Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 764: Đính Hôn (1)

Chương 764: Đính Hôn (1)Chương 764: Đính Hôn (1)
Nhận được ánh mắt của Bắc Minh Trì, Lý Duyệt Dĩnh vẫn hơi khẩn trương, bởi vì nói như vậy, yêu cầu này của nàng ấy có rất ít người đồng ý. Dù sao là cố tình gây sự với người ta chút. Nhưng là chuyện mình tất phải làm.
"Sau khi ta thành thân xong thì có thể đón nương ta tới ở cùng chúng ta không?" Lý Duyệt Dĩnh nổi lên dũng khí, trong lòng lại vô cùng chua xót, xem ra, lại dọa chạy một người rồi?
Bắc Minh Trì nghĩ nghĩ, sau đó hỏi: "Cho nên nhiều năm rồi Lý tiểu thư không thành thân, là vì, bọn họ đều không đồng ý ngươi đưa nương mình tới ở cùng?”
Trên mặt Lý Duyệt Dĩnh mang theo nụ cười chua xót, sau đó gật gật đầu: "Những người đó hoặc là phụ mẫu trong nhà còn sống, không thì chính là gia cảnh không đủ, những người này cũng không thể nuôi phụ mẫu ta. Thật ra huynh có thể cảm thấy ta làm như vậy là cố tình gây sự? Bởi vì nương ta, cả đời này không sinh được con trai, bà ấy chỉ có một nữ nhi là ta, nếu ta gả ra ngoài, về sau không thể chăm sóc cho nương nữa. Nhưng phụ thân ta đã đưa tất cả cho đại ca của ta rồi, huynh ấy là do nhị nương sinh ra, với lại cũng không thân với chúng ta, mẫu thân của huynh ấy vẫn còn sống, ta lỡ đâu sợ phụ thân ta xảy ra chuyện, thì mẫu thân phải sống thế nào trong ngôi nhà này?"
Bắc Minh Trì im lặng hồi lâu không nói gì, Lý Duyệt Dĩnh cũng biết điều này của nàng ấy là đang làm khó người khác, vì thế đã nói: "Thôi, không có việc gì, là ta làm khó huynh rồi. Không thể kết đôi thật ra cũng rất tốt, Bắc Minh công tử ưu tú như vậy, ta nghĩ, khẳng định sẽ tìm được người tốt hơn."
Nói xong, đang muốn tiếp tục đi về phía trước, nhưng nàng ấy đột nhiên nhìn thấy Bắc Minh Trì ở trước mắt, không đợi nàng ấy phản ứng kịp mà đã ôm lấy nàng ấy. Bắc Minh Trì nói: "Thật ra vừa rồi ta chỉ hơi do dự, nữ tử này thảm như vậy, cuối cùng ta có nên ôm lấy ngươi hay không? Hiện tại ta đã nghĩ kỹ rồi, ta sẽ làm. Nữ tử đáng yêu như vậy, nên được người khác quý trọng, nếu bọn họ không làm được, thì để cho ta. Lý Duyệt Dĩnh, gả cho ta đi, ta có thể đón nương ngươi qua đây ở cùng chúng ta, nhưng ta có một yêu cầu."
Lý Duyệt Dĩnh nghe thấy có thể đón nương mình tới ở, đã cực kỳ vui vẻ, lúc nghe thấy có một yêu cầu, cũng sửng sốt ngay lập tức, nhưng vẫn nói: "Huynh có yêu cầu gì. Huynh nói đi."
Giọng của Bắc Minh Trì vang lên: "Ngươi tất phải đồng ý, sinh cho ta một nữ nhi đáng yêu giống như ngươi vậy, có được không?" Dù sao Lý Duyệt Dĩnh vẫn là một đại cô nương chưa thành thân, hiện tại có người thảo luận chuyện sinh con với nàng ấy, nàng ấy đương nhiên cũng xấu hổ đỏ mặt.
Lý Duyệt Dĩnh râu tĩ nói: 'Vậy nếu đều là nữ nhi thì sao? Huynh có ghét bỏ không?”
"Vì sao phải ghét bỏ, ta sẽ cưng chiều bọn chúng, nữ nhi của ta, đều tốt nhất, về sau chúng ta sẽ tìm người ở rể." Nghe đến câu này, Lý Duyệt Dĩnh tràn đầy vui mừng.
Tô Ngưng Nguyệt ở bên này còn đang trông mong nhìn ra ngoài cửa sổ, Thiên Vũ Hàn ngồi đối diện nàng cực kỳ không vui, vội hỏi: "Bên ngoài có cái gì đẹp, mà nàng không chịu nhìn ta?”
Tô Ngưng Nguyệt nhìn dáng vẻ muốn ăn dấm chua của hắn, bèn nói: "Ai da, sao chàng giống như trẻ con vậy? Ta chỉ đang lo lắng nghĩa huynh ta với cả Duyệt Dĩnh tỷ mà thôi, không biết bọn họ tiến triển thế nào rồi. Ai, thật sự là rất lo lắng mà."
Thiên Vũ Hàn xoa xoa tóc của nàng, sau đó mang theo giọng nói cưng chiều nói: "Tiểu hoàng hậu của trâm muốn làm bà mai sao?"
Còn chưa đợi Tô Ngưng Nguyệt trả lời, nàng liền nhìn thấy bóng dáng của hai người trở lại ở bên ngoài, Tô Ngưng Nguyệt lập tức nhảy xuống giường đất, sau đó nói: "Mau xem kìa, bọn họ trở về rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận