểu cho hai kết quả khác nhau.
Lực chọn thứ nhất, Diệp Hữu Đạo chẳng khác nào đem mình cột lên chiếc thuyền của Từ Quân Nhiên, sau này Từ Quân Nhiên một bước lên mây ở huyện Phú Lạc, nhất định có không ít lợi ích cho Diệp Hữu Đạo. Trái lại, nếu lựa chọn thứ hai, như vậy một khi Từ Quân Nhiên hiểu được tình hình thực sự của huyện Phú Lạc, mà hắn lại có cơ hội trở thành lãnh đạo huyện ủy, thời gian của Diệp Hữu Đạo trên cơ bản coi như là chấm hết, dù sao ai cũng không bỏ qua cho người từng lừa gạt mình.
Đối với Diệp Hữu Đạo mà nói, anh ta không hiểu rõ Từ Quân Nhiên, khi bắt đầu là vì quan hệ của Dương Quang, dù sao Dương Quang cũng làm việc ở ban tổ chức huyện ủy, nói có người bạn không tồi hy vọng giới thiệu cho mình, vì thế Diệp Hữu Đạo mới mang theo đồ đệ Trương phi của mình đến gặp mặt Từ Quân Nhiên, trong lòng cũng có chủ ý rất đơn giản, dù sao Từ Quân Nhiên cũng có quan hệ với Chu Trạch Thành trưởng ban tổ chức huyện ủy, nếu có thể giữ gìn quan hệ với Từ Quân Nhiên, cũng chẳng khác gì kéo gần quan hệ với bí thư huyện ủy Chu.
Nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, sau đó xảy ra một chuỗi chuyện nhanh chóng thay đổi cái nhìn đối với Từ Quân Nhiên, dùng lời nói của Dương Quang, bất luận như thế nào họ cũng không ngờ tới, Từ Quân Nhiên có năng lực lớn như vậy, thậm chí còn có thể ảnh hưởng đến quyết sách của nhà máy.
Nhà máy có địa bị cao trong huyện Phú Lạc, người thường không cách nào tưởng tượng được, dù sao với tư cách là xưởng trưởng cùng chủ tịch thành phố Song Tề, đơn vị cấp bậc là một bí thư thành ủy, nhà máy giống như là một tiểu vương quốc độc lập trong huyện Phú Lạc, ngày thường ngay cả công nhân nhà máy, cũng cảm thấy cao hơn người thường trong huyện Phú Lạc một bậc, nếu không cũng sẽ không có việc con em nhà máy làm thương người khác, mà trong huyện không dám ra mặt quản lý, nói đến cùng, đây là sức mạnh của doanh nghiệp nhà nước cỡ lớn, người ta trực tiếp thuộc sự quản lý của bộ cơ giới luyện kim, đối với cán bộ trên địa phương, căn bản không thèm nhìn đến.
Trước kia ngày tháng Diệp Hữu Đạo làm cảnh sát hình sự cũng không ngắn, hắn thấy qua rất nhiều việc như vậy, một khi địa phương huyện Phú Lạc xảy ra xung đột với nhà máy hoặc công nhân xưởng thép, kết quả cuối cùng trên cơ bản đều là bên địa phương tự nhận đen đủi, dù có lý, cũng không có cách bắt người. Dù sao người ta chỉ cần một câu mời trong bộ phận, có thể chặn lại lãnh đạo huyện ủy Phú Lạc, ai khiến lãnh đạo huyện Phú Lạc chỉ là cán bộ cấp cơ sở, cũng chỉ bằng xưởng trưởng quản lý nhà máy.
Mà Từ Quân Nhiên, lại có bối cảnh khiến lãnh đạo nhà máy không thể không kiêng kị, điều này khiến trong lòng Diệp Hữu Đạo, dấy lên một hy vọng.
Vốn vì đắc tội Lý Xuân Thủy trưởng phòng thường ủy huyện ủy công an chính pháp, Diệp Hữu Đạo đã không còn theo đuổi gì tiền đồ của bản thân, cho dù anh ta biết đồ đệ Trương Phi của mình trong thành phố có thể có chút quan hệ, thậm chí anh ta cũng không nghĩ đến việc qua lại. Nhưng con người đâu đâu cũng có khát vọng nắm thêm càng nhiều quyền lực trong tay? Huống chi Diệp Hữu Đạo mới hơn ba mươi tuổi, đang là thời kỳ hoàng kim của cán bộ lãnh đọa, anh ta trẻ trung khỏe mạnh khát vọng bản thân có thể đi trên con đường không giống nhau.
- Bí thư Từ, cậu đã nói như vậy, tôi nói với cậu vài câu, lão Diệp tôi là người thẳng tính, nếu có chỗ nào nói không thích hợp, cậu coi như tôi thả rắm đi!
Trầm tư hồi lâu, Diệp Hữu Đạo nhìn Từ Quân Nhiên, chậm rãi nói ra một câu.
Từ Quân Nhiên cũng nở nụ cười, ý vị thâm trường nhìn Diệp Hữu Đạo:
- Con người tôi thích kết giao bạn bè, thường nói bốn biển đều là huynh đệ. Con người cả đời này, không thể luôn ngồi trên xe thuận lợi, cũng có khả năng đen đủi, chỉ cần gặp được quý nhân, con người sẽ không đen đủi cả đời, có thể xoay chuyển vận mệnh. Câu nói kia nói thế nào nhỉ, kỳ lân há lại là vật trong ao, một khi gặp bão táp sẽ hóa thành rồng, tôi cảm thấy Tạ đại ca là một nhân tài, anh nói xem?
- Nói quá hay rồi!
Nghe được những lời của Từ Quân Nhiên, Diệp Hữu Đạo vỗ đùi, rất có cảm giác gặp được tri kỷ, đối với lời nói của Từ Quân Nhiên anh ta rất có sự đồng cảm, đặc biệt là câu một khi gặp bão táp sẽ hóa thành rồng kia, khiến Diệp Hữu Đạo khó dâng lên một phen lý tưởng hào hùng trong lòng, việc này đối với y mà nói, đã là rất khó có được rồi.
Từ Quân Nhiên nhìn biểu hiện của Diệp Hữu Đạo, trong lòng lại mỉm cười, kiếp trước hắn gặp qua rất nhiều cán bộ có tài nhưng không gặp thời trên con đường làm quan, đối với Diệp Hữu Đạo người này mà nói, cái họ thiếu, trên thực tế chẳng qua là một sân khấu để thể hiện bản thân mà thôi.
Mà Từ Quân Nhiên phải làm, chính là tụ hội những người như vậy trong huyện Phú Lạc, thành lập một tổ chức thuộc về mình!
Từ Quân Nhiên nhìn biểu hiện của Diệp Hữu Đạo, trong lòng lại mỉm cười, kiếp trước hắn gặp qua rất nhiều cán bộ có tài nhưng không gặp thời trên con đường làm quan, đối với Diệp Hữu Đạo người này mà nói, cái họ thiếu, trên thực tế chẳng qua là một sân khấu để thể hiện bản thân mà thôi.
Mà Từ Quân Nhiên phải làm, chính là tụ hội những người như vậy trong huyện Phú Lạc, thành lập một tổ chức thuộc về mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận