Không Gian Nông Nữ Làm Giàu Ký

Chương 502: Kế Hoạch Trong Đầu (2)

Chương 502: Kế Hoạch Trong Đầu (2)Chương 502: Kế Hoạch Trong Đầu (2)
"Thánh nhân có dạy, hậu cung không được phép can thiệp vào chính sự, nhưng thân thiếp thấy Hoàng thượng khó khăn như vậy, có một cách nhưng lại không thể nói, thần thiếp xin hoàng thượng ban tội." Hàn Mi Nhi quỳ dưới đất giả bộ nói.
"Hả? Ái phi, nàng có cách gì, nhưng nói ra cũng không sao, bây giờ chỉ có hai người chúng ta." Hoàng thượng như đang cho Hàn Mi Nhi một liều thuốc an thần, để Hàn Mi Nhi nói cách đó ra.
"Thần thiếp tuy không đọc nhiều sách, nhưng có nghe qua câu chuyện của Vương Chiêu Quân. Nên thần thiếp cho rằng, trong thời đại loạn lạc như hiện giờ, bách tính cũng không muốn đánh giặc, nên thần thiếp cho rằng hòa thân (*), là một cách làm có hiệu quả." Hàn Mi Nhi cố gắng nói câu đó mà không mang chút cảm xúc nào, làm cho hoàng thượng cảm thấy Hàn Mi Nhi thực sự đang phân ưu cho người dân trong thiên hạ vậy.
(* Hòa thân: hòa hiếu kết giao giữa các vương triêu phong kiến. )
Tô Ngưng Nguyệt nhìn Điềm Điềm và Mật Mật.
Tô Ngưng Nguyệt vội vàng dỗ ngọt Điềm Điềm và Mật Mật: "Vậy lần sau ta dẫn các ngươi theo."
"Lần nào tiểu chủ nhân cũng lừa gạt chúng ta như vậy." Điềm Điêm không tin tưởng nói, Mật Mật ở bên cạnh gật đầu phụ họa theo, Tô Ngưng Nguyệt ngượng ngùng sờ mũi, có hơi chột dạ cười nghĩ Điềm Điêm và Mật Mật đều là nhân sâm, đem theo Điềm Điềm và Mật Mật ra ngoài người khác lại cho rằng khoe khoang nữa, nếu chẳng may bị người khác cướp mất lại càng không tốt, sau đó nhân lúc Điêm Điềm và Mật Mật không chú ý đã chạy ra ngoài.
Trong đại sảnh, mẫu thân của Tô Ngưng Nguyệt Diêu Xuân đang ngồi trên ghế uống trà nói chuyện với Tô lão gia tử, thấy Tô Ngưng Nguyệt đang đi đến đại sảnh, Diêu Xuân buông tách trà trong tay xuống, nói với Tô lão gia tử: 'Đấy, vừa nhắc nha đầu đó, nha đầu đó liền qua đây."
Diêu Xuân vừa nói vừa ngồi chờ Tô Ngưng Nguyệt đi vào, lúc Tô Ngưng Nguyệt đi vào đại sảnh liền thấy Tô lão gia tử và Diêu Xuân đều nhìn bản thân, liền cười nói: 'Gia gia và nương nhìn Nguyệt Nhi như vậy, chẳng lẽ hôm nay Nguyệt Nhi đẹp đến mức khiến nương và gia gia nhìn đến thất thần sao?"
Câu nói này chọc Diêu Xuân và Tô lão gia tử cười lớn "Nha đầu này không biết nặng nhẹ, có nữ nhi nhà nào tự khen mình như con không." Diêu Xuân giận dỗi nói, Tô lão gia tử lại cảm thấy Tô Ngưng Nguyệt như vậy khá tốt, nên nói: "Thôi không sao, cháu gái của ta vốn dĩ đẹp hơn cô nương nhà khác, còn không được tự khen à.
Tô Ngưng Nguyệt liền ngồi xuống bên cạnh Diêu Xuân, kiêu ngạo nói với Diêu Xuân: "Nương, người nhìn gia gia cũng nói con đẹp rồi." Diêu Xuân che miệng cười: "Chỉ có con biết ăn nói, đói chưa? Hôm nay nương hầm canh gà, chừa cho con ở trong nồi đấy."
Tô Ngưng Nguyệt vừa nghe thấy canh gà liên chạy vào bếp, còn không quên nói: "Đa tạ nương." Diêu Xuân lắc đầu cười nói: "Đứa nhỏ này, cũng không biết giống ai, làm việc gì cũng hấp tấp." Tô lão gia tử cười lớn nhìn Tô Ngưng Nguyệt chạy vào bếp, nói với Diêu Xuân: "Giống phụ thân nó, phụ thân nó lúc nhỏ cũng hấp ta hấp tấp vậy, Nguyệt Nhi như vậy cũng khá tốt."
Diêu Xuân nhìn Tô Ngưng Nguyệt rời khi liền cười gật đầu: "Có lẽ vậy, chỉ cần hài tử tốt, như vậy liền vậy đi." Tô lão gia tử gật đầu đồng ý, Diêu Xuân tiếp tục ở đại sảnh uống trà với Tô lão gia tử.
Tô Ngưng Nguyệt vừa vào bếp uống một chén canh gà nhỏ, Bắc Minh công tử đã đến rồi, Bắc Minh công tử vừa vào bếp đã thấy Tô Ngưng Nguyệt đang cầm đùi gà cắn, Bắc Minh công tử võ trán, bởi vì bộ dạng Tô Ngưng Nguyệt cắn đùi ăn này thật sự không nho nhã, Bắc Minh công tử nghĩ thâm "Nếu chủ tử thấy bộ dạng này của Tô Ngưng Nguyệt không biết sẽ có biểu cảm như thế nào." Bắc Minh công tử nghĩ vậy liền cười ra tiếng,'Phụt ha ha" Tô Ngưng Nguyệt nhai đùi gà nhìn Bắc Minh công tử, hắn ta ngừng cười, ho khan vài tiếng che giấu sự xấu hổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận