Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 994: Tử Tuyền (1)

Chương 994: Tử Tuyền (1)Chương 994: Tử Tuyền (1)
Nhưng loại thuốc độc không màu không vị thì độc tính khá cao, về cơ bản là đều đã thất truyền rồi, sao có thể dùng ở trên người hắn ta được chứ, hắn ta cũng không phải một nhân vật quá quan trọng.
Thật ra những gì Thiên Vũ Trạch nói cũng đúng, nàng ta quả thật là không có loại thuốc độc như vậy, cho dù là có cũng không nỡ để hắn ta dùng, vì đó là vật báu vô giá. Hơn nữa nàng ta cũng không thể làm tổn hại đến tính mạng hắn ta, nếu không thì nàng ta cũng không biết là tên điên kia sẽ làm gì mình.
Nữ tử mặc đồ trắng thầm nghĩ trong đầu, lần này coi như là ngươi gặp may, lần sau không trừng phạt ngươi một chút thì không thể được.
"Bất kể lúc nào cứ nói cho ta biết, đến kỳ hạn cuối cùng ta vẫn sẽ đến tìm người, hy vọng tới lúc đó người sẽ cho ta một đáp án hài lòng." Nữ tử mặc đồ trắng lạnh lùng nói. Thành công chặn lại lời mà Thiên Vũ Trạch chưa kịp nói ra.
"Vương gia, Vương công công ở trong cung tới, nói là có việc muốn bẩm báo một tiếng." Vẻ mặt của hai người trong phòng đều biến đổi.
"Ừm, được rồi, ngươi bảo Vương công công ở trong đại sảnh đợi ta một lát, ta sẽ tới ngay." Thiên Vũ Trạch bình tĩnh nói với A Phúc ở bên ngoài.
Nữ tử mặc đồ trắng liếc nhìn Thiên Vũ Trạch một cái nhưng không nói gì, đợi sau khi A Phúc rời đi thì mới từ trong phòng bước ra, rồi lập tức rời đi.
Thiên Vũ Trạch lạnh lùng nhìn hình bóng yểu điệu kia đi xa, trong mắt lướt qua một tia sáng lạnh lùng, người phụ nữ này rồi cuộc là ai? Sao lại có thể biết nhiều chuyện như vậy? Nếu như nàng ta cũng liên quan tới chuyện kia, vậy thì hắn ta nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng ta.
Thiên Vũ Trạch chỉnh lý lại cảm xúc của mình rồi mới đi tới đại sảnh, ở đó vẫn còn có Vương công công đang đợi hắn ta. "Không biết Vương công công tới là có việc gì?" Thiên Vũ Trạch vừa mới bước vào đại sảnh đã cất tiếng hỏi Vương An cũng chính là Vương công công đang ngôi đó uống trà.
"Tham kiến vương gia." Vương công công nghe thấy giọng của Thiên Vũ Trạch liền vội vàng đứng dậy hành lễ, cho dù thế nào thì nghi thức là thứ không thể bỏ qua được.
"Chuyện gì?" Thái độ của Thiên Vũ Trạch đối với Vương công công không được tốt lắm, chỉ vội vàng nói, không có vẻ gì là mất kiên nhẫn.
"Hoàng thượng nói người vào cung một chuyện, nói là có chuyện muốn thương lượng với người một chút." Vương công công vội nói.
"Ừm, biết rồi." Mặc dù có chút khác biệt, nhưng không hề biểu hiện ra ngoài, chỉ điềm đạm đáp.
"Vậy nô tài xin cáo lui." Vương công công hành lễ với hắn ta rồi chuẩn bị rời đi.
"Ừm"" Thiên Vũ Trạch chỉ lãnh đạm đáp lại một tiếng, không quan tâm tới Vương công công nữa.
Sao hoàng huynh lại tới tìm hắn ta nhỉ? Chuyện này nghĩ thế nào cũng có chút kỳ lạ, hắn ta cảm thấy khoảng thời gian này hoàng huynh có khả năng là sẽ không muốn gặp hắn ta, không ngờ hắn lại triệu kiến hắn ta.
Thiên Vũ Trạch chỉ ở đó nghĩ ngợi một lúc rồi chuẩn bị vào trong cung, hắn ta đang lo lắng cái gì vậy, chi bằng là vào trong cung xem là có chuyện gì? Dù sao thì chuyện gì nên đến cũng sẽ phải đến, có gì phải sợ hãi chứ?
Trên một con đường nhỏ khá là vắng vẻ, một nữ tử mặc đồ trắng đi như bay, không hề để ý đến cảnh vật xung quanh không hợp với bộ váy màu trắng trên người mình, mà chỉ không ngừng bước đi.
Chỉ là không biết làm sao mà lại đi chậm lại, dáng vẻ như thể là không muốn đi tới nơi ở phía trước mặt kia nhưng lại không thể không đi. Nữ tử mặc đồ trắng cố gắng che giấu sự chán ghét ở trong ánh mắt, có chút ghét bỏ nhìn cánh cổng lớn màu đỏ thẫm kia, phía trên còn có một có những vết rỉ sét, và ở góc tướng còn có cả mạng nhện.
Cắn chặt răng, nữ tử mặc đồ trắng vẫn đẩy cánh cổng lớn này ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận