Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 186: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (1)

Chương 186: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (1)Chương 186: Tô Ngưng Nguyệt Vẫn Luôn Ở Đó (1)
"Tiểu Mộc con không cần qua xem đâu, có lẽ muội muội con vẫn ngủ trong phòng thôi, đừng đi làm phiền nó." Lúc này Diêu Xuân đối Tô Mộc nói.
Tô Mộc nghe được lời Diêu Xuân nhẹ nhàng gật đầu.
"Vâng."
"Nhân tiện, ngày mai chính là đại thọ 60 của gia gia con, hôm qua các bá mẫu đã qua nhà nói với nương chuyện này, ban đầu nương định một mình đi tham dự thọ yến 60 của gia gia con, nhưng bây giờ sức khỏe của nương không cho phép, cho nên thọ yến ngày mai giao cho các con, các con có thể mua ít quà mang qua cho gia gia, tiền trong ngăn kéo." Lúc này Diêu Xuân nói với Tô Mộc và Tô Thần.
Tô Thần nghe thấy Diêu Xuân không giữ lời hứa, bĩu môi nhìn Diêu Xuân quay sang một bên.
"Nương, con không đi đại thọ 60 của gia gia đâu, trước đó gia gia đối xử với chúng ta như thế nào, chẳng lẽ nương quên rồi sao?" Tô Thần nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe được lời nói của Tô Thần thì thở dài một hơi thật sâu.
Bà ấy sao có thể quên được, nhưng dù sao ông ấy cũng đã là một ông già mà vẫn còn là người nhà của bọn họ, bà ấy không thể mặc kệ ông ấy được!
"Con à, chuyện qua rồi thì cứ để cho nó qua đi, nói cho cùng đó cũng là gia gia của con.'Diêu Xuân nói với Tô Thần.
Tô Thần nghe những lời nói của Diêu Xuân, cậu ấy cũng không phản bác Diêu Xuân.
"Nương, ngày mai nương định tặng quà gì cho gia gia?"Lúc này, Tô Mộc nhìn Diêu Xuân nói.
Diêu Xuân nghe được lời Tô Mộc thì lắc đầu. "Nương vẫn chưa nghĩ ra, các con có ý kiến gì không?"Diêu Xuân nói với Tô Mộc bọn họ.
"Nương, con cũng chưa nghĩ ra, hay chờ Nguyệt Nguyệt thức dậy thì hỏi Nguyệt Nguyệt đi! Nguyệt nguyệt thông minh như vậy chắc tỷ ấy sẽ biết nên tặng quà gì cho phù hợp." Lúc này, Tô Mộc nói với Diêu Xuân.
Diêu Xuân nghe được lời nói Tô Mộc thì nhẹ nhàng gật đầu.
"Nương cũng cảm thấy Nguyệt Nguyệt có thể nghĩ ra một món quà tốt. Vậy thì chờ Nguyệt Nguyệt thức dậy rồi nói sau." Diêu Xuân nói với Tô Mộc bọn họ.
"Được rồi, các con cũng không cần chăm sóc nương nữa đâu, để nương nghỉ ngơi một lát, các con ra ngoài chơi trước đi, nương không sao." Lúc này Diêu Xuân nói với Tô Thần bọn họ.
Tô Thân bọn họ nhẹ nhàng gật đầu khi nghe lời Diêu Xuân nói.
"Vậy nương có việc gì cần thì kêu chúng con, bọn con chơi ở ngay trong sân." Diêu Xuân gật đầu khi nghe lời Tô Thần nói.
Cứ như vậy bọn họ rời khỏi phòng Diêu Xuân.
Tô Ngưng Nguyệt ngủ ở trong phòng khoảng 1 giờ, sau khi tỉnh dậy nàng phát hiện đầu mình đau như búa bổ, nàng cố nén đau nhức đi ra khỏi phòng.
Lúc này Tô Ngưng Nguyệt có chút lo lắng cho Diêu Xuân.
"Cũng không biết hiện tại sức khỏe của nương thế nào?"Tô Ngưng Nguyệt vừa suy nghĩ, vừa đi tới phòng của Diêu Xuân, khi Tô Ngưng Nguyệt đẩy cửa ra, nàng thấy Diêu Xuân đang nằm trên giường nghỉ ngơi.
Tô Ngưng Nguyệt nhẹ nhàng lui ra, nàng không muốn quấy rầy Diêu Xuân nghỉ ngơi.
Sau khi ra ngoài nàng đi đến trong sân, nhìn thấy hai người Tô Mộc và Tô Thần đang chơi đùa với trong sân, Tô Thần nhìn thấy Tô Ngưng Nguyệt, cậu ấy vội vàng chạy tới chỗ Tô Ngưng Nguyệt. "Tỷ đã đi đâu vậy? Vừa rồi ca ca đi tìm tỷ nhưng không thấy." Tô Thần nói với Tô Ngưng Nguyệt.
Tô Ngưng Nguyệt nghe được lời nói này của Tô Thần cảm giác có chút kỳ quái.
"Rõ ràng ta ngủ ở trong phòng mà, sao ca ca không tìm thấy ta?" Tô Ngưng Nguyệt nghĩ thâm.
Tô Ngưng Nguyệt nhìn về phía Tô Thần bên cạnh.
"Ta chỉ ngủ trong phòng thôi." Tô Thần nghe được lời này của Tô Ngưng Nguyệt thì ngây ngẩn cả người, cậu ấy quay sang nhìn Tô Mộc bên cạnh.
"Ca ca, khi nãy tỷ tỷ đang ngủ trong phòng, sao ca ca không vào xem?"Tô Thần nói với Tô Mộc.
Tô Mộc lắc đầu khi nghe lời nói của Tô Thần.
"Lúc nãy ta không đi vào."
"Đúng rồi, Nguyệt Nguyệt muội biết không? Ngày mai là đại thọ 60 của gia gia." Tô Mộc nhìn Tô Ngưng Nguyệt bên cạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận