Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 887: Khảo Nghiệm (1)

Chương 887: Khảo Nghiệm (1)Chương 887: Khảo Nghiệm (1)
Tô Ngưng Nguyệt đang trên đường đi đến chỗ bảo tháp, nàng hết nhìn bên trái đến nhìn bên phải, nhìn một chút thì phát hiện đằng trước có thứ gì không giống nơi ở lắm, đường đi cũng rất dài. Cơ bản là không có gì thay đổi đến khi nàng đi đến bên cạnh dòng suối mới phát hiện bên cạnh suối nước có một chồi non nho nhỏ.
Cạnh bên dòng suối không có thực vật, điều này cũng là mối nghi hoặc của Tô Ngưng Nguyệt vì nước suối nơi này có thể tăng tốc sinh trưởng của độ thực vật nhưng thực vật ở đây đều không sống lâu được, nàng đã từng thử vài lần nhưng đều không thành công bởi vậy nên sau đó cũng không giải quyết được gì.
Chỉ có điều không nghĩ tới lần này không gian thăng cấp thì có thêm một cây con.
Tô Ngưng Nguyệt có chút nghĩ không thông, Mao Mao không ở đây thì có suy nghĩ cũng không được gì nên nàng đi tầng ba của bảo tháp xem thử trước.
Đường đi hiện tại cũng không có thay đổi gì so với trước kia.
Rất nhanh Tô Ngưng Nguyệt đã đi đến chỗ Bảo tháp tám tầng kia, nhìn cánh cửa mang phong cách cổ xưa không quá hoa lệ cũng không quá nguy nga lộng lẫy mà đơn giản là một cánh đồng màu xanh. Không những không mang cảm giác cao quý mà ngược lại còn có chút cũ nát, không giống nơi có cất giấu bảo vật gì.
Nhưng Tô Ngưng Nguyệt biết nơi này không đơn giản như vậy, nàng biết đồ vật bên trong chắc chắn vô cùng quý giá, đều là những thứ không thể mua được ở bên ngoài. Đã thấy được lợi ích của hai tâng trước rồi nên nàng rất muốn biết tâng thứ ba có gì.
Tô Ngưng Nguyệt mỉm cười đi đến trước cánh cửa cổ xưa kia và đẩy nó ra.
Điều đầu tiên Tô Ngưng Nguyệt cảm nhận được khi bước vào chính là bóng tối vô tận. Tô Ngưng Nguyệt chỉ vừa bước chân vào thì cánh cửa sau lưng đã đóng chặt lại, một cánh cửa vừa dày vừa nặng nhưng chỉ đụng một cái đã đóng lại.
Vừa rồi còn có chút ánh sáng từ ngoài chiếu vào nhưng bây giờ ngay cả một tia sáng cũng không có, hoàn toàn chìm vào trong bóng tối nhưng Tô Ngưng Nguyệt cũng không bị dọa.
Mặc dù đây là lần đầu xảy ra tình huống này nhưng Tô Ngưng Nguyệt không hoảng sợ, mặc dù không có ánh sáng nhưng sau khi Tô Ngưng Nguyệt dần thích ứng bóng tối thì ánh mắt đã bắt đầu có thể nhìn thấy một ít.
Đây là không gian của nàng nên nếu có chuyện nguy hiểm xảy ra thì sẽ không nguy hiểm đến tính mạng của nàng, vậy thì có gì đáng sợ chứ?
Đến khi ánh mắt có thể hoàn toàn nhìn được thì Tô Ngưng Nguyệt thử nhìn quanh bốn phía, lúc này nàng mới phát hiện lân này có xảy ra một vài biến hóa khác với lần trước. Lúc trước ở đây có một cái bản để sách hướng dẫn nhưng lần này không thấy nữa.
Tầng thứ nhất thì tương đối trống trãi, trừ hai quyển sách thì xung quanh cũng không có đồ vật gì, cái bàn ở đó cũng không thấy nữa.
Tô Ngưng Nguyệt đi đến lên cầu thang để lên tâng thứ hai, lúc trước không có cầu thang lên tâng thứ hai mà chỉ khi thông qua khảo nghiệm thì mới có thể lên tầng thứ hai.
Lúc Tô Ngưng Nguyệt đến nơi thì đã không thấy cửa của tầng thứ hai, chẳng lẽ lần khảo nghiệm này bắt đầu từ tâng thứ nhất?
Dù Tô Ngưng Nguyệt đang quan sát bốn phía nhưng vẫn luôn cảnh giác bởi vì ngay khi bắt đầu khảo nghiệm thì nếu không cẩn thận một chút thì rất có thể sẽ thất bại, mới vào đã thất bại tuy không có tổn thương gì nhưng nàng sẽ rất buồn rầu.
Tô Ngưng Nguyệt đứng ở trung tâm tâng thứ nhất, không có quan sát xung quanh mà chỉ lẳng lặng đứng đó. Thần kinh nàng vẫn luôn căng thẳng và cũng không dám buông lỏng một giây nào, nguy hiểm sẽ không báo với nàng rằng khi nào nó tới.
Tầng thứ nhất không có tiếng động gì, ngay cả tiếng gió cũng không, yên tĩnh đến bất thường, không khí giống như đang đứng yên.
Đột nhiên có tiếng xào xạc, Tô Ngưng Nguyệt nhanh chóng nhìn quanh bốn phía để tìm nơi phát ra tiếng động đó nhưng rất nhanh tiếng động đó ngày càng lớn hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận