Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 487: Ăn Vạ Không Đi (3)

Chương 487: Ăn Vạ Không Đi (3)Chương 487: Ăn Vạ Không Đi (3)
"Vốn dĩ ta là tiểu thư gia đình giàu có, từ chất liệu quần áo đêu được dùng những thứ tốt, cũng giống như những gì ngươi đoán ngay ngày đầu tiên ta tới đây, quả nhiên ngươi đoán không sai. Thế nhưng ngươi chỉ đoán trúng mở đầu nhưng lại không đoán trúng kết cục, sau này nhà ta bị người ta hãm hại, gia đạo sa sút. Bọn người hầu trong nhà đều bỏ đi hết nên bọn ta chỉ có thể tự lo cho bản thân. Sau đó mẫu thân của ta sinh bệnh, chỉ có huyết sâm của ngươi mới có thể cứu được mạng sống của mẫu thân ta, cho nên ta mới nghĩ ra hạ sách này. Nếu như bây giờ ngươi đã biết hết rồi, vậy ngươi muốn thế nào thì tuỳ ngươi suy xét." Cô nương kia nói rất hiên ngang lẫm liệt.
Tới bây giờ nếu như Tô Ngưng Nguyệt đã biết hết mục đích thật sự của mình khi đến đây thì chắc hẳn Tô Ngưng Nguyệt cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng ta, cho nên nàng ta mới không có ý định cầu xin nàng.
"Cô nương, vậy sao ngươi biết ta có huyết sâm? Hơn nữa làm sao ngươi lại biết nếu như ngươi trực tiếp hỏi thẳng ta thì ta sẽ không tặng cho ngươi chứ? Sao cô nương phải cố tình làm chuyện như vậy." Tô Ngưng Nguyệt không hề hoài nghi với những lời mà cô nương xa lạ này nói, chỉ là nàng cảm thấy tò mò cho nên mới đột nhiên hỏi lại.
"Có một lần ta thấy ngươi và hai huyết sâm đó ở trên chợ, dường như bọn chúng còn có linh khí cho nên khi chúng thấy ta nhìn chăm chú vào bọn chúng thì chúng lại đột nhiên biến mất. Ta nghĩ chắc chắn bọn chúng không đơn giản cho nên mới không tùy tiện đi tìm ngươi. Ta cảm thấy chắc chắn ngươi sẽ không cho ta, nhưng bởi vì bệnh tình của mẫu thân ta đang cần phải có huyết sâm cho nên ngày ấy ta mới trộm đi theo ngươi. Mãi đến sau này ngươi đi lên núi, hai huyết sâm tinh linh kia cũng tự mình chạy nhưng ta lại không thể bắt được bọn chúng cho nên ta mới cố ý gặp ca ca của ngươi, cũng chính là Tô Mộc. Chỉ có bị thương thì ta mới có thể vào nhà ngươi một cách tự nhiên được." Nếu Tô Ngưng Nguyệt đã phát hiện động cơ thật của mình thì nàng ấy cũng không cần phải cố ý giấu giếm nữa, cứ kể hết mọi chuyện ra cho rồi.
"Quả đúng là phong thái của tiểu thư gia đình giàu có, gọn gàng lưu loát." Tô Ngưng Nguyệt không ngờ tới cô nương xa lạ này lại trực tiếp như vậy.
"Ta có thể cho ngươi huyết sâm nhưng không phải là cái mà ngươi đã nhìn thấy. Nhưng ngươi cũng phải đồng ý với ta một điều kiện." Tô Ngưng Nguyệt nhìn cô nương xa lạ kia, cũng chẳng có ý định vòng vo nhiều.
"Điều kiện gì, ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được thì ta nhất định sẽ cố gắng." Cô nương đó nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt nói như vậy thì cũng tạm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Chỉ cần ngươi không được nói chuyện huyết sâm tinh linh này cho người khác biết thì ta sẽ cung cấp huyết sâm miễn phí cho ngươi." Tô Ngưng Nguyệt trực tiếp nói rõ.
"Đương nhiên không thành vấn đề, nhưng ngươi xác định huyết sâm ngươi cho ta có tác dụng chữa trị chứ?" Cô nương ấy hơi không tin, nàng lấy những huyết sâm đó từ đâu ra?
"Đương nhiên ngươi có thể yên tâm về chuyện này, hơn nữa ta cung cấp miễn phí cho ngươi." Tô Ngưng Nguyệt cũng không giấu giếm, nghĩ gì là nàng nói thẳng ra.
Cứ thế hai cô nương cùng đưa ra một thoả thuận, cùng có lợi và hỗ trợ nhau. Khá tốt.
"Này Ngưng Nguyệt, các con còn làm gì ở trong phòng vậy?" Diêu Xuân nửa đêm tỉnh dậy thấy đèn trong phòng của Tô Ngưng Nguyệt còn sáng, dường như bà ấy nghe thấy Tô Ngưng Nguyệt và cô nương xa lạ kia đang nói chuyện với nhau nhưng lại không nghe rõ hai người đang nói gì. Thế là bà ấy đi ra cửa gọi hai người.
"Không có gì đâu thưa mẫu thân, người đi ngủ đi, chúng con chỉ nói chút bí mật giữa bạn thân với nhau thôi. Lát nữa sẽ đi ngủ ngay ạ.' Tô Ngưng Nguyệt vội vàng nói với Diêu Xuân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận